Chương 70
Tiêu Chiến quay lại WeChat, muốn giải thích ý nghĩa của dấu ba chấm vừa nãy, lại thấy Vương Nhất Bác đã gửi tin nhắn mới qua.
Vương Nhất Bác: Đoàn phim muốn dùng meme để làm tuyên truyền, mấy cái meme kia dạo này rất hot, mức độ tiếp thu của các cư dân mạng cũng cao. Cậu cảm thấy bức ảnh vừa rồi có được không?
Tiêu Chiến: Tôi cảm thấy... mặt tôi hơi kì quái? Mà hình như cũng khó nhận ra được là tôi.
Vương Nhất Bác: Tôi cũng đã bảo là không được rồi, Lưu Phong lại cứ khăng khăng kêu đẹp. Nhìn cái thẩm mỹ thẳng nam của cậu ta kìa? Đoàn phim chúng ta không cưỡng ép ai cả, cậu không thích thì cứ việc nói thẳng.
Không ngờ lại muốn dùng ảnh của anh để tuyên truyền?
Tiêu Chiến cũng chưa kịp phỉ nhổ Vương Nhất Bác, chỉ có cảm giác may mắn khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Tiêu Chiến: Đạo diễn Vương anh giúp tôi từ chối đi. Đừng photoshop quá tay như vậy. cứ bình thường là được rồi. Nếu thực sự không được nữa, thì giờ tôi tự chụp cũng được. Đoàn phim muốn meme kiểu gì?
Vương Nhất Bác: Được. Cứ giao cho đạo diễn Vương.
Vương Nhất Bác:【 chờ đút ăn 】 bức này có được không?
Tiêu Chiến: Bức này có vẻ ổn đấy.【 siêu vui vẻ 】
Vương Nhất Bác: Để tôi bảo họ thêm vào, tới lúc đó tài khoản Weibo chính thức sẽ tuyên truyền. Cậu và Hoàng Thời Thanh, Quách Dịch Thế, mỗi người ba tấm, làm thành cửu cung đồ.
Tiêu Chiến: Được. Cảm ơn đạo diễn Vương.
Vương Nhất Bác:【 ôm mặt 】
Tiêu Chiến bị cái ảnh【 ôm mặt 】kia gợi lại hồi ức trước đó, anh giơ tay lên sờ sờ tai mình.
Weibo bên kia lại có tin nhắn.
Vương Nhất Bác: Cách làm mới này khá là ổn 【 siêu vui vẻ 】
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Vậy hả? Thế thì tốt quá.
Tiêu Chiến cảm thấy trước đó mình mới chỉ hơi hâm hâm, chơi đồ với Vương Nhất Bác một lúc, đã vào luôn trại tâm thần rồi.
Anh lại lần nữa nghĩ xem bản thân rốt cuộc là đang làm gì.
Vương Nhất Bác: Cậu ấy lại gửi meme cho tôi rồi.
Vương Nhất Bác: Có ý gì?
Không có ý gì cả, chỉ là anh mệt rồi, không thể chuyển kênh được nữa.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Ý gì?
Vương Nhất Bác: Dấu hiệu của việc sắp trở lại bình thường?
Vương Nhất Bác: Không ngờ rằng tôi sẽ làm meme?
Anh thì ngầu quá rồi.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Đúng vậy, đây đúng là một kĩ năng khó lường.
Vương Nhất Bác: BGM cậu cười nhạo tôi bật rất to đấy, giảm âm lượng xuống một tí đi.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Đạo diễn Vương, anh cứ như vậy nữa là tôi cũng bỏ đu anh đấy.
Một lúc sau, Vương Nhất Bác bên kia mới nhắn lại.
Vương Nhất Bác: Ờ.
Vương Nhất Bác: Tôi có đồng tiền dơ bẩn này, cậu có muốn kiếm không?
Tiêu Chiến: "..." Người này đúng là vô địch luôn rồi.
Trong đầu Tiêu Chiến đột nhiên xuất hiện vài suy nghĩ.
Anh có thể dùng đồng tiền dơ bẩn để giữ một fan, tại sao lại không thể dùng những đồng tiền dơ bẩn này, đi giữ một fan khác?
Bởi vì tôi nông cạn sao?
... Trước thì nói tài khoản tôi không sạch sẽ, giờ lại nói tôi nông cạn. Nick phụ của tôi đã làm sai gì rồi?
Vương Nhất Bác: 【 lì xì 】
Tiêu Chiến chột dạ.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Tôi không cần đâu.
Vương Nhất Bác: Giao cho cậu thêm một nhiệm vụ.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Gì đấy?
Vương Nhất Bác: Ngày mai cậu share meme của "Dạ Vũ" giúp tôi chút, tổ tuyên truyền của chúng tôi không rành mấy thứ này lắm, cũng không liên lạc với đoàn đội marketing. Tôi thấy đơn hàng tài khoản này nhận rồi, cậu có phải là người thuộc phòng làm việc Mạch Điện không?
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Anh biết? 【 trợn mắt 】
Vương Nhất Bác: Đương nhiên là tôi biết, không thì làm sao lại tìm tới cậu? Tôi còn quen người tên Điện Áp 150V trong phòng làm việc của các cậu. Trước kia có diễn viên đề cử cậu ấy với tôi, cũng khá nổi tiếng trong giới minh tinh nhỏ đấy. Trong tài khoản này của cậu có giữ một bài post dài cậu ta viết để tuyên truyền, tổ tuyên truyền bên chúng tôi còn coi là văn mẫu để nghiên cứu.
Vương Nhất Bác: Chưa thấy ai viết rắm cầu vồng tinh vi như cậu ta, đúng là một nhân tài. Chúng tôi còn muốn trả tiền cho cậu ta viết bài, ai ngờ cậu ta lại không bị lay động.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ:...
Trong chớp mắt Tiêu Chiến thấy hoảng loạn.
Anh biết mà, Vương Nhất Bác vừa nhìn một cái đã nhận ra anh là thủy quân, anh còn tưởng rằng bởi tài khoản của mình thực sự không sạch sẽ...
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Ngại quá. Dấu ba chấm kia là để biểu đạt tôi quá ngạc nhiên. Thế giới này thật là nhỏ.
Vương Nhất Bác: Vẫn còn tạm.
Vương Nhất Bác: Lì xì này là cá nhân tôi lén gửi cho cậu. Đầu năm nay kiếm tiền cũng chẳng dễ dàng gì, đừng làm không công cho người ta nữa. Làm việc cho tốt nhé.
Vương Nhất Bác: Đoàn phim muốn dùng meme để làm tuyên truyền, mấy cái meme kia dạo này rất hot, mức độ tiếp thu của các cư dân mạng cũng cao. Cậu cảm thấy bức ảnh vừa rồi có được không?
Tiêu Chiến: Tôi cảm thấy... mặt tôi hơi kì quái? Mà hình như cũng khó nhận ra được là tôi.
Vương Nhất Bác: Tôi cũng đã bảo là không được rồi, Lưu Phong lại cứ khăng khăng kêu đẹp. Nhìn cái thẩm mỹ thẳng nam của cậu ta kìa? Đoàn phim chúng ta không cưỡng ép ai cả, cậu không thích thì cứ việc nói thẳng.
Không ngờ lại muốn dùng ảnh của anh để tuyên truyền?
Tiêu Chiến cũng chưa kịp phỉ nhổ Vương Nhất Bác, chỉ có cảm giác may mắn khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Tiêu Chiến: Đạo diễn Vương anh giúp tôi từ chối đi. Đừng photoshop quá tay như vậy. cứ bình thường là được rồi. Nếu thực sự không được nữa, thì giờ tôi tự chụp cũng được. Đoàn phim muốn meme kiểu gì?
Vương Nhất Bác: Được. Cứ giao cho đạo diễn Vương.
Vương Nhất Bác:【 chờ đút ăn 】 bức này có được không?
Tiêu Chiến: Bức này có vẻ ổn đấy.【 siêu vui vẻ 】
Vương Nhất Bác: Để tôi bảo họ thêm vào, tới lúc đó tài khoản Weibo chính thức sẽ tuyên truyền. Cậu và Hoàng Thời Thanh, Quách Dịch Thế, mỗi người ba tấm, làm thành cửu cung đồ.
Tiêu Chiến: Được. Cảm ơn đạo diễn Vương.
Vương Nhất Bác:【 ôm mặt 】
Tiêu Chiến bị cái ảnh【 ôm mặt 】kia gợi lại hồi ức trước đó, anh giơ tay lên sờ sờ tai mình.
Weibo bên kia lại có tin nhắn.
Vương Nhất Bác: Cách làm mới này khá là ổn 【 siêu vui vẻ 】
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Vậy hả? Thế thì tốt quá.
Tiêu Chiến cảm thấy trước đó mình mới chỉ hơi hâm hâm, chơi đồ với Vương Nhất Bác một lúc, đã vào luôn trại tâm thần rồi.
Anh lại lần nữa nghĩ xem bản thân rốt cuộc là đang làm gì.
Vương Nhất Bác: Cậu ấy lại gửi meme cho tôi rồi.
Vương Nhất Bác: Có ý gì?
Không có ý gì cả, chỉ là anh mệt rồi, không thể chuyển kênh được nữa.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Ý gì?
Vương Nhất Bác: Dấu hiệu của việc sắp trở lại bình thường?
Vương Nhất Bác: Không ngờ rằng tôi sẽ làm meme?
Anh thì ngầu quá rồi.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Đúng vậy, đây đúng là một kĩ năng khó lường.
Vương Nhất Bác: BGM cậu cười nhạo tôi bật rất to đấy, giảm âm lượng xuống một tí đi.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Đạo diễn Vương, anh cứ như vậy nữa là tôi cũng bỏ đu anh đấy.
Một lúc sau, Vương Nhất Bác bên kia mới nhắn lại.
Vương Nhất Bác: Ờ.
Vương Nhất Bác: Tôi có đồng tiền dơ bẩn này, cậu có muốn kiếm không?
Tiêu Chiến: "..." Người này đúng là vô địch luôn rồi.
Trong đầu Tiêu Chiến đột nhiên xuất hiện vài suy nghĩ.
Anh có thể dùng đồng tiền dơ bẩn để giữ một fan, tại sao lại không thể dùng những đồng tiền dơ bẩn này, đi giữ một fan khác?
Bởi vì tôi nông cạn sao?
... Trước thì nói tài khoản tôi không sạch sẽ, giờ lại nói tôi nông cạn. Nick phụ của tôi đã làm sai gì rồi?
Vương Nhất Bác: 【 lì xì 】
Tiêu Chiến chột dạ.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Tôi không cần đâu.
Vương Nhất Bác: Giao cho cậu thêm một nhiệm vụ.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Gì đấy?
Vương Nhất Bác: Ngày mai cậu share meme của "Dạ Vũ" giúp tôi chút, tổ tuyên truyền của chúng tôi không rành mấy thứ này lắm, cũng không liên lạc với đoàn đội marketing. Tôi thấy đơn hàng tài khoản này nhận rồi, cậu có phải là người thuộc phòng làm việc Mạch Điện không?
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Anh biết? 【 trợn mắt 】
Vương Nhất Bác: Đương nhiên là tôi biết, không thì làm sao lại tìm tới cậu? Tôi còn quen người tên Điện Áp 150V trong phòng làm việc của các cậu. Trước kia có diễn viên đề cử cậu ấy với tôi, cũng khá nổi tiếng trong giới minh tinh nhỏ đấy. Trong tài khoản này của cậu có giữ một bài post dài cậu ta viết để tuyên truyền, tổ tuyên truyền bên chúng tôi còn coi là văn mẫu để nghiên cứu.
Vương Nhất Bác: Chưa thấy ai viết rắm cầu vồng tinh vi như cậu ta, đúng là một nhân tài. Chúng tôi còn muốn trả tiền cho cậu ta viết bài, ai ngờ cậu ta lại không bị lay động.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ:...
Trong chớp mắt Tiêu Chiến thấy hoảng loạn.
Anh biết mà, Vương Nhất Bác vừa nhìn một cái đã nhận ra anh là thủy quân, anh còn tưởng rằng bởi tài khoản của mình thực sự không sạch sẽ...
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Ngại quá. Dấu ba chấm kia là để biểu đạt tôi quá ngạc nhiên. Thế giới này thật là nhỏ.
Vương Nhất Bác: Vẫn còn tạm.
Vương Nhất Bác: Lì xì này là cá nhân tôi lén gửi cho cậu. Đầu năm nay kiếm tiền cũng chẳng dễ dàng gì, đừng làm không công cho người ta nữa. Làm việc cho tốt nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất