Chương 92
Một tháng sau, Tiêu Chiến chuẩn bị xong xuôi, chính thức kí hợp đồng với đoàn phim, đồng thời nhận được kịch bản hoàn chỉnh của bộ phim điện ảnh này.
Giống như Lưu Phong đã nói, nhân vật chính của "Xin Hãy Nghe Tôi Nói" là hai mẹ con.
Chuyện bắt đầu từ một ngày hai người bị hoán đổi thân xác ngoài ý muốn.
Cô con gái từng là một học sinh rất giỏi lại ngoan, sau khi thi đỗ vào trường trung học trọng điểm của tỉnh, cô bắt đầu tới thời phản nghịch muộn. Nhuộm tóc, trang điểm, trốn học, mỗi ngày đều ở ranh giới bị cho thôi học. Học tập cũng xuống dốc không phanh, thậm chí còn thường xuyên không về nhà.
Người mẹ là một người phụ nữ mạnh mẽ, ngày thường luôn bận công việc. Sau khi công việc đầu tư của chồng thất bại, gánh nặng kinh tế của gia đình luôn đè lên vai bà. Chờ bà phát hiện được sự khác thường của con gái thì cũng đã quá muộn, mỗi lần hai mẹ con nói chuyện đều như đang cãi nhau. Bà vừa đấm vừa xoa, dù là dùng chính sách quản lý cấp dưới nghiêm ngặt, hay là chính sách kinh tế mở rộng dụ dỗ, cũng đều không thể kéo gần lại khoảng cách giữa hai người. Người mẹ dưới áp lực tinh thần nặng nề, bị mài mòn, khoảng cách giữa hai người ngày càng trở nên sâu sắc....
Tuy phim nói về quan hệ căng thẳng trong gia đình, nhưng kịch bản miêu tả rất nhẹ nhàng, dùng cách thức như tự thuật, lại phóng đại lên, làm cho bộ phim tự dưng rất buồn cười.
Tiêu Chiến đóng vai nam chính, tên Nghiêm Tư Tề, là một nam thần vườn trường thích nữ chính.
Nghiêm Tư Tề biết nguyên nhân thực sự khiến cho nữ chính phản nghịch, cậu đã chính mắt nhìn thấy dấu vết bạo lực gia đình trên người cô, nhưng cậu vẫn dịu dàng giấu chuyện này đi, giả vờ như không biết, mỗi ngày đều lén mang bữa sáng, đồ uống tới cho cô, yểm trợ cô, nói dối thầy cô giáo giúp cô.
Sau khi người mẹ hoán đổi thân xác, bà cho rằng Nghiêm Tư Tề là một tên biến thái âm thầm theo dõi con gái mình, cũng là thủ phạm dung túng cho con gái trốn học gây chuyện, thế là mách thầy cô đủ chuyện có liên quan tới cậu.
Tiếc là thanh danh trong trường học của nữ chính quá kém, đi mách tội Nghiêm Tư Tề học sinh ba tốt, không chỉ không được mọi người tin tưởng, mà còn bị gọi phụ huynh tới.
Nữ chính đã biến thành người mẹ hấp tấp chạy tới trường học, dựa vào thân phận của mình, cô vô cùng đắc ý, học theo bộ dáng của mẹ mình, làm trò lớn tiếng răn dạy mẹ mình trước mặt mọi người, cảnh cáo bà đừng làm mấy chuyện linh tinh trong trường, cũng đừng cố tình làm khó dễ Nghiêm Tư Tề nữa, nếu không sẽ không để yên.
Người mẹ giận dữ, muốn động tay động chân với cô, ba người suýt chút nữa thì nháo nhào lên trước mặt mọi người.
Nghiêm Tư Tề bị kẹp ở giữa, không còn cách nào, đầu nóng lên, cậu vác người trong lòng lên vai, chạy. Nữ chính dở khóc dở cười, đuổi theo sau lưng cậu, mắng to cậu không có mắt.
Cảnh quay đầu của bộ phim, bắt đầu từ trận chiến hỗn loạn này.
Vương Nhất Bác nói, đây là giúp mọi người làm nóng người.
Một màn này trông thì có vẻ phức tạp, nhưng thực ra cảm xúc của nhân vật dưới tình huống xúc động, vẻ mặt làm quá lên chút trông cũng sẽ không bị đơ, mà càng dễ diễn hơn. Hơn nữa có tiếp xúc tứ chi, mọi người dễ làm quen với nhau hơn.
Vương Nhất Bác không coi trọng nghi lễ, chỉ làm qua loa đại khái.
Mọi người làm nghi lễ qua loa xong, chụp ảnh dùng để up thông báo xong thì kéo nhau vào khu dạy học bắt đầu quay.
Sắm vai nữ chính là Trịnh Uấn, bởi còn chưa thành niên, trông rất hợp hình tượng, cơ bản không cần hóa trang nhiều. Chỉ cần chỉnh mái tóc cho xõa tung ra một chút, lại vẽ thêm quầng thâm mắt tiều tụy, là có thể kéo ra trước máy quay được luôn. Tiêu Chiến vì để diễn nhân vật này, anh cố tình không đi cắt tóc trong vòng một tháng, để đoàn phim có thể tha hồ phát huy.
Thợ cắt tóc sửa soạn cho anh tới sạch sẽ thoải mái, lại nhuộm màu nâu nhạt cho anh. Tóc anh vốn đã mềm mại, từng lọn mềm mềm lắc lư trên đầu, trông có vẻ rất cưng.
Anh mặc đồng phục rộng rãi, đút tay vào túi đứng cạnh Trịnh Uấn, trông cũng không chênh lệch tuổi tác là bao.
Trịnh Uấn là một cô gái hướng ngoại, sau khi ở chung với mọi người, cô vẫn luôn kéo Tiêu Chiến gọi anh.
Bởi trong cảnh quay này, vị trí đứng của Tiêu Chiến ngay gần Trịnh Uấn, nên anh cũng không từ chối, mà luyện tập với cô ta.
Nữ diễn viên khá nổi tiếng đứng đối diện kia cười ha ha nhìn họ, thường thường chỉ dạy cho họ một chút kĩ xảo, dạy họ phải đối diện với ống kính thế nào, mới đem lại được vẻ đẹp tự nhiên.
Vương Nhất Bác nhìn họ diễn tập hòa hợp, kiểm tra máy móc tới lui, cuối cùng vẫn không nhịn được, gọi Tiêu Chiến đi tới.
Hắn nhìn Tiêu Chiến một chút, kéo khóa áo khoác của anh xuống thấp một chút, chỉ để lại một đoạn ngắn ngủi, lại bỏ áo sơ mi đồng phục ra khỏi quần anh, tạo cho anh một phong cách ăn mặc có phần biếng nhác.
Chỉ là Vương Nhất Bác nhìn anh một lát, vẫn thấy không hài lòng cho lắm, cứ nắm lấy cằm anh quay qua quay lại, nói: "Cười lên một cái cho tôi nhìn xem nào."
Tiêu Chiến: "..."
Giống như Lưu Phong đã nói, nhân vật chính của "Xin Hãy Nghe Tôi Nói" là hai mẹ con.
Chuyện bắt đầu từ một ngày hai người bị hoán đổi thân xác ngoài ý muốn.
Cô con gái từng là một học sinh rất giỏi lại ngoan, sau khi thi đỗ vào trường trung học trọng điểm của tỉnh, cô bắt đầu tới thời phản nghịch muộn. Nhuộm tóc, trang điểm, trốn học, mỗi ngày đều ở ranh giới bị cho thôi học. Học tập cũng xuống dốc không phanh, thậm chí còn thường xuyên không về nhà.
Người mẹ là một người phụ nữ mạnh mẽ, ngày thường luôn bận công việc. Sau khi công việc đầu tư của chồng thất bại, gánh nặng kinh tế của gia đình luôn đè lên vai bà. Chờ bà phát hiện được sự khác thường của con gái thì cũng đã quá muộn, mỗi lần hai mẹ con nói chuyện đều như đang cãi nhau. Bà vừa đấm vừa xoa, dù là dùng chính sách quản lý cấp dưới nghiêm ngặt, hay là chính sách kinh tế mở rộng dụ dỗ, cũng đều không thể kéo gần lại khoảng cách giữa hai người. Người mẹ dưới áp lực tinh thần nặng nề, bị mài mòn, khoảng cách giữa hai người ngày càng trở nên sâu sắc....
Tuy phim nói về quan hệ căng thẳng trong gia đình, nhưng kịch bản miêu tả rất nhẹ nhàng, dùng cách thức như tự thuật, lại phóng đại lên, làm cho bộ phim tự dưng rất buồn cười.
Tiêu Chiến đóng vai nam chính, tên Nghiêm Tư Tề, là một nam thần vườn trường thích nữ chính.
Nghiêm Tư Tề biết nguyên nhân thực sự khiến cho nữ chính phản nghịch, cậu đã chính mắt nhìn thấy dấu vết bạo lực gia đình trên người cô, nhưng cậu vẫn dịu dàng giấu chuyện này đi, giả vờ như không biết, mỗi ngày đều lén mang bữa sáng, đồ uống tới cho cô, yểm trợ cô, nói dối thầy cô giáo giúp cô.
Sau khi người mẹ hoán đổi thân xác, bà cho rằng Nghiêm Tư Tề là một tên biến thái âm thầm theo dõi con gái mình, cũng là thủ phạm dung túng cho con gái trốn học gây chuyện, thế là mách thầy cô đủ chuyện có liên quan tới cậu.
Tiếc là thanh danh trong trường học của nữ chính quá kém, đi mách tội Nghiêm Tư Tề học sinh ba tốt, không chỉ không được mọi người tin tưởng, mà còn bị gọi phụ huynh tới.
Nữ chính đã biến thành người mẹ hấp tấp chạy tới trường học, dựa vào thân phận của mình, cô vô cùng đắc ý, học theo bộ dáng của mẹ mình, làm trò lớn tiếng răn dạy mẹ mình trước mặt mọi người, cảnh cáo bà đừng làm mấy chuyện linh tinh trong trường, cũng đừng cố tình làm khó dễ Nghiêm Tư Tề nữa, nếu không sẽ không để yên.
Người mẹ giận dữ, muốn động tay động chân với cô, ba người suýt chút nữa thì nháo nhào lên trước mặt mọi người.
Nghiêm Tư Tề bị kẹp ở giữa, không còn cách nào, đầu nóng lên, cậu vác người trong lòng lên vai, chạy. Nữ chính dở khóc dở cười, đuổi theo sau lưng cậu, mắng to cậu không có mắt.
Cảnh quay đầu của bộ phim, bắt đầu từ trận chiến hỗn loạn này.
Vương Nhất Bác nói, đây là giúp mọi người làm nóng người.
Một màn này trông thì có vẻ phức tạp, nhưng thực ra cảm xúc của nhân vật dưới tình huống xúc động, vẻ mặt làm quá lên chút trông cũng sẽ không bị đơ, mà càng dễ diễn hơn. Hơn nữa có tiếp xúc tứ chi, mọi người dễ làm quen với nhau hơn.
Vương Nhất Bác không coi trọng nghi lễ, chỉ làm qua loa đại khái.
Mọi người làm nghi lễ qua loa xong, chụp ảnh dùng để up thông báo xong thì kéo nhau vào khu dạy học bắt đầu quay.
Sắm vai nữ chính là Trịnh Uấn, bởi còn chưa thành niên, trông rất hợp hình tượng, cơ bản không cần hóa trang nhiều. Chỉ cần chỉnh mái tóc cho xõa tung ra một chút, lại vẽ thêm quầng thâm mắt tiều tụy, là có thể kéo ra trước máy quay được luôn. Tiêu Chiến vì để diễn nhân vật này, anh cố tình không đi cắt tóc trong vòng một tháng, để đoàn phim có thể tha hồ phát huy.
Thợ cắt tóc sửa soạn cho anh tới sạch sẽ thoải mái, lại nhuộm màu nâu nhạt cho anh. Tóc anh vốn đã mềm mại, từng lọn mềm mềm lắc lư trên đầu, trông có vẻ rất cưng.
Anh mặc đồng phục rộng rãi, đút tay vào túi đứng cạnh Trịnh Uấn, trông cũng không chênh lệch tuổi tác là bao.
Trịnh Uấn là một cô gái hướng ngoại, sau khi ở chung với mọi người, cô vẫn luôn kéo Tiêu Chiến gọi anh.
Bởi trong cảnh quay này, vị trí đứng của Tiêu Chiến ngay gần Trịnh Uấn, nên anh cũng không từ chối, mà luyện tập với cô ta.
Nữ diễn viên khá nổi tiếng đứng đối diện kia cười ha ha nhìn họ, thường thường chỉ dạy cho họ một chút kĩ xảo, dạy họ phải đối diện với ống kính thế nào, mới đem lại được vẻ đẹp tự nhiên.
Vương Nhất Bác nhìn họ diễn tập hòa hợp, kiểm tra máy móc tới lui, cuối cùng vẫn không nhịn được, gọi Tiêu Chiến đi tới.
Hắn nhìn Tiêu Chiến một chút, kéo khóa áo khoác của anh xuống thấp một chút, chỉ để lại một đoạn ngắn ngủi, lại bỏ áo sơ mi đồng phục ra khỏi quần anh, tạo cho anh một phong cách ăn mặc có phần biếng nhác.
Chỉ là Vương Nhất Bác nhìn anh một lát, vẫn thấy không hài lòng cho lắm, cứ nắm lấy cằm anh quay qua quay lại, nói: "Cười lên một cái cho tôi nhìn xem nào."
Tiêu Chiến: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất