Bậc Thầy Thẻ Sao

Chương 111: Câu Lạc Bộ Niết Bàn

Trước Sau
chương 111:

Tạ Minh Triết và Trần Tiêu nói gì đó, nhưng mà Tần Hiên thực sự không nghe rõ, lực chú ý đặt trên “Trần Tiêu làm nhiều thẻ thực vật hắc ám”. Hắn rất tò mò về thực vật hắc ám, vì vậy hắn đi theo cả hai tiến vào trong Niết Bàn Studio. Kết quả là nghe Tạ Minh Triết nói ID trong game cậu ấy tên là Chú Béo?

Chú Béo? Gần đây ID này rất hot chỉ cần chơi “Cơn lốc thẻ sao” hầu như không ai không biết cao thủ này. Các thảo luận trên diễn đàn về Chú Béo chất đầy tòa nhà cao tầng, thẻ nhân vật rất đặc sắc thu hút nhiều fans.

Tần Hiên bản thân không làm được nhiều thẻ, cho nên thẻ gốc của Chú Béo để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn, hắn luôn cho rằng Chú Béo là một nam nhân trung niên hiền lành, ôn nhu tài giỏi. Đột nhiên Tạ Minh Triết nói với chính mình hắn là Chú Béo; Tần Hiên dường như bị ảnh hưởng bởi sự hỗn loạn, nhìn chằm chằm vào cậu hồi lâu không nói lời nào.

Tạ Minh Triết đối mặt với vẻ mặt không chút cảm xúc của bạn cùng phòng, do dự ho khan giải thích: “Tần Hiên đừng tức giận, tôi không có ý lừa dối cậu. Phía trước, Trần sư huynh tìm cậu, muốn cậu đi tới văn phòng để xem xét; nhưng cậu quá cảnh giác và không chịu đến. Đó là lý do tại sao tôi nảy ra ý tưởng này, sử dụng thẻ anh Trần làm sau đó mang về ký túc xá để cho cậu xem và khơi dậy hứng thú của cậu.”

Trần Tiêu nhanh chóng nói cùng hắn: “Đúng vậy. Chúng ta cũng thành tâm mời em tham gia Niết Bàn. Trước mắt, Niết Bàn Studio có anh cùng Tiểu Tạ là hai nhà thiết kế thẻ gốc; họa sĩ như em vẽ vững chắc như vậy nhất định có thể giúp chúng ta rất nhiều.”

Tạ Minh Triết nói: “Ngoài ra, chúng tôi cũng hy vọng trong tương lai sẽ thiết kế một câu lạc bộ chuyên vẽ cảnh tượng. Cậu vẽ một cảnh tượng đặc biệt lợi hại; đây cũng là lý do mấu chốt khiến chúng tôi cân nhắc thiết lập quan hệ với cậu.’

Sự bối rối của Tần Hiên cuối cùng cũng tan biến, hắn đờ đẫn nhìn Tạ Minh Triết: “Cậu là Chú Béo thật hả?”

Tạ Minh Triết cười gật đầu: “Tôi không cần giả làm Chú Béo lừa gạt cậu, nếu không tin tôi lập tức lấy thẻ thiết kế nhân vật ra cho cậu xem.”

Thời điểm trước Trần Tiêu chế thẻ bài thật thể, Tạ Minh Triết cũng tiện tay làm vài tấm thẻ: trong đó có Tây Thi, Chiêu Quân, hai mỹ nữ, Tào Xung nhi tử đáng yêu và Chu Du tuấn tú. Thời gian có hạn cậu chỉ có thể làm 5 thẻ bài này mang tính đại diện; dự định về sau sẽ tạo ra tất cả các thẻ mà mình sở hữu làm thành thẻ thật thể, tương lai làm một câu lạc bộ và phân phát cho fan.

Thẻ thật thể có thể triệu hồi ảo ảnh thẻ sao ở thế giới thực, lúc nhìn nhân vật ảo ảnh độc nhất vô nhị xuất hiện trước mặt, Tần Hiên vẫn hoàn toàn im lặng.

Chỉ có thẻ tác giả thẻ gốc mới có quyền hạn cầm thẻ của minh làm thành thật thể, người trước mặt rõ ràng là bản nhân tác giả. Người bạn cùng phòng sớm chiều ở chung hóa ra là đại thần trong game.... Cảm giác như đang tiện tay mua vé số bên vệ đường mà trúng 500 vạn xổ số, thật không thể tin được!

Tạ Minh Triết cười nhìn Tần Hiên da mặt dày nói: “Tôi nhớ điểm của cậu quá cao. Tôi nghĩ cậu đồng ý gia nhập Niết Bàn Studio của chúng tôi đúng không?”

Khóe miệng Tần Hiên run lên, vừa rồi Tạ Minh Triết với Trần Tiêu nói quá nhiều khiến đầu óc hắn hoàn toàn rối rắm, nghe nói đại thần Trần Thiên Lâm cũng ở trong câu lạc bộ, liền mơ màng gật đầu một cái…. Hiện tại đã quá muộn để phủ nhận.

Tạ Minh Triết thấy bạn cùng phòng không có phản đối, cao hứng nói: “Tuyệt quá! Xem thẻ bài xong chúng ta cùng nhau đi ăn khuya, cũng giới thiệu cho cậu phòng làm việc của chúng ta luôn!”

Tần Hiên: “……”

Xem ra hắn chỉ có thể đâm lao theo lao?

Sau khi Tần Hiên được hai người đưa vào phòng khách, phát hiện nơi này được bố trí giống như hội trường game, có nhiều ghế xoay và mũ giáp trí năng; trong lúc chơi game có vài người mang mũ giáp nên không chú ý tới bọn họ.

Trần Tiêu cầm quang não, chiếu toàn bộ thẻ bài bản thân lên màn hình ảo, giới thiệu Tần Hiên từng tấm.

Tần Hiên nhìn các loại thực vật hắc ám khác nhau trước mặt, ánh mắt đều sang lên, trong lòng vô cùng cảm kích Trần Tiêu. Hắn đã từng tốn rất nhiều tế bào não để lãng phí chế thẻ, nhưng cuối cùng cũng chỉ làm được mấy tấm, không ngờ Trần Tiêu lại lợi hại như vậy, cả chục tấm cũng không có lặp lại!

Nhưng mà trên mặt Tần Hiên vẫn không có biểu cảm gì——Đây là thói quen của hắn.

Trần Tiêu giới thiệu hồi lâu, thấy Tần Hiên giống như người gỗ, không khỏi hỏi: “Em cảm thấy thế nào?”

Tần Hiên cúi đầu, suy nghĩ một chút rồi đưa ra đánh giá: “Khá tốt.”

Trần Tiêu: “……” ba chấm

Nói chuyện phiếm với hắn thiệt mệt, chính mình nói chuyện một lúc lâu, mới nghe hắn nửa ngày nói một câu: Khá tốt!

Bạn cùng phòng chính là ít nói như vậy, Tạ Minh Triết nhìn thấy Trần Tiêu ăn mệt, trong lòng có chút buồn cười; nhưng khi gặp đôi mắt Trần Tiêu buồn bực, vẫn cố nén cười, nghiêm túc nói: “Vầy đi, gọi bọn Thanh tỷ và Tiểu Kha, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm, nghênh đón Tần Hiên gia nhập Niết Bàn!”

Trần Tiêu cũng thật sự đồng ý, quay đầu nói với Trì Thanh bọn họ đã hoàn thành phó bản tập hợp ở ngoài nhà ăn.

Nửa giờ sau, Niết Bàn studio chật ních người, thêm cả Tần Hiên thì tổng cộng có 9 người.



Làm Tần Hiên ngạc nhiên là, hắn đột nhiên nhìn thấy một hình bóng quen thuộc —— đây không phải là Dụ Kha sao?

Đối mặt với ánh mắt thờ ơ của hắn, Dụ Kha dường như bị định thân thuật tại chỗ đứng nghiêm, cười gượng nói: “Haha, tôi cũng là tuyển thủ trong Niết Bàn Studio, không ngờ cậu lại đồng ý tham gia, về sau trở thành đồng đội trong tương lai, chiếu cố nhau hơn nha!”

Tần Hiên: “... Ừm.”

Bất quá, ngay cả Dụ Kha cũng là tuyển thủ chính thức? Hơn nữa đội ngũ như vậy muốn tham gia giải đấu chuyên nghiệp, định làm bao cát tìm ngược cho các câu lạc bộ khác sao? Chắc chắn sẽ thua thiệt thảm ... vì tương lai mà lo lắng

Tần Hiên đã bắt đầu chuẩn bị cho việc tương lai bị võng hữu mắng.

Tạ Minh Triết không biết rằng bạn cùng phòng mặt vô cảm, trong đầu có bao nhiêu suy nghĩ. Cậu còn tưởng rằng Tần Hiên chỉ là không quen sống chung với người xa lạ, cho nên mới nhiệt tình giới thiệu: “Tần Hiên, Niết Bàn của chúng ta hiện tại chỉ là văn phòng mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ chính thức thành lập câu lạc bộ!”

“Người này là Thanh tỷ hội trưởng hiệp hội Niết Bàn của chúng ta, đồng thời là người quản lý hậu cần quan trọng nhất của chúng ta; Băng Vũ và Kim Dược đều là phó chủ tịch hiệp hội, hàng ngày được giao quản lý phó bản cùng đấu trường giúp chúng ta thu thập tài liệu. Oánh Oánh là giám đốc câu lạc bộ tuyên truyền, giám đốc xã giao trong tương lai của chúng tôi.”

“Sư phụ Lâm thần là huấn luyện viên trưởng của câu lạc bộ chúng tôi, dư lại tôi, anh Trần và Tiểu Kha cũng có cậu: đây là một câu lạc bộ bốn tuyển thủ! Tuy nhiên, chúng ta vẫn còn thiếu người, cậu còn là tổng giám đốc của mỹ thuật, tôi và anh Trần cũng là nhà thiết kế thẻ bài.”

“...” Tần Hiên không biết nên nói cái gì, tuy rằng trong phòng làm việc chỉ có chín người, tuy rằng nhìn rất keo kiệt nhưng chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đều nguyên vẹn: hiệp hội quản lý, tuyên truyền xã hội, nhà thiết kế thẻ bài, nhà thiết kế cảnh tượng, huấn luyện viên trưởng, tất nhiên đều có.

“Thi đấu đồng đội theo thể thức 4V4, trước mắt chúng ta chỉ có 4 tuyển thủ, nghe có vẻ thế lực đơn mỏng; nhưng số lượng không nhiều, mà ở chất lượng. Những câu lạc bộ lớn đó có rất nhiều tuyển thủ nhận không hết nhưng cuối cùng chỉ có một số ít có thể xuất đầu.” Trần Tiêu nói về các sự kiện rất có phong thái lão đại. Anh ấy là một tuyển thủ chuyên nghiệp kinh nghiệm đương nhiên phong phú hơn so với ba sinh viên. Mắt anh ấy quét qua toàn trường, mỉm cười nói: “Nếu hôm nay mọi người tụ tập ở văn phòng, tốt hơn hết chúng ta nên mở họp thuận tiện để bàn kế hoạch tiếp theo.”

“Anh Trần, anh hiểu biết về chức nghiệp giải đấu hơn mọi người.” Tạ Minh Triết đề nghị: “Hay anh đến nói kế hoạch tương lai là gì đi.”

“Dù sao tôi gì cũng không biết, kêu làm gì tôi làm đó à.” Dụ Kha cười ha hả nói.

Tần Hiên nhìn đứa nhỏ ngồi bên cạnh, chỉ cảm thấy thái dương giựt giựt đau nhói —— anh Trần và Tạ Minh Triết nhìn còn có chút đáng tin, Dụ Kha làm sao vào được đây? Nhìn dáng vẻ của hắn mà nói hắn cao sáu thước, khuôn mặt non nớt như học sinh tiểu học, cười ngây ngô; nhìn không giống cao thủ nha? Nếu không hôm nào có thể thử PK với hắn không?

Trần Tiêu cũng không từ chối, hắn nhấn mạnh: “Mỗi năm mùa giải mới của giải đấu đều là chính thức vào tháng tư, nhưng mỗi mùa tái chế đều có thể bị điều chỉnh. Nửa đầu năm nay, tháng 4 đến tháng 6 là giải hai người; sáu tháng cuối năm tháng 8 đến tháng 12 là các thi đấu cá nhân và đồng đội. Năm tới là không chắc chắn nhưng dù sao, trong tháng 4 tới tất cả chúng ta cần chuẩn bị cho mọi thứ.”

“Thời gian đăng ký của các tuyển thủ chuyên nghiệp là giữa tuần tháng hai hàng năm, tổ chức tham gia thi đấu đại sư thẻ sao qua năm mới sẽ bắt đầu thi đấu. Nói cách khác, chúng ta cần phải trong một tháng và một ngày trong năm tới tham gia thi đấu đại sư thẻ sao cả nước đánh vào 16 cường và nhận được tư cách đăng ký tuyển thủ chuyên nghiệp. Các tuyển thủ chuyên nghiệp chính thức phải báo danh ngay lập tức mùa giải thứ 11 vào tháng 4; thời gian rất eo hẹp.”

“Đã mười tháng trôi qua, vẫn còn hai tháng nữa là đến lời mời thi đấu đại sư thẻ sao. Trong thời gian này, chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành việc xây dựng đội và cải thiện kỹ năng thi đấu cá nhân, cũng hy vọng bớt thời gian để phối hợp cùng đồng đội, tham gia thi đấu giải hai người và thi đấu đoàn. Năm sau tái chế cũng là trước nửa năm đánh giải hai người, nếu làm không tốt chúng ta nhất định là đi tìm ngược.”

Lúc trước Tạ Minh Triết cũng không căng thẳng, cậu nghĩ khoảng cách trò chơi thật sự rất xa xôi. Nhưng giờ nghe anh Trần nói thế, Tạ Minh Triết cũng cảm thấy thời gian thật eo hẹp. Khó khăn hơn nữa là cậu vẫn muốn đi học, chương trình học ở trường đã rất nặng; mong rằng sau khi học xong sẽ cùng đồng đội hoàn thành thiết kế thẻ bài, đồng thời vẫn giữ được ý thức rèn luyện, phối hợp đồng đội ….này gần như là không thể.

Các câu lạc bộ lớn tuyển thủ chuyên nghiệp tập luyện ít nhất 8 tiếng mỗi ngày, một số tương đối nỗ lực, thậm chí hơn 12 tiếng tập luyện. Nếu cậu chỉ luyện hai hoặc ba giờ một ngày, làm sao so sánh với những người khác? Tài năng thực sự quan trọng, nhưng giải đấu có rất nhiều tuyển thủ tài năng; những người khác không chỉ tài năng mà còn làm việc chăm chỉ hơn bạn, bạn dựa vào cái gì đánh bại đối thủ của mình?

Tạ Minh Triết nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề nên đem chuyện thời gian ghi tạc trong lòng, quyết tâm quay đầu nghĩ cách giải quyết.

Trần Tiêu nói tiếp: “Nếu muốn thành lập câu lạc bộ, hiện tại chúng ta cũng phải phân phối công tác một chút——Tiểu Tạ và tôi chịu trách nhiệm chế tạo set thẻ, A Thanh, Kim Dược và Tiểu Béo chịu trách nhiệm quản lý hội; Oánh Oánh về sau được coi là người đại diện tuyển thủ, chịu trách nhiệm về chỗ ở, quảng cáo và các công việc hàng ngày khác; Tần Hiên, em giúp chúng tôi hoàn thành vẽ cảnh tượng, thuận tiện giúp tôi trấn ải một số hình tượng thiết kế của thẻ thực vật. Mọi người có câu hỏi nào không?”

Mọi người xem ra không có vấn đề, Trì Thanh trực tiếp đánh nhịp nói: “Đừng lo lắng, sau này các ngươi dùng toàn bộ tư liệu bên đây chị sẽ tận lực thu thập, hiệp hội kho hàng đã lên cấp 5, đồ vật dùng không được”.

Trì Oánh Oánh nói: “Người đại diện tôi chưa làm qua, nhưng tôi sẽ học chăm chỉ.”

Dụ Kha giơ tay lên: “Em đây thì sao? Em chịu trách nhiệm cái gì?”

Trần Tiêu cười vỗ vai cậu bé: “Em tự chịu trách nhiệm chính mình là được, luyện kỹ thuật tốt, cố gắng thi đấu!”

Duke ngoan ngoãn gật đầu: “Ồ, em hiểu rồi!”

Trần Thiên Lâm bình tĩnh nói thêm: “Chúng ta tổ chức phòng chat, tương lai chúng ta tiện liên hệ.”

Trần Tiêu liền đem tài khoản xã hội cho mọi người kéo vào diễn đàn tên là “Niết Bàn Club”, Tạ Minh Triết nhìn một nhóm ID quen thuộc, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Cuối cùng, tìm đủ người, tuy ít người nhưng ít nhất họ cũng có thể tổ chức một đội.



Sở dĩ Tần Hiên bị đưa vào danh sách đoàn chiến là bởi vì cậu đã chia sẻ ghi hình thi đấu với sư phụ, Trần Thiên Lâm cảm thấy Tần Hiên sẽ không thua Dụ Kha bất kể ý thức hay tốc độ phản ứng của cậu ấy đều có thể tiến bộ lên trông thấy. Tạ Minh Triết lúc này mới đủ tự tin đem Tần Hiên kéo xuống nước.

Theo ý tưởng Trần Thiên Lâm phụ trách, Trần Tiêu và Tạ Minh Triết là tay chủ công, Dụ Kha tìm cơ hội ám sát, Tần Hiên hỗ trợ hậu phương.

Liên minh quy định có thể hợp tác set thẻ tuyển thủ cùng câu lạc bộ. Trần Tiêu có thể chế tạo thực vật hắc ám, đồng thời có thể trực tiếp cho Tần Hiên sử dụng; Tạ Minh Triết dùng thẻ nhân vật, Dụ Kha là quỷ bài. Bọn họ quậy chung một chỗ, phối hợp còn cần luyện tập nhiều.

Sau khi Trần Tiêu phát biểu xong, Tạ Minh Triết chủ động nâng ly nói: “Nào, chúng ta cùng nhau nâng ly, chúc mừng thành viên mới gia nhập!”

Mọi người cao hứng nâng ly rượu, Tần Hiên cũng cứng ngắc ngẩng mặt lên, nhấp một ngụm.

Hắn mới trở thành một thành viên Niết Bàn, trở về ký túc xá còn có chút luống cuống, cảm thấy được chính mình đang nằm mơ.

Tạ Minh Triết yên tâm bảo đảm nói: “Tần Hiên, cậu cứ yên tâm mà gia nhập với chúng ta, cậu sẽ không hối hận đâu. Anh Trần nói thẻ thực vật của ảnh cậu có thể tùy ý sử dụng. Thẻ nhân vật của tôi và thẻ quỷ bài của Tiểu Kha cậu thích cũng có thể dùng được. Trong tương lai, set thẻ của mọi người sẽ dùng chung với nhau.”

Kỳ thật Tần Hiên cũng gia nhập theo hướng này, hắn đặc biệt hứng thú với những thẻ bài kỳ lạ hiếm thấy này, ngoài thẻ thực vật hắc ám của anh Trần còn có thẻ bài nhân vật và quỷ bài hắn cũng muốn tự mình thao tác một chút.

Có lẽ là lý do trở thành đồng đội, vẻ mặt của Tần Hiên lần này cũng không lạnh lùng như vậy, nhìn Tạ Minh Triết nói: “Hôm nay cậu thật sự thâm tàng bất lộ, ban chúng ta có rất nhiều fans của cậu. Hôm qua tôi còn nghe họ nói về giá trị nhan sắc thẻ của Chú Béo rất cao, nếu tôi biết cậu là Chú Béo ...”

Tạ Minh Triết thủ thế "Hừ" bên môi, cười rạng rỡ: “Ở trường học biết tôi là ai chỉ có cậu và Tiểu Kha, ngàn lần đừng nói ra ngoài nha! Trong game có giá trị thù hận quá lớn, nếu bị quản lý ở các hiệp hội lớn biết có lẽ tôi sẽ bị người ta vây trong góc mà đánh mất.”

Tần Hiên khóe miệng giựt giựt, cứng ngắc nói “Ờm” một tiếng, nghĩ thầm cậu ta tự mình hiểu lấy đấy chứ?

Tạ Minh Triết nói: “Đúng rồi, tôi có chút ý tưởng về thẻ cảnh tượng, tôi muốn nói với cậu một chút ý nghị. Cậu biết không, mấy ngày nay nhàn rỗi cậu có thể vẽ một chút được không? Cảnh tượng đó gọi là Huyết trì địa ngục..”

Cậu đem suy nghĩ của mình về địa ngục đẫm máu, cẩn thận biên soạn nói cho Tần Hiên nghe.

Dù sao Tần Hiên từ nhỏ học thành họa sĩ chuyên nghiệp, nghe Tạ Minh Triết miêu tả xong liền nhanh chóng nghĩ đến sắc thái màu đỏ đen làm chủ đạo cho cảnh tượng hệ hắc ám. Trên mặt đất liên tục quay cuồng máu đỏ, làm cho tất cả các thẻ bài lượng lớn rớt máu; hơn nữa màu sắc của môi trường bị vấy bẩn. Đây thực sự là tiện lợi cho Dụ Kha sử dụng các thẻ quỷ bài ám sát ngẫu nhiên.

Nghĩ xong, Tần Hiên lập tức cầm lên bảng vẽ và bút, nhanh chóng vẽ vài đường cong trên giấy, hỏi Tạ Minh Triết: “Cậu xem có thể thiết kế theo cách này không?”

Tạ Minh Triết trợn mắt há mồm, cậu thật sự không hiểu ý thức lưu bản nháp của hắn như thế nào!

Tần Hiên thấy bạn cùng phòng bối rối, biết bản thảo của mình xác thật ... rất khó hiểu, nên nói: “Tôi hoàn thành bản vẽ cho cậu xem lại, trước sau gì tôi cũng sẽ sửa .... trong ba ngày ra đồ.”

Tạ Minh Triết hai mắt sáng ngời: “Hiệu suất của cậu thật cao, tôi sẽ chờ cậu ra đồ!”

Tần Hiên gật gật đầu, xoay người hoàn thành bản thảo.

Tạ Minh Triết yêu cầu Tần Hiên thiết kế cảnh tượng Huyết trì địa ngục gửi tin tốt về diễn đàn Niết Bàn, Dụ Kha liền nhảy ra nói: “Tần Hiên, quá tuyệt cậu thật là người tốt!”

Tần Hiên: “??” chấm hỏi

Không thể giải thích thu được một tấm thẻ người tốt, nhưng đối với hắn đây là điều nên làm. Nếu hắn muốn nhập Niết Bàn vì mục đích chơi thẻ bài, thì hắn có nhiệm vụ thiết kế bối cảnh thật tốt.

Nghĩ đến điều này, Tần Hiên lập tức nói: “Triển lãm tranh ‘quỷ hút máu lâu đài cổ’ sửa sang lại cũng có thể dùng. Trong cảnh tượng quạ đen trở thành hiệu quả hành động tùy cơ, trong đó cách đoạn thời gian quạ đen sẽ bay ngang bầu trời, che phủ ánh trăng; khiến bản đồ trở thành màu đen cho Hắc Vô Thường hành động, cậu thấy vậy được không?”

Dụ Kha rất cao hứng, vừa muốn xuống lầu liền chạy vòng vòng: “Tuyệt! Đêm nay tôi chắc chắn sẽ không ngủ ngon! Huyết trì địa ngục, lâu đài cổ hút máu, sau này sẽ là bản đồ sân nhà của taaa, hahahaha!”

Tần Hiên: “……”

Thực sự giống như một chó con hào hứng ăn xương vậy.

Tạ Minh Triết cũng cảm thấy ý nghĩ về cảnh tượng của Tần Hiên rất có ý nghĩa, đàn quạ sử dụng hoàn cảnh hiệu quả hành động tiện cho Dụ Kha thực hiện ám sát. Điều này cho cậu một linh cảm —— có lẽ, nhiều bản đồ chiến tranh quân sự cổ đại nổi tiếng cũng có thể được thiết kế như thẻ cảnh tượng, cậu phải suy ngẫm về nó!

******

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau