Chương 207: Bộ Mặt Thật Của Đường Lược.
Sau khi thống nhất mọi việc , Đường Lược ra lệnh cho tên hầu đi báo với đoàn ca kỹ nghỉ sớm. Tên Tam Thiếu ngồi vị trí cao nhất cùng Đường Lược , quan sát tỉ mỉ mọi thứ. Hắn thấy tên hầu báo với chủ đoàn ca kỹ là triệu phu nhân , lại còn trực tiếp tới bên cạnh mỹ nữ xinh đẹp kia mà thì thầm gì đó . Ngôi sao sáng ấy nghe xong gật đầu liền thu dọn đồ đạc đi vô, mọi thứ đều lọt hết vào tầm mắt của Tam Thiếu . Hắn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, khoái chí vô cùng , bộ phận sinh dục của hắn cũng đã cương cứng từ lâu. Đường Lược lúc này nói với tên quan tuần ấy .
- "hiền đệ, đừng nóng ruột . Mọi chuyện cần phải sắp xếp thật tỉ mỉ thì mọi thứ mới hoàn hảo được , vẫn là mong đệ hãy đợi một chút ."
Tam thiếu lúc này thèm muốn lắm rồi, nhưng vẫn hiểu được vấn đề, hắn nuốt nước bọt mà gật đầu .
- "được, đệ đợi được , huynh cứ thu xếp mọi chuyện đi"
Bọn chúng bây giờ đã xưng hô huynh đệ ngọt ngào như người trong nhà rồi , quả là mọi thứ chuyển biến quá nhanh . Hai tên đang tâm đắc với nhau thì lúc này người hầu ra báo, tên người hầu ấy cúi đầu mà nói .
- "bẩm lão gia , mọi chuyện đã thu xếp xong cả rồi , xin lão gia sắp đặt "
Lời nói tên hầu vừa dứt, Tam Thiếu đã siết chặt nắm tay khoái chí, mà Đường Lược lúc này khẽ gật đầu ra hiệu cho tên hầu lùi đi , đoạn quay sang nói với Tam Thiếu .
- "được rồi , hiền đệ . Để ta dẫn đệ tới nơi mà đệ muốn tới "
Tam thiếu siết chặt bình thuốc cường dương trong tay , gật đầu lập tức . Thế là Đường Lược dìu tay Tam Thiếu , hai người nắm tay nhau đi trông tình cảm vô cùng , tựa như huynh đệ tình thâm. Đường Lược nắm tay tên tam thiếu ấy dắt đi dọc con đường trong phủ , vừa đi vừa dặn dò cẩn thận.
- "hiền đệ , hãy nghe ta nói . Vị cô nương kia rất thông minh và lẻo mép. Nếu lát nữa vào chuyện , nàng ta chống cự mà nói rằng nàng ta là cháu gái của ta , con gái của ta , hoặc thậm chí nói rằng nàng ta là vợ mới cưới của ta thì đệ đừng có tin nhé "
Cháu gái ,con gái , vợ mới cưới ư ? Lời nói ấy khiến tên Tam Thiếu có chút bỡ ngỡ , hắn tròn mắt quay sang nhìn Đường Lược mà hỏi .
- "vậy là mỹ nữ kia vẫn chưa được "giáo dục và đào tạo" tử tế ư ? Huynh vẫn chưa quán triệt tư tưởng cho nàng ta? Vậy chẳng lẽ Huynh muốn ta vào đó là hiếp dâm cổ ? Chẳng lẽ Tam Thiếu ta mà lại phải làm những chuyện như vậy?"
Lời nói nghe có vẻ chính nhân quân tử lắm , nhưng trong lòng thực sự lại càng hứng thú hơn. Đường Lược hiểu rõ vấn đề, cái này gọi là "đã nghiện mà còn ngại" . Hắn lúc này quay sang nhìn Tam Thiếu mà bật cười , khẽ lắc đầu nói.
- " Hiền đệ , nếu mỹ nữ nằm yên cho đệ hưởng thụ thì còn vui thú gì nữa ? Phải có chút chống cự thì mọi chuyện mới trở nên hấp dẫn chứ , muốn thú vị thì phải có điều gì đó khác một chút chứ , đệ nói có phải không?"
Lời nói như đánh đúng vào tim đen của hắn , khiến Tam Thiếu cảm thấy rất hứng tình. Hắn nghe xong như vậy cảm thấy rất rạo rực trong người, lại nhe răng cười toe toét , ánh mắt nhìn Đường Lược mà hài lòng gật đầu lập tức.
- " ha ha , huynh thật biết cách chơi , thực sự rất sành điệu . Cái này đệ hoàn toàn đồng ý . Mỹ nữ nằm yên như cá chết mặc cho đệ làm gì thì làm, cái cảm giác này đệ đã trải qua nhiều rồi , nhưng cảm giác hiếp dâm trinh nữ thì vẫn chưa thử qua bao giờ . Lần này được Đường huynh tạo cơ hội , đệ nhất định sẽ tận hưởng mọi chuyện , đêm nay nhất định thu thập cô ta về dưới trướng của mình "
Nói xong thì bật cười khoái chí , mà Đường Lược cũng cười không kém phần dâm đãng . Cả hai lúc này cũng đã tới khu nhà mà Thu nhi đang ở , cũng chính là khu nhà của Đường Lược, và căn phòng thu nhi đang ở trong đó cũng chính là phòng riêng của vợ chồng nàng. Đây đúng ra là nơi vợ chồng chung sống với nhau, còn gọi là tổ ấm uyên ương, lẽ ra phải là nơi xây dựng hạnh phúc gia đình mới đúng. Tam thiếu Không biết điều này , cảm thấy ngôi nhà này thật sự đã được sắp xếp rất cẩn thận và tỉ mỉ, càng cảm thấy yêu mến con người này hơn. Đường Lược rất biết lấy lòng người khác, khiến Tam Thiếu lúc này đã coi hắn là huynh đệ sinh tử mất rồi.
Bọn chúng thoáng chốc đã đến nơi cần đến, Đường Lược đứng từ xa chỉ vô căn phòng ngủ của mình mà nói với Tam Thiếu .
- "căn phòng đó là sắp xếp dành riêng cho đệ , vị cô nương đó cũng đang ở trong đấy . Đệ vào làm việc hiển lộng thần uy, phải nhớ cẩn thận coi chừng con chim sổ lồng bay mất . Cửa nẻo phải đóng cẩn thận, đừng sơ ý "
Lời dặn dò tỉ mỉ đến từng chút một khiến Tam Thiếu cảm động , hắn gật đầu lập tức.
- " huynh thật tốt với đệ . Được rồi , huynh cứ yên tâm, đệ sẽ không làm huynh thất vọng "
Nói đoạn đi thẳng về phía căn phòng ấy. Đường Lược nhìn Tam Thiếu đi như vậy, lúc này hắn vội lẩn sang chỗ khác . Đây là nhà của hắn, là phòng ngủ của hắn, cho nên đương nhiên hắn thông thạo mọi thứ . Hắn liền chạy vòng ra sau nhà, nơi mà có một cái lỗ rất kín, tới đó để rình trộm người ta hiếp dâm vợ của mình. Võ sư Trần Tuấn vẫn đi bên cạnh, cảm thấy căm tức lắm . Mặc dù giữ vẻ mặt bình thản ,nhưng trong lòng ông muốn giết người lắm rồi . Ông biết mình không thể làm ẩu, bởi ông không thể phản chủ mình , đành lặng lẽ đi theo tên Đường Lược khốn nạn. Khi tên Đường Lược ấy vòng ra chỗ kín, nhìn trộm vô phòng ngủ của chính mình để xem cảnh vợ mình bị hiếp dâm, thì chính võ sư Trần Tuấn lại đứng bên cạnh hộ vệ cho hắn . Cảm giác của ông khó chịu vô cùng, nhưng đành nín nhịn cắn răng chịu đựng.
Là một võ sư , kỹ năng nghe của thầy Tuấn đương nhiên rất thính . Ông mặc dù không ghé sát nhìn trộm như Đường Lược nhưng vẫn có thể nghe được tiếng bên trong , và cả tiếng cười kín của Đường Lược nữa . Đường Lược nhìn vào trong thấy tên Tam Thiếu ấy giở trò vô lại với vợ mình , hắn cười khúc khích . Khi thu nhi đối đáp với tên tam thiếu để cầu mong được bình yên, tìm cho mình một lối thoát, Đường Lược nhìn trộm tủm tỉm cười lẩm bẩm .
- "nha đầu này thật thông minh, cũng biết giữ thân cho ta lắm, nhưng mục đích của ta vẫn là thứ khác giá trị hơn"
Võ sư Trần Tuấn nghe được những lời này thì ngón tay vô thức giật giật, cố gắng kiềm chế bức xúc. Lúc này ông nghe bên trong tiếng quần áo bị xé, tiếng la hét kêu cứu của Đường phu nhân, khiến ông cảm thấy nhói lòng. Ông biết ngay là có chuyện gì ở đó , nhưng không thể nhúc nhích hành động cứu người. Đường Lược nhìn qua cái lỗ thấy vợ mình bị xé hết quần áo khỏa thân hoàn toàn, chạy trốn trong tuyệt vọng càng làm hắn cười khoái chí , tiếng cười rất rất nhỏ và kín .
- " a hi hi... Xé hết quần áo rồi , khỏa thân hoàn toàn rồi . Chơi đi, hiếp dâm nàng ta đi "
Chuyện này cũng có thể xảy ra trong thế giới này ư? Người chồng đứng ngoài rình trộm lại cổ vũ cho người lạ hiếp dâm vợ của chính mình sao? Trong thoáng chốc tức giận , võ sư Trần Tuấn đã tưởng mình tung chưởng đánh chết tên Đường Lược tại chỗ rồi . May mắn thay ông đã kiềm chế được, bởi sau lưng ông là gánh nặng gia đình . ông biết mình không thể làm gì trong tình huống này, chỉ có thể kiềm chế nhịn nhục. Bất chợt ở bên trong phòng có tiếng hét thất thanh của thiếu nữ , là tiếng hét của Đường phu nhân , người vợ mới cưới của Đường Lược vang lên. Bên trong phòng, Thu nhi bị cưỡng hiếp một cách thô bạo, nàng hét lên thất thanh tuyệt vọng mà bật khóc, đau đớn tận cùng. Nàng đã làm tất cả những gì có thể để giữ tấm thân trong trắng này cho chồng, để giữ sự thuần khiết cho phu quân mình hưởng thụ, nhưng đã không thể giữ được. Nàng đau khổ bật khóc, nước mắt ròng ròng trong nhục nhã và phẫn uất, và cả sự đau khổ vì đã không giữ được trắng trong cho người chồng đáng kính của mình. Nàng đâu biết rằng chồng nàng đang ở rất gần nàng, chỉ cách nàng một bức tường mà đang chăm chú theo dõi nàng bị cưỡng hiếp một cách khoái chí. Nàng bị cưỡng đoạt tấm thân trong trắng , khi thứ dơ bẩn ấy xâm phạm tấm thân thuần khiết của nàng quá thô bạo, đoạt đi trinh nguyên thiếu nữ, nàng hét lên một tiếng thất thanh . Cùng với tiếng hét của nàng là tiếng Đường Lược cười khoái chí , trong khoảnh khắc vợ mình bị người lạ phá trinh, hắn cười sung sướng.
- "ha ha ...đút vào rồi , đã đút vào rồi , đã phá trinh rồi..."
Tiếng cười ấy , dù là nhỏ nhất có thể vẫn lọt vào tai võ sư Trần Tuấn , khiến ông tức giận vô cùng. Tiếng hét của Thu nhi trong phòng vọng vào trái tim của một người gọi nhau là đồng bào, khiến ông cảm thấy xót xa và phẩn uất . Đồng bào của ông đang bị người Hán dày vò làm nhục, và ông chỉ đứng lặng yên đây thôi sao? Ông siết chặt hai nắm tay của mình , hoàn toàn bất lực . Có loại nào khốn nạn như vậy không ? Rốt cuộc thì hắn muốn cái gì?
Người ta nói trên đời này đàn ông có hai nỗi nhục lớn nhất , đó là nhục giết cha và nhục cướp vợ . Đối với người đàn ông, cho dù vợ mình có bị thất sủng thế nào cũng không cho người khác chạm vào, bởi vì đấy chính là danh dự của một người đàn ông . Vợ mình mà mình không giữ được để người khác đoạt mất , đây là nỗi nhục to lớn mà không phải người đàn ông nào cũng có thể chịu được . Vậy mà tên Đường Lược này lại đem vợ mình dâng cho người khác, không những chịu đựng được nỗi nhục này mà còn cười khoái chí , lại còn đứng rình xem như xem kịch xem hát. Thử hỏi trên đời này có loại người nào giống như vậy không? Thử hỏi trên đời này có người thứ hai như hắn ta không ? Võ sư Trần Tuấn liếc khẽ về phía Đường Lược , thấy hắn vẫn rình qua cái lỗ nhìn vào trong tận hưởng cảm giác người ta đang hiếp dâm vợ của mình , đang phá trinh vợ của mình mà cười khoái lắm . Trong thoáng suy nghĩ từ tận sâu đáy lòng, ông tưởng rằng ông đã lao vào đánh chết cái gã khốn nạn đó rồi . Bao nhiêu năm nay ông theo hộ vệ cho hắn , chưa bao giờ ông nghĩ hắn là loại người như vậy, đều luôn cho rằng hắn là người tốt. Bây giờ thì ông cũng tỉnh ngộ ra, biết được con người thật của tên giặc Hán này . Ông cũng như Thu nhi, từng ngưỡng mộ hắn, từng kính trọng hắn , bởi phong thái bề ngoài của hắn toát ra vẻ lịch lãm. Và kể cả những lần hắn đối xử với ông rất hậu , tưởng rằng là một người có tình có nghĩa nhưng không phải . Hắn không phải người tình nghĩa gì đâu, tất cả những gì hắn ban ân sủng cho người khác đều là vì muốn đạt được một lợi ích nhất định gì đó của người ta mà thôi .
Thật sự khốn nạn , thật sự biến thái.
- "hiền đệ, đừng nóng ruột . Mọi chuyện cần phải sắp xếp thật tỉ mỉ thì mọi thứ mới hoàn hảo được , vẫn là mong đệ hãy đợi một chút ."
Tam thiếu lúc này thèm muốn lắm rồi, nhưng vẫn hiểu được vấn đề, hắn nuốt nước bọt mà gật đầu .
- "được, đệ đợi được , huynh cứ thu xếp mọi chuyện đi"
Bọn chúng bây giờ đã xưng hô huynh đệ ngọt ngào như người trong nhà rồi , quả là mọi thứ chuyển biến quá nhanh . Hai tên đang tâm đắc với nhau thì lúc này người hầu ra báo, tên người hầu ấy cúi đầu mà nói .
- "bẩm lão gia , mọi chuyện đã thu xếp xong cả rồi , xin lão gia sắp đặt "
Lời nói tên hầu vừa dứt, Tam Thiếu đã siết chặt nắm tay khoái chí, mà Đường Lược lúc này khẽ gật đầu ra hiệu cho tên hầu lùi đi , đoạn quay sang nói với Tam Thiếu .
- "được rồi , hiền đệ . Để ta dẫn đệ tới nơi mà đệ muốn tới "
Tam thiếu siết chặt bình thuốc cường dương trong tay , gật đầu lập tức . Thế là Đường Lược dìu tay Tam Thiếu , hai người nắm tay nhau đi trông tình cảm vô cùng , tựa như huynh đệ tình thâm. Đường Lược nắm tay tên tam thiếu ấy dắt đi dọc con đường trong phủ , vừa đi vừa dặn dò cẩn thận.
- "hiền đệ , hãy nghe ta nói . Vị cô nương kia rất thông minh và lẻo mép. Nếu lát nữa vào chuyện , nàng ta chống cự mà nói rằng nàng ta là cháu gái của ta , con gái của ta , hoặc thậm chí nói rằng nàng ta là vợ mới cưới của ta thì đệ đừng có tin nhé "
Cháu gái ,con gái , vợ mới cưới ư ? Lời nói ấy khiến tên Tam Thiếu có chút bỡ ngỡ , hắn tròn mắt quay sang nhìn Đường Lược mà hỏi .
- "vậy là mỹ nữ kia vẫn chưa được "giáo dục và đào tạo" tử tế ư ? Huynh vẫn chưa quán triệt tư tưởng cho nàng ta? Vậy chẳng lẽ Huynh muốn ta vào đó là hiếp dâm cổ ? Chẳng lẽ Tam Thiếu ta mà lại phải làm những chuyện như vậy?"
Lời nói nghe có vẻ chính nhân quân tử lắm , nhưng trong lòng thực sự lại càng hứng thú hơn. Đường Lược hiểu rõ vấn đề, cái này gọi là "đã nghiện mà còn ngại" . Hắn lúc này quay sang nhìn Tam Thiếu mà bật cười , khẽ lắc đầu nói.
- " Hiền đệ , nếu mỹ nữ nằm yên cho đệ hưởng thụ thì còn vui thú gì nữa ? Phải có chút chống cự thì mọi chuyện mới trở nên hấp dẫn chứ , muốn thú vị thì phải có điều gì đó khác một chút chứ , đệ nói có phải không?"
Lời nói như đánh đúng vào tim đen của hắn , khiến Tam Thiếu cảm thấy rất hứng tình. Hắn nghe xong như vậy cảm thấy rất rạo rực trong người, lại nhe răng cười toe toét , ánh mắt nhìn Đường Lược mà hài lòng gật đầu lập tức.
- " ha ha , huynh thật biết cách chơi , thực sự rất sành điệu . Cái này đệ hoàn toàn đồng ý . Mỹ nữ nằm yên như cá chết mặc cho đệ làm gì thì làm, cái cảm giác này đệ đã trải qua nhiều rồi , nhưng cảm giác hiếp dâm trinh nữ thì vẫn chưa thử qua bao giờ . Lần này được Đường huynh tạo cơ hội , đệ nhất định sẽ tận hưởng mọi chuyện , đêm nay nhất định thu thập cô ta về dưới trướng của mình "
Nói xong thì bật cười khoái chí , mà Đường Lược cũng cười không kém phần dâm đãng . Cả hai lúc này cũng đã tới khu nhà mà Thu nhi đang ở , cũng chính là khu nhà của Đường Lược, và căn phòng thu nhi đang ở trong đó cũng chính là phòng riêng của vợ chồng nàng. Đây đúng ra là nơi vợ chồng chung sống với nhau, còn gọi là tổ ấm uyên ương, lẽ ra phải là nơi xây dựng hạnh phúc gia đình mới đúng. Tam thiếu Không biết điều này , cảm thấy ngôi nhà này thật sự đã được sắp xếp rất cẩn thận và tỉ mỉ, càng cảm thấy yêu mến con người này hơn. Đường Lược rất biết lấy lòng người khác, khiến Tam Thiếu lúc này đã coi hắn là huynh đệ sinh tử mất rồi.
Bọn chúng thoáng chốc đã đến nơi cần đến, Đường Lược đứng từ xa chỉ vô căn phòng ngủ của mình mà nói với Tam Thiếu .
- "căn phòng đó là sắp xếp dành riêng cho đệ , vị cô nương đó cũng đang ở trong đấy . Đệ vào làm việc hiển lộng thần uy, phải nhớ cẩn thận coi chừng con chim sổ lồng bay mất . Cửa nẻo phải đóng cẩn thận, đừng sơ ý "
Lời dặn dò tỉ mỉ đến từng chút một khiến Tam Thiếu cảm động , hắn gật đầu lập tức.
- " huynh thật tốt với đệ . Được rồi , huynh cứ yên tâm, đệ sẽ không làm huynh thất vọng "
Nói đoạn đi thẳng về phía căn phòng ấy. Đường Lược nhìn Tam Thiếu đi như vậy, lúc này hắn vội lẩn sang chỗ khác . Đây là nhà của hắn, là phòng ngủ của hắn, cho nên đương nhiên hắn thông thạo mọi thứ . Hắn liền chạy vòng ra sau nhà, nơi mà có một cái lỗ rất kín, tới đó để rình trộm người ta hiếp dâm vợ của mình. Võ sư Trần Tuấn vẫn đi bên cạnh, cảm thấy căm tức lắm . Mặc dù giữ vẻ mặt bình thản ,nhưng trong lòng ông muốn giết người lắm rồi . Ông biết mình không thể làm ẩu, bởi ông không thể phản chủ mình , đành lặng lẽ đi theo tên Đường Lược khốn nạn. Khi tên Đường Lược ấy vòng ra chỗ kín, nhìn trộm vô phòng ngủ của chính mình để xem cảnh vợ mình bị hiếp dâm, thì chính võ sư Trần Tuấn lại đứng bên cạnh hộ vệ cho hắn . Cảm giác của ông khó chịu vô cùng, nhưng đành nín nhịn cắn răng chịu đựng.
Là một võ sư , kỹ năng nghe của thầy Tuấn đương nhiên rất thính . Ông mặc dù không ghé sát nhìn trộm như Đường Lược nhưng vẫn có thể nghe được tiếng bên trong , và cả tiếng cười kín của Đường Lược nữa . Đường Lược nhìn vào trong thấy tên Tam Thiếu ấy giở trò vô lại với vợ mình , hắn cười khúc khích . Khi thu nhi đối đáp với tên tam thiếu để cầu mong được bình yên, tìm cho mình một lối thoát, Đường Lược nhìn trộm tủm tỉm cười lẩm bẩm .
- "nha đầu này thật thông minh, cũng biết giữ thân cho ta lắm, nhưng mục đích của ta vẫn là thứ khác giá trị hơn"
Võ sư Trần Tuấn nghe được những lời này thì ngón tay vô thức giật giật, cố gắng kiềm chế bức xúc. Lúc này ông nghe bên trong tiếng quần áo bị xé, tiếng la hét kêu cứu của Đường phu nhân, khiến ông cảm thấy nhói lòng. Ông biết ngay là có chuyện gì ở đó , nhưng không thể nhúc nhích hành động cứu người. Đường Lược nhìn qua cái lỗ thấy vợ mình bị xé hết quần áo khỏa thân hoàn toàn, chạy trốn trong tuyệt vọng càng làm hắn cười khoái chí , tiếng cười rất rất nhỏ và kín .
- " a hi hi... Xé hết quần áo rồi , khỏa thân hoàn toàn rồi . Chơi đi, hiếp dâm nàng ta đi "
Chuyện này cũng có thể xảy ra trong thế giới này ư? Người chồng đứng ngoài rình trộm lại cổ vũ cho người lạ hiếp dâm vợ của chính mình sao? Trong thoáng chốc tức giận , võ sư Trần Tuấn đã tưởng mình tung chưởng đánh chết tên Đường Lược tại chỗ rồi . May mắn thay ông đã kiềm chế được, bởi sau lưng ông là gánh nặng gia đình . ông biết mình không thể làm gì trong tình huống này, chỉ có thể kiềm chế nhịn nhục. Bất chợt ở bên trong phòng có tiếng hét thất thanh của thiếu nữ , là tiếng hét của Đường phu nhân , người vợ mới cưới của Đường Lược vang lên. Bên trong phòng, Thu nhi bị cưỡng hiếp một cách thô bạo, nàng hét lên thất thanh tuyệt vọng mà bật khóc, đau đớn tận cùng. Nàng đã làm tất cả những gì có thể để giữ tấm thân trong trắng này cho chồng, để giữ sự thuần khiết cho phu quân mình hưởng thụ, nhưng đã không thể giữ được. Nàng đau khổ bật khóc, nước mắt ròng ròng trong nhục nhã và phẫn uất, và cả sự đau khổ vì đã không giữ được trắng trong cho người chồng đáng kính của mình. Nàng đâu biết rằng chồng nàng đang ở rất gần nàng, chỉ cách nàng một bức tường mà đang chăm chú theo dõi nàng bị cưỡng hiếp một cách khoái chí. Nàng bị cưỡng đoạt tấm thân trong trắng , khi thứ dơ bẩn ấy xâm phạm tấm thân thuần khiết của nàng quá thô bạo, đoạt đi trinh nguyên thiếu nữ, nàng hét lên một tiếng thất thanh . Cùng với tiếng hét của nàng là tiếng Đường Lược cười khoái chí , trong khoảnh khắc vợ mình bị người lạ phá trinh, hắn cười sung sướng.
- "ha ha ...đút vào rồi , đã đút vào rồi , đã phá trinh rồi..."
Tiếng cười ấy , dù là nhỏ nhất có thể vẫn lọt vào tai võ sư Trần Tuấn , khiến ông tức giận vô cùng. Tiếng hét của Thu nhi trong phòng vọng vào trái tim của một người gọi nhau là đồng bào, khiến ông cảm thấy xót xa và phẩn uất . Đồng bào của ông đang bị người Hán dày vò làm nhục, và ông chỉ đứng lặng yên đây thôi sao? Ông siết chặt hai nắm tay của mình , hoàn toàn bất lực . Có loại nào khốn nạn như vậy không ? Rốt cuộc thì hắn muốn cái gì?
Người ta nói trên đời này đàn ông có hai nỗi nhục lớn nhất , đó là nhục giết cha và nhục cướp vợ . Đối với người đàn ông, cho dù vợ mình có bị thất sủng thế nào cũng không cho người khác chạm vào, bởi vì đấy chính là danh dự của một người đàn ông . Vợ mình mà mình không giữ được để người khác đoạt mất , đây là nỗi nhục to lớn mà không phải người đàn ông nào cũng có thể chịu được . Vậy mà tên Đường Lược này lại đem vợ mình dâng cho người khác, không những chịu đựng được nỗi nhục này mà còn cười khoái chí , lại còn đứng rình xem như xem kịch xem hát. Thử hỏi trên đời này có loại người nào giống như vậy không? Thử hỏi trên đời này có người thứ hai như hắn ta không ? Võ sư Trần Tuấn liếc khẽ về phía Đường Lược , thấy hắn vẫn rình qua cái lỗ nhìn vào trong tận hưởng cảm giác người ta đang hiếp dâm vợ của mình , đang phá trinh vợ của mình mà cười khoái lắm . Trong thoáng suy nghĩ từ tận sâu đáy lòng, ông tưởng rằng ông đã lao vào đánh chết cái gã khốn nạn đó rồi . Bao nhiêu năm nay ông theo hộ vệ cho hắn , chưa bao giờ ông nghĩ hắn là loại người như vậy, đều luôn cho rằng hắn là người tốt. Bây giờ thì ông cũng tỉnh ngộ ra, biết được con người thật của tên giặc Hán này . Ông cũng như Thu nhi, từng ngưỡng mộ hắn, từng kính trọng hắn , bởi phong thái bề ngoài của hắn toát ra vẻ lịch lãm. Và kể cả những lần hắn đối xử với ông rất hậu , tưởng rằng là một người có tình có nghĩa nhưng không phải . Hắn không phải người tình nghĩa gì đâu, tất cả những gì hắn ban ân sủng cho người khác đều là vì muốn đạt được một lợi ích nhất định gì đó của người ta mà thôi .
Thật sự khốn nạn , thật sự biến thái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất