Bạch Đạo Sư

Chương 259: Thêm Khách Hàng Mới.

Trước Sau
Thiên Phi nhanh chóng khám cơ thể cho Hướng tiểu thư, thể hiện trách nhiệm lương y mà chăm sóc chu đáo tỉ mỉ khiến cho tiểu thư kia cảm thấy hết sức hài lòng. Sau vài ngày khám chữa bệnh, vết đau của nàng ta đã hồi phục hoàn toàn khiến tâm trạng vô cùng thoải mái. Hướng tiểu thư bước đi trên đường, đôi chân thoải mái tự tin, vui vẻ sảng khoái "là con gái thật tuyệt" . Sự thoải mái vui sướng không chỉ đơn giản là đã được khám chữa hết bệnh, mà ở đây còn là vấn đề về sự xuất hiện của một đại phụ nữ, khiến cho bọn họ cảm thấy yên tâm hơn nhiều . Nếu sau này có bệnh tình khó nói gì thì đã có một người đại phu để mình tin tưởng trao cơ thể cho đại phu ấy chữa trị , đây mới chính là điều khiến những người phụ nữ này cảm thấy vui sướng . Tiểu thư và Hướng phu nhân cũng vì điều này mà cảm thấy cuộc đời mình có thêm một cái gì đó để tin tưởng, thêm yêu đời.

Lại nói đến Hướng phu nhân, bà ta có quen biết với một vị phu nhân khác là Nhơn phu nhân . Trấn Hắc Xà này được cai quản bởi một vị quan trấn họ Nhơn tên Thạnh. Phu nhân của vị quan trấn trước đây là bạn bè với Hướng phu nhân, sau khi gả vào nhà quan thì vẫn giữ mối quan hệ bạn bè ấy , không hề thay đổi . Hôm nay quan trấn phu nhân tới nhà Hướng phu nhân chơi , thăm bạn và cũng thăm đứa cháu mới sinh xem nó kháu khỉnh thế nào.

Hai người ngồi bên trong phòng riêng trò chuyện. Nhơn phu nhân ngắm nhìn đứa cháu, con của bạn thân mình mà cười tủm tỉm.

- " Ôi ... hài tử dễ thương quá . Sinh được cháu ra là mẹ cháu phải khổ cực lắm đấy, có biết không?"

Âu yếm dịu dàng nói với đứa trẻ, lời nói chỉ đơn giản là âu yếm đứa trẻ kia . Người mẹ nghe vậy thì cũng hưởng ứng, nhìn hài tử mình mỉm cười nói .

- "khiếp thật , không thương mẹ chút nào. Chui ra lúc nào không ra , lại đè ngay lúc ta đang đi từ làng về mà ra giữa đường, khiến ta vô cùng khổ cực . Cũng may lúc đó có một đại phu đi ngang qua cứu giúp, nếu không chắc hai mẹ con cũng không còn toàn vẹn nhìn nhau"

Lời nói trong lúc vui vẻ nói ra , bất chợt lại khiến cho Nhơn phu nhân cảm thấy có gì đó kỳ lạ . Nhơn phu nhân quay sang nhìn Hướng phu nhân với đôi mắt ngạc nhiên mà hỏi.

- " đại phu đỡ đẻ ư ? Không phải là bà mụ à?"

Bốn mắt nhìn nhau ngạc nhiên, mỗi người ngạc nhiên một kiểu. Nhơn phu nhân thốt lên.

- Ôi bạn ơi, bạn có thể để cho một đại phu đỡ đẻ cho mình sao ? Rồi phu quân của bạn không nói gì à?"

Sự tò mò đến trong tâm trí của Nhơn phu nhân . Hướng phu nhân nghe xong thì thoáng khựng người, biết mừng vừa mới nói một điều không nên nói . Tuy nhiên, đôi bạn này khá thân với nhau , lại cùng là phụ nữ nên không có quá nhiều ái ngại. Hướng phu nhân cũng không hề đề phòng chút nào, thoáng suy tư một chút rồi nói.

- " à... thực ra thì chuyện này có chút huyền cơ , cũng không cần phải nói ra"

Hai chữ "huyền cơ" càng khiến người nghe cảm thấy tò mò . Cái gì càng bí mật càng thu hút người khác , Nhơn phu nhân cũng không ngoại lệ . Bà ta dựa sát gần Hướng phu nhân, khuôn mặt háo hức, nở một nụ cười đầy tinh nghịch mà hỏi.

- " Huyền cơ gì ? Chẳng lẽ chúng ta là bạn thân với nhau mà bạn cũng không thể nói cho tôi biết được sao?"



Hướng phu nhân nhìn thấy thái độ háo hức của bạn mình thì thoáng khựng người thêm một lần nữa . Có lẽ chơi với nhau lâu nên hiểu rõ tính nhau , biết tính bạn mình rất hay tò mò , Hướng phu nhân khẽ ho một tiếng nói.

- " thôi được rồi bạn ơi . Có những chuyện nói được thì nên nói , có những chuyện không nói được thì mình sẽ không nói đâu . Bạn đừng có ép vô ích "

Nhơn phu nhân không được như ý, khuôn mặt tiu nghỉu, xem ra không moi được thông tin gì . Cảm thấy có chút hụt hẫng, nhưng rất nhanh chóng đôi bạn đã trò chuyện sang một câu chuyện khác . Hai người lại tiếp tục trò chuyện vui vẻ, lúc này Nhơn phu nhân nghĩ đến chuyện gì đó, vẻ mặt tự nhiên thoáng buồn mà nói.

- " bạn thân à . Có thể phu quân bạn dễ dãi , và cách nhìn của bạn có lẽ cũng thoáng hơn cho nên để đại phu đỡ đẻ cho . Chứ người như ta thì lại khác, không thể tùy tiện được. Ta được gả vào nhà quan lớn, danh phận là phu nhân của quan trấn nên tự phải biết giữ mình trước người khác . Đi đứng không được đi nhanh , nói không được nói lớn, lúc nào cũng phải ý tứ tránh để người khác nhìn vào đánh giá, mà thậm chí bệnh cũng không thể mời đại phu chữa trị được"

Lời nói tâm tư với vẻ mặt buồn bã ấy, Hướng phu nhân nghe vậy thì thoáng ngạc nhiên, ồ lên một tiếng mà hỏi.

- "này bạn ơi , bạn bị bệnh gì mà không thể cho đại phu khám được? Có thể nói cho ta biết không, biết đâu ta có cách nào đó giúp bạn ?"

Nhơn phu nhân nghe vậy thì thở dài , quay sang nhìn bạn mình với đôi mắt không mấy hi vọng. Bà ta vỗ nhẹ xuống phần bụng dưới, ngập ngừng nói.

- " ở chỗ này của ta có vấn đề . Dạo này thường thấy đau rát khi quan hệ, đi vệ sinh cũng không được nhẹ nhàng. Ta thực sự rất khó chịu , không hiểu nguyên do gì, nhưng không dám nói ra "

Hướng phu nhân ồ lên một tiếng ngạc nhiên . Hóa ra bạn mình lâu nay bị vấn đề về đường bài tiết và về đường sinh dục, rõ ràng đây là một căn bệnh khó nói . Lập tức trong đầu Hướng phu nhân liền nghĩ đến Thiên Phi đại phu , trầm tư một chút rồi nói .

- "bạn ơi, hay là đi khám đại phu đi . Ta biết có một đại phu rất có y đức , và rất có tài năng. Ta tin chắc rằng đại phu sẽ chữa hết bệnh cho bạn."

Nhơn phu nhân nghe vậy thì bật cười, nhìn bạn mình với đôi mắt kỳ quặc .

- "này bạn ạ , sao có thể được chứ ? Bạn thì là dân thường , chứ ta giờ đã là phu nhân của quan tri phủ, làm sao có thể để cho đại phu khám vào chỗ này được?"

Nói xong, khuôn mặt lại cảm thấy buồn phiền . Hồi tưởng một chút mà trầm ngâm .

- "Thực ra... ta cũng có mời đại phu tới khám rồi . Thế nhưng chỉ bắt mạch sơ qua thì không thể nói được gì , mà khi đại phu hỏi các triệu chứng bệnh ta cũng không dám nói thẳng rõ ràng mà chỉ nói hàm ý. Không biết đại phu có hiểu được hay không , thế rồi ông ta cũng kê thuốc. Thuốc đó ta uống mà hoàn toàn không suy giảm chút bệnh tình gì, cảm thấy rất là khó khăn và ngượng ngùng "

Nói đến đây thì ngập ngừng đôi chút, ánh mắt hướng lên cao . Khẽ ngẩng đầu lên, tuy đang ở trong phòng nhưng cảm giác tựa như đang muốn nhìn vào trời cao mà than thở một tiếng.



- " ta ước gì trên thế gian này có đại phu nữ. Nếu có đại phu nữ, ta có thể dễ dàng nói hết những triệu chứng của mình mà không chút ngại ngùng hay lo lắng đến việc giữ thể diện. Nếu có đại phu nữ, thì như vậy thật sự là quá tốt với phụ nữ chúng ta "

Lời than vãn ấy cũng chỉ là than vãn với trời cao mà thôi . Bởi làm gì có đại phu nữ chứ ? Luật pháp Tây Bắp cấm phụ nữ học nghề y , điều này với một vị phu nhân của quan tri huyện thì đương nhiên phải hiểu rõ . Nói ra cũng chỉ là than vãn mà thôi , thế nhưng Hướng phu nhân thì lại khác . Bà ta biết rõ ràng giấc mơ ấy của bạn mình là có thật, lúc này tủm tỉm cười mà nói .

- "không giấu gì bạn, cái giấc mơ của bạn ấy, cũng không phải là không có thật"

Lời nói với nụ cười mỉm đầy ẩn ý ấy khiến Nhơn phu nhân thoáng ngạc nhiên, nhìn bạn mà hỏi .

- " bạn nói vậy là sao ? Tôi thật sự không hiểu"

Hướng phu nhân mỉm cười, bắt đầu ghé tai thì thầm với Nhơn phu nhân. Hướng phu nhân kể về chuyện của Thiên Phi, kể về cách Thiên Phi đở đẻ cho mình, kể về thân phận thật sự là nhi nữ của Thiên Phi , và kể về cả chuyện mà Thiên Phi chữa bệnh khó nói cho người khác . Tất cả đều kể lại cho Nhơn phu nhân nghe, không sót điều gì. Nhơn phu nhân nghe xong thì há hốc mồm ngạc nhiên, thốt lên.

- " thực sự là có chuyện đó sao ? Thực sự có một đại phu nữ sao?"

Lời thốt lên văng vẳng khiến Hướng phu nhân giật mình , vội vã đưa tay bịt miệng bạn mình lại , ánh mắt nghiêm túc mà nói .

- " úi bạn ơi , chuyện này chỉ có thể truyền tai nhau, không được thốt lên như vậy . Bạn nói to như thế, chuyện này lộ ra ngoài sẽ gây ảnh hưởng rất xấu đến vị đại phu đáng kính đó"

Nhơn phu nhân nghe vậy thì nhanh chóng hiểu vấn đề, lập tức gật đầu đồng ý . Hướng phu Nhân liền thả tay mình ra, đôi bạn lại nhìn nhau . Ánh mắt Nhơn phu nhân như vẫn chưa tin được những gì mình nghe , mà nhìn thẳng vào bạn mình để như muốn hỏi có thật hay không . Và ánh mắt của Hướng phu nhân lại như cam kết rằng những lời mừng nói là thật, cùng với cái giật đầu rất nhẹ. Nhơn phu nhân lúc này mới tin tưởng hoàn toàn, tâm trạng vẫn còn đang lơ lửng . Hướng phu nhân suy nghĩ gì đó, lại ghé tai thì thầm đề nghị.

- "hay là bây giờ tôi đưa bạn đi tới chỗ đại khu ấy khám bệnh, có thể đại phu ấy sẽ chữa được cho bạn đấy "

Nhơn phu nhân quay sang nhìn Hướng phu nhân, cảm giác tin tưởng mà gật đầu lập tức.

- " được , vậy thì chúng ta đi thử một lần xem sao"

Đôi bạn đều chung một ý tưởng, lập tức lên đường. Hướng phu nhân dẫn Nhơn phu nhân tới y quán Thiên Phi để khám chữa bệnh, mở ra một cứu cánh cho bạn mình. Nhơn phu nhân thì khỏi nói cũng biết, trong lòng vui mừng lắm. Căn bệnh này đã hành hạ bà ta khá lâu, nay có một đại phu nữ thì đương nhiên sẽ khám một cách cẩn thận và dễ dàng tìm ra nguyên nhân bệnh, giúp bà ta có lại cuộc sống vui vẻ bình thường. Thực sự rất mong chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau