Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào Cp

Chương 57: Hủy hợp đồng thành công

Trước Sau
Chương 56: Hủy hợp đồng thành công

♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚

Có thể là vì sức nặng đồng tiền mà Quý Huyền Nguyệt cầm thẻ ngân hàng của Kỷ Cảnh Hiên cũng thấy nặng trĩu. Dù chỉ là một tấm thẻ bình thường nhưng cảm giác độ bóng màu sắc của cái này với cái thẻ của anh khác hẳn, đến cả số thẻ trông cũng may mắn hơn nhiều.

"Trong thẻ em có bao nhiêu tiền thế?"

"Đủ mấy triệu tiền vi phạm hợp đồng." Kỷ Cảnh Hiên lười biếng nói: "Mật khẩu em đổi thành sinh nhật anh rồi, sau này cái thẻ này chúng ta cùng xài. Dù sao đây cũng là tiền thưởng công ty, không tiêu thì uổng lắm, còn thù lao đóng phim thì sẽ gửi vào thẻ của anh cho em, cái thẻ kia anh cứ dùng đi."

Quý Huyền Nguyệt xoa mặt: "Tự dưng nhiều tiền quá anh không biết làm sao cả."

Sau đó hai người lừa Lưu Nguyên và Tiểu Trần lén đi hủy hợp đồng, leo lên chiếc Benz giá rẻ của Quý Huyền Nguyệt bắt đầu xuất phát.

(Chiếc xe được nhắc đến là Mercedes-Benz S-Class; bên Trung gọi là 大奔; giá cỡ 1~4 tỷ bên mình)

Kỷ Cảnh Hiên lái xe, Quý Huyền Nguyệt mang khẩu trang ngồi bên ghế phụ, bởi vì đã ngủ một giấc ngon lành nên anh cũng không buồn ngủ nữa, chỉ cảm thấy cổ hơi đau. Anh giơ tay cởi khăn quàng cổ ra, phát hiện dấu hôn ở cổ không đơn thuần là dấu hôn nữa, đặc biệt là bên dưới hầu kết nốt hồng còn chấm màu xanh tím.

Quý Huyền Nguyệt: "... Em bị tước quyền lên giường sau này."

"Sao vậy?" Kỷ Cảnh Hiên đang lái xe, nghe vậy nghiêng đầu cười một chút: "Quý ca ca?"

"Cười cũng vô ích, đau cổ muốn chết. May là mấy ngày này anh không có hoạt động gì, nếu không anh vặt đầu em rồi."

"Em sai rồi, tối qua không nên..." Kỷ Cảnh Hiên cười cười nhận sai.

"Lúc về lại xử em! An An thế nào rồi?" Quý Huyền Nguyệt nhanh chóng lảng sang chuyện khác, sợ hắn lại phát ra lời kì quái nào nữa.

"Anh ba em à? Rất ổn rồi, gần đây đến chỗ bác sĩ Giản cũng không ghét bỏ gì. Chỉ là lúc về nhà thì cả người nồng nặc mùi nước hoa đến khó hiểu. Mẹ em bảo đã theo dõi mà chẳng phát hiện được gì, gần đây bà ấy lo lắng lắm nên đi khám cùng anh ấy cả buổi, sau đó mới phát hiện anh ấy với gã Cố Hàn Tinh buôn nước hoa ở cùng nhau, Cố Hàn Tinh còn xịt nước hoa cho anh ấy nữa, thế nên chuyện này giải quyết xong rồi."



Quý Huyền Nguyệt kích động: "Ai cơ!!! Cố Hàn Tinh? Là Cố Hàn Tinh chuyên điều chế nước hoa cho quý tộc hoàng gia ấy hả??? Là Cố Hàn Tinh sáng chế ra Captivity ư?? Huhuhu anh cũng muốn nước hoa của anh ta, nhưng đắt quá không mua nổi."

"Nhà em mua hết mấy loại nước hoa của bên đó rồi, anh thích gì thì cứ chọn đi."

"... Oa, một lọ anh cũng không mua nổi."

Quý Huyền Nguyệt mang theo tâm trạng ghen tị dẫn Kỷ Cảnh Hiên đến studio, vừa xuống xe thì khí thế cả hai thay đổi hẳn. Anh đứng phía trước hắn cứ như gà mẹ che chở con, còn Kỷ Cảnh Hiên tuy cao hơn Quý Huyền Nguyệt một cái đầu nhưng nom lại giống gà con chạy theo sau, một tay hắn nắm lấy góc áo Quý Huyền Nguyệt.

"Để Quý ca ca đòi công bằng cho em!"

Tổng tài bá đạo và vợ yêu bé bỏng cứ thế xuất phát hành trình.

Đội ngũ đạo diễn và sản xuất không thể trì hoãn quá trình của toàn bộ đoàn phim chỉ vì một mình Kỷ Cảnh Hiên nên chương trình vẫn tiếp tục quay, nhưng họ đặc biệt để riêng một căn phòng để đàm phán lại hợp đồng và lợi ích.

Quý Huyền Nguyệt ương bướng ngồi trên ghế, lười biếng lật hợp đồng hai cái. Từ lúc Kỷ Cảnh Hiên kí hợp đồng lợi ích rất thấp, không có hứa hẹn cụ thể sẽ cho hắn bao nhiêu vị trí debut, cũng không hứa hẹn đại ngôn thương hiệu tài trợ kế tiếp là một người hay một nhóm gì cả.

Còn hợp đồng này giấy trắng mực đen viết rõ ràng rành mạch.

Chỉ cần Kỷ Cảnh Hiên tiếp tục tham gia, hắn nhất định có thể tham gia Xuân Vãn.

Nhất định có thể debut với vị trí cao.

Thù lao cũng tăng một bậc, đã gần đến mức của một lưu lượng tiêu chuẩn rồi, so với phần thù lao trước kia thì đúng là rất cao.

(lưu lượng: ngôi sao có độ nổi tiếng cao, fandom hùng mạnh, có hiệu ứng và độ phổ biến lớn)

Quả nhiên hot hay không hot quyết định tất thảy.

"Tôi đến đây để nói chuyện hủy hợp đồng cơ, đạo diễn Vương à, chuyện phá đồ diễn của bạn nhỏ nhà tôi tôi cũng biết rồi. Nói thật thì từ lúc tôi bị vạch trần hình tượng thì tôi chẳng muốn giả vờ đáng thương làm gì. Nói thế này, hoặc là cho tôi xem camera giám sát, hoặc là giải thích rõ ràng đi; dù sao trang phục diễn cũng là tâm huyết của đứa nhỏ nhà tôi, nhỡ đâu em ấy vì vấn đề đó ảnh hưởng đến việc phát huy thực lực thì làm sao bây giờ?"



Kỷ Cảnh Hiên gật đầu, ngoan ngoãn nói: "Quý ca ca nói rất đúng."

Bộ dạng sợ hãi của hắn làm đạo diễn Vương chỉ muốn phỉ nhổ một cái, nhưng hiện tại độ nổi tiếng của Kỷ Cảnh Hiên không thấp nên ông cũng ngại lật mặt. Phó đạo diễn sau khi nghe thế đã đi tìm người đến xin lỗi, còn đạo diễn Vương cố gắng hết sức nặn ra một nụ cười: "Vậy hợp đồng này thì sao?"

"Tôi đã nói tôi đến hủy hợp đồng, tiền ấy à? Thứ này tôi có rất nhiều, chủ yếu là không muốn đứa nhỏ nhà tôi bị các ông trút giận thôi."

Kỷ Cảnh Hiên âm thầm bật cười. Quý Huyền Nguyệt này vẫn luôn che chở cho hắn, chắn gió cho hắn, lúc nào cũng là Quý Huyền Nguyệt từ chối vì không muốn hắn phải tham gia, luôn giữ trong sạch cho hắn.

Đạo diễn ngồi xuống, ôn tồn nói: "Sông có khúc người có lúc mà, Huyền Nguyệt à, bây giờ độ hot của Kỷ Cảnh Hiên trong show rất cao, cậu cũng đâu thể đảm bảo cậu ấy sẽ lại gặp cơ hội nhân hòa địa lợi thế này lần nữa đâu. Cho nên phải luôn khoan dung độ lượng, tôi thừa nhận tổ đạo diễn của chúng tôi sai, nhưng ta có thể thương lượng mà!"

Quý Huyền Nguyệt khoanh tay trước ngực, nghiêm túc nói: "Không thương lượng, cứ thế đi. Lúc đến đây cùng em ấy tôi cũng đã rõ thái độ của các người với em ấy thế nào rồi, đứa nhỏ nhà tôi không chịu nổi oan ức đâu, tạm biệt."

Đạo diễn Vương hiển nhiên bị những lời này chọc giận, ông ta đập bàn hét lớn: "Quý Huyền Nguyệt! Bây giờ cậu cho hắn tiền có thể cho cả đời không hả? Cậu cũng chỉ chơi đùa với hắn thôi! Ở trong giới gặp oan ức thì phải hủy hợp đồng? Hắn là con nhà giàu à? Sau này hắn ta tham gia show hay quay phim truyền hình uất ức gì cũng phải hủy hợp đồng à? Vậy sớm muộn gì cậu cũng phá sản thôi!"

Quý Huyền Nguyệt cười lạnh: "Trước kia ở trong giới tôi chịu khổ đủ nhiều nên không muốn bạn nhỏ của tôi bị oan ức đấy, làm sao? Ông đây có tiền, không vui ông cũng nín lại cho tôi đi, tôi bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho em ấy, đến chết cũng vui lòng."

Lúc chưa hot anh đã phải trải qua biết bao nhiêu bất bình rồi, phim chiếu mạng đầu tiên quay xong bị bắt xào CP cùng với Hà Vân Túy, nếu không sẽ không còn thù lao đóng phim, tham gia Xuân Vãn vì không hot mà bị ép diễn sau, bị cắt mất tiết mục, là người cuối cùng ở hàng ghế sau theo dõi toàn bộ chương trình rồi rời khỏi khán phòng, tham gia chương trình tạp kỹ thì bị đóng máy, cắt cảnh...

Mấy thứ này, anh không muốn để Kỷ Cảnh Hiên phải chịu chút nào.

Kỷ Cảnh Hiên chỉ cần chơi nhạc thoải mái là được rồi.

Kỷ Cảnh Hiên giữ chặt đôi tay run rẩy của Quý Huyền Nguyệt, thấy hơi thở của anh hỗn loạn, mắt giận đỏ lên thì trong lòng cũng bực bội theo, hắn cảnh cáo nói: "Tôi muốn hủy hợp đồng, tiền đưa cho mấy người, muốn kiện thì tiếp, tạm biệt."

Hắn muốn kéo Quý Huyền Nguyệt rời đi, nhưng Quý Huyền Nguyệt không đi lại tích cực nói: "Trang phục diễn của cậu ấy là hàng thiết kế riêng, bị chỗ mấy người phá hỏng thì nhớ phải đền tiền, đó là số tiền phải đưa, còn tiền đứa nhỏ này đưa mấy người lên hot search tuyên truyền thì không cần nhiều, xem rồi trả bao nhiêu thì trả đi."

Hai người mới vừa bước ra phòng đã thấy phó đạo diễn xuất hiện cùng kẻ chủ mưu cắt quần áo Kỷ Cảnh Hiên, là một thiếu niên tướng mạo đẹp trai lịch sự, trông khá trạc tuổi Kỷ Cảnh Hiên.

Quý Huyền Nguyệt vừa thấy người đã không nhịn được chuẩn bị xăn tay áo đến chỗ cậu ta đánh lộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau