Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè
Chương 31: Nghiệp đã đến với Dạ Huyết rồi đây (5)
Mãi cho đến khi trường đưa giấy báo về nhà cho Trần gia thì ai nấy cũng im lặng
Cụ thể nó nói thế này
**Kính gửi gia đình chúng tôi là nhà trường mà em Trần Dạ Huyết theo học, hiện tại em ấy đã nghỉ quá thời gian quy định nên chúng tôi định đình chỉ em ấy, nếu quý phụ huynh có gặp thì bảo em ấy đi học bù lại cho những số tiết mà mình đã nghỉ cảm ơn và hẹn gặp lại**
Ông Trần đọc xong liền xé cái lá thư đó đi đặt đũa xuống mà nói
Ông Trần:"Rốt cuộc thì nó mới khi nào thoát khỏi cái sự thất nghiệp và nghĩ thoáng hơn đây, trong thương trường chuyện thua dẫn đến công ty phá sản là một chuyện thường tình thôi"
Mẹ của Gia Nhi tức mẹ kế của bốn anh em họ nói:"Được rồi ông à, bình tĩnh lại đi đừng để cơn giận thao túng được không ông"
Ông Trần:"Bà xem...haizz thôi bỏ đi bỏ đi con trai lớn rồi làm gì cũng được nhưng việc nghỉ học là không thể chấp nhận được"
Lệ Phong:"Cha à bình tĩnh lại đi, đừng nóng vội con đã kêu ba tên kia đi tìm anh rồi đấy ạ"
Gia Nhi:"Hửm ba tên nào vậy?"
Lệ Phong:"Chính là ba tên trong tiệc sinh nhật lúc đó đấy"
Gia Nhi:"À, em hiểu rồi"
Sương Băng:"Thôi con ăn no rồi con đi tìm anh ấy đây, đi thôi Thu Nguyệt"
Nói rồi hai người đó đứng lên lấy con xe cưng của mình ra và bắt đầu đi tìm anh trai của mình
Tại nơi nào đó Dạ Huyết vừa say xỉn vừa đi về nhà của mình liền bỗng Dạ Huyết va chạm vào mấy tên côn đồ khiến bọn chúng nói
Tên 1:"Này tên say kia đụng chúng bọn tao rồi, mày không xin lỗi à"
Dạ Huyết:"Chúng bọn mày, ha ha ai bảo bọn mày đi chắn đường tao làm gì"
Nghe tới đây bọn chúng bắt đầu nổi máu điên lên xông vào đánh Dạ Huyết, anh cũng đâu có vừa gì đánh lại bọn chúng khiến cả đám vào cảnh sát ngồi tù tới sáng được thả ra
Và khi được thả thì hắn lại đi vào vũ trường quán bar ngồi uống cocktail dưới ánh đèn rực rỡ cùng những cô gái nhảy xập xình nhìn mà muốn ói
Ngay tại đấy có một cậu thiếu niên trẻ tuổi đi vào nhìn xuôi ngó dọc liền thấy Dạ Huyết và chạy lại nói
Gia Nhi:"Anh, sao anh lại vào chỗ này vậy anh?"
Dạ Huyết nhìn mà nói:"Ai là anh cậu chứ đồ con hoang"
Gia Nhi liền bỏ ngoài tai mà nói tiếp:"Được rồi về thôi, gia đình đang lo cho anh lắm đấy"
Dạ Huyết:"Họ không phải gia đình của tôi đồ con hoang", bỗng tiếng tát vang lên Gia Nhi chính là bị ăn một bạt tay của Dạ Huyết
Gia Nhi ngạc nhiên khi bị đánh liền im lặng một chút và mặt tối sầm lại bắt đầu đấm cho anh té ghế, tiếng đồ đổ vỡ vang lên khiến ai cũng bắt đầu dừng nhảy nhót mà nhảy vô ngăn cản họ
Nhưng đâu ai ngăn được đâu, vì một khi Gia Nhi nổi sùng là chỉ có đánh và đánh
Gia Nhi:"Anh con mẹ nó, chỉ là một công ty thôi mà, thua keo này bày keo khác đâu cần phải chú tâm vào nó đâu"
Gia Nhi:"Còn nữa nếu anh nghe lời tôi ăn uống đầy đủ, nghỉ đúng giờ đúng giấc thì đâu ra nông nỗi như ngày hôm nay"
Cứ thế mỗi một câu nói Gia Nhi liền rất nhanh mà giáng xuống một đấm cực mạnh, cuối cùng bảo vệ quán bar cũng vào ngăn cản họ mới dừng lại và bắt đầu ra khỏi quán bar nói chuyện
Tại con hẻm kế bên quán bar, phải nói đó chính là cửa sau của quán bar đấy thì đúng hơn, anh ép cậu vào tường gục ngã trên vai cậu mà bắt đầu kể về việc lập nghiệp của mình
Cụ thể nó nói thế này
**Kính gửi gia đình chúng tôi là nhà trường mà em Trần Dạ Huyết theo học, hiện tại em ấy đã nghỉ quá thời gian quy định nên chúng tôi định đình chỉ em ấy, nếu quý phụ huynh có gặp thì bảo em ấy đi học bù lại cho những số tiết mà mình đã nghỉ cảm ơn và hẹn gặp lại**
Ông Trần đọc xong liền xé cái lá thư đó đi đặt đũa xuống mà nói
Ông Trần:"Rốt cuộc thì nó mới khi nào thoát khỏi cái sự thất nghiệp và nghĩ thoáng hơn đây, trong thương trường chuyện thua dẫn đến công ty phá sản là một chuyện thường tình thôi"
Mẹ của Gia Nhi tức mẹ kế của bốn anh em họ nói:"Được rồi ông à, bình tĩnh lại đi đừng để cơn giận thao túng được không ông"
Ông Trần:"Bà xem...haizz thôi bỏ đi bỏ đi con trai lớn rồi làm gì cũng được nhưng việc nghỉ học là không thể chấp nhận được"
Lệ Phong:"Cha à bình tĩnh lại đi, đừng nóng vội con đã kêu ba tên kia đi tìm anh rồi đấy ạ"
Gia Nhi:"Hửm ba tên nào vậy?"
Lệ Phong:"Chính là ba tên trong tiệc sinh nhật lúc đó đấy"
Gia Nhi:"À, em hiểu rồi"
Sương Băng:"Thôi con ăn no rồi con đi tìm anh ấy đây, đi thôi Thu Nguyệt"
Nói rồi hai người đó đứng lên lấy con xe cưng của mình ra và bắt đầu đi tìm anh trai của mình
Tại nơi nào đó Dạ Huyết vừa say xỉn vừa đi về nhà của mình liền bỗng Dạ Huyết va chạm vào mấy tên côn đồ khiến bọn chúng nói
Tên 1:"Này tên say kia đụng chúng bọn tao rồi, mày không xin lỗi à"
Dạ Huyết:"Chúng bọn mày, ha ha ai bảo bọn mày đi chắn đường tao làm gì"
Nghe tới đây bọn chúng bắt đầu nổi máu điên lên xông vào đánh Dạ Huyết, anh cũng đâu có vừa gì đánh lại bọn chúng khiến cả đám vào cảnh sát ngồi tù tới sáng được thả ra
Và khi được thả thì hắn lại đi vào vũ trường quán bar ngồi uống cocktail dưới ánh đèn rực rỡ cùng những cô gái nhảy xập xình nhìn mà muốn ói
Ngay tại đấy có một cậu thiếu niên trẻ tuổi đi vào nhìn xuôi ngó dọc liền thấy Dạ Huyết và chạy lại nói
Gia Nhi:"Anh, sao anh lại vào chỗ này vậy anh?"
Dạ Huyết nhìn mà nói:"Ai là anh cậu chứ đồ con hoang"
Gia Nhi liền bỏ ngoài tai mà nói tiếp:"Được rồi về thôi, gia đình đang lo cho anh lắm đấy"
Dạ Huyết:"Họ không phải gia đình của tôi đồ con hoang", bỗng tiếng tát vang lên Gia Nhi chính là bị ăn một bạt tay của Dạ Huyết
Gia Nhi ngạc nhiên khi bị đánh liền im lặng một chút và mặt tối sầm lại bắt đầu đấm cho anh té ghế, tiếng đồ đổ vỡ vang lên khiến ai cũng bắt đầu dừng nhảy nhót mà nhảy vô ngăn cản họ
Nhưng đâu ai ngăn được đâu, vì một khi Gia Nhi nổi sùng là chỉ có đánh và đánh
Gia Nhi:"Anh con mẹ nó, chỉ là một công ty thôi mà, thua keo này bày keo khác đâu cần phải chú tâm vào nó đâu"
Gia Nhi:"Còn nữa nếu anh nghe lời tôi ăn uống đầy đủ, nghỉ đúng giờ đúng giấc thì đâu ra nông nỗi như ngày hôm nay"
Cứ thế mỗi một câu nói Gia Nhi liền rất nhanh mà giáng xuống một đấm cực mạnh, cuối cùng bảo vệ quán bar cũng vào ngăn cản họ mới dừng lại và bắt đầu ra khỏi quán bar nói chuyện
Tại con hẻm kế bên quán bar, phải nói đó chính là cửa sau của quán bar đấy thì đúng hơn, anh ép cậu vào tường gục ngã trên vai cậu mà bắt đầu kể về việc lập nghiệp của mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất