Bạn Cùng Phòng Ta Chắc Không Phải Omega

Chương 17

Trước Sau
Mọi người trợn tròn mắt.

Tôi cũng ngu luôn, đầu óc trống rống bị cậu ta kéo đi một quãng đường, mãi cho đến lúc đã về đến kí túc xá rồi mới buông tay tôi ra, dựa vào tường kiểm tra mắt cá chân.

Bây giờ tôi mới phát hiện trên đầu cậu ta phủ đầy là mồ hôi... Trong lòng lập tức ngũ vị tạp trần (*)! Vui sướng và đau lòng lẫn lộn với nhau, thổi quét thành một màu hồng trên mặt tôi.

(*) Ngũ vị tạp trần: ngũ vị là năm vị (chua, cay, mặn, ngọt, đắng), ý nói cảm xúc phức tạp khó diễn tả.

Germen nhìn tôi một cái, bình tĩnh nói: "Nhìn cậu đứng như thằng ngốc ấy, tôi giúp cậu giải vây rồi, giờ cậu phải báo đáp cho tôi thế nào đây?"

Đột nhiên cậu ta giống như nhớ ra cái gì, bổ sung một câu thật nhanh: " Hơn nữa tôi cũng không thể không nói gì. Sau này cậu đi từ chối là được rồi, tôi không có quấy rầy cậu kết bạn."(*)

(*) Khúc này tui nửa câu QT cũng ko hiểu:))). Kĩ năng chém gió đã lên một level mới:vvv.

Tôi: "...?"

Cậu ta nhìn tôi, không nghiêm túc nói: "Bạn cùng phòng giúp đỡ nhau mà thôi, tôi biết cậu là thẳng mà, cậu không cần suy nghĩ nhiều quá."

Tôi biết bộ dạng tôi cười chắc chắn nhìn rất ngốc.

Đó không phải là đáp án tôi đã hy vọng.

... Cậu ấy, không thích tôi sao?

Đầu óc của tôi lập tức dừng hoạt động, chỉ có thể ngơ ngác thương tâm, liên tục nghĩ: Cậu ấy không thích tôi sao?



Là do tôi... nghĩ nhiều quá rồi?

Trong lúc hốt hoảng tôi phun ra một câu "tôi đi phòng y tế lấy thuốc cho cậu." sau đó chạy đi mất.

Mà tôi không biết là——

Lúc nãy tôi cùng với bạn cùng phòng cũ nói chuyện, sau đó bị hắn bán đi mất, cho nên German vì bị thương chân phải ở lại nghỉ ngơi mới có thể đi vào sân bóng, lại giúp tôi giải vây.

Mà lúc tôi vừa ra khỏi kí túc xá, lại bị quang não bán đứt mất. Lúc đi chạy nhanh quá, quang não rơi ra trúng giường German, sau đó trí não nhận diện được German, rồi tự động tìm kiếm từ khoá là "German West". Vì vậy, tất cả cái đống lịch sử tìm kiếm, một vài bức ảnh không thể miêu tả cùng với giấc mơ đã được tôi ghi chép lại. Tất cả, đều bị German xem hết một lần.

A.... Cuộc đời sao lắm gian truân.

Mà tôi lúc đó còn chưa biết gì cầm một ống thuốc trị liệu chạy hồng hộc về ký túc xá, mở cái cửa ra, sau đó liền được diện kiến German đang ở trần, cởi quần.

Mặt tôi "bùm" một cái đỏ chót lên, nhanh chóng tia vài lượt qua phần cơ bụng rắn chắc, sau đó rất thuần khiết quay người đi, trong đầu tiện đường thẩm một chút.

Cậu ta đứng sau lưng tôi vô tội nói: "Chuyện gì thế? Đều là nam nhân hết mà, còn xấu hổ cái gì nữa?"

Để tỏ lòng tôi không có, tôi chỉ có thể liều cái mạng già quay đầu lại.

Cả người German chỉ mặc một cái quần boxer đen, dửng dưng ngồi trên giường, ưu thế trời sinh của Alpha khiến thân hình cậu ta vô cùng hoàn mỹ, không giống một số Alpha từ trong phòng gym đi ra cả người toàn cơ là cơ, dáng người của cậu ta là nhờ quân huấn mà có, vẻ đẹp cân xứng và hoàn mỹ.

Tương phản màu sắc mạnh mẽ khiến cảnh tượng này trở nên tràn đầy sắc tình, đặc biệt là khi German lại còn nhìn tôi chăm chú...

... May là còn có cái quần lót đó!! Nếu không chắc ống trị liệu phải chăm cho cái lỗ mũi ăn trầu của tôi trước quá...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau