Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 66: Ván Cờ Đảo ngược

Trước Sau
Tại nhà anh ngồi trên ghế cùng Lão Dương ánh mắt thoáng buồn. Gia Linh đôi mắt ươn ướt Julien lấy khăn tay chùi nước mắt cô.Không gian trong nhà thật ảm đạm.

Gia Linh lên tiếng. "Thật sự gia đình chúng ta mang ơn Khả Như rất nhiều"

Julien trầm ngâm đáp. "Khả Như cô thật sự cao thượng"

Anh cầm phong thư mở ra."Giờ thì chúng ta cần tìm một người đàn ông tên Khiêm, Anh ta lúc trước được ba cử đi điều tra việc má anh qua đời,

"Anh ta nắm được nhiều thông tin, nên bấy lâu nay má Hai cho người truy bắt, theo nguồn tin mới nhất, anh ta đang ẩn náu miền Bắc.

Anh vừa dứt lời.Tiếng bước chân rầm rộ tới một đám linh xông vào nhà, Thiếu tướng Colin lên tiếng.

"Tôi được lệnh bắt anh Mã Nặc ý. hôm qua anh đột nhập vào nhà họ Mã, âm mưu chiếm đoạt tài sản cậu Hai và vợ con trong một đêm đã mất tích, Chúng tôi nghi ngờ anh đã làm hại họ, nên xin mời anh về đồn lấy lời khai"

Anh chau mày lại bước tới. "Được tôi đi"

Ông ta còng tay anh lại, Gia Linh bất an trong lòng nhìn theo bóng dáng anh đi, lên tiếng gọi

"Anh Ba"

Anh quay lại đáp."Anh không sao yên tâm đi."

........

Đồn cảnh sát. bên trong phòng thẩm vấn. thiếu tướng ngồi đối diện lườm mắt nhìn anh, cau gắt hỏi.

"Tôi hỏi anh đột nhập vào nhà Mã gia làm gì? có phải âm mưu hại vợ chồng Cậu Hai đoạt lấy tài sản"

Anh bình thản đáp." Tôi muốn đến thắp hương cho ba tôi không được sao Bằng chứng nào ông cho thấy tôi giết anh trai mình, nếu anh chết thì thi thể đâu tôi tài nào giấu xác ba người họ cùng một lúc?"

Thiếu tướng đáp."Có thể có người tiếp tay với anh"

Anh cười đáp. "Vậy sao? ông đưa bằng chứng ra đi còn bây giờ tôi không nói thêm lời nào nữa"

Thiếu tướng túc điên lên. "Mau giam anh ta lại"

Anh được hai tên lính giải vào phòng giam. đứng bên trong phòng giam nhìn qua khung cửa sổ song sắt bầu trời sao sáng. đi hơn nửa đời người Buồn nhiều khổ đã nhiều chỉ có vui thì quá ít...



Hai bàn tay nhỏ nhắn mềm mại từ phía sau vươn tay tới che mắt anh, giọng nói trong trẻo dịu dàng.

"Chàng đoàn xem ta là ai?"

Anh đáp. "Mộ Giao. là nàng chứ ai?"

Mộ Giao buông tay xuống, anh quay lại nhìn cô mỉm ôm lấy cô vào lòng.

"Anh nhớ nàng nhiều lắm, cuối cùng đã nàng trở về thật tốt quá"

Cô ôm lấy anh dịu dàng cười."Ta cũng rất nhớ A Hỷ"

Anh buông tay ra nhìn cô lên tiếng "Nàng về tốt rồi. anh có chuyện muốn nhờ nàng giúp"

Cô đáp. "Chỉ cần A Hỷ kêu ta làm. Dù tới đáy biển sâu ta cũng tới"

Anh cười đáp. "Không cần tới biển sâu, chỉ nhờ nàng tìm một người giúp anh"

.......-

Ngày phiên tòa xét xử sơ thẩm đã đến. Các quan tòa điều có mặt đầy đủ. Anh được giải đến đúng một phía, một vị quan tòa đứng dậy lên tiếng.

"Hôm nay là ngày 20 tháng 9 năm 19XX, chuẩn bị xét xử vụ án anh Mã Nặc ý, âm mưu chiếm đoạt tài sản, đột nhập vào Mã gia, làm hại gia đình cậu Hai mất tích, tòa bất phiên xử"

Luật sư bên tổ đứng dậy thưa. "Vào ngày hôm đó tất cả người hầu đều nhìn thấy anh Mã Nặc ý đột nhập vào trong nhà,

Tôi cho rằng anh ta muốn lấy lại tài sản. Sát Hại vợ chồng cậu Hai ác nhất một đứa trẻ nhỏ cũng không tha, xin quan tòa xử tử hình anh ta"

Luật sư bên bị cáo đứng dậy."Thưa quý tòa theo cậu Ba thuật lại, đêm đó cậu đến thắp hương cho ba vì lòng nhớ thương ba cậu.

Và có gặp cậu Hai nói rằng đã mệt mỏi chuyện tranh giành, quyết định đưa vợ con về quê sống, Chứ không phải sát hại họ nhưng bên tổ nói."

Luật sư lấy ra phong thư đưa lên quan tòa xét xử. lên tiếng Cậu Hai còn trao trả giá sản cho cậu Ba xin quý tòa xem xét"

Quan tòa xem qua bằng chứng cụ thể, họ nhìn qua nhau gật đầu đồng ý. Luật sư bên tố lên tiếng.



"Thưa quý tòa tờ giấy chưa chắc nói lên điều gì, rất có thể làm giả cũng nên, chỉ là lời nói phía diện của cậu Ba thôi."

Luật sư bên bị cáo lên tiếng.

"Tôi còn có Nhân chứng sắp tới đây, xin quý tòa chờ một chút"

Quan tòa gật đầu."Được"

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua. Vẫn không thấy nhân chứng xuất hiện, lòng anh bắt đầu thấy lo lắng hay Mộ Giao không tìm ra được họ.

Luật sư bên Tố lên tiếng. "Thưa quý tòa. rõ ràng là đang kéo dài thời gian, Thật ra không có nhân chứng tố cáo nào, dù có thì chí nói vụ việc năm xưa, còn vụ án mất tích gia đình Cậu Hai vẫn chưa sáng tỏ"

Chánh án gật đầu lên tiếng. "Tôi nghĩ không kéo dài thời gian nữa, nếu không có sự chứng thật, nên tòa tuyên án"

Cậu Hai bước tới lên tiếng."Khoan đã, thưa quý tòa tôi chính là anh trai của Nặc ý."

Cậu Hai tiền tới trước mặt tòa án, Cậu hướng mắt nhìn qua anh, mạng sống này là Khả Như cứu anh phải đáp đền cho thật tốt dù có đối đầu với má, anh cũng chấp nhận chỉ hy vọng má sớm hồi đầu.

"Tôi đưa vợ con về quê sống, khi hay tin má tôi tố chú Ba, tôi quyết định quay về rửa oan cho chú"

Lúc này. Một anh trung niên bước vào phòng xét xử, cuối đầu chào trình lại chuyện năm xưa một lần nữa, bà Hai âm mưu hại vợ thứ ba, thay đổi đi chúc giả và hãm hại bà Tư thể nào. Sắc mặt trong quan tòa đều kinh ngạc.

Quan tòa xét xử thảo luận một hồi. Một người trong đó đứng dậy lên tiếng."Chúng tôi quyết định tuyên bố Anh Mã Nặc ý vô tội phóng thích tại chỗ, Và Bắt bà La Phụng Anh về chịu tội"

Mộ Giao vui mừng bước tới cầm tay anh dịu dàng bảo."'Chúng ta về nhà thôi, sau cơn mưa trời lại sáng"

Anh cười trìu mến. "Phải"

Anh chầm chậm cùng cô bước đi ra ngoài đường, thì cô khựng lại lên tiếng. "Suýt nữa ta quên mất, phải tới bệnh viện ta có một viên thuốc có thể chữa khỏi bệnh cho bà Tư"

Anh mừng rỡ."Thật Sao? Vậy phải đi nhanh mới được"

Bên trong bệnh viện. Mộ Giao đặt viên thuốc vào trong miệng bà tư, đưa tay lên xoay nhẹ ngón tay, ánh sáng bay lên, bà tư lim dim mắt tỉnh dậy.

Gia Linh mừng rỡ ôm lấy bà." Má ơi, cuối cùng thì má đã tỉnh lại"

Bà Tư vui vẻ ôm lấy cô."Giá Linh con gái của má cứ nghĩ là không gặp lại được con rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau