Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 68: Quá khứ và Hiện Tại

Trước Sau
Bầu trời xanh thắm vài cơn gió nhẹ thổi qua tóc hoa râm của Anh, cầm bó hoa cúc vàng tươi đặt lên trẽn hai chi mộ.

"Ba Má. mọi người trong nhà đều khỏe.Ba má bên kia thế giới cứ yên tâm"

Anh thở dài một hơi.rốt cuộc tranh giành quyền lực danh vọng chỉ là phù du. Thứ còn lại chỉ là tình yêu nhỏ bé vẫn mãi trong tim, dù bao năm tháng không biến đổi

Anh nắm chặt đồng tiền trong tay.ngước mắt lên nhìn trời xanh thẳm. "Có lẽ trên đời này tôi nợ hai cô gái, một cô hồ ly nghịch ngợm, một nàng tiên nặng nợ thâm tình, Mộ Giao bao giờ nàng mới quay lại?"

Tiếng Lão Dương phía xa vọng lại."A Hỷ về nhà ăn cơm thôi con, mọi người đang chờ"

Anh quay người đi tới đưa tay dìu Ông "Ba, con ra thăm mộ một chút là về, chân ba yếu nhiều, không cần phải đi tìm con đâu"

Lão Dương tươi cười."Được rồi ba biết rồi"

Tương Lai 100 Năm sau...

Hơn một trăm năm trôi qua kể từ khi đó. Sài Gòn phát triển vượt bậc tòa nhà landmark biểu hiện cho sự vươn lên của thành phố.khi đến Quận Nhất vẫn lưu giữ kiển trúc Âu Cổ Pháp thuộc một thời đã qua.Phố Cù Lao trái qua trăm năm là Chợ Lớn bây giờ. Tiếng lơ lớ của những người hoa vang lên trong chợ.

Những kiến trúc trung hoa pháp xen lẫn nhau, khiến du khách không ngừng ngắm nhìn Sài Gòn đa văn hóa.

Tiếng bước chân chạy nhanh qua Chợ Lớn, tiến tới công viên Hồng Bàng. một chàng trai trẻ cao ráo người với gương mặt điển trai.

Chiếc áo Thun trắng quần thể thao, chạy bộ trên đường. tiếng cô thiếu nữ 16 than thở phía sau lưng anh không ngừng.

"Anh Tuấn Vỹ. em mệt lắm rồi cho em ngồi nghỉ một chút đi"

Anh quay lại nhìn. "Uyển Chi mới chạy có chút xíu em đã than mệt"

Một câu thiếu niên 18 tuổi thở lên hồng hộc.

"Tại sao phải chạy bộ vào buổi sáng để em nằm ngủ nướng một chút không tốt hơn sao?"

Anh đáp. "Vì như vậy sức khỏe mới được nâng cao"

Uyển Chi ôm lấy bụng. "Em thấy đau bụng quá chắc là do uống sữa sắp hết hạn sử dụng, em về trước đây"

Tuấn Khải cười đáp. "Em thì còn bài tập chưa làm xong nên về làm đây, anh chạy bộ vui vẻ"



Anh lắc đầu mấy đứa em họ lưới biếng này.Anh nhìn qua một cô gái xinh xắn khoảng hai mươi mấy tuổi, mái tóc trước để ngang qua, tóc sau tết gọn một bên.

"Còn em thì sao Linh Nhi?"

Linh Nhi đáp." Theo em thấy chạy bộ buổi sáng hao nhiều calo, chúng ta nên ghé quán cháo bên lề đường, bổ sung calo mới tốt cho sức khỏe"

Linh Nhi tròn trịa hai mắt lên trông thật dễ thương.

"Nha, Anh Hai"

Anh đáp "Nếu em muốn thì cứ đi ăn, anh chạy tiếp đây"

Linh Nhi vầy tay chào chạy nhanh qua quán cháo gà lề đường, Anh lắc đầu cười thầm mấy đứa em của mình thật hết cách.

Sau khi chạy bộ buổi sáng kết thúc, như mọi ngày anh trở về ngôi nhà bốn tầng, bước vào phòng thay vào áo sơ mi trắng cổ mang tấm thẻ nhân viên áo khoát màu đen, ngồi trên chiếc xe máy Jupi Ter F1 xám đen chạy nhanh trên đường, Nạn kẹt xe buổi sáng đông như kiến, anh phải nhích xe từ chút mới qua nỗi đoan đường...

Một tòa cao ốc lớn.anh chạy xe vô bãi, chạy một mạch vào tòa nhà, nhanh chân đến cửa thang máy bắt đầu đóng kín lại, anh chạy lên cầu thang bộ đến tầng thứ năm. mở cửa bước vào.

Thì trưởng phòng gương mặt khó chịu nhìn anh cau có bảo."Anh đó đã 8 giờ 30 rồi. tới trễ quá đó"

Anh đáp."Dạ trưởng phòng thông cảm, tại kẹt xe chứ em đâu muốn tới trễ"

Trưởng phòng đáp. "Vào bàn làm việc đi"

Anh ngồi vào bàn lấy Hồ sơ trong cặp ra xem, Trưởng phòng chắp tay ra phía sau nghiêm nghị báo.

"Hôm nay có nhân viên mới tới, công ty quảng cáo chúng ta, nếu có đều gì cô ấy không biết các anh phải chỉ dẫn tận tình"

Một cô gái tóc ngắn ngang vai, gương mặt thuần khiết mạnh mẽ, trong bộ đồng phục công sở, tươi cười cúi đầu chào.

"Xin chào tên tôi là Gia Linh, mong mọi người chỉ dẫn"

Trường phòng bảo. "Cô về chỗ ngồi làm việc đi"

Một anh chàng mái tóc nâu, ngồi gần bàn cô úp mặt ngủ say, ngóc đầu thức dậy vươn vai mỉm cười nhìn qua Gia Linh hai ánh mắt chạm nhau một cảm giác đã từ rất lâu rồi.



"Anh là Julien?"

Julien ngơ ngác hỏi."Sao cô biết tên tôi?"

Cô phân trần."Anh họ em có giới thiệu sơ về mọi người trong công ty"

Julien gãy đầu lên tiếng."'A.. tôi nhớ rồi hôm qua Tuấn Vỹ có nói với tôi rằng em họ, của anh ấy sẽ vào công ty"

Gia Linh nói tiếp."Anh có làm YouTube phải không? em cũng là một you Tuber ngày mai chủ nhật, chúng ta đi quay vài clip ăn sập Sài Gòn"

Julien đáp. "Ý hay đó"

Gia Linh quay lại nhìn hỏi Anh. "Chủ nhật ngày mai Anh Tuấn Vỹ tham gia cùng em nha"

Anh đáp. "Mai chắc là không được, anh phải cùng gia đình về quê đám giỗ"

Sáng chủ nhật trên chiếc xe bảy chỗ trên đoạn đường ra Miền tây. Anh ngồi phía hàng ghế sau cầm điện thoại lướt mạng.

"Bài hát 1 triệu đóa hồng của Jolie Phương Dung đạt 2 triệu lượt View. tuyệt thật"

"Linh Nhi nghe nói em và cô ấy là bạn, bữa nào giới thiệu cho anh gặp mặt xin chữ ký"

Linh Nhi không thèm để ý, tập trung đánh bàn phím laptop. Anh ngó nghiêng đầu nhìn qua đọc lên thành tiếng. "Có một nàng tiên tử ôn nhu dịu dàng từ thiên giới hạ phàm phải lòng chàng trai xa phu.."

Anh bật cười lên. "Thời đại náo mà còn nói chuyện tiên nhân.."

Linh Nhi liếc xéo anh, giọng cô bức xúc. "Anh Hai không biết gì hết, đây là giả tưởng phi nhân loại, đây là kịch bản em đang soạn"

Anh đáp. "phải ha, Linh Nhi là biên kịch đài truyền hình mà"

Một chiếc xe Grab bất ngờ lách qua mặt xe bảy chỗ, tài xế lái qua một bên tránh xe Grab va phải hàng rào chắn, đầu anh va mạnh vào cửa kính, anh bắt đầu mơ màng trong tiếng còi xe cấp cứu, chiếc xe đẩy anh vào phòng cấp cứu, nhịp tim lúc mạnh lúc yếu, bác sĩ liên tục tạo hô hấp cho anh

Trong giấc mơ có một cô gái gương mặt thanh tú dịu dàng ôn nhu trong y phục màu hồng nhạt lên tiếng gọi.

"A Hỷ chàng hãy chờ ta "

Anh thắc mắc cô gái ấy là ai mà sao tôi cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, giọng nói nụ cười đó, làm tôi nhớ mong chờ đợi hơn cả kiếp người. Mộ Giao chính là nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau