Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế!

Chương 44: Đáp Án Tham Khảo

Trước Sau
Tống Úc ký hợp đồng với với truyền hình điện ảnh Đông Nhạc vào năm thứ hai, sau đó nhận được vai diễn nam chính trong một bộ phim truyền hình dài tập. Mặc dù chỉ là một bộ phim tình cảm thanh xuân vườn trường có kinh phí nhỏ, nhưng dù sao thì đây cũng là một người mới đóng vai chính nên đã gây khá nhiều xôn xao vào thời điểm đó.

Nếu so sánh ra thì việc Hứa Chân diễn vai Hoa Vô Khuyết cũng không phải là điều khó hiểu.

Dù sao cậu ta cũng là một ngôi sao nhí nổi tiếng, dù hiện tại không có ai yêu mến nhưng ít nhất vẫn có chút kinh nghiệm diễn xuất.

Nhưng…vẫn có một số người cảm thấy vô cùng tức giận!

Làm thế nào mà một điều tốt đẹp bất ngờ được nhà sản xuất ưu ái như vậy lại không rơi vào người mình?

Đặc biệt là Đinh Tuyết Tùng, người đảm nhiệm vai diễn Giang Ngọc Lang.

Rõ ràng chỗ nào tôi cũng đều mạnh hơn cậu ta!

Diễn xuất của tôi tốt hơn, vẻ ngoài cũng đẹp hơn (tự cho), vị trí cũng cao hơn hắn, vậy thì dựa vào cái gì chọn hắn mà không chọn tôi?

Thế gian thật không công bằng!

Nhất định là con hàng này đã bí mật làm một số chuyện không để người khác biết!

Nhất định là vậy!

Đinh Tuyết Tùng ở một bên hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Ghen ghét khiến cho tình cách một người hoàn toàn thay đổi, ghen ghét cũng khiến cho tế bào của con người dễ bị nhiễm sắc thể xấu!

Tuy nhiên, những người thích ôm giận dữ đến căng cả bụng giống như Đinh Tuyết Tùng chỉ là số ít. Đánh giá về kết quả, sự điều chỉnh nhân sự lần này của ê- kíp gần như có thể nói là một niềm vui đối với tất cả mọi người.

Sau khi Hạ Tuấn Ninh đi, Hoa Vô Khuyết không còn là vai nam chính, kịch bản đã có thể làm theo tính logic.

Tống Úc từ nam thứ biến thành nam chính, mà Hứa Trăn từ vai quần chúng biến thành nam thứ. Về phần Giang Duy thì đã được như ý nguyện diễn vai Giang Phong.

Diễn viên Thiết Tâm Lan cũng thoát khỏi những cảnh quay sến súa, ngốc nghếch ngây thơ để phụ họa cho Hoa Vô Khuyết. Thậm chí, đoàn làm phim còn tiết kiệm được một số tiền lớn, có thể hỗ trợ cho những nơi khó khăn hơn, ví dụ như tổ đạo cụ, tổ hiệu ứng mà trước đó bọn họ mỗi ngày đều khóc than kêu nghèo đói.

Khi các thành viên cốt cán của đoàn tổ chức một cuộc họp nhỏ, Hứa Trăn nhìn khuôn mặt rạng rỡ của mọi người, trong lòng không khỏi có chút cảm khái:

Hạ Tuấn Ninh ơi Hạ Tuấn Ninh, hi sinh một mình anh lại có thể mang đến hạnh phúc cho ngàn vạn nhà, quả đúng là công đức vô lượng!

Đoàn làm phim lẽ ra nên lập cho anh một cái miếu thờ, ngày đêm tụng kinh siêu độ, cầu nguyện cho anh sớm siêu thoát...

À, không, phải là sớm sinh quý tử.



"Hắt xì!"

Lúc này, Hạ Tuấn Ninh, người đang bế quan đóng kín cửa trong khách sạn, hắt hơi một cách khó hiểu.

Mẹ nó, là ai đang nguyền rủa lão tử? ?

...

Xế chiều hôm đó, Hứa Trăn trở lại khách sạn Hilden thu dọn đồ đạc cá nhân rồi di chuyển về khách sạn do đoàn phim Tuyệt Đại Song Kiêu sắp xếp.

Nhiệm vụ quay phim của bộ phim truyền hình đang rất gấp gáp, hầu như ngày nào cũng phải quay hơn mười tiếng đồng hồ.

Vì vậy, tốt hơn hết nên ở theo nhóm, khoảng cách lái xe gần, có xe đưa đón đoàn hàng ngày, cũng rất tiện lợi.

Vị trí của Hứa Trăn trong đoàn phim không hề thấp, vì vậy, căn phòng mà đoàn phim bố trí cho hắn cũng có quy cách rất cao, giường ngủ lớn, nằm theo hướng mặt trời mọc, cả căn phòng có diện tích hơn 30 mét vuông, cửa sổ cực thoáng, có đầy đủ ghế sô pha và bàn làm việc. So với Hilden cũng không chênh lệch quá nhiều.

Trợ lý Chu Hiểu Mạn liên tục ngáp dài khi thu dọn đồ đạc, quầng thâm dưới mắt cũng lộ ra rất rõ.

Hứa Trăn nhịn không được hỏi: "Này mấy ngày không nghỉ ngơi tốt sao? Hay là cô cứ đi nghĩ trước đi, phần còn lại tôi sẽ tự mình dọn.”

Chu Hiểu Mạn dụi dụi con mắt, nói: "Ách... Hiện tại không ngủ được, tôi vẫn còn có một thứ muốn đưa cho cậu.”

Vừa nói, cô vừa lấy từ trong ba lô ra một chiếc hộp đen to bằng lòng bàn tay: "Hai ngày nay tôi đã chỉnh sửa tốt thứ này, cho nên hôm nay cậu phải xem qua một lượt trước khi đi ngủ."

Hứa Trăn nhận lấy, nhìn trái nhìn phải, sau đó phát hiện ra đây là một ổ cứng di động.

Hai ngày nay không hề nhìn thấy cô, hóa ra là đang chuẩn bị thứ này sao?

"Bên trong có gì?" Hứa Trăn hỏi.

Chu Hiểu Mạn lấy một chiếc laptop đến, vừa chờ đợi khởi động máy vừa nói: "Bên trong là một số video tư liệu mà tôi đã biên soạn sẵn, có chừng hơn hai trăm dung lượng.

"Một trong số chúng được tải xuống từ Internet và một số được lấy thông qua các kênh riêng, vô cùng quý giá đó.

"Cậu phải nhớ dùng biện pháp bảo mật thật kỹ, máy tính xách tay này tuyệt đối không được kết nối Internet."

Nói xong, cô ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Hứa Trăn thật lâu: "Cậu hiểu."

Hứa Trăn: "..."

Tôi có hiểu được cái gì đâu? ?

Bên trong ổ cứng này rốt cục chứa mãnh thú tai họa gì sao?



Rất nhanh, máy tính đã khởi động thành công.

Chu Hiểu Mạn cắm ổ cứng vào, cả người dời đến vị trí khác: "Nào, cậu tới ngồi chỗ này, chúng ta vừa xem vừa nói chuyện."

Hứa Trăn mang vẻ mặt thất thần ngồi xuống, mở ổ cứng ra xem thử, phát hiện bên trong có hai thư mục con.

Một đề mục gọi là "Nga Mi hậu sơn", một cái khác gọi là "Địa Linh trang "

Lông màu của Hứa Trăn nhíu lại.

Hai ngày nay, hắn đã đem kịch bản cùng nguyên tác của Tuyệt Đại Song Kiêu đọc đến thuộc làu làu, bởi vậy, chỉ cần liếc một cái liền thấy ngay:

Hai nơi này, chính là bối cảnh trong Tuyệt Đại Song Kiêu!

Hơn nữa tất cả đều là cảnh có phân đoạn của Hoa Vô Khuyết!

Đây là ý gì?

Có lẽ nào…

Chưa kịp nghĩ, Hứa Trăn đã cực nhanh ấn mở thư mục "Nga Mi hậu sơn", sau đó, hắn nhìn thấy các thư mục con, lần lượt là "Trận thứ 6", "Trận thứ 8", "Trận thứ 15", "Trận thứ 16".

Lại mở ra thư mục "Trận thứ 6", bên trong không còn thư mục nào nữa mà là một đống tệp video.

Chu Hiểu Mạn nói “Đây là nhiệm vụ học tập ngày hôm nay của cậu. Trước khi buổi quay bắt đầu vào ngày mai, hãy xem hết 14 tệp này và tập trung vào 5 tệp đầu tiên.”

Hứa Trăn ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi: "Đây là cái gì?"

Chu Hiểu Mạn đáp: "Đây là “Đáp án tham khảo”.”

Nói xong, cô ấy lấy con chuột từ tay Hứa Trăn, cúi người, nhấp vào tệp video đầu tiên.

Đây là một bộ phim cổ trang với độ sắc nét không cao, trong màn hình, một người đàn ông ăn mặc như hiệp khách, hắn cầm kiếm, nhẹ nhàng linh hoạt đoạt lấy bội kiếm của một lão đạo sĩ, sau đó mỉm cười, nói: "Đắc tội."

Hứa Trăn bỗng dưng mở to hai mắt.

Cảnh này...

Tại sao…

Lại giống hệt như một tình tiết trong “Tuyệt Đại Song Kiêu” ? !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau