Chương 7: Ai vậy?
Lời ước chiến vừa lên, mới là buổi chiều nhưng phòng stream của Hình Vân đã chật kín người ngồi xổm. Cư dân mạng không chê trò vui, chờ đợi từ rất sớm lại còn mang sẵn thiết bị quay chụp, hi vọng được thấy streamer lật xe trong truyền thuyết.
Fanclub trung thành của Bồ Câu Đưa Thư nhân cơ hội thổi phồng danh tiếng cho streamer nhà mình, trong phòng stream lập tức treo đầy hình ảnh và video của Bồ Câu Đưa Thư. Ừ thì, đây chính là bản lĩnh của cư dân mạng đó…
Cư dân mạng A: “Thành thật mà nói, tôi mong chờ cuộc gặp gỡ của hai người họ lắm đấy.”
“Lần đầu tiên Bồ Câu Đưa Thư hẹn hò với người khác, mị hưng phấn quá đi.” Cư dân mạng B nói, “Thật sự luôn, chắc chắn là duyên phận chưa tàn.”
Cư dân mạng C: “Chỉ mình tôi đến đây nghiêm túc xem đánh nhau ư?”
Trong một góc phòng stream, nhà giàu chân chính thuê đội carry đêm qua – Thịnh Cẩn cũng đang ngồi xổm chờ đợi. Thịnh Cẩn dùng nửa ngày xem hết video của Bồ Câu Đưa Thư, lột xác trở thành fan trung thành của Bồ Câu Đưa Thư. Thịnh Cẩn lân la internet cả ngày thế nhưng vẫn chưa biết vụ khiêu chiến, chỉ tính toán buổi tối online cọ nhiệt làm thân với streamer một chút, tiếp tục sự nghiệp đu idol.
Hình Vân đắm chìm trong sự vui sướng khi phát chiến thư, quên luôn cả thuốc ức chế anh trai nhờ người gửi cho, quên luôn hôm nay là ngày phải tiêm liều bổ sung thuốc ức chế.
Hình Vân trở thành hot streamer trên nền tảng Hân Hỏa có lý do cả. Cách cậu chơi game đánh vào thị giác người xem, mỗi lần ra đòn đều vô cùng đẹp mắt, lại còn chưa từng lộ mặt, vậy nên nếu kỹ năng không tốt thì cũng vứt.
Mất mặt hay không mất mặt, Hình Vân cũng phải thừa nhận hôm ấy mình đánh không tốt. Trạng thái không ổn là một chuyện, cậu lại thêm tội khinh địch, đối phương không giống tay mơ nhưng đánh combo lại chập chững như người mới chơi, thua trong tay newbie, quá sai.
Hình Vân xem qua một lượt, từ góc nhìn thứ ba cậu vừa kiêu ngạo vừa hung hăng, kết cục thanh máu chạm đáy quỳ trên đất, hai người cùng nhau ngã nhào đè lên nhau.
Hình Vân: “…”
Chính cậu cũng cảm thấy sai sai, là sao nhỉ?
Hình Vân ôm đầu nằm chổng mông một lúc, lấy lại dũng khí phân tích video. Đối phương không quen với game và các kỹ năng nhưng lại từng sử dụng mạng chiến đấu giả lập, sức chiến đấu vượt xa nhiều người, đặc biệt là nửa về sau. Anh ta có thể dự đoán đường đi nước bước của cậu, đúng lúc né tránh hoặc phản đòn lại. Anh ta cũng gì và này nọ đấy, nếu như thuần thục combo trong Đồng Cỏ Bao La thì chưa chắc cậu đã đánh được.
Hình Vân ôm cốc trà hình bé thỏ trong tay, mở hình chiếu giả lập lên, từng chút xem lại video hôm qua, không quên nổi ánh mắt chọc ghẹo của đối phương và đôi mắt đỏ hồng của mình, xem xong cũng phải bật ngửa.
Cậu nhớ chứ, đêm qua offline xong tim còn đập bum ba la bum. Không hiểu sao, Hình Vân lại mong chờ buổi tái chiến này/
Thoát khỏi forum game Đồng Cỏ Bao La, Hình Vân không cẩn thận đụng phải icon chocolate trong video, một thanh chocolate bay tới.
Hình Vân: “….”
Đù má, trả lại cho bố.
Cậu không thấy rõ mình vừa làm cái gì, còn chả biết có phải video đánh PvP cậu xem đi xem lại không, hay lại là thứ gì khác.
Trong forum Đồng Cỏ Bao La, chocolate là một đơn vị tiền tệ, tặng chocolate đồng nghĩa bạn rất thích nội dụng ấy. Vấn đề ở chỗ, chocolate tặng rồi thì không thể xin lại.
Nửa phút sau, cư dân mạng sắc bén phát hiện trong giỏ chocolate xuất hiện chocolate do Bồ Câu Đưa Thư tặng, trang chủ Bồ Câu Đưa Thư lại bùng nổ. Hình Vân nổi tiếng bất đắc dĩ lần thứ hai nhận ra, video cậu tặng chocolate là một video khác do một user cắt ghép.
User nọ cắt ghép chỉnh sửa video stream đánh nhau của cậu hôm qua, lại còn ghép thêm nhạc vào, miễn cưỡng nhào nặn nên một bộ phim máu cún yêu hận tình thù.
Mở đầu video, mắt cậu hồng hồng nhìn người kia.
Kết video, cậu dựa vào lòng anh ta.
Tình yêu đẹp tuyệt vời.
Hình Vân tắt ngay và luôn, bịt tai chạy trối chết.
Bên dưới video kia, không ít người mừng như điên.
“Bồ Câu Đưa Thư nhầm hả?” Có người hỏi, “Nó đang xem lại video hôm qua chứ gì?”
“Không nhá.” Tác giả video gạt phắt.
“Đánh ra tình cảm luôn đó, sao thế này, tôi mong chờ giây phút họ gặp lại nhau ghê á.” Một người xoa xoa tay.
20h đã điểm, bé thỏ trắng nhảy đến bục giữa phòng stream, bị không gian tối om dọa ngu cả người, hiển nhiên không chỉ có fan của cậu hóng stream, còn có rất nhiều người qua đường hóng hớt nữa.
“Nhường chỗ coi, fan trung thành tới đây.” Có người ôm cái sọt cầm củ cải dẹp đường, “Tôi có củ cải, để tôi sắp xếp.”
“Fan mới không có nhân quyền à?” Một người bất mãn.
“Không phải fan thì cút ra sau, tốn diện tích vl.”
“Hàng trước là editor chào hàng video độc quyền đây, cắt ghép buổi gặp gỡ lần đầu của boss và streamer Bồ Câu Đưa Thư, video chất lượng cao có thể phát trong chế độ giả lập, mại dzô mại dzô ~”
“Ê để tôi một bản với.”
Hiển nhiên, Hình Vân nào hay biết đêm nay phòng stream khác ngày thường ở đâu, trừ fan của cậu từ trước thì fan cp mới cũng mọc lên như nấm, ngoài ra còn có mấy phóng viên mảng game đến góp vui.
“Hôm qua chỉ hơi sai sai thôi nhá.” Bé thỏ bự nóng nảy nhảy nhảy trên bản đồ trò chơi.
<Gáy nữa đê.>
<Thằng kia đi nhầm chỗ à, đây là khu gaming stream.>
<Cố lên, anh trai nhỏ Bồ Câu Đưa Thư ơi, hôm nay bé lại được thấy anh đẹp trai nữa rồi.>
Mang theo niềm tin rửa nỗi nhục hôm qua, mang theo cả chút bối rối, Hình Vân login Đồng Cỏ Bao La, đứng tại đúng nơi logout hôm qua. Vẫn là khung cảnh ấy, vẫn là sa mạc nắng chói chang, trên đầu treo chữ vàng, xung quanh là một biển người mênh mông.
Xung quanh rất nhiều người…
Đều đến hóng hớt.
“Wow, Bồ Câu Đưa Thư kìa các mày!” Có người hưng phấn nhào lên, “Em tin rằng có thể vây anh ở đây, ai ngờ thật kìa!”
“Xin hỏi một đại thần PvP thua một newbie PvE có cảm giác gì?”
Hình Vân đau đầu phóng tầm mắt tìm kiếm. Thời gian đã điểm, cái người kia vẫn mất hút.
Cậu cảm thấy thất vọng một cách khó hiểu.
Chắc anh ta không thấy status cậu viết, có thể anh ta không hề đặt cậu trong lòng, cũng không coi cậu là đối thủ xứng tầm, không coi thư khiêu chiến là cái đinh gì. Sự tích lật xe cả Liên Bang biết, người cậu mong chờ lại chẳng tới. Là một bé cưng sĩ diện, Hình Vân bị vả cho phù cả má rồi.
Đã nhấn mạnh là phải đánh một trận ra ngô ra khoai rồi mà.
<Thôi thôi boss khỏi tới làm gì, tôi là fan của boss, không phải fan streamer nhà các người.>
<Cút mẹ mày đi, phòng stream không tiễn.>
Quản lý Đồng Cỏ Bao La cũng không lường trước được bản đồ này hôm nay lại đông đúc tới vậy, người tới hóng hớt ngày càng nhiều, bản đồ dù rộng lớn, máy chủ cũng mạnh hơn xưa, thế nhưng chẳng chỗ nào tải nổi player của cả nửa server.
Sự thực chứng minh, dù là thời đại tinh tế đi chăng nữa, dù là chơi game giả lập toàn tức, mình thích thì mình lag thôi…
“Out bớt được không, đông vcl.” Bên cạnh Hình Vân có người nói, “Đêm nay cái map quần què này sao vậy?”
“Sao mi không cút, lag vcl.”
“Móa, tôi lag rớt mịa đầu rồi.” Có người kinh ngạc thốt lên.
“Móa, đầu thằng nào lăn dưới chân tôi thế, nhanh lấy về coi.”
“Mẹ ơi, con không cảm nhận được chân mình tồn tại nữa rồi.”
Một đám player bị lag tứ chi không trọn vẹn tìm kiếm “chính mình” khắp nơi. Sa mạc náo nhiệt ơi là náo nhiệt, trò chơi mạo hiểm Đồng Cỏ Bao La nháy mắt biến thành game kinh dị sinh tồn.
Viewer: “…”
Chà, bữa tiệc dành cho đôi mắt.
Phòng stream của Bồ Câu Đưa Thư luôn ngập tràn niềm vui.
Hình Vân cũng bị lag, login Đồng Cỏ Bao La trực tiếp thông qua ý thức rồi giật đùng đùng không hề dễ chịu, lag đến ngu cả người.
Xung quanh la hét om sòm, cực kì ầm ĩ. Hình Vân chọt vào hư vô, lựa chọn đổi bản đồ.
Đối tượng ước chiến không tới, bản đồ này lại quá lag, cậu đành sủi trước vậy. Cậu quá tự đại, tự đánh tiếng trước rồi nghĩ anh ta sẽ thấy nó.
Cậu và anh giai nọ, không có duyên.
Ngón tay Hình Vân chưa kịp chọn bản đồ mới thì nghe xung quanh có tiếng reo hò hưng phấn, ngẩng đầu nhìn thấy vô số người kì dị cụt tay cụt chân tự động nhường đường, cuối con đường lấp la lấp lánh chỗ kim tự tháp là người cậu đang ngóng trông.
Giống y đúc hôm qua, mặc những thứ đắt đỏ nhất, tại cuối con đường hấp dẫn ánh nhìn cư dân mạng, lag thì vẫn cố đi đến chỗ Hình Vân.
Giữa cái lag và ánh nắng chói chang, Hình Vân dường như nghe thấy tiếng tim mình bum ba la bum.
<Thằng bên trên biến, tụi này đến xem streamer đánh nhau, ship cp cũng tùy lúc được không ạ?>
<Tôi mặc kệ, tôi phải record lại, lag thì kệ mẹ lag.>
Hình Vân không quan tâm làn đạn comment, đây là ước chiến nên cậu cũng chưa biết nói gì thêm với đối phương. Đối phương giật đùng đùng vì lag đi về phía cậu, lảo đảo quỳ gối trước mặt cậu.
Sao cứ sai sai.
Tiến triển nhanh quá.
Hình Vân bình tĩnh: “…Anh muốn đánh ở đâu?”
Đối phương ngẩng lên, không có sát khí đêm qua, Hình Vân cảm tưởng trong đáy mắt kia có ánh sao lấp lánh.
“Đại thần ời ới ơi, cuối cùng em cũng được gặp anh rồi!”
“Đại thần à, anh em mình chụp ảnh chung đi!”
Hình Vân: “?”
Ai vậy? Đây là ai?
Người xem xung quanh:?
Viewer trong phòng stream:?
Gì thế này? Boss đến kì hửm?
Hình Vân chớp chớp đôi mắt mờ mịt, chịu không nổi sự lag của server nữa.
Trong phòng stream có một bé thỏ bự màu trắng, buồn bã ngồi trên đống củ cải chất thành núi, nghe đám cư dân mạng bàn luận về tình huống ban nãy.
Fanclub trung thành của Bồ Câu Đưa Thư nhân cơ hội thổi phồng danh tiếng cho streamer nhà mình, trong phòng stream lập tức treo đầy hình ảnh và video của Bồ Câu Đưa Thư. Ừ thì, đây chính là bản lĩnh của cư dân mạng đó…
Cư dân mạng A: “Thành thật mà nói, tôi mong chờ cuộc gặp gỡ của hai người họ lắm đấy.”
“Lần đầu tiên Bồ Câu Đưa Thư hẹn hò với người khác, mị hưng phấn quá đi.” Cư dân mạng B nói, “Thật sự luôn, chắc chắn là duyên phận chưa tàn.”
Cư dân mạng C: “Chỉ mình tôi đến đây nghiêm túc xem đánh nhau ư?”
Trong một góc phòng stream, nhà giàu chân chính thuê đội carry đêm qua – Thịnh Cẩn cũng đang ngồi xổm chờ đợi. Thịnh Cẩn dùng nửa ngày xem hết video của Bồ Câu Đưa Thư, lột xác trở thành fan trung thành của Bồ Câu Đưa Thư. Thịnh Cẩn lân la internet cả ngày thế nhưng vẫn chưa biết vụ khiêu chiến, chỉ tính toán buổi tối online cọ nhiệt làm thân với streamer một chút, tiếp tục sự nghiệp đu idol.
Hình Vân đắm chìm trong sự vui sướng khi phát chiến thư, quên luôn cả thuốc ức chế anh trai nhờ người gửi cho, quên luôn hôm nay là ngày phải tiêm liều bổ sung thuốc ức chế.
Hình Vân trở thành hot streamer trên nền tảng Hân Hỏa có lý do cả. Cách cậu chơi game đánh vào thị giác người xem, mỗi lần ra đòn đều vô cùng đẹp mắt, lại còn chưa từng lộ mặt, vậy nên nếu kỹ năng không tốt thì cũng vứt.
Mất mặt hay không mất mặt, Hình Vân cũng phải thừa nhận hôm ấy mình đánh không tốt. Trạng thái không ổn là một chuyện, cậu lại thêm tội khinh địch, đối phương không giống tay mơ nhưng đánh combo lại chập chững như người mới chơi, thua trong tay newbie, quá sai.
Hình Vân xem qua một lượt, từ góc nhìn thứ ba cậu vừa kiêu ngạo vừa hung hăng, kết cục thanh máu chạm đáy quỳ trên đất, hai người cùng nhau ngã nhào đè lên nhau.
Hình Vân: “…”
Chính cậu cũng cảm thấy sai sai, là sao nhỉ?
Hình Vân ôm đầu nằm chổng mông một lúc, lấy lại dũng khí phân tích video. Đối phương không quen với game và các kỹ năng nhưng lại từng sử dụng mạng chiến đấu giả lập, sức chiến đấu vượt xa nhiều người, đặc biệt là nửa về sau. Anh ta có thể dự đoán đường đi nước bước của cậu, đúng lúc né tránh hoặc phản đòn lại. Anh ta cũng gì và này nọ đấy, nếu như thuần thục combo trong Đồng Cỏ Bao La thì chưa chắc cậu đã đánh được.
Hình Vân ôm cốc trà hình bé thỏ trong tay, mở hình chiếu giả lập lên, từng chút xem lại video hôm qua, không quên nổi ánh mắt chọc ghẹo của đối phương và đôi mắt đỏ hồng của mình, xem xong cũng phải bật ngửa.
Cậu nhớ chứ, đêm qua offline xong tim còn đập bum ba la bum. Không hiểu sao, Hình Vân lại mong chờ buổi tái chiến này/
Thoát khỏi forum game Đồng Cỏ Bao La, Hình Vân không cẩn thận đụng phải icon chocolate trong video, một thanh chocolate bay tới.
Hình Vân: “….”
Đù má, trả lại cho bố.
Cậu không thấy rõ mình vừa làm cái gì, còn chả biết có phải video đánh PvP cậu xem đi xem lại không, hay lại là thứ gì khác.
Trong forum Đồng Cỏ Bao La, chocolate là một đơn vị tiền tệ, tặng chocolate đồng nghĩa bạn rất thích nội dụng ấy. Vấn đề ở chỗ, chocolate tặng rồi thì không thể xin lại.
Nửa phút sau, cư dân mạng sắc bén phát hiện trong giỏ chocolate xuất hiện chocolate do Bồ Câu Đưa Thư tặng, trang chủ Bồ Câu Đưa Thư lại bùng nổ. Hình Vân nổi tiếng bất đắc dĩ lần thứ hai nhận ra, video cậu tặng chocolate là một video khác do một user cắt ghép.
User nọ cắt ghép chỉnh sửa video stream đánh nhau của cậu hôm qua, lại còn ghép thêm nhạc vào, miễn cưỡng nhào nặn nên một bộ phim máu cún yêu hận tình thù.
Mở đầu video, mắt cậu hồng hồng nhìn người kia.
Kết video, cậu dựa vào lòng anh ta.
Tình yêu đẹp tuyệt vời.
Hình Vân tắt ngay và luôn, bịt tai chạy trối chết.
Bên dưới video kia, không ít người mừng như điên.
“Bồ Câu Đưa Thư nhầm hả?” Có người hỏi, “Nó đang xem lại video hôm qua chứ gì?”
“Không nhá.” Tác giả video gạt phắt.
“Đánh ra tình cảm luôn đó, sao thế này, tôi mong chờ giây phút họ gặp lại nhau ghê á.” Một người xoa xoa tay.
20h đã điểm, bé thỏ trắng nhảy đến bục giữa phòng stream, bị không gian tối om dọa ngu cả người, hiển nhiên không chỉ có fan của cậu hóng stream, còn có rất nhiều người qua đường hóng hớt nữa.
“Nhường chỗ coi, fan trung thành tới đây.” Có người ôm cái sọt cầm củ cải dẹp đường, “Tôi có củ cải, để tôi sắp xếp.”
“Fan mới không có nhân quyền à?” Một người bất mãn.
“Không phải fan thì cút ra sau, tốn diện tích vl.”
“Hàng trước là editor chào hàng video độc quyền đây, cắt ghép buổi gặp gỡ lần đầu của boss và streamer Bồ Câu Đưa Thư, video chất lượng cao có thể phát trong chế độ giả lập, mại dzô mại dzô ~”
“Ê để tôi một bản với.”
Hiển nhiên, Hình Vân nào hay biết đêm nay phòng stream khác ngày thường ở đâu, trừ fan của cậu từ trước thì fan cp mới cũng mọc lên như nấm, ngoài ra còn có mấy phóng viên mảng game đến góp vui.
“Hôm qua chỉ hơi sai sai thôi nhá.” Bé thỏ bự nóng nảy nhảy nhảy trên bản đồ trò chơi.
<Gáy nữa đê.>
<Thằng kia đi nhầm chỗ à, đây là khu gaming stream.>
<Cố lên, anh trai nhỏ Bồ Câu Đưa Thư ơi, hôm nay bé lại được thấy anh đẹp trai nữa rồi.>
Mang theo niềm tin rửa nỗi nhục hôm qua, mang theo cả chút bối rối, Hình Vân login Đồng Cỏ Bao La, đứng tại đúng nơi logout hôm qua. Vẫn là khung cảnh ấy, vẫn là sa mạc nắng chói chang, trên đầu treo chữ vàng, xung quanh là một biển người mênh mông.
Xung quanh rất nhiều người…
Đều đến hóng hớt.
“Wow, Bồ Câu Đưa Thư kìa các mày!” Có người hưng phấn nhào lên, “Em tin rằng có thể vây anh ở đây, ai ngờ thật kìa!”
“Xin hỏi một đại thần PvP thua một newbie PvE có cảm giác gì?”
Hình Vân đau đầu phóng tầm mắt tìm kiếm. Thời gian đã điểm, cái người kia vẫn mất hút.
Cậu cảm thấy thất vọng một cách khó hiểu.
Chắc anh ta không thấy status cậu viết, có thể anh ta không hề đặt cậu trong lòng, cũng không coi cậu là đối thủ xứng tầm, không coi thư khiêu chiến là cái đinh gì. Sự tích lật xe cả Liên Bang biết, người cậu mong chờ lại chẳng tới. Là một bé cưng sĩ diện, Hình Vân bị vả cho phù cả má rồi.
Đã nhấn mạnh là phải đánh một trận ra ngô ra khoai rồi mà.
<Thôi thôi boss khỏi tới làm gì, tôi là fan của boss, không phải fan streamer nhà các người.>
<Cút mẹ mày đi, phòng stream không tiễn.>
Quản lý Đồng Cỏ Bao La cũng không lường trước được bản đồ này hôm nay lại đông đúc tới vậy, người tới hóng hớt ngày càng nhiều, bản đồ dù rộng lớn, máy chủ cũng mạnh hơn xưa, thế nhưng chẳng chỗ nào tải nổi player của cả nửa server.
Sự thực chứng minh, dù là thời đại tinh tế đi chăng nữa, dù là chơi game giả lập toàn tức, mình thích thì mình lag thôi…
“Out bớt được không, đông vcl.” Bên cạnh Hình Vân có người nói, “Đêm nay cái map quần què này sao vậy?”
“Sao mi không cút, lag vcl.”
“Móa, tôi lag rớt mịa đầu rồi.” Có người kinh ngạc thốt lên.
“Móa, đầu thằng nào lăn dưới chân tôi thế, nhanh lấy về coi.”
“Mẹ ơi, con không cảm nhận được chân mình tồn tại nữa rồi.”
Một đám player bị lag tứ chi không trọn vẹn tìm kiếm “chính mình” khắp nơi. Sa mạc náo nhiệt ơi là náo nhiệt, trò chơi mạo hiểm Đồng Cỏ Bao La nháy mắt biến thành game kinh dị sinh tồn.
Viewer: “…”
Chà, bữa tiệc dành cho đôi mắt.
Phòng stream của Bồ Câu Đưa Thư luôn ngập tràn niềm vui.
Hình Vân cũng bị lag, login Đồng Cỏ Bao La trực tiếp thông qua ý thức rồi giật đùng đùng không hề dễ chịu, lag đến ngu cả người.
Xung quanh la hét om sòm, cực kì ầm ĩ. Hình Vân chọt vào hư vô, lựa chọn đổi bản đồ.
Đối tượng ước chiến không tới, bản đồ này lại quá lag, cậu đành sủi trước vậy. Cậu quá tự đại, tự đánh tiếng trước rồi nghĩ anh ta sẽ thấy nó.
Cậu và anh giai nọ, không có duyên.
Ngón tay Hình Vân chưa kịp chọn bản đồ mới thì nghe xung quanh có tiếng reo hò hưng phấn, ngẩng đầu nhìn thấy vô số người kì dị cụt tay cụt chân tự động nhường đường, cuối con đường lấp la lấp lánh chỗ kim tự tháp là người cậu đang ngóng trông.
Giống y đúc hôm qua, mặc những thứ đắt đỏ nhất, tại cuối con đường hấp dẫn ánh nhìn cư dân mạng, lag thì vẫn cố đi đến chỗ Hình Vân.
Giữa cái lag và ánh nắng chói chang, Hình Vân dường như nghe thấy tiếng tim mình bum ba la bum.
<Thằng bên trên biến, tụi này đến xem streamer đánh nhau, ship cp cũng tùy lúc được không ạ?>
<Tôi mặc kệ, tôi phải record lại, lag thì kệ mẹ lag.>
Hình Vân không quan tâm làn đạn comment, đây là ước chiến nên cậu cũng chưa biết nói gì thêm với đối phương. Đối phương giật đùng đùng vì lag đi về phía cậu, lảo đảo quỳ gối trước mặt cậu.
Sao cứ sai sai.
Tiến triển nhanh quá.
Hình Vân bình tĩnh: “…Anh muốn đánh ở đâu?”
Đối phương ngẩng lên, không có sát khí đêm qua, Hình Vân cảm tưởng trong đáy mắt kia có ánh sao lấp lánh.
“Đại thần ời ới ơi, cuối cùng em cũng được gặp anh rồi!”
“Đại thần à, anh em mình chụp ảnh chung đi!”
Hình Vân: “?”
Ai vậy? Đây là ai?
Người xem xung quanh:?
Viewer trong phòng stream:?
Gì thế này? Boss đến kì hửm?
Hình Vân chớp chớp đôi mắt mờ mịt, chịu không nổi sự lag của server nữa.
Trong phòng stream có một bé thỏ bự màu trắng, buồn bã ngồi trên đống củ cải chất thành núi, nghe đám cư dân mạng bàn luận về tình huống ban nãy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất