Bảo Bối Em Là Báu Vật Vô Giá Của Chúng Tôi

Chương 7:

Trước Sau
[Tại nhà hàng XiaoYi]

Sau khi tuyên bố bữa tiệc bắt đầu bữa tiệc nơi đây càng ồn ào náo nhiệt hơn . Những tập đoàn to nhỏ xúm xít lại dẫn theo cả con gái để lấy lòng các ông lớn tất nhiên không ngoại trừ Phong thị , nhưng có một sự khác biệt là cô không giống bọn họ phải đi lôi kéo người khác hay lấy lòng người khác mà chính những tập đoàn khác phải len lỏi để tiếp chuyện , để nịnh bợ mong có sự ủng hộ và hợp tác từ Phong thị .

Cô không thích sự ồn ào liền đi ra chỗ khác yên tĩnh , tay cầm ly rượu vang xoay xoay ngồi xuống một vị trí . Cô vắt chân trái lên chân phải mắt đảo quanh bữa tiệc thưởng thức chiếc bánh kem đắt đỏ . Chiếc bánh kem ngọt lịm mang mui hương dâu tây nhưng lại vô cùng lạnh y như tảng băng vậy . Cô đưa miếng bánh vào miệng nhắm mắt cho kem lượn vòng quanh miệng rồi đưa xuống dạ dày .

" Aw đấy đúng là chân ái "

Cô cất tiếng nói đầy sự khen ngợi lên và vô tình nhìn thấy Cố Bắc Thần ngồi cách đó không xa . Anh cũng giống cô không thích sự ồn ào ưa thích yên tĩnh và trầm lặng , chẳng qua chỉ vì hôm nay anh buồn tẻ muốn tìm thú vui nên mới tới một phần cũng là do Vong Chiến ông ta là người đảm nhiệm buổi tiệc này năm lần bảy lượt nài nỉ nếu như anh không muốn cũng không thể ép những vì nhàm chán nên nhận lời . Cái dáng ngồi đó đích thực là một tổng tài ngay cả khi Cố Bắc Thần không nói gì thì tất cả ánh mắt ngưỡng mộ của phụ nữ đều hướng về anh

" Là Cố thiếu.. là Cố thiếu kìa aaaaa "

" Tại sao lại có con người hoàn mỹ như vậy chứ "

" Không biết anh ấy có người con gái nào lọt vào mặt chưa nữa "

" Tôi nghe nói Cố thiếu mắc bệnh sạch sẽ không thích gần phụ nữ ... có có lần đã có người cố tiếp cận nên không có kết quả tốt đẹp "

Những vị tiểu thư tụ tập bàn tán ở đó đều u mê vẻ đẹp phóng soái của Cố Bắc Thần . Bạch Lộ Khiết nghe nhưng không quan tâm lắm định rời đi nhưng...

" Mà sao hôm nay không có Lam thiếu vậy ? "

Cô dừng lại trợn mắt sát khí tỏa ra một chút nhưng kiềm hết lại bình tĩnh nghe ngóng . Cố Bắc Thần ngồi cách không xa tự nhiên anh cảm nhận được một luồng sát khí nhẹ khác tất nhiên là không phải của anh rồi anh lúc nào chả nguy hiểm =))) Cố Bắc Thần nhìn xung quanh nhưng không xác định được phương hướng chúng đến từ đâu

Cô mở miệng giận dữ dằn lên từng câu

" Nhã Tịnh Thy "

" Ý cô là Lam Khải Trạch Lam thiếu chủ tịch của N.E sao ? Chắc là anh ấy tới muộn vì tôi hỏi ba thì ba nói mọi người sẽ tham gia hết mà "

" Nghe nói Lam thiếu có vị hôn thê rồi thì phải "

" Tiếc quá anh ấy có rồi thì sao chúng ta dám bén mảng tới nữa "



3 4 cô nàng đồng thanh thở dài còn riêng cô Bạch Lộ Khiết nắm chặt ly rượu vang trong tay suýt chút làm vỡ ly . Cô đặt ly rượu vang đỏ xuống đi về phía tầng khách sạn để nghỉ ngơi dù cô biết Lam Khải Trạch sẽ không thể nào phát hiện ra nhưng cô không muốn gặp lại anh ta .

Cô tiến tới khi vực của Cố Bắc Thần càng gần nơi đó càng lạnh lẽo . Nhưng cô không hề quan tâm mà cứ dọc lối mà bước qua giờ này còn để ý anh ta làm gì nữa chứ .

[ Vù ]

Cô đi gần tới thì Cố Bắc Thần va mắt anh vào cô . Anh cứ nghĩ cô giống bao cô gái khác tới gần quỳ xuống tiếp cận hay ve vãn anh bằng đôi chân dài . Nhưng không cô vụt qua anh ngay lập tức không chạm mắt chỉ như cơn gió bay đi và để lại một mùi hương nước hoa DKNY Golden Delicious mang một hương vị táo đỏ nồng nàn sang trọng . Cố Bắc Thần dõi ánh mắt về phía lưng cô tới khi cô đi khuất vào chờ thanh máy thì anh mới quay lại tập trung giao tiếp ánh mắt với những quý ông nhỏ bé

[ Ting ]

Cánh cửa thang máy mở ra cô tiến vào ấn lên thẳng tầng 67 của tòa nhà cao ốc XiaoYi . Lên đến nơi cô quẹt phòng tiến vào cô đặt chiếc áo vest do Phong Duật khoác cho lúc nãy tránh ánh mắt của lũ biến thái tiếp cận cô vào móc . Tháo chiếc mặt nạ cẩn thận đặt lên bàn cùng chiếc đồng hồ đắt tiền

[ Phịch ]

" Lam Khải Trạch sẽ tới đây ư .. "

Bạch Lộ Khiết vắt tay lên chán suy nghĩ . Cũng đúng Lam Khải Trạch là nhân vật có tầm ảnh hưởng ngang cỡ Cố Bắc Thần tại sao lại không thể có mặt ? Nếu không có thì chẳng qua anh không hứng thú mà thôi , nếu như cô ở đấy chút nữa bắt gặp Lam Khải Trạch cô sẽ không bình tĩnh được. Không phải vì còn yêu mà lao vào ôm anh nói nhớ anh mà là muốn tát vào mặt anh nói lên sự phẫn nộ ngu ngốc khi đặt tình yêu trước đây sai chỗ . Bất chợt cô ngủ quên đi một lúc nào không hay ....

[ Reng reng reng ]

Tiếng chuông điện thoại ở đầu giường reo lên làm cô thức dậy , Bạch Lộ Khiết với tay cầm lấy điện thoại hóa ra là Phong Duật anh hai gọi cô bắt máy với giọng ngái ngủ lười biếng

" Alo... anh hai "

Bên kia giọng trầm ấm của Phong Duật mang chút chê trả lời cô

" Em còn định ngủ tới khi nào nữa mau xuống đây đi ba muốn khiêu vũ cùng em "

Cô bật dậy dụi mắt đeo lại chiếc đồng hồ của Doxa hãng đồng hồ xa xỉ bậc nhất dành cho giới thượng lưu . Xung quanh đính kim cương tự nhiên thể hiện sự sang trọng quý phái khi đeo lên bởi cô .

" Em biết rồi chuẩn bị lại xong em sẽ xuống ngay "



Vừa nói cô tô lại đôi môi quyến rũ của mình bằng thỏi son đỏ . Đeo lại chiếc mặt nạ thật cẩn thận thận trọng để không bị rơi ra nếu như đụng chạm . Đôi chân lại được nâng lên bởi đôi giày cao gót đắt tiền mà ai cũng mong có

[ Cạch ]

Bạch Lộ Khiết khóa cửa phòng vòng qua tiến vào thang máy . Quả nhiên là nơi dành cho những giới giàu có đến cả bên trong thang máy cũng dát vàng mà , cô cau mày xoa thái dương thầm nghĩ

" Lam Khải Trạch và Nhã Tịnh Thy có mặt rồi "

Cô biết bởi khi Phong Duật vừa tắt máy cô nghe không phải nhầm lẫn mà là rõ mồn một câu " Lam thiếu và Nhã thiếu phu nhân " . Nên cô có chút bực bội bởi không muốn thấy mặt cô ta

" Aaaa thật mệt mỏi biết thế mình đi cùng Lâm Thành Khải làm nhiệm vụ cho rồi "

[ Ting ]

Cánh cửa thang máy mở ra , tiếng ồn ào lại va vào 2 bên tai của Bạch Lộ Khiết . Cô đi về phía tiệc mái tóc bồng bềnh đen mượn lần này cô không thả nữa mà vắt lên về bên phải trong rất quý phái . Phong Duật nhìn thấy cô liền tới đưa tay ra cất giọng lên lịch lãm cúi xuống

" Mời đại đại tiểu thư đi cùng tôi "

" Haaa anh làm như vậy làm em có chút noiir da gà đó "

Cô che tay cười rồi khoác tay của anh đi gặp bố mẹ . Phong Duật nói rằng ba muốn khiêu vũ cùng cô những ra tới đó lại không thấy đâu . Anh gãi đầu nhăn nhó nhìn tứ phía vẫn không thấy chắc chắn là ba mẹ lười chờ nên đã đi chơi một mình rồi . Bên này bạn bè anh là những tổng giám đốc ăn chơi đang gọi anh qua đó nhưng bên kia còn cô mà sao lại có thể bỏ em gái mà đi được. Hiểu được ý anh cô cười cười buông tay ra đẩy anh về họ nói

" Em không sao anh cứ giao lưu với họ đi "

Phong Duật hiểu hàm ý của cô nhưng vẫn loay hoay có nên không cô khuyên một lúc anh mới đồng ý . Nhưng trước khi đi anh dặn dò cô em gái tỉ mỉ nào là " Nếu mệt thì nhớ lên phòng nghỉ ngay " " Không chờ được anh thì hãy phóng xe về luôn " pla pla...

Đằng xa Cố Bắc Thần đang uống rượu cùng Lam Khải Trạch còn Nhã Tịnh Thy ngồi bên thì bắt gặp cô bằng ánh mắt từ xa . Nhìn rõ mọi bước đi nóng bỏng của Bạch Lộ Khiết và để ý tới kiểu tóc và lưng của cô . Thấy Cố Bắc Thần mất tập trung liền cảm thấy có gì đó không đúng quay lại trong trăm người rồi quay lại nhìn Cố Bắc Thần đặt ly rượu vang 80 năm xuống

" Cố Bắc Thần anh đang mất tập trung bên đó có gì thú vị sao "

" Có haaa chỉ là chưa biết có thú vị không thôi "

Cố Bắc Thần thu mắt về nhìn Lam Khải Trạch cười bí hiểm vẻ mặt ấy toát lên một không khí lạnh làm sao . Cố Bắc Thần đứng phắt dậy không nói lời nào một mạch tới chỗ của Bạch Lộ Khiết nơi cô đang ngồi hàng chục người đàn ông vây quanh lần lượt mời nhảy cùng trước sự gục ngã của vẻ đẹp bí ẩn đấy

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau