Bảo Hộ [Harry Potter Đồng Nhân]
Chương 77: Cơ thể sống chứa trường sinh linh giá
Harry thật vất vả đè nén lại cảm giác kỳ quái trong lòng, sau đó mới nhớ tới dò hỏi Haier về chuyện đã trải qua.
[ ta ở trong rừng rậm Albania phát hiện Nagini, vốn dĩ ta cũng là theo ý định của chủ nhân, nghĩ sẽ giết chết nó. Ai biết được, ta là rắn độc không ngờ không giết được nó, ngược lại đem thứ không thuộc về linh hồn của nó mà thanh trừ mất. Cho nên, nó hiện tại mới trở nên đáng yêu mê người như vậy, a, không, là một mê xà. ]
Nói xong, Haier phun lưỡi ra liếm mặt của Nagini, Nagini thẹn thùng mà đáp lại Haier, hai con rắn gắn bó keo sơn mà dính vào cùng nhau.
Harry sợ ngây người cùng Snape xoay người rời đi, hai người bọn họ không nghĩ sẽ làm bóng đèn mà nhìn hai con rắn quấn quít với nhau.
Trở lại hầm Harry mới tiêu hóa hoàn toàn những tin tức mà Haier nói.
"Severus, nếu dựa theo lời nói của Haier, em có phải hay không cũng có thể thông qua nọc độc của nó mà giải quyết luôn mảnh linh hồn nhỏ này."
Snape gật gật đầu, nhưng ngay sau đó lập tức lắc lắc đầu, gắt gao nhăn mày lại, "Harry, nếu nọc độc đối với em mà hữu dụng thì, vì cái gì mà đời trước khi em ở trong mật thất bị cắn bị thương, cũng đâu có giải quyết được mảnh nhỏ linh hồn của Chúa Tể Hắc Ám đâu....."
Harry nghe được lời Snape nói, mới nhớ tới vấn đề mấu chốt. Vì cái gì trước kia thời điểm cậu bị cắn cũng không có giải quyết được vấn đề kia, mà Nagini lại có thể.
"Có thể hay không là vấn đề do liều lượng nọc độc?" Snape nói ra ý nghĩ.
Harry gật gật đầu, "Có thể thử một lần."
"Vẫn là kêu Haier trở về, hỏi chi tiết một chút đi." Snape cảm thấy cần phải cẩn thận một chút, hắn cần biết tất cả chi tiết.
Harry gọi Haier trở về, nhìn bộ dáng không vui là biết Haier không tình nguyện trở về.
[ ta không muốn làm chính sự đâu, chủ nhân. ] ngữ khí bất mãn kia, làm Harry nghĩ tới chính mình.
Harry ho khan một tiếng, dùng tay vỗ nhẹ nhẹ xuống đầu của Haier, [ chuyện chính quan trọng, chờ xong việc, ngươi muốn ở cùng Nagini bao lâu thì tùy ngươi. ]
"Haier, lúc Nagini thành công thoát khỏi mảnh linh hồn kia, đã xảy ra cái gì." Snape dùng ngữ khí rất nghiêm túc cùng Haier nói chuyện, "Ta muốn ngươi suy nghĩ cẩn thận lại."
[ ân.... Ta cắn ngay vị trí trái tim của nó, rồi nó liền bất động...... Như là ngủ rồi, một lát sau nó lại tỉnh.....] bộ dáng Haier ấp a ấp úng, làm Harry biết nó có điều giấu diếm.
[ Haier, nói thật, đã xảy ra cái gì! ]
Bộ dáng nghiêm trúc của Harry làm Haier không thể không vâng theo mệnh lệnh của cậu, [ chủ nhân..... Nó sau khi tỉnh lại, liền mạnh mẽ cùng ta xảy ra quan hệ....]
Harry cùng Snape sững sờ tại chỗ, mà Haier cảm thấy rất mất mặt, đem chính mình cuộn tròn lại.
"Khụ khụ...." Snape ho khan che dấu ý cười của chính mình, "Ngươi nhớ lại một chút đi, chung quanh có đồ vật nào kỳ lạ hay không, tỷ như dược liệu gì đó." Snape cảm thấy rất có khả năng là dược liệu gì đó cùng nọc độc hỗ trợ lẫn nhau, cho nên mới có hiệu quả.
Haier nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ gì đó. Harry cùng Snape đều không có lên tiếng, sợ quấy rầy Haier nhớ lại.
[ có một loại thực vật. ] trầm mặc nửa ngày Haier đột nhiên nghĩ ra.
"Thực vật đó như thế nào?" Thực vật? Đó chính là dược liệu, đây chính là sở trường của Snape.
[ ta nhớ rõ buổi tối hôm đó, cây hoa màu trắng kia ở dưới ánh sáng ánh trăng. Đóa hoa kia rất đẹp, còn tỏa ra mùi hương nhàn nhạt. ]
Snape lấy ra cuốn sách ngàn loại dược liệu, cuối cùng lật đến một trang, mặt trên vẽ một gốc cây hoa màu trắng. Snape đem sách đưa cho Haier xem, "Có phải cái này hay không?"
[ ân ân, chính là cái này. ] Haier đong đưa đầu mà khẳng định.
Harry lấy cuốn sách, chỉ thấy trên sách viết ba chữ to, hoa ánh trăng. Trừ cái đó ra, cái gì cũng đều không có viết.
Harry nghi vấn mà nhìn về phía Snape, "Severus, này rốt cuộc là cái gì?" . Truyện Cung Đấu
"Hoa ánh trăng, có công hiệu tinh lọc linh hồn. Nhưng mà rất khó tìm kiếm, ai cũng không biết nó đến tột cùng lớn lên ở chỗ nào." con ngươi Snape lập loè hưng phấn, "Lần này, chúng ta biết nó ở đâu."
Harry nhìn Snape hưng phấn, đáy mắt cũng có chút ý cười, "Như thế nói, Severus, chỉ cần có thể tìm được hoa này, liền có thể tiêu diệt mảnh nhoe linh hồn của Voldemort sao?"
Snape gật gật đầu, "Dựa theo cách nói của Haier, cần thiết phải ở bên cạnh hoa ánh trăng, mượn mùi hương của hoa ánh trăng, cùng nọc độc của nó mới có tác dụng."
"Chúng ta cần phải đi rừng rậm Albania một chuyến."
Snape gật gật đầu, cầm tay Harry, mắt như thế nào cũng không thể che dấu được ý cười.
Harry, cậu rốt cuộc cũng thoát khỏi Trường Sinh Linh Giá này rồi.
[ ta ở trong rừng rậm Albania phát hiện Nagini, vốn dĩ ta cũng là theo ý định của chủ nhân, nghĩ sẽ giết chết nó. Ai biết được, ta là rắn độc không ngờ không giết được nó, ngược lại đem thứ không thuộc về linh hồn của nó mà thanh trừ mất. Cho nên, nó hiện tại mới trở nên đáng yêu mê người như vậy, a, không, là một mê xà. ]
Nói xong, Haier phun lưỡi ra liếm mặt của Nagini, Nagini thẹn thùng mà đáp lại Haier, hai con rắn gắn bó keo sơn mà dính vào cùng nhau.
Harry sợ ngây người cùng Snape xoay người rời đi, hai người bọn họ không nghĩ sẽ làm bóng đèn mà nhìn hai con rắn quấn quít với nhau.
Trở lại hầm Harry mới tiêu hóa hoàn toàn những tin tức mà Haier nói.
"Severus, nếu dựa theo lời nói của Haier, em có phải hay không cũng có thể thông qua nọc độc của nó mà giải quyết luôn mảnh linh hồn nhỏ này."
Snape gật gật đầu, nhưng ngay sau đó lập tức lắc lắc đầu, gắt gao nhăn mày lại, "Harry, nếu nọc độc đối với em mà hữu dụng thì, vì cái gì mà đời trước khi em ở trong mật thất bị cắn bị thương, cũng đâu có giải quyết được mảnh nhỏ linh hồn của Chúa Tể Hắc Ám đâu....."
Harry nghe được lời Snape nói, mới nhớ tới vấn đề mấu chốt. Vì cái gì trước kia thời điểm cậu bị cắn cũng không có giải quyết được vấn đề kia, mà Nagini lại có thể.
"Có thể hay không là vấn đề do liều lượng nọc độc?" Snape nói ra ý nghĩ.
Harry gật gật đầu, "Có thể thử một lần."
"Vẫn là kêu Haier trở về, hỏi chi tiết một chút đi." Snape cảm thấy cần phải cẩn thận một chút, hắn cần biết tất cả chi tiết.
Harry gọi Haier trở về, nhìn bộ dáng không vui là biết Haier không tình nguyện trở về.
[ ta không muốn làm chính sự đâu, chủ nhân. ] ngữ khí bất mãn kia, làm Harry nghĩ tới chính mình.
Harry ho khan một tiếng, dùng tay vỗ nhẹ nhẹ xuống đầu của Haier, [ chuyện chính quan trọng, chờ xong việc, ngươi muốn ở cùng Nagini bao lâu thì tùy ngươi. ]
"Haier, lúc Nagini thành công thoát khỏi mảnh linh hồn kia, đã xảy ra cái gì." Snape dùng ngữ khí rất nghiêm túc cùng Haier nói chuyện, "Ta muốn ngươi suy nghĩ cẩn thận lại."
[ ân.... Ta cắn ngay vị trí trái tim của nó, rồi nó liền bất động...... Như là ngủ rồi, một lát sau nó lại tỉnh.....] bộ dáng Haier ấp a ấp úng, làm Harry biết nó có điều giấu diếm.
[ Haier, nói thật, đã xảy ra cái gì! ]
Bộ dáng nghiêm trúc của Harry làm Haier không thể không vâng theo mệnh lệnh của cậu, [ chủ nhân..... Nó sau khi tỉnh lại, liền mạnh mẽ cùng ta xảy ra quan hệ....]
Harry cùng Snape sững sờ tại chỗ, mà Haier cảm thấy rất mất mặt, đem chính mình cuộn tròn lại.
"Khụ khụ...." Snape ho khan che dấu ý cười của chính mình, "Ngươi nhớ lại một chút đi, chung quanh có đồ vật nào kỳ lạ hay không, tỷ như dược liệu gì đó." Snape cảm thấy rất có khả năng là dược liệu gì đó cùng nọc độc hỗ trợ lẫn nhau, cho nên mới có hiệu quả.
Haier nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ gì đó. Harry cùng Snape đều không có lên tiếng, sợ quấy rầy Haier nhớ lại.
[ có một loại thực vật. ] trầm mặc nửa ngày Haier đột nhiên nghĩ ra.
"Thực vật đó như thế nào?" Thực vật? Đó chính là dược liệu, đây chính là sở trường của Snape.
[ ta nhớ rõ buổi tối hôm đó, cây hoa màu trắng kia ở dưới ánh sáng ánh trăng. Đóa hoa kia rất đẹp, còn tỏa ra mùi hương nhàn nhạt. ]
Snape lấy ra cuốn sách ngàn loại dược liệu, cuối cùng lật đến một trang, mặt trên vẽ một gốc cây hoa màu trắng. Snape đem sách đưa cho Haier xem, "Có phải cái này hay không?"
[ ân ân, chính là cái này. ] Haier đong đưa đầu mà khẳng định.
Harry lấy cuốn sách, chỉ thấy trên sách viết ba chữ to, hoa ánh trăng. Trừ cái đó ra, cái gì cũng đều không có viết.
Harry nghi vấn mà nhìn về phía Snape, "Severus, này rốt cuộc là cái gì?" . Truyện Cung Đấu
"Hoa ánh trăng, có công hiệu tinh lọc linh hồn. Nhưng mà rất khó tìm kiếm, ai cũng không biết nó đến tột cùng lớn lên ở chỗ nào." con ngươi Snape lập loè hưng phấn, "Lần này, chúng ta biết nó ở đâu."
Harry nhìn Snape hưng phấn, đáy mắt cũng có chút ý cười, "Như thế nói, Severus, chỉ cần có thể tìm được hoa này, liền có thể tiêu diệt mảnh nhoe linh hồn của Voldemort sao?"
Snape gật gật đầu, "Dựa theo cách nói của Haier, cần thiết phải ở bên cạnh hoa ánh trăng, mượn mùi hương của hoa ánh trăng, cùng nọc độc của nó mới có tác dụng."
"Chúng ta cần phải đi rừng rậm Albania một chuyến."
Snape gật gật đầu, cầm tay Harry, mắt như thế nào cũng không thể che dấu được ý cười.
Harry, cậu rốt cuộc cũng thoát khỏi Trường Sinh Linh Giá này rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất