Chương 12: Nhận nuôi mèo Ragdoll
"Nguyên lai là như vậy, cho nên ngài muốn cho cậu ấy một kinh hỉ phải không?" Lâm Hạ lập tức bắt được trọng điểm.
"Không sai."
"Vậy có chút khó, bởi vì cuối cùng nhận nuôi là người ngài thích, nhưng tôi đối cậu ấy một chút cũng không hiểu biết." Lâm Hạ để ý nhất chính là nhân cách của người nhận nuôi.
"Em ấy là người rất tốt, cậu không cần lo lắng, em ấy sẽ chiếu cố mèo chu đáo." Triệu Vũ Hạo nói.
"Ngài có thể cung cấp chút tư liệu của cậu ấy không?" Lâm Hạ nói.
"Đương nhiên có thể." Triệu Vũ Hạo mở ra di động, lấy hồ sơ nhân sự trong công ty đưa Lâm Hạ xem. Đương nhiên, một ít thông tin riêng tư đã được cẩn thận ẩn đi.
"Tôi đồng ý." Lâm Hạ xem tư liệu Triệu Vũ Hạo đưa, thực nhanh đồng ý.
Người mà Triệu Vũ Hạo thích là một cậu trai, lớn lên vẫn mang một khuôn mặt con nít phúng phính, cười rộ lên thập phần đáng yêu. Quan trọng nhất chính là, đôi mắt cậu ấy thực sạch sẽ, làm người liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu. Người mà Triệu Vũ Hạo thích là con trai, nhưng hắn không có che dấu tính hướng bản thân, cái này làm cho Lâm Hạ đối hắn hảo cảm tăng gấp bội.
Triệu Vũ Hạo đối với quyết định Lâm Hạ cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn đối với người mình thích rất tin tưởng.
Người mà hắn thích tốt như vậy, sao có thể không thông qua xét duyệt được chứ? Chân chính làm hắn kinh ngạc chính là Lâm Hạ biết hắn là đồng tính luyến ái một chút bài xích phản ứng đều không có.
"Bao Tay Nhỏ, em có nguyện ý cùng chàng trai trên ảnh chụp này cùng nhau sinh hoạt không?" Lâm Hạ để Bao Tay xem ảnh chụp chàng trai trên di động Triệu Vũ Hạo.
Bao Tay nghe xong Lâm Hạ nói, tò mò mà nhìn về phía di động. Meow, tên quan hốt shit này thoạt nhìn rất được nha. Bao Tay đem móng vuốt lông xù xù ấn lên điện thoại.
"Bao Tay em đồng ý à?" Lâm Hạ kinh ngạc mà lại hỏi một lần, trước kia từng có rất nhiều người muốn nhận nuôi Bao Tay nhưng nó cũng chưa từng đồng ý, không nghĩ tới lần này chỉ mới nhìn ảnh trong di động còn chưa thấy người thật liền đồng ý.
"Meow ~" Bao Tay Nhỏ gật đầu.
"Triệu tiên sinh, chúc mừng ngài, Bao Tay nguyện ý được Trình tiên sinh thu dưỡng." Lâm Hạ nói, "Xét thấy ngài phải cho Trình tiên sinh một kinh hỉ, cho nên một tuần làm tình nguyện này liền phải để ngài hoàn thành."
Để người nhận nuôi tới làm tình nguyện ở cửa hàng một là vì quan sát nhân phẩm cùng tố chất của người nhận nuôi, hai là để người nhận nuôi có thể học tập kĩ năng chiếu cố cho sủng vật. Có thể nói, Lâm Hạ vì những động vật nhỏ này có thể có được cuộc sống tốt mà đã hao hết tâm tư.
"Thực sự cám ơn cậu." Vì mèo tặng cho người trong lòng, Triệu Vũ Hạo dù bận cũng tới làm tình nguyện. Lâm Hạ cũng không quy định hắn khi nào tới, mà là để hắn tự sắp xếp thời gian. Tuy là nói như vậy, Triệu Vũ Hạo vẫn là quyết định có thời gian rảnh liền tới.
Tiễn Triệu Vũ Hạo ra cửa, Lâm Hạ lên lầu đi xem hamster nhỏ. Lâm Hạ sợ quấy rầy đến hai người, vì thế cậu lặng lẽ mở ra khe cửa.
Trần Minh Tông cùng hamster nhỏ hai người đưa lưng về phía cậu, bởi vậy cũng không có phát hiện Lâm Hạ ở bên ngoài.
Hamster nhỏ giống như đang viết cái gì đó, Trần Minh Tông từ phía sau ôm lấy hắn chỉ đạo. Lúc này Trần Minh Tông thân thể căng chặt, cứng đờ mà dán vào lưng hamster nhỏ.
Xem ra hai người ở chung rất hài hòa, Lâm Hạ khóe miệng cong lên một mạt cười. Cậu lặng lẽ đóng cửa lại, chuyển tới phòng bệnh đi xem mèo con của hamster nhỏ.
"Meow ~" nhìn thấy Lâm Hạ, bé mèo vui sướng mà hướng cậu kêu to, thanh âm mềm mại làm Lâm Hạ tâm đều mền nhũn không thôi.
"Tiểu Miêu ngoan, anh mang em đi xuống dưới chơi nhé." Mèo con tên gọi Tiểu Miêu, bởi vì hamster nhỏ hỏi mèo con gọi là gì, mèo con "Meow Meow" trả lời, vì thế Hamster nhỏ liền gọi nó Tiểu Miêu.
Lâm Hạ đem mèo con xuống tầng một, để nó cùng sủng vật khác cùng nhau chơi.
Hai tiếng sau, Trần Minh Tông cùng Hamster nhỏ cũng xuống dưới. Trần Minh Tông ghi chép tốt hình huống của Hamster nhỏ đang muốn trở về nghiên cứu phương pháp trị liệu, y cùng Lâm Hạ vội vàng tạm biệt.
"Hiếm khi thấy anh ấy gấp gáp như vậy." Ở trong ấn tượng của Lâm Hạ, Trần Minh Tông vẫn luôn là người ổn trọng trong mọi sự. Nhưng lần này, y tựa hồ thực sốt ruột?
——
15/4/2020
"Không sai."
"Vậy có chút khó, bởi vì cuối cùng nhận nuôi là người ngài thích, nhưng tôi đối cậu ấy một chút cũng không hiểu biết." Lâm Hạ để ý nhất chính là nhân cách của người nhận nuôi.
"Em ấy là người rất tốt, cậu không cần lo lắng, em ấy sẽ chiếu cố mèo chu đáo." Triệu Vũ Hạo nói.
"Ngài có thể cung cấp chút tư liệu của cậu ấy không?" Lâm Hạ nói.
"Đương nhiên có thể." Triệu Vũ Hạo mở ra di động, lấy hồ sơ nhân sự trong công ty đưa Lâm Hạ xem. Đương nhiên, một ít thông tin riêng tư đã được cẩn thận ẩn đi.
"Tôi đồng ý." Lâm Hạ xem tư liệu Triệu Vũ Hạo đưa, thực nhanh đồng ý.
Người mà Triệu Vũ Hạo thích là một cậu trai, lớn lên vẫn mang một khuôn mặt con nít phúng phính, cười rộ lên thập phần đáng yêu. Quan trọng nhất chính là, đôi mắt cậu ấy thực sạch sẽ, làm người liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu. Người mà Triệu Vũ Hạo thích là con trai, nhưng hắn không có che dấu tính hướng bản thân, cái này làm cho Lâm Hạ đối hắn hảo cảm tăng gấp bội.
Triệu Vũ Hạo đối với quyết định Lâm Hạ cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn đối với người mình thích rất tin tưởng.
Người mà hắn thích tốt như vậy, sao có thể không thông qua xét duyệt được chứ? Chân chính làm hắn kinh ngạc chính là Lâm Hạ biết hắn là đồng tính luyến ái một chút bài xích phản ứng đều không có.
"Bao Tay Nhỏ, em có nguyện ý cùng chàng trai trên ảnh chụp này cùng nhau sinh hoạt không?" Lâm Hạ để Bao Tay xem ảnh chụp chàng trai trên di động Triệu Vũ Hạo.
Bao Tay nghe xong Lâm Hạ nói, tò mò mà nhìn về phía di động. Meow, tên quan hốt shit này thoạt nhìn rất được nha. Bao Tay đem móng vuốt lông xù xù ấn lên điện thoại.
"Bao Tay em đồng ý à?" Lâm Hạ kinh ngạc mà lại hỏi một lần, trước kia từng có rất nhiều người muốn nhận nuôi Bao Tay nhưng nó cũng chưa từng đồng ý, không nghĩ tới lần này chỉ mới nhìn ảnh trong di động còn chưa thấy người thật liền đồng ý.
"Meow ~" Bao Tay Nhỏ gật đầu.
"Triệu tiên sinh, chúc mừng ngài, Bao Tay nguyện ý được Trình tiên sinh thu dưỡng." Lâm Hạ nói, "Xét thấy ngài phải cho Trình tiên sinh một kinh hỉ, cho nên một tuần làm tình nguyện này liền phải để ngài hoàn thành."
Để người nhận nuôi tới làm tình nguyện ở cửa hàng một là vì quan sát nhân phẩm cùng tố chất của người nhận nuôi, hai là để người nhận nuôi có thể học tập kĩ năng chiếu cố cho sủng vật. Có thể nói, Lâm Hạ vì những động vật nhỏ này có thể có được cuộc sống tốt mà đã hao hết tâm tư.
"Thực sự cám ơn cậu." Vì mèo tặng cho người trong lòng, Triệu Vũ Hạo dù bận cũng tới làm tình nguyện. Lâm Hạ cũng không quy định hắn khi nào tới, mà là để hắn tự sắp xếp thời gian. Tuy là nói như vậy, Triệu Vũ Hạo vẫn là quyết định có thời gian rảnh liền tới.
Tiễn Triệu Vũ Hạo ra cửa, Lâm Hạ lên lầu đi xem hamster nhỏ. Lâm Hạ sợ quấy rầy đến hai người, vì thế cậu lặng lẽ mở ra khe cửa.
Trần Minh Tông cùng hamster nhỏ hai người đưa lưng về phía cậu, bởi vậy cũng không có phát hiện Lâm Hạ ở bên ngoài.
Hamster nhỏ giống như đang viết cái gì đó, Trần Minh Tông từ phía sau ôm lấy hắn chỉ đạo. Lúc này Trần Minh Tông thân thể căng chặt, cứng đờ mà dán vào lưng hamster nhỏ.
Xem ra hai người ở chung rất hài hòa, Lâm Hạ khóe miệng cong lên một mạt cười. Cậu lặng lẽ đóng cửa lại, chuyển tới phòng bệnh đi xem mèo con của hamster nhỏ.
"Meow ~" nhìn thấy Lâm Hạ, bé mèo vui sướng mà hướng cậu kêu to, thanh âm mềm mại làm Lâm Hạ tâm đều mền nhũn không thôi.
"Tiểu Miêu ngoan, anh mang em đi xuống dưới chơi nhé." Mèo con tên gọi Tiểu Miêu, bởi vì hamster nhỏ hỏi mèo con gọi là gì, mèo con "Meow Meow" trả lời, vì thế Hamster nhỏ liền gọi nó Tiểu Miêu.
Lâm Hạ đem mèo con xuống tầng một, để nó cùng sủng vật khác cùng nhau chơi.
Hai tiếng sau, Trần Minh Tông cùng Hamster nhỏ cũng xuống dưới. Trần Minh Tông ghi chép tốt hình huống của Hamster nhỏ đang muốn trở về nghiên cứu phương pháp trị liệu, y cùng Lâm Hạ vội vàng tạm biệt.
"Hiếm khi thấy anh ấy gấp gáp như vậy." Ở trong ấn tượng của Lâm Hạ, Trần Minh Tông vẫn luôn là người ổn trọng trong mọi sự. Nhưng lần này, y tựa hồ thực sốt ruột?
——
15/4/2020
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất