Chương 90
Ngày xuân, ánh mặt trời ấm áp, mỗi ngày đắm chìm trong cảnh xuân sáng lạn khiến thân thể thực lười biếng, cả người thoải mái thật sự, thực dễ dàng bị vây hãm trong đó.
Thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó đã được nửa tháng rồi, mỗi ngày trôi qua bình bình đạm đạm như thường lệ. Củi gạo mắm muối tương dấm trà, bận rộn vì công tác và việc nhà. Nhưng trong đó có ngọt ngào đan xen, bình đạm hạnh phúc.
Tối nay cả nhà Lâm Hạ ăn cơm tối rất sớm sau đó trở lại phòng ngủ, bật máy tính lên, mở ra một trang web. Cuối tuần không có phim của Liễu Thời Hoán, bọn họ không có canh giữ trước TV. Bất quá, hôm nay cũng là một ngày trọng đại, Hoa Quốc có Hip-Hop bắt đầu tranh bá.
Vương Gia Minh sáng sớm đã gửi tin WeChat bảo bọn Vương Tử Ngọc cùng Lâm Hạ nhớ phải theo dõi, nếu có thể thì thuận tiện gửi bình luận vì hắn.
Mạt Lị đi theo mấy người Lâm Hạ lên phòng, nó hình thể nhỏ, liền ghé vào trước máy tính, không chớp mắt mà nhìn. "Chíp chíp?" Chủ nhân cùng tiểu chủ nhân sao còn chưa có xuất hiện?
Cục Bột Trắng lần đầu tiên cùng Mạt Lị dựa đến như vậy gần, khó tránh khỏi tò mò mà nhìn chằm chằm Mạt Lị. Nhìn thấy Mạt Lị múa may cánh, nhóc cũng đi theo huy động hai chân trước.
Không biết như thế nào, Lâm Hạ liền nhớ tới 《 cô gái với đôi cánh thiên thần 》——Believe me I can fly, I'm singing in the sky......
Bằng không mua cho Cục Bột Trắng đôi cánh đi? Mang cánh mặc váy trắng thiên thần, hình ảnh kia đẹp biết bao nhiêu nha! Lâm Hạ trong lòng vừa động, nhanh nhẹn cầm di động lên xem cánh.
Đường Ân Lãng nhìn thấy Lâm Hạ ở trên taobao xem cánh, vô thức kẹp chặt lại cái đuôi. Tuy rằng hắn hiện tại không phải nguyên hình, nhưng vẫn cảm thấy sau lưng lạnh vèo vèo.
Đáng thương cho An An! Đường Ân Lãng sâu kín mà nhìn cục bột nhỏ nhà mình, phi thường đồng tình với nhóc con.
"Ngao ô?" Cha ơi, người có thể bay lên không ạ? Cục Bột Trắng vẫy chân đã lâu, nhưng một chút phản ứng đều không có. Nhóc nằm bẹp xuống, ủ rũ hỏi Đường Ân Lãng.
Ở trong mắt Cục Bột Trắng, Đường Ân Lãng là không gì làm không được, nói không chừng đại bạch hổ sẽ bay lên được.
"Không thể, chúng ta không phải loài chim cũng không có cánh, không thể bay lượn." Đường Ân Lãng trả lời, đồng tình mà nhìn Cục Bột Trắng, bởi vì hắn nhìn thấy Lâm Hạ hạ đơn.
"Ngao ô......" An An đã biết...... Cục Bột Trắng mất mát mà nói.
"Tuy rằng không thể bay, nhưng chúng ta chạy rất nhanh." Đường Ân Lãng bế Cục Bột Trắng lên, nhéo nhéo chân nhóc, "Xem nè bốn chân của chúng ta cường kiện hữu lực, ở trên đất bằng chạy tốc độ rất nhanh."
"Ngao ô!" Không sai, chúng ta chạy rất nhanh! Trải qua Đường Ân Lãng an ủi, Cục Bột Trắng tâm tình sung sướng lên, ngoan ngoãn dựa vào người Đường Ân Lãng, chờ đợi tiết mục bắt đầu.
Buổi tối đúng 8 giờ, tiết mục trực tuyến bắt đầu. Lâm Hạ vừa làm mới liền thấy được, anh vội vàng ấn đi vào. Mạng khá mượt không bị lag hay gì cả, chờ thời gian quảng cáo qua đi, chương trình liền bắt đầu.
Mở đầu chương trình là phần giới thiệu đội ngũ giám khảo của chương trình, tiếp theo chính là phần tuyển chọn các tài năng. Người dự thi phải ở trước mặt các Producer biểu diễn, tiết tấu thi đấu rất nhanh, cắt nối biên tập cũng đầy công phu, một cái tiếp nối một cái, có thể làm người xme lưu lại ấn tượng sâu sắc.
Tập đầu tiên chỉ là cuộc thi để các Producer bắt đầu lựa chọn tài năng, tuyển thủ rất nhiều, trước đó có mấy người ra sân rồi nhưng Lâm Hạ vẫn chưa nhìn thấy Vương Gia Minh, thẳng đến khi chương trình chiếu được hai phần ba.
Hình ảnh chương trình chuyển đổi phong cách, dòng chữ đầy tinh nghịch xuất hiện "Bất ngờ trước mắt......"
Ngay sau đó chính là Vương Gia Minh với một quả đầu tóc đỏ rực, mặc cái áo khoác "Nếu tôi là DJ, bạn sẽ yêu tôi sao" mà hắn yêu thích nhất, nghênh ngang đi vào. Ánh đèn đi theo hắn, nhạc nền là DJ nửa đêm. Trong tiếng nhạc "Nếu tôi là DJ, bạn sẽ yêu tôi sao", Vương Gia Minh với tư thế buồn cười mang theo khí phách, làm người nhịn không được líu lưỡi.
Hình ảnh khiến các tuyển thủ khác xấu hổ cùng phun tào.
"Ôi, huynh đệ à cậu đi nhầm chỗ phải không?"
"Yo, đại diện của gia tộc Táng Ái à?"
......
Làn đạn cũng đồng bộ 233333 (ahahaha), sôi nổi phun tào từ đâu ra một người lạc loài, khẳng định là đi nhầm trường quay vân vân.
Trở lại hiện trường buổi tuyển chọn, Vương Gia Minh tới trước mặt Producer, tức khắc họ đã bị một đầu tóc đỏ của hắn chọc vào mắt.
"Bắt đầu đi." Producer nhàn nhạt nói, hiển nhiên đối với phong cách của hắn cũng rất cạn lời.
Nhưng mà vào giây phút Vương Gia Minh mở miệng, mọi người ở đây bao gồm cả người xem, không một ai không kinh ngạc. Người anh em này trình độ không tồi nha, chính là phong cách ăn mặc một lời khó nói hết.
Làn đạn động tác nhất trí 666 thổi qua, còn có người vì hắn đánh call.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Vương Gia Minh bắt được tấm vé vào đấu bán kết, còn được các Producer đánh giá rất cao.
Lâm Hạ xem xong một tập này, lập tức gửi tin nhắn cho Vương Gia Minh, nói hắn 666 (lợi hại). Vương Gia Minh lúc này ngược lại khiêm tốn gửi lại một biểu tình thẹn thùng, một chút đều không giống hắn.
"Ngao ô!" Cục Bột Trắng cũng xem đến nhiệt huyết sôi trào, tuy rằng nhóc không hiểu cái gì gọi là rap, nhưng nhóc vẫn kích động đứng lên, đem móng vuốt coi như mic, học tư thế khi tuyển thủ biểu diễn.
Ngao ô! Mọi người yêu An An không!
"Yêu!" Lâm Hạ nháy mắt hóa thành fan cuồng, vì Cục Bột Trắng hoan hô.
"Ngao ô!" Sau đây là thời gian biểu diễn của An An! Cục Bột Trắng phe phẩy cái đuôi, lúc lắc cái đầu.
"Ngao ô......" An An, An An, tôi là An An...... Cục Bột Trắng niệm lên, nhưng niệm đến đoạn này, đột nhiên dừng.
"Như thế nào lại ngừng?" Lâm Hạ đang đắm chìm trong sự biểu diễn của Cục Bột Trắng, tiểu lão hổ nhà anh sao lại đáng yêu thế chứ!
"Ngao ô......" Sau đây An An sẽ không...... Cục Bột Trắng hai móng che mặt, quá ném mặt hổ.
"Không có việc gì, chờ đem ca từ viết tốt lại biểu diễn là được." Lâm Hạ không nhịn được, sờ sờ đầu Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Chính là An An cũng muốn ca hát một cách ngẫu hứng ( freestyle)! Cục Bột Trắng dời đi móng vuốt, oa ở trong lòng Lâm Hạ.
"Thế thì phải chờ con lớn một chút, sẽ học được rất nhiều lời nói." Lâm Hạ ôm Cục Bột Trắng, vỗ nhẹ phía sau lưng nhóc.
"Ngao ô!" An An biết rồi! Cục Bột Trắng cọ cọ Lâm Hạ, tâm tình trở nên thoải mái hơn.
"Tới nào, uống sữa." Video chiếu xong, Đường Ân Lãng liền xuống tầng pha sữa bột cho Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Cảm ơn cha ạ! Cục Bột Trắng dùng móng vuốt câu lấy hai quai cầm bình sữa, cắn núm hút sữa uống.
"Không có gì." Đường Ân Lãng ánh mắt nhu hòa, mặt mang ý cười nhìn Cục Bột Trắng oa ở trong lòng Lâm Hạ uống sữa.
"Ngao ô?" Cha ơi, người cũng muốn uống sữa ạ? Cục Bột Trắng thấy Đường Ân Lãng nhìn chằm chằm vào nhóc, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đem bình sữa đưa cho hắn.
"Ha ha ha......" Lâm Hạ cười lớn, thân thể run rẩy không ngừng. Vốn dĩ muốn dừng, kết quả lại thấy Đường Ân Lãng đen mặt muốn nói lại thôi, anh lại cười ầm lên một trận.
"Không phải." Đường Ân Lãng bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ngao ô!" Cha ơi, người đừng ngượng ngùng, ba ba đều uống qua sữa bột của An An rồi! Cục Bột Trắng trong lúc lơ đãng tuôn ra chuyện của Lâm Hạ.
"Không phải a!" Lâm Hạ nhanh chóng ngừng cười, cấp chính mình giải thích. "Đó là bởi vì em muốn xem sữa độ ấm thế nào đã thích hợp uống chưa."
Có đôi khi sữa quá nóng, Lâm Hạ không yên tâm, liền uống thử một ngụm xem đã vừa chưa, ai ngờ Cục Bột Trắng cho rằng Lâm Hạ muốn uống sữa.
"Ngao ô?" Vậy ạ? Cục Bột Trắng nghĩ nghĩ, giống như rất có đạo lý.
"Nhóc con này, ba đối với con tốt như vậy con còn vu hãm ba." Lâm Hạ làm bộ sinh khí mà chọc cái mông tròn của Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Ba ba, An An sai rồi! Cục Bột Trắng lập tức xin tha, nhóc bắt lấy bình sữa sợ bình sữa rớt, cũng không dám có động tác lớn nào.
"Mau uống sữa đi, không đùa với con nữa." Lâm Hạ cười cười, đem Cục Bột Trắng ôm cẩn thận.
Cục Bột Trắng hút hút một lúc hết bình sữa, Đường Ân Lãng đi rửa bình, Lâm Hạ mang Cục Bột Trắng đi đánh răng, Mạt Lị cũng bay trở về lồng chim của nó.
Uống sữa bò trước khi đi ngủ cần phải đi đánh răng, bằng không tàn lưu sẽ ảnh hưởng khoang miệng cùng hàm răng.
Rửa mặt xong, một nhà ba người trở lại phòng ngủ, kể chuyện cổ tích cho Cục Bột Trắng nghe. Cục Bột Trắng chưa nghe hết đã hô hô ngủ, phu phu hai người cũng tắt đèn đi ngủ.
Ngày hôm sau, lúc Lâm Hạ lướt Weibo, thấy được Hoa Quốc có hip-hop lên hot search, tận vài tiêu đề.
Top 1 là The Rap of China......
Ngay sau đó top 2 là "Hắn vừa mở miệng nháy mắt ta liền quỳ", "Phong cách khác lạ của rap".
Lâm Hạ nghĩ đến đầu tiên chính là Vương Gia Minh, nhấn vào đọc liền thấy quả nhiên chính là Vương Gia Minh. Vương Gia Minh đây là tiết tấu muốn đại hoả (nổi tiếng) sao?
Lâm Hạ từ đáy lòng chúc phúc hắn, đồng thời có chút lo lắng cho La lão sư cùng Vương Gia Minh. Nếu Vương Gia Minh thật sự phát hỏa, quan hệ giữa hai người bọn họ liền sẽ gặp phải nguy cơ bại lộ. Còn có, tình cảm giữa bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Nhưng những điều nay đều không phải Lâm Hạ nên nhọc lòng, cảm tình là việc của chính bọn họ. Anh hiện tại nhọc lòng nhất hẳn là —— Liễu Thời Hoán muốn tới đây!
—-
23/6/2020
Thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó đã được nửa tháng rồi, mỗi ngày trôi qua bình bình đạm đạm như thường lệ. Củi gạo mắm muối tương dấm trà, bận rộn vì công tác và việc nhà. Nhưng trong đó có ngọt ngào đan xen, bình đạm hạnh phúc.
Tối nay cả nhà Lâm Hạ ăn cơm tối rất sớm sau đó trở lại phòng ngủ, bật máy tính lên, mở ra một trang web. Cuối tuần không có phim của Liễu Thời Hoán, bọn họ không có canh giữ trước TV. Bất quá, hôm nay cũng là một ngày trọng đại, Hoa Quốc có Hip-Hop bắt đầu tranh bá.
Vương Gia Minh sáng sớm đã gửi tin WeChat bảo bọn Vương Tử Ngọc cùng Lâm Hạ nhớ phải theo dõi, nếu có thể thì thuận tiện gửi bình luận vì hắn.
Mạt Lị đi theo mấy người Lâm Hạ lên phòng, nó hình thể nhỏ, liền ghé vào trước máy tính, không chớp mắt mà nhìn. "Chíp chíp?" Chủ nhân cùng tiểu chủ nhân sao còn chưa có xuất hiện?
Cục Bột Trắng lần đầu tiên cùng Mạt Lị dựa đến như vậy gần, khó tránh khỏi tò mò mà nhìn chằm chằm Mạt Lị. Nhìn thấy Mạt Lị múa may cánh, nhóc cũng đi theo huy động hai chân trước.
Không biết như thế nào, Lâm Hạ liền nhớ tới 《 cô gái với đôi cánh thiên thần 》——Believe me I can fly, I'm singing in the sky......
Bằng không mua cho Cục Bột Trắng đôi cánh đi? Mang cánh mặc váy trắng thiên thần, hình ảnh kia đẹp biết bao nhiêu nha! Lâm Hạ trong lòng vừa động, nhanh nhẹn cầm di động lên xem cánh.
Đường Ân Lãng nhìn thấy Lâm Hạ ở trên taobao xem cánh, vô thức kẹp chặt lại cái đuôi. Tuy rằng hắn hiện tại không phải nguyên hình, nhưng vẫn cảm thấy sau lưng lạnh vèo vèo.
Đáng thương cho An An! Đường Ân Lãng sâu kín mà nhìn cục bột nhỏ nhà mình, phi thường đồng tình với nhóc con.
"Ngao ô?" Cha ơi, người có thể bay lên không ạ? Cục Bột Trắng vẫy chân đã lâu, nhưng một chút phản ứng đều không có. Nhóc nằm bẹp xuống, ủ rũ hỏi Đường Ân Lãng.
Ở trong mắt Cục Bột Trắng, Đường Ân Lãng là không gì làm không được, nói không chừng đại bạch hổ sẽ bay lên được.
"Không thể, chúng ta không phải loài chim cũng không có cánh, không thể bay lượn." Đường Ân Lãng trả lời, đồng tình mà nhìn Cục Bột Trắng, bởi vì hắn nhìn thấy Lâm Hạ hạ đơn.
"Ngao ô......" An An đã biết...... Cục Bột Trắng mất mát mà nói.
"Tuy rằng không thể bay, nhưng chúng ta chạy rất nhanh." Đường Ân Lãng bế Cục Bột Trắng lên, nhéo nhéo chân nhóc, "Xem nè bốn chân của chúng ta cường kiện hữu lực, ở trên đất bằng chạy tốc độ rất nhanh."
"Ngao ô!" Không sai, chúng ta chạy rất nhanh! Trải qua Đường Ân Lãng an ủi, Cục Bột Trắng tâm tình sung sướng lên, ngoan ngoãn dựa vào người Đường Ân Lãng, chờ đợi tiết mục bắt đầu.
Buổi tối đúng 8 giờ, tiết mục trực tuyến bắt đầu. Lâm Hạ vừa làm mới liền thấy được, anh vội vàng ấn đi vào. Mạng khá mượt không bị lag hay gì cả, chờ thời gian quảng cáo qua đi, chương trình liền bắt đầu.
Mở đầu chương trình là phần giới thiệu đội ngũ giám khảo của chương trình, tiếp theo chính là phần tuyển chọn các tài năng. Người dự thi phải ở trước mặt các Producer biểu diễn, tiết tấu thi đấu rất nhanh, cắt nối biên tập cũng đầy công phu, một cái tiếp nối một cái, có thể làm người xme lưu lại ấn tượng sâu sắc.
Tập đầu tiên chỉ là cuộc thi để các Producer bắt đầu lựa chọn tài năng, tuyển thủ rất nhiều, trước đó có mấy người ra sân rồi nhưng Lâm Hạ vẫn chưa nhìn thấy Vương Gia Minh, thẳng đến khi chương trình chiếu được hai phần ba.
Hình ảnh chương trình chuyển đổi phong cách, dòng chữ đầy tinh nghịch xuất hiện "Bất ngờ trước mắt......"
Ngay sau đó chính là Vương Gia Minh với một quả đầu tóc đỏ rực, mặc cái áo khoác "Nếu tôi là DJ, bạn sẽ yêu tôi sao" mà hắn yêu thích nhất, nghênh ngang đi vào. Ánh đèn đi theo hắn, nhạc nền là DJ nửa đêm. Trong tiếng nhạc "Nếu tôi là DJ, bạn sẽ yêu tôi sao", Vương Gia Minh với tư thế buồn cười mang theo khí phách, làm người nhịn không được líu lưỡi.
Hình ảnh khiến các tuyển thủ khác xấu hổ cùng phun tào.
"Ôi, huynh đệ à cậu đi nhầm chỗ phải không?"
"Yo, đại diện của gia tộc Táng Ái à?"
......
Làn đạn cũng đồng bộ 233333 (ahahaha), sôi nổi phun tào từ đâu ra một người lạc loài, khẳng định là đi nhầm trường quay vân vân.
Trở lại hiện trường buổi tuyển chọn, Vương Gia Minh tới trước mặt Producer, tức khắc họ đã bị một đầu tóc đỏ của hắn chọc vào mắt.
"Bắt đầu đi." Producer nhàn nhạt nói, hiển nhiên đối với phong cách của hắn cũng rất cạn lời.
Nhưng mà vào giây phút Vương Gia Minh mở miệng, mọi người ở đây bao gồm cả người xem, không một ai không kinh ngạc. Người anh em này trình độ không tồi nha, chính là phong cách ăn mặc một lời khó nói hết.
Làn đạn động tác nhất trí 666 thổi qua, còn có người vì hắn đánh call.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Vương Gia Minh bắt được tấm vé vào đấu bán kết, còn được các Producer đánh giá rất cao.
Lâm Hạ xem xong một tập này, lập tức gửi tin nhắn cho Vương Gia Minh, nói hắn 666 (lợi hại). Vương Gia Minh lúc này ngược lại khiêm tốn gửi lại một biểu tình thẹn thùng, một chút đều không giống hắn.
"Ngao ô!" Cục Bột Trắng cũng xem đến nhiệt huyết sôi trào, tuy rằng nhóc không hiểu cái gì gọi là rap, nhưng nhóc vẫn kích động đứng lên, đem móng vuốt coi như mic, học tư thế khi tuyển thủ biểu diễn.
Ngao ô! Mọi người yêu An An không!
"Yêu!" Lâm Hạ nháy mắt hóa thành fan cuồng, vì Cục Bột Trắng hoan hô.
"Ngao ô!" Sau đây là thời gian biểu diễn của An An! Cục Bột Trắng phe phẩy cái đuôi, lúc lắc cái đầu.
"Ngao ô......" An An, An An, tôi là An An...... Cục Bột Trắng niệm lên, nhưng niệm đến đoạn này, đột nhiên dừng.
"Như thế nào lại ngừng?" Lâm Hạ đang đắm chìm trong sự biểu diễn của Cục Bột Trắng, tiểu lão hổ nhà anh sao lại đáng yêu thế chứ!
"Ngao ô......" Sau đây An An sẽ không...... Cục Bột Trắng hai móng che mặt, quá ném mặt hổ.
"Không có việc gì, chờ đem ca từ viết tốt lại biểu diễn là được." Lâm Hạ không nhịn được, sờ sờ đầu Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Chính là An An cũng muốn ca hát một cách ngẫu hứng ( freestyle)! Cục Bột Trắng dời đi móng vuốt, oa ở trong lòng Lâm Hạ.
"Thế thì phải chờ con lớn một chút, sẽ học được rất nhiều lời nói." Lâm Hạ ôm Cục Bột Trắng, vỗ nhẹ phía sau lưng nhóc.
"Ngao ô!" An An biết rồi! Cục Bột Trắng cọ cọ Lâm Hạ, tâm tình trở nên thoải mái hơn.
"Tới nào, uống sữa." Video chiếu xong, Đường Ân Lãng liền xuống tầng pha sữa bột cho Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Cảm ơn cha ạ! Cục Bột Trắng dùng móng vuốt câu lấy hai quai cầm bình sữa, cắn núm hút sữa uống.
"Không có gì." Đường Ân Lãng ánh mắt nhu hòa, mặt mang ý cười nhìn Cục Bột Trắng oa ở trong lòng Lâm Hạ uống sữa.
"Ngao ô?" Cha ơi, người cũng muốn uống sữa ạ? Cục Bột Trắng thấy Đường Ân Lãng nhìn chằm chằm vào nhóc, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đem bình sữa đưa cho hắn.
"Ha ha ha......" Lâm Hạ cười lớn, thân thể run rẩy không ngừng. Vốn dĩ muốn dừng, kết quả lại thấy Đường Ân Lãng đen mặt muốn nói lại thôi, anh lại cười ầm lên một trận.
"Không phải." Đường Ân Lãng bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ngao ô!" Cha ơi, người đừng ngượng ngùng, ba ba đều uống qua sữa bột của An An rồi! Cục Bột Trắng trong lúc lơ đãng tuôn ra chuyện của Lâm Hạ.
"Không phải a!" Lâm Hạ nhanh chóng ngừng cười, cấp chính mình giải thích. "Đó là bởi vì em muốn xem sữa độ ấm thế nào đã thích hợp uống chưa."
Có đôi khi sữa quá nóng, Lâm Hạ không yên tâm, liền uống thử một ngụm xem đã vừa chưa, ai ngờ Cục Bột Trắng cho rằng Lâm Hạ muốn uống sữa.
"Ngao ô?" Vậy ạ? Cục Bột Trắng nghĩ nghĩ, giống như rất có đạo lý.
"Nhóc con này, ba đối với con tốt như vậy con còn vu hãm ba." Lâm Hạ làm bộ sinh khí mà chọc cái mông tròn của Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Ba ba, An An sai rồi! Cục Bột Trắng lập tức xin tha, nhóc bắt lấy bình sữa sợ bình sữa rớt, cũng không dám có động tác lớn nào.
"Mau uống sữa đi, không đùa với con nữa." Lâm Hạ cười cười, đem Cục Bột Trắng ôm cẩn thận.
Cục Bột Trắng hút hút một lúc hết bình sữa, Đường Ân Lãng đi rửa bình, Lâm Hạ mang Cục Bột Trắng đi đánh răng, Mạt Lị cũng bay trở về lồng chim của nó.
Uống sữa bò trước khi đi ngủ cần phải đi đánh răng, bằng không tàn lưu sẽ ảnh hưởng khoang miệng cùng hàm răng.
Rửa mặt xong, một nhà ba người trở lại phòng ngủ, kể chuyện cổ tích cho Cục Bột Trắng nghe. Cục Bột Trắng chưa nghe hết đã hô hô ngủ, phu phu hai người cũng tắt đèn đi ngủ.
Ngày hôm sau, lúc Lâm Hạ lướt Weibo, thấy được Hoa Quốc có hip-hop lên hot search, tận vài tiêu đề.
Top 1 là The Rap of China......
Ngay sau đó top 2 là "Hắn vừa mở miệng nháy mắt ta liền quỳ", "Phong cách khác lạ của rap".
Lâm Hạ nghĩ đến đầu tiên chính là Vương Gia Minh, nhấn vào đọc liền thấy quả nhiên chính là Vương Gia Minh. Vương Gia Minh đây là tiết tấu muốn đại hoả (nổi tiếng) sao?
Lâm Hạ từ đáy lòng chúc phúc hắn, đồng thời có chút lo lắng cho La lão sư cùng Vương Gia Minh. Nếu Vương Gia Minh thật sự phát hỏa, quan hệ giữa hai người bọn họ liền sẽ gặp phải nguy cơ bại lộ. Còn có, tình cảm giữa bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Nhưng những điều nay đều không phải Lâm Hạ nên nhọc lòng, cảm tình là việc của chính bọn họ. Anh hiện tại nhọc lòng nhất hẳn là —— Liễu Thời Hoán muốn tới đây!
—-
23/6/2020
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất