Bất Chấp Yêu Anh: Ta Đây Trở Thành Nam Phản Diện
Chương 34: Mắc Bẫy
Ngọc Như lúc này đang làm việc trong công ty, thì đột nhiên cô đã nhận lấy một cuộc gọi, trong cuộc gọi đó, là tiếng của một người đàn ông, với vẻ vô cùng cấu gắt và tức giận: “Alô cô có phải là Ngọc Như đúng không?”
Ngọc Như nghe đến đây mà bối rối vô cùng, cô cảm thấy số này rất lạ, không giống như số người quen, cô liền lên tiếng hỏi lại hắn ta rằng:
“Rốt cuộc anh là ai vậy chứ? Tại sao lại gọi cho tôi như thế kia? Rốt cuộc là có chuyện gì sao?”
Trước những lời nói trong sự thắc mắc của cô, hắn ta liền đáp, điều này khiến cô vô cùng hoang mang: “Tôi là ai à, thì cô không cần biết làm gì, bởi vì tôi có một tin rất quan trọng cần nói cho cô biết đây, đó là cha chồng của cô, ông ấy đang gặp nguy hiểm, nếu như cô không đến đường xxx, thì lúc đó tính mạng của ông ta, sẽ không giữ được đâu, còn giờ cô có tới hay không thì tùy…”
Nói rồi hắn ta đã gửi địa chỉ cho cô, khiến cô vô cùng hoang mang, giờ đây cô chìm trong những suy nghĩ rằng: “Không biết rốt cuộc những gì hắn ta nói có phải là sự thật hay không? Và hắn có liên quan gì đến Long Long chứ, hay hắn là người mà Long Long thuê để làm ra những chuyện bỉ ổi này?”
Nghĩ đến đây mà cô cảm thấy vô cùng lo lắng cho cha của Luân Thanh, vậy nên không đi là không được, thế là trong sự lo lắng của mình, quyết định sẽ đến đó xem sao…
Cứ như vậy cô đã đi ra xe của mình, với một đích đến đó, để xem như thế nào, thậm chí cô còn chuẩn bị tâm lý rằng, sẽ trả tiền cho hắn, để có thể chuột lại cha của Luân Thanh, sau đó sẽ thả hắn đi, bởi cô không muốn chuyện nhỏ xé ra to…
Thậm chí cô biết điều này là do ai làm, nên cô sẽ tìm mọi cách, để vạch trần họ ra ánh sáng…
Cứ như vậy cô đã đi đến địa chỉ kia, trong khi hắn ta đã đâm chết cha của Luân Thanh, trong lúc ông ta vẫn còn đang ngủ. Mà rời đi khỏi hiện trường. Sau đó đã lấy điện thoại của mình, mà gọi điện cho Luân Thanh…
Luân Thanh nghe tiếng chuông điện thoại reo lên, anh liền bắt máy, với những thắc mắc trong đầu, không biết trước cục số lạ đang gọi tới là ai.
Giờ đây anh bắt máy, rồi nói chuyện với người đàn ông kia: “Alo ai vậy? Rốt cuộc gọi tôi có chuyện gì sao?”
Người đàn ông kia bật cười, nụ cười đầy nham hiểm, khiến cho Luân Thanh cảm thấy vô cùng sợ hãi…
“Tôi là ai à, tôi không là ai khác mà chính là, bạn trai của bạn gái cậu đó, và cô ấy muốn trả thù cậu, nên đã bắt cha của cậu đến một căn nhà hoang rồi, nếu cậu không trả 50 tỷ ra cho chúng tôi, và đến địa chỉ này, để thương lượng thì, trong vòng 10 phút nữa, tôi và bạn gái của cậu, sẽ giết chết lão ta…”
Luân Thanh nghe đến đây mà vô cùng bàng hoàng, cậu lên tiếng trả lời: “Được rồi tôi sẽ đến đó để thương lượng mà, và tôi sẽ trả số tiền kia, miễn là khác người không được làm gì cha của tôi nghe rõ chưa!”
Hắn đáp: “Được tôi sẽ không làm gì hết, tổn hại đến ông ta, nếu như cậu đến trước 10 phút, bằng không thì đừng trách…”
Cậu nghe những lời này mà vô cùng sợ hãi, thế là cả người run lẩy bẩy rớt điện thoại, mà trả lời rằng: “Được rồi tôi nhất định sẽ đến đó sớm nhất!”
Long Long nhìn bộ dạng lo sợ của cậu, mà cũng đã hiểu được rằng kế hoạch của mình đã thành công, cậu lúc này tiến đến giả vờ lên tiếng hỏi rằng: “Có chuyện gì xảy ra vậy chứ? Tại sao nhìn anh trông lại lo lắng như thế kia?”
Giờ bản thân Luân Thanh tỏ vẻ sốt sắng nói rằng: “Cha của tôi gặp nguy hiểm rồi, và bạn gái của tôi, cô ấy đã nói rằng sẽ trả thù tôi, và Hiện tại cô ấy đang làm điều đó, cùng với gã bạn trai của ả ta…Còn giờ chúng ta mau đến đó nhanh đi, không thì cha của tôi sẽ xảy ra chuyện không hay mất…”
Nghe đến đây cậu cũng giả vờ, bảo sẽ đi theo Luân Thanh để xem giúp đỡ được gì cho cậu hay không, sau đó bọn họ đã ra xe, mà bắt đầu đi đến, nơi địa chỉ mà hắn ta đã gửi, nhưng Long Long lại cười thầm trong lòng: “Bây giờ anh đến đó thì cũng đã quá muộn rồi, bởi vì có lẽ lão ta đã chết, vì không ai có thể cứu được lão trong hôm nay đâu, và người sẽ nhận tội cho cái chết của ông ấy, không là ai khác mà chính là người yêu của anh, và anh sẽ là của tôi mãi mãi…”
Ngọc Như cũng đã đến nơi, như những gì đã hẹn với tên đàn ông đã gọi cô, cô giờ đây bàng hoàng, khi nhìn thấy cha của Luân Thanh đang hấp hối trong sự đau đớn, với con dao trên bụng, cô vô cùng lo lắng mà tiến đến rút con dao kia ra, với ý định sẽ băng bó cho ông, và cầm máu, nếu không máu cứ chảy ra như thế, thì ông ta sẽ chết mất…
Nhưng cô cũng không biết được rằng, giờ đây người yêu cô cũng đã tới, và cậu ta đang bước vào bên trong…
Ngọc Như nghe đến đây mà bối rối vô cùng, cô cảm thấy số này rất lạ, không giống như số người quen, cô liền lên tiếng hỏi lại hắn ta rằng:
“Rốt cuộc anh là ai vậy chứ? Tại sao lại gọi cho tôi như thế kia? Rốt cuộc là có chuyện gì sao?”
Trước những lời nói trong sự thắc mắc của cô, hắn ta liền đáp, điều này khiến cô vô cùng hoang mang: “Tôi là ai à, thì cô không cần biết làm gì, bởi vì tôi có một tin rất quan trọng cần nói cho cô biết đây, đó là cha chồng của cô, ông ấy đang gặp nguy hiểm, nếu như cô không đến đường xxx, thì lúc đó tính mạng của ông ta, sẽ không giữ được đâu, còn giờ cô có tới hay không thì tùy…”
Nói rồi hắn ta đã gửi địa chỉ cho cô, khiến cô vô cùng hoang mang, giờ đây cô chìm trong những suy nghĩ rằng: “Không biết rốt cuộc những gì hắn ta nói có phải là sự thật hay không? Và hắn có liên quan gì đến Long Long chứ, hay hắn là người mà Long Long thuê để làm ra những chuyện bỉ ổi này?”
Nghĩ đến đây mà cô cảm thấy vô cùng lo lắng cho cha của Luân Thanh, vậy nên không đi là không được, thế là trong sự lo lắng của mình, quyết định sẽ đến đó xem sao…
Cứ như vậy cô đã đi ra xe của mình, với một đích đến đó, để xem như thế nào, thậm chí cô còn chuẩn bị tâm lý rằng, sẽ trả tiền cho hắn, để có thể chuột lại cha của Luân Thanh, sau đó sẽ thả hắn đi, bởi cô không muốn chuyện nhỏ xé ra to…
Thậm chí cô biết điều này là do ai làm, nên cô sẽ tìm mọi cách, để vạch trần họ ra ánh sáng…
Cứ như vậy cô đã đi đến địa chỉ kia, trong khi hắn ta đã đâm chết cha của Luân Thanh, trong lúc ông ta vẫn còn đang ngủ. Mà rời đi khỏi hiện trường. Sau đó đã lấy điện thoại của mình, mà gọi điện cho Luân Thanh…
Luân Thanh nghe tiếng chuông điện thoại reo lên, anh liền bắt máy, với những thắc mắc trong đầu, không biết trước cục số lạ đang gọi tới là ai.
Giờ đây anh bắt máy, rồi nói chuyện với người đàn ông kia: “Alo ai vậy? Rốt cuộc gọi tôi có chuyện gì sao?”
Người đàn ông kia bật cười, nụ cười đầy nham hiểm, khiến cho Luân Thanh cảm thấy vô cùng sợ hãi…
“Tôi là ai à, tôi không là ai khác mà chính là, bạn trai của bạn gái cậu đó, và cô ấy muốn trả thù cậu, nên đã bắt cha của cậu đến một căn nhà hoang rồi, nếu cậu không trả 50 tỷ ra cho chúng tôi, và đến địa chỉ này, để thương lượng thì, trong vòng 10 phút nữa, tôi và bạn gái của cậu, sẽ giết chết lão ta…”
Luân Thanh nghe đến đây mà vô cùng bàng hoàng, cậu lên tiếng trả lời: “Được rồi tôi sẽ đến đó để thương lượng mà, và tôi sẽ trả số tiền kia, miễn là khác người không được làm gì cha của tôi nghe rõ chưa!”
Hắn đáp: “Được tôi sẽ không làm gì hết, tổn hại đến ông ta, nếu như cậu đến trước 10 phút, bằng không thì đừng trách…”
Cậu nghe những lời này mà vô cùng sợ hãi, thế là cả người run lẩy bẩy rớt điện thoại, mà trả lời rằng: “Được rồi tôi nhất định sẽ đến đó sớm nhất!”
Long Long nhìn bộ dạng lo sợ của cậu, mà cũng đã hiểu được rằng kế hoạch của mình đã thành công, cậu lúc này tiến đến giả vờ lên tiếng hỏi rằng: “Có chuyện gì xảy ra vậy chứ? Tại sao nhìn anh trông lại lo lắng như thế kia?”
Giờ bản thân Luân Thanh tỏ vẻ sốt sắng nói rằng: “Cha của tôi gặp nguy hiểm rồi, và bạn gái của tôi, cô ấy đã nói rằng sẽ trả thù tôi, và Hiện tại cô ấy đang làm điều đó, cùng với gã bạn trai của ả ta…Còn giờ chúng ta mau đến đó nhanh đi, không thì cha của tôi sẽ xảy ra chuyện không hay mất…”
Nghe đến đây cậu cũng giả vờ, bảo sẽ đi theo Luân Thanh để xem giúp đỡ được gì cho cậu hay không, sau đó bọn họ đã ra xe, mà bắt đầu đi đến, nơi địa chỉ mà hắn ta đã gửi, nhưng Long Long lại cười thầm trong lòng: “Bây giờ anh đến đó thì cũng đã quá muộn rồi, bởi vì có lẽ lão ta đã chết, vì không ai có thể cứu được lão trong hôm nay đâu, và người sẽ nhận tội cho cái chết của ông ấy, không là ai khác mà chính là người yêu của anh, và anh sẽ là của tôi mãi mãi…”
Ngọc Như cũng đã đến nơi, như những gì đã hẹn với tên đàn ông đã gọi cô, cô giờ đây bàng hoàng, khi nhìn thấy cha của Luân Thanh đang hấp hối trong sự đau đớn, với con dao trên bụng, cô vô cùng lo lắng mà tiến đến rút con dao kia ra, với ý định sẽ băng bó cho ông, và cầm máu, nếu không máu cứ chảy ra như thế, thì ông ta sẽ chết mất…
Nhưng cô cũng không biết được rằng, giờ đây người yêu cô cũng đã tới, và cậu ta đang bước vào bên trong…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất