Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666

Chương 63

Trước Sau
Liễu Vũ hiểu rõ những thứ Trương đại lão thi triển cho xem đều là kỹ năng sinh tồn bảo mệnh, học xong mới có vốn liếng cho bản thân.

Cô trước kia đối với hai quyển sách trong giới tử thạch không để trong lòng, thậm chí có điểm bài xích, không muốn học, cảm thấy xem xong lược lại những điểm đại khái là được rồi, sau đó chọn vài cái trọng điểm hữu dụng để học, nhưng hôm nay Trương đại lão biểu thị để cô biết thế nào gọi là chênh lệch, hiểu rõ học được điểm da lông với với thấu hiểu có sự khác nhau.

Lấy thái độ ứng phó thi cử tới tu luyện, hiển nhiên không thể thực hiện được, đem sách đọc từ đầu tới cuối xem như xong việc, càng không được, cô chân chính muốn học là như thế nào đem phương thức tu luyện, pháp thuật thần thông trong sách đều thi triển được hết, muốn cân nhắc làm sao để đem lý luận tri thức viết trên sách thao tác trên thực tế giống như Trương đại lão.

Kỳ thực nói trắng ra chính là xem bản thuyết minh cùng thao tác thực tế diễn luận khác nhau.

Dù sao hiện tại cô đang bồi Trương đại lão phao tắm, không làm chuyện gì khác, coi như tống cổ thời gian.

Nếu Trương đại lão kêu đến tên quyển ‘Vu thần huyền linh kinh’, vậy bắt đầu từ Vu thần huyền linh kinh luyện cho thật tốt. Nuốt phun nạp khí cô đã biết, chính là đem Âm Sát khí hút đến trong bụng, Linh khí loại này trong không khí bài xuất tạp chất ra ngoài, dồn khí đan điền là cái quỷ gì?

Đan điền cô biết, bản vẽ kết cấu cơ thể con người có họa, bên trên có đánh dấu kỹ càng tỉ mỉ ba cái đan điền khác nhau được cũng được chú thích rõ ràng, nhưng đó là kết cấu cơ thể con người. Còn cô là sâu!

Không hiểu thì hỏi thôi, Trương đại lão chỉ là nhắm mắt dưỡng thần, hơn nữa còn đang hành khí chu thiên nuốt phun nạp khí.

Liễu Vũ nhìn sách lâu như vậy, tri thức lý luận phong phú, tầm nhìn nhiều ít cũng nhiều thêm một chút, điểm này vẫn có thể nhìn ra được. Cô cầm sách đi tới bên cạnh bồn tắm, liền thấy Trương đại lão đột nhiên mở mắt ra, dùng ánh mắt phòng sắc lang nhìn qua. Cô “Xích” một tiếng, tức giận mà nói: “Yên tâm, em đối với chị không có hứng thú. Muốn thỉnh giáo chị một vấn đề….” Cô nói xong, nghĩ thầm, “Mình nếu nói là đối với chị ấy không có hứng thú, chị ấy có thể không dạy cho nữa hay không? Nên uyển chuyển một chút?”

Nếu không phải pháp bảo liễm tức thạch quá quý, Trương Tịch Nhan thật muốn đem pháp bảo cột lại lên đầu của Liễu Vũ. Nàng lạnh giọng nói: “Đan điền là chỉ nơi tụ khí, kết cấu cơ thể con người và sâu khác nhau nhưng trên nguyên lý là giống nhau, Âm Sát khí của em tụ ở nơi nào, nơi đó chính là đan điền của em.”

Liễu Vũ “Nga” một tiếng, nói: “Hiểu rồi” Ngay sau đó lại đưa cho Trương đại lão một câu, “Chị lại rình coi em.”

Trương Tịch Nhan biết là Liễu Vũ biết nàng rất yêu thích cô, có ý trêu ghẹo nàng, trong lòng thực không mái, lạnh mặt tiếp tục phao thuốc, lười phản ứng đến Liễu Vũ.

Liễu Vũ nghĩ thầm: “Chu thiên tuần hoàn lại thao tác như thế nào?” Nhân thể cô biết, có sơ đồ kết cấu, lúc này còn có Trương đại lão làm biểu thị thực tế tại hiện trường, nhưng mà con người có kinh mạch, sâu thì không có. Trương đại lão vừa rồi nói, trên nguyên lý đều giống nhau, nói cách khác một bộ kia dùng trên người tương tự cũng có thể dùng trên thân sâu. Trùng thân của cô không có kinh mạch, nơi có thể hành khí thì nơi đó có thể là kinh mạch! Hành khí chu thiên mục đích là đem Âm Sát khí chảy khắp mọi nơi trên toàn thân dùng Âm Sát khí đạt tới cải tạo, cho nên xác định được mục đích là cái gì, quá trình có thể cải tiến thích hợp.

Trên cơ bản Hoa Thần Cổ được dung hợp từ vô số tiểu cánh hoa, mỗi một tiểu cánh hoa là một đơn bào, đều có thể độc lập hấp thu Âm Sát khí, lúc sau lại hội tụ lại với nhau tạo thành Hoa Thần Cổ, vì vậy hành khí cái loại này không thể dựa trên kinh mạch trên cơ thể con người, mà là mỗi một tiểu cánh hoa là một huyệt vị đơn độc, đem các tiểu cánh hoa bao bọc Âm Sát khí liên tiếp giao nhau tạo thành tơ máu, chính là kinh mạch!

Cô dựa theo lý giải của bản thân thử điều động Âm Sát khí, phát hiện hiệu quả thoạt nhìn cùng Trương đại lão không sai biệt lắm, có một điểm khác biệt nhỏ chính là kinh mạch của Trương đại lão có lộ tuyến cố định, hướng đi cố định, còn cô, tiểu cánh hoa bên trong cứ lung tung loạn xạ đổi tới đổi lui, dẫn tới Âm Sát khí cũng xoắn tới xoắn lui, bất quá, dưới sự dẫn đường cẩn thận của cô, chỉnh lại hướng chuyển động đúng chiều, nghịch chuyển hướng khác cũng có thể, vòng hình số 8 cũng không thấy nơi nào không khỏe, hoa cái hình chữ S tới lui làm theo cũng có thể.

Trương Tịch Nhan cảm giác được ý tưởng của Liễu Vũ cùng hướng đi của “Kinh mạch”, cực kỳ vô ngữ, tâm nói: “Em đây là tu luyện theo cách ong mật và kiến giao lưu sao?” Càng làm cho nàng vô ngữ chính là Liễu Vũ thế nhưng thực sự dùng phương thức đậu bỉ này mà hoàn thành thao tác hành khí chu thiên, Âm Sát khí kéo theo huyết khí vận chuyển trong cơ thể, đạt thành tuần hoàn khắp toàn thân.

Liễu Vũ không chắc chính mình làm vậy có đúng hay không, lại chạy tới thỉnh giáo Trương đại lão, hỏi: “Đại lão, em hành khí chu thiên như vậy có thể không?”

Trương Tịch Nhan nói: “Có thể. Phương thức tu luyện có vô số loại, tùy người mà khác nhau, kinh nghiệm của người khác thành công phương thức này chưa chắc phù hợp với bản thân, nhưng có thể làm tham khảo, không cần một hai phải làm y hệt không điều chỉnh, cái này giống với giải đề toán đều có nhiều cách giải khác nhau.”

Liễu Vũ nói: “Cám ơn đại lão.” Cô tự khen ở trong lòng: “Mình quả là một thiên tài, một giây liền tu luyện được nuốt phun nạp khí cùng tụ khí đan điền hai thiên công pháp, lập tức vượt được hai cảnh giới nhỏ, thật là người đầu tiên trong lịch sử.”



Trương Tịch Nhan vô lực mà phun tào ở trong lòng: Tốt nghiệp đại học cầm lấy sách giáo khoa của tiểu học ôn tập, xem hiểu một hai trang lại khen chính mình thiên tài, có cái gì tốt để đắc ý? Nàng thấy Liễu Vũ làm xong một cái hành khí chu thiên liền dừng lại, nói: “Nuốt phun nạp khí, hành khí chu thiên, tương đương với thay đổi phương thức hô hấp, phương thức bổ sung năng lượng tiêu hóa, người mới học yêu cầu thời khắc không ngừng luyện tập, phải làm đến dù em có ngất đi rồi vẫn có thể tự động bảo trì nuốt phun nạp khí và hành khí chu thiên. Như vậy mới có thể lúc nào cũng hấp thu Âm Sát khí, mỗi thời mỗi khắc đều có thể tiêu hóa, lấy bảo đảm chính mình có thể lấy trình độ lớn nhất đề thu hoạch được năng lượng.”

Liễu Vũ nói: “Thụ giáo, cảm ơn đại lão.” Lại bắt đầu hành khí chu thiên, cô vốn thông minh lại còn nhất tâm nhị dụng, lật đến trang thứ ba của Vu thần huyền linh kinh, tôi cốt!

Tôi cốt? Xương cốt cốt? Mình có xương có sao? Vui đùa cái gì vậy. Nhảy qua nhảy qua!

Trương Tịch Nhan thật muốn mắng câu “Nhảy qua cái đầu em”, nàng lạnh giọng nói: “Không tôi cốt, tương đương với việc xây một toà nhà cao chọc trời mà không có thép, em hóa hình không xong, một xúc lập tức tán, tất cả là bởi vì không có tôi cốt.”

Liễu Vũ đầy mặt bất đắc dĩ mà nói: “Nhưng em làm gì có xương cốt đâu, tôi cốt này như thế nào tôi?”

Trương Tịch Nhan nói: “Em dùng tơ máu để hành đạo khí, những cái đó không chỉ là kinh mạch, mà là khí huyết và sinh mệnh chi bổn của em, cốt cách, phủ dơ, kinh mạch, lông tóc, đều là từ sinh mệnh chi bổn diễn sinh mà ra. Không có huyết nhục chi thân, không có cốt cách linh thể, muốn tu luyện trước nay đều là khó nhất, khó liền khó tại đây một cửa ải. Chúng nó không có huyết khí, liền không có cách tiến hành bước tiếp theo, mà em bám vào Hoa Thần Cổ tuy thuộc về linh thể, nhưng lại từ trong tinh huyết Vu thần thụ diễn hóa mà sinh, bẩm sinh có một tia tinh huyết chi khí ở bên trong, Vu thần lại cho một giọt tinh huyết dung nhập vào trong cơ thể, dẫn tới em đã bước qua được một bước khó nhất.”

Liễu Vũ phát hiện có cửa, chạy nhanh khiêm tốn thỉnh giáo: “Kế tiếp em nên luyện như thế nào?”

Trương Tịch Nhan nói: “Muốn tôi cốt, trước tiên yêu cầu phải ngưng tụ tinh huyết, em lật sách ngược trở về ở mục đả thông huyệt vị toàn thân ở phần hành khí chu thiên, tại đó nhìn kỹ lại xem, có sót một mục ngưng tụ tinh huyết.”

Liễu Vũ nghe vậy lật trở về, tìm được mục đả thông huyệt vị. Mỗi một cái huyệt vị trên cơ thể con người đều không giống nhau, trong quá trình đả thông sinh ra tác dụng cũng không giống nhau, cô là cơ thể của sâu không có huyệt vị, mỗi tiểu cánh hoa đều là như nhau nên tự nhiên sẽ nhảy qua vấn đề này, hiện tại lật ngược trở về… Trong đầu cô chỉ còn lại vô số dấu chấm hỏi. Các khí quan cùng số huyệt vị này là đối với cơ thể con người, cô… đều không có!

Cô hỏi: “Đại lão. Có cố ý nhằm vào Hoa Thần Cổ…. Sâu tu luyện công pháp tương tự này cũng được sao.”

Trương Tịch Nhan nói: “Trước kia cũng có Hoa Tế Thần chân thân chết, hồn phách bám vào trên thân cổ, nhưng cuối cùng kết quả lại mất đi nhân tính bị Đại Tế Tư làm thịt. Lê Vị là người đầu tiên tu luyện cổ thân Hoa Thần Cô thành công, em được xem như người thứ hai thành công một nửa. Em ấy tu luyện chính là công pháp này, đây là chị cùng em ấy bổ sung hoàn thành.”

Liễu Vũ nghĩ đến Lê Vị một lần nữa được sinh ra, nói: “Đại lão, em cảm thấy em có thể dùng phương thức đầu thai để một lần nữa cứu giúp em. Từ một tia máu, thông qua vô số lần tuần hoàn chu thiên mới ngưng luyện thành tinh huyết, muốn tu luyện đến có thể làm một tia máu chảy theo dòng máu đi khắp toàn thân, cái này khó khăn thật sự quá lớn, chúng ta có thể đổi một cái khác không.”

Trương Tịch Nhan nói: “Chuyển thế trùng sinh từ trước đến nay đều là cơ duyên của tạo hóa khả ngộ bất khả cầu, cho dù là thần, cũng không nhất định có thể có cơ duyên này.”

Liễu Vũ hỏi: “Nói như vậy là sao? Chị không phải cũng là chuyển thế trùng sinh sao? Còn có Ô Huyền kia…” Thoạt nhìn thao tác này giống như bán sỉ mà.

Trương Tịch Nhan nói: “Bởi vì bọn chị có Thiên Nhãn, so với người khác cảm giác nhạy bén hơn, có thể lôi kéo cùng hiểu rõ vận mệnh chú định kia, khi xuất hiện điều kiện phù hợp với bọn chị liền có thể cảm thấy được, sau đó đi đầu thai.”

“Chuyển thế trùng sinh yêu cầu phù hợp một điều kiện, chính là có một khối vừa lúc hồn phách chuyển thế phù hợp với cơ thể, ngoài ra thân thể này đựng dục trong cơ thể mẹ không có dựng dục linh hồn. Sau khi người muốn chuyển thế trùng sinh cảm ứng được cơ hội này, yêu cầu ở đại não phát dục chi sơ liền tiến vào trong cơ thể thai nhi cùng nhau dung hợp. Cơ hội này giây lát liền lướt qua, đi sớm hoặc đi chậm đều thất bại, bỏ lỡ cơ hội này, cơ thể nguyên bản phù hợp trở nên không phù hợp, sinh ra bài xích, do đó dẫn đến thất bại.”

“Lê Vị chuyển thế trùng sinh còn lại là bởi vì Vu thần thụ là chủng tộc đặc tính trước là dựng dục ra hồn thức, sau đó từ từ tái sinh huyết nhục cốt cách, em ấy thuộc về lượng thân định chế. Cho dù người khác muốn học Lê Vị, trước tiên phải có một người mẹ như Vu thần thụ, thật cường đại, nguyện ý trả giá nửa thân tu vi cùng hơn phân nửa cái mạng. Vu thần thụ là loại thụ thần sinh sôi nảy nở đơn tính, ở phương diện này có thể loại bỏ ảnh hưởng phụ hệ đem lại tính ổn định có thể giảm bớt rất nhiều khó khăn.”

Nàng nói xong, quay đầu nhìn về phía Liễu Vũ, nói: “Cô đọng tinh huyết so với chuyển thế trùng sinh, cấp bậc là dễ như trở bàn tay.”

Liễu Vũ chưa từ bỏ ý định, hỏi: “Đại lão, vậy tu luyện Thiên Nhãn khó khăn cỡ nào?”

Trương Tịch Nhan sâu kín mà liếc nhìn cô một cái, nói: “Đã biết, trước mắt Thiên Nhãn chỉ có ba người có. Chị, Ô huyền, Du Thanh Vi, chỉ có chị Thiên Nhãn là do tu luyện mà có được, Ô Huyền Và Du Thanh Vi là trời sinh. Tổ tiên nhà chị đi ở phía trước mấy chục vạn năm, là Ngự Trùng tộc, có một vị thần Thiên Mục, hắn chỉ có một con mắt, lớn lên ở trên trán, con mắt kia là Thiên Nhãn.” Nàng lại bổ sung thêm một câu, “Chuyển thế trùng sinh so với tu luyện Thiên Nhãn cấp bậc là dễ như trở bàn tay.”



Liễu Vũ nhanh nhẹn mà cầm lấy sách, nói: “Đại lão, em đã nghiêm túc suy xét qua, chúng ta vẫn là chuyên chú tu luyện đến nơi đến chốn cái trước mắt đi.” Cô lại thành tâm lĩnh giáo, “Em muốn ngưng luyện tinh huyết phải luyện như thế nào?”

“Bị thương ít lại, tiểu cánh hoa có thể không chết tận lực không chết, ăn nhiều thứ bổ dưỡng huyết khí, lại hút lấy thật nhiều Âm Sát khí đem máu trong cơ thể ngưng tụ thành tinh huyết.” Trương Tịch Nhan nói xong, mở tay ra, một giọt huyết châu tròn vo tươi đẹp ướt át lượn lờ Âm Sát khí xuất hiện ở không trung. Nó cũng không có rơi xuống đất, mà là nổi lơ lửng ở không trung cùng dòng khí xung quanh dung hợp ở bên nhau.

Liễu Vũ nghe mùi thực thơm, nhìn liền biết đại bổ, hơn nữa cảm giác được bên trong ẩn chứa một năng lượng cực kỳ cường đại, có loại huyết khí tràn đầy ngoài ra tản ra cảm giác bừng bừng sức sống. Cô hỏi: “Cái này có thể ăn không?”

Trương Tịch Nhan quyết đoán mà thu hồi lại giọt tinh huyết của chính mình, nói: “Em nếu ăn giọt tinh huyết này, chị ít nhất cũng rơi vào trạng thái chết cứng ngủ đông tầm 200 năm. Chị vừa rồi dùng cổ thân hóa thành chân thân hình người, thôi phát chính là tinh huyết lực lượng.”

Liễu Vũ dùng tơ máu trong cơ thể của chính mình so với Trương Tịch Nhan là một cái đối lập, máu còn thiếu tới nổi với lấy số lẻ máu của Trương Tịch Nhan ra so đều kém xa.

Cô nhận mệnh lệnh một lần nữa lật lại Vu thần huyền linh kinh, phi thường chán nản hiểu biết của mình về một cuốn sách dày như vậy, chính mình thế nhưng ở phần một phần hai của quyển sách, phần mới nhập môn. Luyện xong quyển sách này, không biết phải mất mấy ngàn năm. Thật muốn mạng a.

Cô quyết đoán mà đem sách ném sáng một bên, cái cấp này với không tới, vẫn là tu luyện Trấn áp linh cổ Vu thần bảo điển đi, trên mặt thần thông pháp thuật cô hiếu học, một giây liền học được.

Cô mới vừa đem Trấn áp linh cổ Vu thần bảo điển lấy ra, đột nhiên “Vèo” một cái, sách từ trong tay bay ra, rơi xuống trong tay Trương Tịch Nhan.

Trương Tịch Nhan đem Vu thần bảo điển thu vào trong giới tử thạch, giải thích nói: “Tu luyện pháp thuật thần thông, rất hao phí tinh thần, thần hồn của em bị thương, tu luyện trụ không nổi. Em nếu ngại tu luyện hành khí chu thiên nhàm chán, vậy thì mỗi ngày có thể tu luyện một hai canh giờ cũng đủ tốt rồi. Hoa Thần Cổ thọ mệnh dài, từ từ luyện, không sao.”

Liễu Vũ đành phải lấy ra Vu thần huyền linh kinh, tiếp tục tu luyện nuốt phun nạp khí, hành khí chu thiên. Hiệu suất của cô thật kinh người, quỷ linh tinh của Trương đại lão tiêu hao cũng thực mau. Cô đem mấy khối cô thu vào đem ra cũng chưa dùng đến được nửa ngày liền không còn. Cô kêu: “Đại lão, cầu bao dưỡng.” Quỷ linh tinh dùng hết rồi.

Trương Tịch Nhan thực vô ngữ mà nằm trong bồn tắm liếc nhìn cô một cái, tâm nói: “Em đây nơi nào là hấp thu Âm Sát khí, đây là ăn linh tinh.” Quỷ linh tinh đều là đồng tiền mạnh nhất, lại dùng cho pháp khí, trong pháp trận, qua tới Liễu đại tiểu thử đều trở thành đồ ăn vặt.

Liễu Vũ dùng Âm Sát khí bao lấy tử cô vòng đến bên trên quỷ linh tinh, không mặt mũi mà trực tiếp dán lên, cách xa đại khái có 2-3 centimet, một đoàn tử cổ bao vây phía bên ngoài của quỷ linh tinh ti ti điên cuồng mà hấp thu, ăn ngấu nghiến, ăn đến rất vui vẻ.

Trương Tịch Nhan xem trên phần phá lệ khắc khổ dụng tâm của Liễu Vũ, hơn nữa lúc trước khi phát hiện ra thần vẫn bí cảnh trong đó có quặng quỷ linh tinh là nàng phất nhanh kiếm được một số tiền, trong tay hiện tại rất giàu có, lấy quỷ linh tinh ra bày trận, sau khi Liễu Vũ hấp thu có thể bổ khuyết đi lên.

Tốc độ hấp thu của Liễu Vũ càng lúc càng nhanh, hiệu suất càng ngày càng cao, giống như đại hình toái sao cơ.

Trương Tịch Nhan một bên vui mừng Liễu Vũ thiên phú không tồi, lại là người chịu cân nhắc phương thức tu luyện, một bên đau lòng tiền. Chiếu như vậy đi xuống, nàng thực mau sẽ phá sản.

Rốt cuộc, Trương Tịch Nhan kháng không được, ngừng lại việc uy đầu quỷ linh tinh cho Liễu Vũ. Nàng đối với Liễu Vũ nói: “Em học được phương pháp ổn là được.” Nàng không nghĩ đi thăm dò hạn mức hấp thu linh tinh cao nhất ở Liễu Vũ là bao nhiêu, của cải nàng mỏng, thí không nổi ý nghĩ này.

Liễu Vũ dùng hành động xác nhận, Trương đại lão là thật sự vì cô mà chịu đào của cải cho cô cuồng tạp số tiền lớn như vậy. Bất quá, cô không chiếm tiện nghi của người khác, vẫn nói câu, “Số tiền này xem như em nợ chị, chị sau này muốn tính lợi tức như thế nào thì sẽ như thế đó.”

Trong lòng Trương Tịch Nhan giống bị đao trát qua. Nàng không thích Liễu Vũ khách khí đối với nàng như vậy. Hai nàng trước kia trên chuyện làm ăn tính sổ rất rõ ràng, nhưng khi đó là vị nàng làm công trong gia đình, không phải chuyện làm ăn của riêng nàng. Liễu Vũ vun tiền chi tiêu ở trên người của nàng, nàng không có khách khí, nàng đặt mua cho Liễu Vũ cái gì, cũng không nghĩ tới tính tiền. Hiện giờ Liễu Vũ tu luyện dùng linh tinh, thế nhưng còn muốn đòi trả lại. Nàng nói: “Quỷ linh tinh chỉ là tiền, yêu cầu khống chế tiêu hao để bảo đảm được vốn lưu động, nhưng cần dùng thì nhất định sẽ dùng, em… không cần trả lại.”

B.A

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau