Chương 1
Nhà hàng pháp...
"Vương...Vương tổng xin ngài hãy giúp tôi" Người đàn ông trung niên ngồi đối diện nài nỉ trán đẫm mồ hôi cầu khẩn.
"Tôi không thích nói nhiều" Giọng nói trầm thấp vang lên hơi thở đầy quỷ dị đôi mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhìn thẳng vào người đàn ông kia đầy chán nhường.
" Xin ngài hãy giúp công ti của tôi, tôi xin ngài cầu xin ngài" Vương Quy nài nỉ.
"Ba." Đột nhiên 1 giọng nói trong trẻo vang lên chủ nhân của giọng nói ấy là Vương Nguyên con trai của Vương Quy.
"Con làm gì ở đây" Vương Quy quay sang khó chịu lên tiếng.
"Con được Khánh Thù mời đi ăn thấy ba ở đây con mới...." – Vương Nguyên trả lời thoáng thấy vẻ mặt ông khó chịu cậu quay sang nhìn 2 người ngồi đối diện cha của mình. Mày đẹp nhíu lại khi phát hiện ra người đàn ông mặc Âu phục kia. Ánh mắt Vương Nguyên vô tình chạm với cặp mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhất thời sợ hãi nhanh chóng quay mặt đi. Khóe miệng Vương Tuấn Khải vô thức cong lên.
"Ba đang làm việc sao !? Con đi nhé" Vương Nguyên nhanh chóng tìm cài tháo chạy.
"Được." Vương Quy nói.
"Tôi nghĩ...chúng ta có thể hợp tác." Vương Tuấn Khải lên tiếng. Câu nói đó làm cho Vương Quy và trợ lý của anh bất ngờ.
" Thật sao...đội ơn ngài Vương Tổng..." Vương Quy vui mừng lên tiếng. Nhưng câu nói tiếp theo lại khiến ông đổ mồ hôi lạnh.
" Với một điều kiện ! Tôi muốn con trai ông !?"
"Tuấn Khải cậu đang muốn làm gì vậy hả !?" Trợ lý của anh cau mày hỏi.
"Sao hả !?" Vương Tuấn Khải chẳng để ý cứ tiếp tục hỏi Vương Quy.
"Được" Vương Quy lập tức trả lời dù lúc đầu có chút lo lắng. Vương Tuấn Khải đứng dậy , bỏ hai tay vào túi quần nở một nụ cười khinh miệt "Hợp tác vui vẻ" rồi quay lưng bước đi.
" Cậu muốn làm gì vậy hả !? Công ti của ông ta sắp phá sản rồi mà chẳng còn cách nào cứu vãn vậy mà cậu lại muốn sát nhập công ti ông ta vào Tập đoàn Vương thị!?" Dịch Dương Thiên Tỉ bốc đồng la lên.
* Dịch Dương Thiên Tỉ : Bạn thân cũng là trợ thủ đắc lực của Vương Tuấn Khải trong "Hắc Nguyệt"(Bang phái trong thế giới Hắc đạo của Vương Tuấn Khải) là trợ lí của anh trong công ti. Một con người "Hành động trước nói chuyện sau" cháu đức tôn của gia tộc Dịch. Thiên tài chế tạo súng thông minh nhưng lại rất bay bướm.
"Tôi có cách của tôi" Vương Tuấn Khải chậm rãi trả lời.
"Vì cậu bé đó sao !? Tôi nhớ là sinh thành cậu ghét chuyện đó lắm mà bởi vậy cậu mới được mệnh danh là "Người đàn ông độc thân Hoàn Kim" chứ !?" Thiên Tỉ cười khẩy nói.
"Cậu ta đó là ngoại lệ" Khóe miệng anh lại giương lên tạo một đường cong rõ rang. Anh nhớ lại lúc cậu bị anh bắt gặp cậu đang cau mày khó chịu nhìn anh thì lại sợ sệt tìm cớ tháo chạy. Khuôn mặt đó thật sự rất đáng yêu . Thiên Tỉ ngớ người nhìn anh tròng mắt như muốn rớt ra ngoài khi nhìn thấy người máu lạnh như anh đang cười.
"Vương...Vương tổng xin ngài hãy giúp tôi" Người đàn ông trung niên ngồi đối diện nài nỉ trán đẫm mồ hôi cầu khẩn.
"Tôi không thích nói nhiều" Giọng nói trầm thấp vang lên hơi thở đầy quỷ dị đôi mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhìn thẳng vào người đàn ông kia đầy chán nhường.
" Xin ngài hãy giúp công ti của tôi, tôi xin ngài cầu xin ngài" Vương Quy nài nỉ.
"Ba." Đột nhiên 1 giọng nói trong trẻo vang lên chủ nhân của giọng nói ấy là Vương Nguyên con trai của Vương Quy.
"Con làm gì ở đây" Vương Quy quay sang khó chịu lên tiếng.
"Con được Khánh Thù mời đi ăn thấy ba ở đây con mới...." – Vương Nguyên trả lời thoáng thấy vẻ mặt ông khó chịu cậu quay sang nhìn 2 người ngồi đối diện cha của mình. Mày đẹp nhíu lại khi phát hiện ra người đàn ông mặc Âu phục kia. Ánh mắt Vương Nguyên vô tình chạm với cặp mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhất thời sợ hãi nhanh chóng quay mặt đi. Khóe miệng Vương Tuấn Khải vô thức cong lên.
"Ba đang làm việc sao !? Con đi nhé" Vương Nguyên nhanh chóng tìm cài tháo chạy.
"Được." Vương Quy nói.
"Tôi nghĩ...chúng ta có thể hợp tác." Vương Tuấn Khải lên tiếng. Câu nói đó làm cho Vương Quy và trợ lý của anh bất ngờ.
" Thật sao...đội ơn ngài Vương Tổng..." Vương Quy vui mừng lên tiếng. Nhưng câu nói tiếp theo lại khiến ông đổ mồ hôi lạnh.
" Với một điều kiện ! Tôi muốn con trai ông !?"
"Tuấn Khải cậu đang muốn làm gì vậy hả !?" Trợ lý của anh cau mày hỏi.
"Sao hả !?" Vương Tuấn Khải chẳng để ý cứ tiếp tục hỏi Vương Quy.
"Được" Vương Quy lập tức trả lời dù lúc đầu có chút lo lắng. Vương Tuấn Khải đứng dậy , bỏ hai tay vào túi quần nở một nụ cười khinh miệt "Hợp tác vui vẻ" rồi quay lưng bước đi.
" Cậu muốn làm gì vậy hả !? Công ti của ông ta sắp phá sản rồi mà chẳng còn cách nào cứu vãn vậy mà cậu lại muốn sát nhập công ti ông ta vào Tập đoàn Vương thị!?" Dịch Dương Thiên Tỉ bốc đồng la lên.
* Dịch Dương Thiên Tỉ : Bạn thân cũng là trợ thủ đắc lực của Vương Tuấn Khải trong "Hắc Nguyệt"(Bang phái trong thế giới Hắc đạo của Vương Tuấn Khải) là trợ lí của anh trong công ti. Một con người "Hành động trước nói chuyện sau" cháu đức tôn của gia tộc Dịch. Thiên tài chế tạo súng thông minh nhưng lại rất bay bướm.
"Tôi có cách của tôi" Vương Tuấn Khải chậm rãi trả lời.
"Vì cậu bé đó sao !? Tôi nhớ là sinh thành cậu ghét chuyện đó lắm mà bởi vậy cậu mới được mệnh danh là "Người đàn ông độc thân Hoàn Kim" chứ !?" Thiên Tỉ cười khẩy nói.
"Cậu ta đó là ngoại lệ" Khóe miệng anh lại giương lên tạo một đường cong rõ rang. Anh nhớ lại lúc cậu bị anh bắt gặp cậu đang cau mày khó chịu nhìn anh thì lại sợ sệt tìm cớ tháo chạy. Khuôn mặt đó thật sự rất đáng yêu . Thiên Tỉ ngớ người nhìn anh tròng mắt như muốn rớt ra ngoài khi nhìn thấy người máu lạnh như anh đang cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất