Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)

Chương 20: Quỷ Dị Tiếu Dung

Trước Sau
Vạn Hào nhất thời nghẹn lời, không biết nên trả lời chủ đề nhạy cảm này như thế nào.

"Khụ khụ, con suy nghĩ nhiều rồi nữ nhi, ngươi tốt không dễ dàng, tìm được một người hầu hạ con hài lòng, phụ thân đương nhiên phải ủng hộ ngươi."

"Huống hồ ta cũng nhìn thấy năng lực của tiểu tử này, ngay cả chăn mền đều bị hắn gấp thành tác phẩm nghệ thuật, ta cũng rất hài lòng."

"Với lại chúng ta đều là người tu đạo, sao lại quan tâm loại chuyện nhỏ nhặt như giặt quần áo này chứ, người trong giới chúng ta, tự nhiên không câu nệ tiểu tiết."

"Với lại ta là phụ thân con, có tiếng là tốt tính, con nhìn ta bình thường có mắng ai đâu! Tại sao ta phải chụp chết hắn? Ta cười với tiểu tử này, có vấn đề gì không?"

Vạn Hào nghĩ nửa ngày, rốt cục nghĩ được một lý do.

"Thật sao?" Vạn Linh Nhi có chút không tin, luôn cảm thấy lão cha có chuyện gì đang giấu diếm mình.

Bạch Tịch Dao đứng bên lại che miệng cười một tiếng, giống như biết cái gì, nhưng không nói ra.

"Không thể giả được, tiểu tử, ta cho ngươi biết, về sau nếu ta cười với ngươi mà ngươi còn dám ôm đùi nữ nhi của ta thì cẩn thận ta thật sự đánh ngươi, còn không nhanh buông ra."

Vạn Hào cố nén xúc động muốn đánh tiểu tử này, lớn tiếng nói.

Diệp Ca vẫn còn có chút không tin, lý do này quá gượng ép, nhưng vì mạng nhỏ mà vẫn buông lỏng ra.

Nội tâm còn có chút không nỡ, ôm đôi chân dài hai lần đều là để cứu mạng nên đều không cẩn thận cảm giác.

Nội tâm vô cùng tiếc nuối, âm thầm hạ quyết tâm, lần sau có cơ hội, nhất định phải cẩn thận cảm thụ một chút.

Thấy Diệp Ca rốt cục buông tay, sắc mặt Vạn Hào mới tốt hơn không ít.

Trong lòng Diệp Ca thầm mắng, lão già kia lúc thì cười, lúc lại giận, tại sao ngươi không đi diễn kịch chứ.

Vẻ mặt thay đổi như chớp mắt này, ảnh đế cũng không sánh nổi.

" Bài hát vừa rồi là ngươi làm?" Vạn Hào hỏi, hai nữ tử cũng muốn biết, hiếu kỳ nhìn hắn.

Còn may kiếp trước Diệp Ca đọc rất nhiều tiểu thuyết, đã sớm nghĩ là đối phương sẽ hỏi, da mặt cũng đủ dày.

"Ừ, là ta làm thì thế nào?"

Vạn Hào hài lòng gật gật đầu, có chút tài hoa, thêm 10 điểm.

" Ta rất thích bài hát này, ý cảnh sâu xa, bài thơ lần trước cũng không tệ, nhưng luôn cảm giác không phải ngươi viết, không phù hợp với khí chất lịch duyệt của tiểu tử ngươi "

Diệp Ca thoáng chột dạ, nhưng vẫn phản kích: "Ai quy định làm thơ thì phải có khí chất lịch duyệt, hôm nay văn chương thành, diệu thủ ngẫu nhiên đạt được, linh cảm tới muốn cản cũng không đỡ nổi, hiểu không."

"Hay cho câu văn chương hôm nay thành, diệu thủ ngẫu nhiên đạt được. Là bản chưởng môn xem thường ngươi "

Vạn Hào cười ha ha nói.



Vạn Linh Nhi cùng Bạch Tịch Dao đều nhìn về phía Diệp Ca bằng ánh mắt kinh dị, trong mắt lóe lên tia sáng.

"Phụ thân đến có việc gì sao?" Vạn Linh Nhi nói ra.

"Cũng không có việc gì, mẫu thân con là tiên trân mà con thích ăn nhất, để ta tới gọi con đi ăn cơm, nhưng nhìn tình huống bây giờ này của con sợ là không ăn được."

Vạn Hào cổ quái nhìn bụng hai người, không nghĩ ra có món ăn gì ngon, có thể làm cho hai người ăn thành dáng vẻ này.

Nhưng cũng không tiện tốt hỏi.

Nghe thấy là ăn cơm, Vạn Linh Nhi lập tức không có hứng thú lắm.

Mặc dù mẫu thân của nàng là tiên trù, làm đồ ăn có công năng phụ trợ tu luyện.

Nhưng nguyên liệu nấu ăn tốt cũng khó tìm được, bình thường chỉ ăn một chút nguyên liệu nấu ăn phổ thông, đối với Vạn Linh Nhi hiện tại, có cũng được mà không có cũng không sao.

Trước kia không ăn đồ ăn mà Diệp Ca làm, còn cảm thấy mẫu thân làm ăn rất ngon.

Hiện tại lại cảm thấy bình thường, không thể khiến nàng nổi lên lòng muốn ăn.

"Vâng, ta không ăn được thì không đi được, người và mẫu thân ăn đi!" Vạn Linh Nhi sờ lên bụng, ợ một cái.

Vạn Hào nhìn Diệp Ca một chút, gật gật đầu, gạt ra một nụ cười tự nhận là ôn hòa, sau đó bay đi.

Diệp Ca nhẹ nhàng thở ra, luôn cảm thấy nụ cười cuối cùng của Vạn Hào có chút quỷ dị.

Hai nữ từ cũng khẽ thở ra, nhìn bụng lẫn nhau một chút, đúng là giống mang thai.

Về đến phòng, Bạch Tịch Dao cười nói: "Ta không ngờ ngay cả cái yếm mà muội cũng để hắn giặt,có phải muội có ý đối với hắn hay không?"

Vạn Linh Nhi hơi đỏ mặt, cố giả bộ trấn định nói: "Tỷ nói bậy bạ gì đó, trước đó nội y của ta đều do thị nữ giặt, hiện tại chỉ là đổi thành một thị nam mà thôi, có ý gì chứ, chẳng lẽ còn muốn ta tự mình giặt à."

Trên gương mặt vũ mị của Bạch Tịch Dao lộ ra một tia hiểu ra, cũng không tiếp tục hỏi sự kiện này nữa mà đổi đề tài: "Kỳ quái, thái độ của chưởng môn đối với Diệp Ca có chút không đúng, muội có phát hiện được hay không. "

Vạn Linh Nhi cũng cảm thấy kỳ quái, phụ thân đối với Diệp Ca quả thật có chút không, có chút dung túng.

Dựa theo lý giải của nàng đối với phụ thân, nên một bàn tay chụp chết Diệp Ca chứ.

Nhưng hiện thực lại là Diệp Ca vẫn sống được thật tốt.

"Ta cũng cảm thấy kỳ quái, thái độ của phụ thân thật sự có chút quỷ dị."

"Muội còn không thấy rõ à, từ dấu hiệu trong những năm này cho thấy, phụ thân muội cũng cho rằng muội thích nữ nhân."

"Muội không cần phản bác, nói thật, khi mới quen muội, ta cũng cảm thấy muội thích nữ nhân, một lần cho rằng muội thích ta, từ nhỏ muội rất ít khi nói chuyện với nam nhân, đối với bất kỳ nam nhân nào đều hờ hững lạnh lẽo, bên ngoài đều đồn rằng muội không thích nam nhân."

"Nhiều năm như vậy, kỳ thật vẫn có mấy nữ tử phù hợp tâm ý muội, nhưng đều bị chưởng môn dùng các loại lý do điều đi, đó là sợ hãi muội thích các nàng "

"Cho nên chưởng môn nhìn thấy, thế mà muội lại tìm nam quản gia, tự nhiên phi thường vui vẻ, ta đoán nói không chừng đã lên kế hoạch gả muội đi rồi."



Bạch Tịch Dao nói có lý có cứ, để Vạn Linh Nhi không thể phản bác, nàng cũng biết lời đồn bên ngoài về mình, chỉ là nàng luôn không để ý mà thôi.

Không nghĩ tới phụ thân lại hiểu lầm, chắc mẫu thân cũng cho là như vậy.

Suy nghĩ lại một chút mới thấy biểu hiện mấy năm này của phụ mẫu có chút quái dị, tất cả đều nói thông.

Vạn Linh Nhi vuốt vuốt mi tâm, đây đều là chuyện gì vậy, người ngoài hiểu lầm thì cũng thôi đi, cha mẹ mình cũng hiểu lầm.

Mình chẳng qua là chướng mắt những nam nhân kia mà thôi, yêu cầu tương đối cao đối với nam nhân.

Đương nhiên nàng yêu cầu tương đối kỳ lạ, dáng dấp sạch sẽ, ăn sạch sẽ, mặc sạch sẽ, ở sạch sẽ. . . .

Có rất ít nam nhân có thể lọt vào mắt nàng, Diệp Ca là người thứ nhất.

"Được rồi, để bọn hắn hiểu lầm đi thôi! Tránh đến phiền ta, dù như vậy còn có không ít nam nhân đến phiền ta "

Vạn Linh Nhi nhìn thoáng qua Bạch Tịch Dao "Đừng cho là ta không biết, ngươi cũng có hảo cảm với Diệp Ca, nhưng ta nói cho tỷ, không có cửa đâu."

Bạch Tịch Dao vũ mị cười một tiếng "Vậy thì khó mà nói, biết đâu Diệp Ca sẽ thích loại hình như ta này, cũng khó nói, thực sự không được thì ta cũng không để ý cùng muội chia sẻ."

"Hay cho tiểu yêu tinh tỷ, lộ đuôi ra rồi! Còn muốn đào góc tường của ta, ta để tỷvểnh lên "

Vạn Linh Nhi nói xong lập tức xông tới Bạch Tịch Dao, cưỡi trên người đối phương, hai người bắt đầu đùa giỡn.

Diệp Ca giặt xong cái yếm, treo lên phơi.

Hắn trở lại trong phòng bắt đầu tu luyện, lấy ra một viên cực phẩm đan dược nuốt vào.

Lập tức một luồng linh lực tinh thuần xuất hiện trong thể nội, lần này Diệp Ca cẩn thận cảm thụ.

So với Ngưng Khí đan phổ thông thì dược hiệu cao tầm gấp năm lần.

Với lại càng dễ được thân thể hấp thu, trong linh khí không chứa chút tạp chất nào.

Diệp Ca hài lòng gật gật đầu, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.

Diệp Ca trong địa đồ, lúc này đang giết gà, không ngừng giết gà ở trong tông môn và ở trong thành.

Đang giết trong bản đồ phúc lợi, vừa vặn giết sạch một con cuối cùng.

Sau một khắc, cảnh giới thuận lợi đột phá nhập luyện khí tầng 8.

Nhìn một con đường đằng sau tràn đầy vật phẩm, thậm chí còn có mấy cột sáng.

Cảm thụ được linh khí trong thể nội cường hãn hơn trước đó mấy lần, Diệp Ca ngửa mặt lên trời gào to "Thoải mái."

Sau đó vung tay lên, một con đường vật phẩm toàn bộ tiến vào ba lô hệ thống...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau