Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)
Chương 40: Búa, Thằng Hề Đúng Là Chính Ta!
Rất nhanh Diệp Ca đã nhận được truyền âm từ Vạn Linh Nhi.
Diệp Ca vui mừng, dùng vị nữ nhi chưởng môn này càng ngày càng thuận tay.
Gần nhất tiêu phí khá nhiều, mặc dù làm đồ ăn đền bù một chút.
Nhưng vẫn có hiềm nghi ăn bám, phải chuẩn bị lễ vật tạ ơn đối phương.
Nhưng không vội, trước tiến vào Trúc Cơ lại nói.
Cứ như vậy Diệp Ca uống rượu ngon, ăn thực.
Hai ngày sau, thuận lợi đột phá đến luyện khí tầng 12 viên mãn.
Lần này Diệp Ca có lòng tin sẽ Trúc Cơ thành công.
Lại không thành công thì cũng chỉ có thể dùng búa trúc cơ.
Nhưng bây giờ mình có Tinh Thần tháp, mặc dù búa có khả năng rất lợi hại, nhưng mình coi thường.
Có câu nói là hôm nay ngươi hờ hững với ta, ngày mai ta để ngươi không với cao nổi.
Càng huống hồ là nó còn dám đánh ta, mà chính nó chủ động nhận chủ, cũng không phải ta nhất định phải thu nó.
Hiện tại mình đã thành công tới tầng 12, coi như là búa mình cũng không sợ.
Tâm thần khẽ động, Tinh Thần tháp từ bên trong vòng xoáy khí dâng lên.
Búa còn đợi đang đợi bên trong vòng xoáy khí, lúc này mới phát hiện, hóa ra ở phía dưới còn có một bảo tháp tầng chín.
Không khỏi giật mình, bảo tháp từ bên người nó bay đi.
Chỉ một chút, búa đã kết luận là Trúc Cơ pháp bảo, và phẩm chất lại khá cao, nó cũng không thấy rõ.
Trước đó nó vẫn luôn trong trạng thái mê man, chỉ là sau khi phát hiện Diệp Ca là luyện khí tầng 10 thì tỉnh một lần, nhưng cho rằng đối phương vẫn kém chút.
Nhưng trước tiên có thể đi theo nhìn xem, nói không chừng đối phương có cơ duyên lại đột phá một tầng nữa đâu.
Luyện Khí kỳ cao tầng khó tìm thế nào, nó rất rõ ràng.
Nhiều năm như vậy, ở Phiếu Miểu tông không có lấy một người nào.
Không nghĩ tới chỉ hơn một tháng, tiểu tử này đã đột phá đến tầng 11.
Đã phù hợp điều kiện, mình lập tức bừng tỉnh từ trong ngủ mê, sau đó đánh tiểu tử này một trận rồi nhận chủ.
Sau đó an tâm chờ đợi đối phương tới tầng 12 viên mãn, lại dùng mình Trúc Cơ.
Vừa rồi búa còn đang mặc sức tưởng tượng, rốt cục có thể rời núi.
Đi theo chủ nhân ra ngoài lịch luyện, tu sĩ không phục nó sẽ nện tu sĩ, chủ nhân không phục thì nện chủ nhân.
Tiên nhân không phục thì đập cả tiên nhân.
Không nghĩ tới đối phương đạt tới tầng 12 viên mãn thế mà không có ý định dùng mình Trúc Cơ!
Đó là tình huống gì, không công làm áo cưới cho người ta.
"Mẹ nó, ta còn muốn để tiểu tử này làm vật dẫn cho ta, mang theo ta tung hoành khắp nơi, nghiệp chướng a!"
Búa càng nghĩ càng không cam tâm, lập tức truyền âm kêu gọi Diệp Ca.
Diệp Ca không không hề bị lay động, bắt đầu thử Trúc Cơ.
Lần này Diệp Ca rốt cục có thể cảm nhận được một chút gợn sóng.
Vòng xoáy cùng thân tháp có một tia liên hệ vi diệu.
Lòng Diệp Ca tràn đầy hoan hỉ bắt đầu Trúc Cơ.
Ba ngày sau, Diệp Ca lại im lặng mở mắt ra.
"Làm sao vẫn chưa được nữa? Đã tầng12 rồi còn muốn thế nào? Để ta chết đi coi như xong."
Diệp Ca đặt mông ngồi dưới đất, có chút nhụt chí.
Hắn không ngờ chỉ trúc cơ mà thôi mà cần mình phế sức lớn như vậy.
Bây giờ mình đã tung ra hết át chủ bài, thực sự không nghĩ ra còn có biện pháp gì có thể đề thăng cấp bậc luyện khí.
Chẳng lẽ chỉ có thể dùng búa trúc cơ sao?
Diệp Ca không cam tâm, mình chế tạo ra Tinh Thần tháp tuyệt đẹp như vậy.
Thế mà không thể Trúc Cơ.
Không nghĩ tới kỹ thuật luyện khí quá tốt cũng là chuyện xấu.
Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Ca quyết định thử một chút, xem có thể thu phục Hỗn Độn Nhất Khí Lô hay không.
Thực sự không được thì dùng búa.
Hỗn Độn Nhất Khí Lô, mình cũng không dám lấy ra.
Còn không có thực lực ẩn tàng nó.
Chỉ có thể để nửa ý thức trong địa đồ thí nghiệm.
Nửa ý thức lấy ra Hỗn Độn Nhất Khí Lô từ balo hệ thống.
Trong phạm vi trăm dặm, pháp tắc lập tức quấn quanh, khí tức đại đạo tràn ngập.
Diệp Ca giật mình, lần này thế mà còn mãnh liệt hơn lần trước không ít.
Đối với bảo vật như thế, Diệp Ca không có bất kỳ biện pháp nào thu phục, chỉ có một biện pháp có lẽ có chút tác dụng.
Diệp Ca trực tiếp ôm lấy một cái chân của Hỗn Độn Nhất Khí Lô, khóe mắt cố ép chảy ra hai giọt nước mắt, rú thảm nói.
"Hỗn Độn Lô bối phận, xin ngài giúp đỡ tiểu đệ bất lực nhỏ yếu là ta đi! Tiểu đệ kẹt ở luyện khí tầng12 viên mãn, còn thiếu một kiện vật phẩm đặc thù là có thể tiến vào luyện khí tầng mười ba, đến lúc đó tiểu đệ có thể trúc cơ, cầu Hỗn Độn Lô tiền bối giúp một chút, tiến vào vòng xoáy khí của ta, để cho ta tiến vào luyện khí tầng 13, rồi ngài lại trở về dưỡng lão nhé!"
Diệp Ca bắt đầu là giả khóc, kết quả càng khóc lòng càng chua xót, ngẫm lại mình vì trúc cơ mà phải bỏ ra bao nhiêu, dứt khoát thật sự khóc lên.
Lúc đầu cũng không trông cậy vào Hỗn Độn Nhất Khí Lô sẽ đồng ý.
Chỉ là coi như đi ngang qua sân khấu thôi.
Ai biết Hỗn Độn Nhất Khí Lô lại thật sự đáp lời "Ngươi thế mà đã tới luyện khí tầng12, bị ngươi đặt ở một không gian đặc thù, ta không cảm giác được gì cả."
"Ngươi quả nhiên là người có đại cơ duyên, đầu tiên là nhặt được ta đã ẩn tàng sâu như vậy, ta đã trở nên tàn tạ như vậy mà vẫn bị tiểu tử ngươi nhặt đi, phải biết ta ở Tu Chân giới này chơi bịt mắt trốn tìm đã mấy vạn năm, lần đầu bị người nhặt đi cũng nhìn thấu, cho nên vào lần đầu tiên ngươi khai lò, lão phu đã thưởng ngươi công pháp Hỗn Độn."
"Đây là ban thưởng do ngươi tìm được bản lô, nhiều năm như vậy bản lô chơi bịt mắt trốn tìm, quả thực hơi mệt chút, chính là vì tìm chủ nhân có đại cơ duyên, ngươi tu luyện tốt nhất, ta xem trọng ngươi."
"Ta đã nhiều năm không thấy được tu sĩ luyện khí tầng 13, ở Luyện Khí kỳ, tu sĩ có thể tập hợp đủ bốn kiện vật phẩm đặc thù, coi như ở thần giới cũng là tồn tại phượng mao lân giác."
"Ngươi không thể dùng ta, dùng ta thì ngươi vĩnh viễn không trúc cơ được, ta cho ngươi một cái tiểu lô."
Từ trong Hỗn Độn Nhất Khí Lô bay ra một khối nhỏ.
Sau đó khối nhỏ này chậm rãi biến thành một Hỗn Độn Nhất Khí Lô mới.
Chỉ là kích thước của nó rất nhỏ, uy thế kém chính bản vạn dặm.
Diệp Ca đưa tay cầm lấy tiểu lô, hưng phấn ôm quyền nói cảm tạ: "Đa tạ tiền bối trợ giúp, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng cao của ngài."
"Được, đi tu luyện đi! Ta chờ ngươi tới ngày quật khởi, bản lô cũng muốn ra ngoài đi vòng vòng, xem ai khó chịu sẽ luyện kẻ đó, nhớ ngày đó thần ma chết trong bụng bản lô không biết bao nhiêu, nhưng như vậy cũng khiến bản lô mất đi thanh xuân." Hỗn Độn Nhất Khí Lô nói xong lại lâm vào hồi ức.
Diệp Ca kêu hai tiếng, cũng không còn có hồi âm.
Hắn phất tay thu lò.
Lại bỏ tiểu đan lô vào ba lô hệ thống.
Bản thể mở mắt ra, mỉm cười, lần này rốt cục có thể thành công.
Búa cảm giác được Diệp Ca Trúc Cơ thất bại, lại cực lực chào hàng mình.
Nói mình tuyệt đối lợi hại hơn bảo tháp kia, nếu Diệp Ca không cần nó để Trúc Cơ thì đó tuyệt đối là việc đáng tiếc nhất trong cuộc đời, không khác gì đồ đần vậy.
Nó thao thao bất tuyệt, không hề ngừng lại.
Diệp Ca mỉm cười, móc ra đan lô, một giọt máu tươi nhỏ lên, lập tức bị hấp thu.
Lập tức bị luyện hóa.
Diệp Ca hài lòng gật gật đầu, bên trongtiểu đan lô ẩn chứa một tia ý thức bản thể, sở dĩ chủ động nhận chủ.
Lúc này búa bên trong vòng xoáy còn tại thao thao bất tuyệt, trình bày điểm lợi hại của mình.
Bỗng nhiên trên đỉnh đầu lại có một đan lô khí thế bàng bạc rơi xuống.
Đan lô chậm rãi chìm nổi ở trên không.
Cảm thụ được trên đan lô phát ra một tia khí tức Hỗn Độn, cùng uy thế cường đại.
Búa giật mình, tiểu tử này rốt cuộc là tìm từ chỗ nào ra bao nhiêu Trúc Cơ pháp bảo lợi hại như vậy.
Vốn đang nghĩ rằng đối phương không thể rời bỏ ta, ta là Trúc Cơ pháp bảo mạnh nhất của hắn.
Không nghĩ tới hóa ra thằng hề lại là chính ta!
Búa khóc không ra nước mắt, lần này hi vọng Trúc Cơ hoàn toàn không có.
Đan lô phía trên lò bỗng nhiên mở miệng nói: "Ngươi đang đau lòng cái gì."
Âm thanh xa xưa vô cùng uy nghiêm tang thương truyền ra.
Búa lập tức lấy lòng nói: "Tiền bối, ta đang đau lòng, ta không được chủ nhân coi trọng dùng để Trúc Cơ, ta cũng chờ trên vạn năm, mới chờ đến một luyện khí cao tầng như vậy, không biết lại phải đợi bao lâu."
"Ai nói cho ngươi là ngươi sẽ không trở thành Trúc Cơ thạch." Hỗn Độn tiểu lô nghi ngờ nói...
Diệp Ca vui mừng, dùng vị nữ nhi chưởng môn này càng ngày càng thuận tay.
Gần nhất tiêu phí khá nhiều, mặc dù làm đồ ăn đền bù một chút.
Nhưng vẫn có hiềm nghi ăn bám, phải chuẩn bị lễ vật tạ ơn đối phương.
Nhưng không vội, trước tiến vào Trúc Cơ lại nói.
Cứ như vậy Diệp Ca uống rượu ngon, ăn thực.
Hai ngày sau, thuận lợi đột phá đến luyện khí tầng 12 viên mãn.
Lần này Diệp Ca có lòng tin sẽ Trúc Cơ thành công.
Lại không thành công thì cũng chỉ có thể dùng búa trúc cơ.
Nhưng bây giờ mình có Tinh Thần tháp, mặc dù búa có khả năng rất lợi hại, nhưng mình coi thường.
Có câu nói là hôm nay ngươi hờ hững với ta, ngày mai ta để ngươi không với cao nổi.
Càng huống hồ là nó còn dám đánh ta, mà chính nó chủ động nhận chủ, cũng không phải ta nhất định phải thu nó.
Hiện tại mình đã thành công tới tầng 12, coi như là búa mình cũng không sợ.
Tâm thần khẽ động, Tinh Thần tháp từ bên trong vòng xoáy khí dâng lên.
Búa còn đợi đang đợi bên trong vòng xoáy khí, lúc này mới phát hiện, hóa ra ở phía dưới còn có một bảo tháp tầng chín.
Không khỏi giật mình, bảo tháp từ bên người nó bay đi.
Chỉ một chút, búa đã kết luận là Trúc Cơ pháp bảo, và phẩm chất lại khá cao, nó cũng không thấy rõ.
Trước đó nó vẫn luôn trong trạng thái mê man, chỉ là sau khi phát hiện Diệp Ca là luyện khí tầng 10 thì tỉnh một lần, nhưng cho rằng đối phương vẫn kém chút.
Nhưng trước tiên có thể đi theo nhìn xem, nói không chừng đối phương có cơ duyên lại đột phá một tầng nữa đâu.
Luyện Khí kỳ cao tầng khó tìm thế nào, nó rất rõ ràng.
Nhiều năm như vậy, ở Phiếu Miểu tông không có lấy một người nào.
Không nghĩ tới chỉ hơn một tháng, tiểu tử này đã đột phá đến tầng 11.
Đã phù hợp điều kiện, mình lập tức bừng tỉnh từ trong ngủ mê, sau đó đánh tiểu tử này một trận rồi nhận chủ.
Sau đó an tâm chờ đợi đối phương tới tầng 12 viên mãn, lại dùng mình Trúc Cơ.
Vừa rồi búa còn đang mặc sức tưởng tượng, rốt cục có thể rời núi.
Đi theo chủ nhân ra ngoài lịch luyện, tu sĩ không phục nó sẽ nện tu sĩ, chủ nhân không phục thì nện chủ nhân.
Tiên nhân không phục thì đập cả tiên nhân.
Không nghĩ tới đối phương đạt tới tầng 12 viên mãn thế mà không có ý định dùng mình Trúc Cơ!
Đó là tình huống gì, không công làm áo cưới cho người ta.
"Mẹ nó, ta còn muốn để tiểu tử này làm vật dẫn cho ta, mang theo ta tung hoành khắp nơi, nghiệp chướng a!"
Búa càng nghĩ càng không cam tâm, lập tức truyền âm kêu gọi Diệp Ca.
Diệp Ca không không hề bị lay động, bắt đầu thử Trúc Cơ.
Lần này Diệp Ca rốt cục có thể cảm nhận được một chút gợn sóng.
Vòng xoáy cùng thân tháp có một tia liên hệ vi diệu.
Lòng Diệp Ca tràn đầy hoan hỉ bắt đầu Trúc Cơ.
Ba ngày sau, Diệp Ca lại im lặng mở mắt ra.
"Làm sao vẫn chưa được nữa? Đã tầng12 rồi còn muốn thế nào? Để ta chết đi coi như xong."
Diệp Ca đặt mông ngồi dưới đất, có chút nhụt chí.
Hắn không ngờ chỉ trúc cơ mà thôi mà cần mình phế sức lớn như vậy.
Bây giờ mình đã tung ra hết át chủ bài, thực sự không nghĩ ra còn có biện pháp gì có thể đề thăng cấp bậc luyện khí.
Chẳng lẽ chỉ có thể dùng búa trúc cơ sao?
Diệp Ca không cam tâm, mình chế tạo ra Tinh Thần tháp tuyệt đẹp như vậy.
Thế mà không thể Trúc Cơ.
Không nghĩ tới kỹ thuật luyện khí quá tốt cũng là chuyện xấu.
Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Ca quyết định thử một chút, xem có thể thu phục Hỗn Độn Nhất Khí Lô hay không.
Thực sự không được thì dùng búa.
Hỗn Độn Nhất Khí Lô, mình cũng không dám lấy ra.
Còn không có thực lực ẩn tàng nó.
Chỉ có thể để nửa ý thức trong địa đồ thí nghiệm.
Nửa ý thức lấy ra Hỗn Độn Nhất Khí Lô từ balo hệ thống.
Trong phạm vi trăm dặm, pháp tắc lập tức quấn quanh, khí tức đại đạo tràn ngập.
Diệp Ca giật mình, lần này thế mà còn mãnh liệt hơn lần trước không ít.
Đối với bảo vật như thế, Diệp Ca không có bất kỳ biện pháp nào thu phục, chỉ có một biện pháp có lẽ có chút tác dụng.
Diệp Ca trực tiếp ôm lấy một cái chân của Hỗn Độn Nhất Khí Lô, khóe mắt cố ép chảy ra hai giọt nước mắt, rú thảm nói.
"Hỗn Độn Lô bối phận, xin ngài giúp đỡ tiểu đệ bất lực nhỏ yếu là ta đi! Tiểu đệ kẹt ở luyện khí tầng12 viên mãn, còn thiếu một kiện vật phẩm đặc thù là có thể tiến vào luyện khí tầng mười ba, đến lúc đó tiểu đệ có thể trúc cơ, cầu Hỗn Độn Lô tiền bối giúp một chút, tiến vào vòng xoáy khí của ta, để cho ta tiến vào luyện khí tầng 13, rồi ngài lại trở về dưỡng lão nhé!"
Diệp Ca bắt đầu là giả khóc, kết quả càng khóc lòng càng chua xót, ngẫm lại mình vì trúc cơ mà phải bỏ ra bao nhiêu, dứt khoát thật sự khóc lên.
Lúc đầu cũng không trông cậy vào Hỗn Độn Nhất Khí Lô sẽ đồng ý.
Chỉ là coi như đi ngang qua sân khấu thôi.
Ai biết Hỗn Độn Nhất Khí Lô lại thật sự đáp lời "Ngươi thế mà đã tới luyện khí tầng12, bị ngươi đặt ở một không gian đặc thù, ta không cảm giác được gì cả."
"Ngươi quả nhiên là người có đại cơ duyên, đầu tiên là nhặt được ta đã ẩn tàng sâu như vậy, ta đã trở nên tàn tạ như vậy mà vẫn bị tiểu tử ngươi nhặt đi, phải biết ta ở Tu Chân giới này chơi bịt mắt trốn tìm đã mấy vạn năm, lần đầu bị người nhặt đi cũng nhìn thấu, cho nên vào lần đầu tiên ngươi khai lò, lão phu đã thưởng ngươi công pháp Hỗn Độn."
"Đây là ban thưởng do ngươi tìm được bản lô, nhiều năm như vậy bản lô chơi bịt mắt trốn tìm, quả thực hơi mệt chút, chính là vì tìm chủ nhân có đại cơ duyên, ngươi tu luyện tốt nhất, ta xem trọng ngươi."
"Ta đã nhiều năm không thấy được tu sĩ luyện khí tầng 13, ở Luyện Khí kỳ, tu sĩ có thể tập hợp đủ bốn kiện vật phẩm đặc thù, coi như ở thần giới cũng là tồn tại phượng mao lân giác."
"Ngươi không thể dùng ta, dùng ta thì ngươi vĩnh viễn không trúc cơ được, ta cho ngươi một cái tiểu lô."
Từ trong Hỗn Độn Nhất Khí Lô bay ra một khối nhỏ.
Sau đó khối nhỏ này chậm rãi biến thành một Hỗn Độn Nhất Khí Lô mới.
Chỉ là kích thước của nó rất nhỏ, uy thế kém chính bản vạn dặm.
Diệp Ca đưa tay cầm lấy tiểu lô, hưng phấn ôm quyền nói cảm tạ: "Đa tạ tiền bối trợ giúp, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng cao của ngài."
"Được, đi tu luyện đi! Ta chờ ngươi tới ngày quật khởi, bản lô cũng muốn ra ngoài đi vòng vòng, xem ai khó chịu sẽ luyện kẻ đó, nhớ ngày đó thần ma chết trong bụng bản lô không biết bao nhiêu, nhưng như vậy cũng khiến bản lô mất đi thanh xuân." Hỗn Độn Nhất Khí Lô nói xong lại lâm vào hồi ức.
Diệp Ca kêu hai tiếng, cũng không còn có hồi âm.
Hắn phất tay thu lò.
Lại bỏ tiểu đan lô vào ba lô hệ thống.
Bản thể mở mắt ra, mỉm cười, lần này rốt cục có thể thành công.
Búa cảm giác được Diệp Ca Trúc Cơ thất bại, lại cực lực chào hàng mình.
Nói mình tuyệt đối lợi hại hơn bảo tháp kia, nếu Diệp Ca không cần nó để Trúc Cơ thì đó tuyệt đối là việc đáng tiếc nhất trong cuộc đời, không khác gì đồ đần vậy.
Nó thao thao bất tuyệt, không hề ngừng lại.
Diệp Ca mỉm cười, móc ra đan lô, một giọt máu tươi nhỏ lên, lập tức bị hấp thu.
Lập tức bị luyện hóa.
Diệp Ca hài lòng gật gật đầu, bên trongtiểu đan lô ẩn chứa một tia ý thức bản thể, sở dĩ chủ động nhận chủ.
Lúc này búa bên trong vòng xoáy còn tại thao thao bất tuyệt, trình bày điểm lợi hại của mình.
Bỗng nhiên trên đỉnh đầu lại có một đan lô khí thế bàng bạc rơi xuống.
Đan lô chậm rãi chìm nổi ở trên không.
Cảm thụ được trên đan lô phát ra một tia khí tức Hỗn Độn, cùng uy thế cường đại.
Búa giật mình, tiểu tử này rốt cuộc là tìm từ chỗ nào ra bao nhiêu Trúc Cơ pháp bảo lợi hại như vậy.
Vốn đang nghĩ rằng đối phương không thể rời bỏ ta, ta là Trúc Cơ pháp bảo mạnh nhất của hắn.
Không nghĩ tới hóa ra thằng hề lại là chính ta!
Búa khóc không ra nước mắt, lần này hi vọng Trúc Cơ hoàn toàn không có.
Đan lô phía trên lò bỗng nhiên mở miệng nói: "Ngươi đang đau lòng cái gì."
Âm thanh xa xưa vô cùng uy nghiêm tang thương truyền ra.
Búa lập tức lấy lòng nói: "Tiền bối, ta đang đau lòng, ta không được chủ nhân coi trọng dùng để Trúc Cơ, ta cũng chờ trên vạn năm, mới chờ đến một luyện khí cao tầng như vậy, không biết lại phải đợi bao lâu."
"Ai nói cho ngươi là ngươi sẽ không trở thành Trúc Cơ thạch." Hỗn Độn tiểu lô nghi ngờ nói...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất