Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)

Chương 49: Cái Yếm Nguyền Rủa!

Trước Sau
Diệp Ca vui mừng, vung tay lên thu hồi toàn bộ trang bị.

Tranh thủ thời gian mở ra ba lô nhìn xem gà vương với tỉ lệ rơi đồ gấp mười lần này rốt cuộc có thể nổ ra vật gì tốt.

Linh thạch thượng phẩm nổ 10 khối, linh thạch trung phẩm 20 khối.

Kim tệ 1000.

Mảnh vỡ danh hiệu Gà Đại Đế x4.

Vương miện tinh mỹ: 1 cái, là pháp bảo thiên cấp hạ phẩm, đeo lên có thể ẩn hình.

Hắc thiết nồi:1 cái, vô cùng cứng rắn, pháp bảo đặc thù.

Thân thể gà vương, có thể dùng để làm tiên thực.

Hai mắt Diệp Ca sáng lên, pháp bảo có thể che giấu khí tức, còn có thể ẩn hình, đây chính là đồ tốt.

Tiện tay đeo lên cho mình, sau một khắc, thân ảnh Diệp Ca biến mất tại chỗ.

Diệp Ca dùng linh thức quét hình chính mình, biểu hiện là trống rỗng.

Chạy vào giữa đàn gà vàng còn lại dạo qua một vòng, bọn chúng không hề phát hiện ra.

"Quá tuyệt vời! Thật sự là bảo bối tốt để giết người cướp của rồi chạy trốn!" Diệp Ca hiện ra thân hình, lấy vương miện xuống.

Lại lấy ra hắc thiết nồi, cẩn thận nhìn kỹ một chút.

Không có gì chỗ đặc biệt, tương tự như cái nồi phổ thông.

Nhưng đây chính là pháp bảo đặc thù, pháp bảo chỉ có trong hệ thống, khẳng định có công năng đặc thù.

Nếu là nồi xào, khẳng định là dùng để làm cơm, chờ ra ngoài thử một chút.

Sau khi giết hết đám gà còn lại, ý thức trong bản đồ cũng không ra khỏi địa đồ ẩn tàng mà trực tiếp xuất ra mấy bình Ngưng Khí đan, vừa nuốt vào rồi lại bắt đầu tu luyện tại chỗ.

Ngưng Khí đan đối với hắn hiện tại chính là có cũng được mà không có cũng không sao, cũng may là Ngưng Khí đan cực phẩm còn có một chút tác dụng đối với Diệp Ca.

6h sáng ngày thứ hai, Diệp Ca mở mắt ra, chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí.

"Xem ra nên đổi đan dược, Ngưng Khí đan trợ giúp ta tu luyện quá thấp, lát nữa ra ngoài hỏi Vạn Linh Nhi một chút xem Trúc Cơ ăn đan dược tu luyện gì."

Đứng dậy đi ra ngoài, bắt đầu quét dọn vệ sinh, lại nói mình gần đây có chút không làm việc đàng hoàng.

Vài ngày cũng không quét dọn vệ sinh.

Quét dọn từng gian phòng, mỗi gian phòng cho một chiêu Trừ Trần Quyết.

Rất nhanh đã quét dọn đến khuê phòng của Vạn Linh Nhi.

Diệp Ca đưa tay gõ cửa một cái: "Tiểu thư, có ở đó hay không? Không có thì ta có thể đi vào quét dọn vệ sinh."

Lúc này ở phòng bếp truyền ra giọng nói của Vạn Linh Nhi: "Ta ở phòng bếp, ngươi nhanh quét dọn, quét xong thì tranh thủ thời gian tới làm điểm tâm."

Diệp Ca im lặng, ngươi là quỷ chết đói sao? Cả ngày chỉ có biết ăn thôi.

Sáng sớm hắn cũng không muốn nấu cơm, lát nữa cầm gà quay hoàng kim để đuổi các nàng.

Rất nhanh khuê phòng đã được thu dọn xong, dựa theo quy củ, quần áo cùng cái yếm nhất định phải giặt tay.

Cầm quần áo tiến vào phòng bếp.



Bạch Tịch Dao nhìn quần áo cùng cái yếm trong tay Diệp Ca, lại quái dị nhìn thoáng qua Vạn Linh Nhi.

Vạn Linh Nhi cũng có chút mất tự nhiên.

Vẫn cố giả bộ trấn định nói : "Ngươi nấu cơm trước đi, lát nữa lại giặt."

"Không ăn có được không? Một ngày ăn hai bữa còn không được? Còn phải làm điểm tâm." Diệp Ca kháng nghị nói.

Hai nữ nhân đồng thời hô to: "Không được."

Ngữ khí không thể thương lượng.

"Vậy thì ăn gà đi!" Diệp Ca bất đắc dĩ lấy ra bốn con gà quay màu vàng, mỗi người hai con.

"Đây là gà quay hoàng kim ta mới nhất nghiên cứu, nếm thử đi! Về sau sáng sớm sẽ ăn món này."

Lúc đầu hai nữ nhân nghe là ăn gà nướng thì còn có chút không hài lòng, dù sao gà quay kia tuy cũng ngon, nhưng so với hương vị tiên thực bây giờ thì kém nhiều lắm.

Với lại linh khí quá thấp, cũng vô dụng với các nàng.

Nhưng trong nháy mắt Diệp Ca lấy ra, sắc mặt hai nữ nhân đã lập tức thay đổi.

Mùi thơm kia thật sự quá thơm, không hề kém tiên thực hiện nay, linh khí cũng rất nồng nặc.

Hai người lại không còn bất mãn, cúi đầu bắt đầu ăn.

Vừa ăn vừa hút ngón tay, có thể thấy được món này ăn ngon đến cỡ nào.

Với lại gà quay kim sắc rất lớn, một con này có thể so với hai con gà quay phổ thông, đủ để hai nàng ăn no.

Thấy đã đuổi được hai nữ nhân đi, Diệp Ca cười đắc ý.

Huýt sáo ra ngoài giặt quần áo đi.

Lần này hắn quan sát bốn phía trước, nhìn xem có dấu hiệu vị chưởng môn Vạn Hào kia bay tới hay không.

Sau khi phát hiện bốn phía không người, Diệp Ca mới hài lòng gật gật đầu.

Bắt đầu giặt quần áo.

Xúc cảm này đã thật nhiều ngày không đụng phải, vẫn thư thái như vậy.

Diệp Ca giặt rất là nghiêm túc cẩn thận.

Hoàn toàn không phát hiện chân trời xuất hiện một bóng người.

Không phải người khác chính là chưởng môn Vạn Hào.

Hôm qua mẫu thân của Vạn Linh Nhi đạt được tiên tài không sai, cố ý làm một bàn tiên thực.

Đã mời gia gia Vạn Kiếm Nhất đến ăn.

Nữ nhi bên này Vạn Hào tự mình đến báo, một phần là cách gần, vừa vặn đi ra ngoài một chuyến.

Một mặt khác Vạn Hào muốn nhìn xem nữ nhi của mình cùng Diệp Ca tiểu tử kia phát triển thế nào.

Mẫu thân của Vạn Linh Nhi là Trầm Tinh Nguyệt cũng tương đối để ý chuyện này.

Mấy ngày nay đều thúc giục Vạn Hào mang người tới nhìn xem, thuận tiện ăn bữa cơm.



Nhưng đều bị Vạn Hào ngăn trở, nói là tình huống còn chưa xác định, để nhìn kỹ hẵng nói.

Vì phòng ngừa lần này lại hù ngã Diệp Ca, lần này Vạn Hào chuẩn bị rất đầy đủ, từ khi đi ra ngoài trên mặt đã mang theo nụ cười nhu hòa.

Tốc độ của Vạn Hào rất nhanh, mới vừa nãy còn ở chân trời, một giây sau, đã tới tiểu việncủa Vạn Linh Nhi.

Vạn Hào cười tủm tỉm nhìn sang Diệp Ca đang giặt quần áo, sau đó ý cười trên mặt lại lần nữa biến mất.

Đơn giản là Diệp Ca lại đang cẩn thận nghiên cứu cái yếm của khuê nữ của mình.

Bởi vì hắn nghiên cứu quá cẩn thận, mà lại mở cả yếm ra trước mắt nhìn.

Cho nên Diệp Ca không hề phát hiện có người đi vào rồi, hơn nữa còn đứng cách hắn không xa.

Lúc này Vạn Linh Nhi cùng Bạch Tịch Dao đã ăn no rồi.

Trước tiên cảm nhận được khí tức của cha mình.

Vạn Linh Nhi biến sắc, nghĩ đến Diệp Ca lại đnag ở sân giặt yếm.

Bất đắc dĩ lắc đầu, biết lại phiền toái, tranh thủ thời gian kéo Bạch Tịch Dao ra ngoài giải vây.

Hai nữ nhân vội vàng chạy đến.

Sau đó phát hiện Vạn Hào đang nhìn Diệp Ca với ánh mắt bất thiện, mà Diệp Ca còn không phát hiện, vẫn ở kia cẩn thận nghiên cứu cái yếm.

Bạch Tịch Dao im lặng, Vạn Linh Nhi hơi đỏ mặt.

Tranh thủ thời gian ho khan một tiếng.

Nhưng Diệp Ca nghiên cứu quá cẩn thận, không nghe thấy.

Thế là hai nữ tử cùng ho khan.

Diệp Ca giật mình, hỏng bét, bị hai người phát hiện.

Tranh thủ thời gian thả cái yếm xuống, muốn giải thích một chút.

Sau đó lại phát hiện một gương mặt hù chết người đang đứng cách hắn không xa.

"Chưởng, chưởng môn, tại sao lại là ngài!" Trong lòng Diệp Ca kêu khổ, thật sự là tà môn, cứ lần nào hắn giặt cái yếm là bị bắt gặp, có cần tà môn như vậ hay không.

"Chưởng môn, đây là cái yếm của Bạch Tịch Dao sư tỷ, ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Ta giặt cái yếm cho sư tỷ không phạm pháp mà!"

Diệp Ca lần này đã học xong cách đối đáp, trực tiếp ném vấn đề tới Bạch Tịch Dao.

Bạch Tịch Dao biến sắc, bị Vạn Linh Nhi thọc vòng eo.

Nàng hơi đỏ mặt, vội vàng nói: "Không sai chưởng môn, lần này vẫn là cái yếm của ta!"

Đợi đã, tại sao ta phải nói vẫn là?

Chưởng môn hừ lạnh một tiếng, ta tin ngươi cái quỷ, tẩy thì tẩy đi!

Vạn Hào thở một hơi thật dài, lần này mình tới đã làm tốt chuẩn bị, hắn cũng phát hiện mỗi lần mình tới, đều sẽ gặp Diệp Ca đang giặt yếm.

Cũng cảm thấy có chút tà môn, vốn cho là mình đã làm tốt chuẩn bị, dù nhìn thấy cũng không phát hỏa.

Thế nhưng vẫn đánh giá thấp mình, giữ vững nụ cười một đường mà vẫn là bị tiểu tử thúi này phá phòng.

Con mắt đều sắp áp vào cái yếm lên, công phu dưỡng khí của mình cho dù tốt, cũng không nhịn được muốn chụp chết hắn...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau