Bắt Đầu Từ Số Không Chế Tạo Bất Hủ Tiên Vực

Chương 40: Hỏa Vũ Trên Trời Rơi Xuống

Trước Sau
Dịch: Nắm Sáng.

【 Tinh anh · Sa Mạc Tích Dịch Nhân 】

Chủng tộc: Thú Tộc / Hư Không.

Đẳng cấp: 15.

Nghề nghiệp: Chiến sĩ trọng giáp Tích Dịch Nhân.

Thể chất: 71+20.

Tinh thần: 2.

Kỹ năng: “Chiến sĩ cốt giáp”, “Cốt mâu”, “Chiến hống”.

Giới thiệu: Chủng tộc kỳ quái khi ở trong nước sẽ bị hòa tàn, ở môi trường sông ngòi, đại dương thường không có sức chiến đấu.

......

Hai loại quái vật mới, rõ ràng so với hai nhóm buổi chiều thì mạnh hơn một bậc, nhưng sức chiến đấu của lãnh địa cũng có tăng trưởng nhất định, không cần quá lo lắng.

Ba người sớm đã có kinh nghiệm, họ liếc mắt nhìn nhau rồi phân ra các hướng.

“ Tên lửa hình người” Lâm Đại Ngọc có chiến lực mạnh mẽ nhất, đương nhiên là phải trấn áp bốn phương, nàng tuần hành ở trên tường gỗ, nhìn tình huống mà ra tay, Tần Khả Khanh thì đứng đợi ở bên cạnh Ngô Trì, tùy thời chuẩn bị khống chế chiến trường.

Cuối cùng, đàn Tích Dịch Nhân đã lao vào bên trong phạm vi công kích tháp phòng ngự!

Những tòa 【 Rắm thối tháp 】 động thủ đầu tiên, theo quy cũ, chúng chổng mông lên nhắm về bốn phương tám hướng, pho tượng hình người rung rung.

“Phốc ——!”

“Phốc ——!”

“Phốc ——!”

......

Đây là loại mùi vị có màu của tháp phòng ngự, rắm thối phun ra, bao phủ bốn phía lãnh địa!



Rất nhanh, từng đàn Tích Dịch Nhân trực tiếp xông vào.

“Ực!?”

Lúc mới bắt đầu, khuôn mặt đàn Tích Dịch Nhân vô cùng dữ tợn, khí thế hừng hực nhưng chỉ vừa tiến vào khu vực rắm thối thì khuôn mặt lập tức vặn vẹo.

Sau một khắc, từng con Tích Dịch Nhân kêu lên thảm thiết, co quắp, ngã rạp trên mặt đất.

Quái vật đổ về như thủy triều, Tích Dịch Nhân phía sau bị ngáng chân nên ngã xuống, trật chân, té nhiều vô số.

Lập tức, hàng Tích Dịch Nhân phía trước liền ngã xuống một mảng.

Mà bởi vì số lượng Tích Dịch Nhân rất nhiều, cộng thêm cơ thể Tích Dịch Nhân tinh anh vô cùng cường hãn, xương cốt từ trong cơ thể bắn ra đôm đốp, hóa thành khung xương, đối cứng với rắm thối, điên cuồng lao tới!

Bởi vậy, hiệu quả rắm thối mặc dù không tệ, nhưng cũng không thể ngăn cản toàn bộ.

Tuy nhiên... cái này thì đủ!

Oanh ——!!!

Hỏa diễm, hàn sương, sấm sét, địa đằng, nỏ mũi tên, súng máy...... Từng tòa tháp phòng ngự bắt đầu công kích, đủ loại âm thanh vọt tới, mặt đất bị chấn động dữ dội!

Oanh ——! Viêm bạo thuật đánh nát mặt đất, nổ bay mấy chục con Tích Dịch Nhân.

Xoèn xoẹt ——! Mắt xích sấm sét xuyên qua mười mấy con Tích Dịch Nhân, giật thành tro bụi.

Ken két ——! Hàn sương đóng băng mặt đất, đông mấy con Tích Dịch Nhân thành tượng băng.

......

Ngoại trừ 【 Hỏa vũ tháp 】, các tháp phòng ngự khác đều hung mãnh khai hỏa, bùng nổ điên cuồng khiến làn sóng quái vật bị đánh ra từng cái “Khoảng trống”.

Trong khoảng thời gian ngắn, ít nhất có mấy trăm con quái vật tử vong!

Nhưng cái này cũng không thể khiến cho đàn Tích Dịch Nhân sợ hãi, bởi vì số lượng chúng quá nhiều, từng khoảng trống nhanh chóng được thủy triều san lấp, đông đảo, chằng chịt Tích Dịch Nhân hung hãn không sợ chết cứ thế xông vào trong rắm thối.

Chúng hứng chịu pháp thuật, giẫm lên thi cốt đồng tộc, hai con mắt đỏ ké cứ nhìn chằm chằm về phía tường gỗ mà lao tới!

Ánh mắt Ngô Trì gắt gao, đợi chúng đến khoảng cách nhất định, chợt nhìn về phía Tần Khả Khanh.

Mỹ nhân đứng ở bên cạnh, bàn tay khẩn trương lấy xuống “Phong Nguyệt Bảo Giám” đang tỏa ra hào quang nhàn nhạt, lơ lửng ở phía trên.



Khi nhìn thấy ánh mắt Ngô Trì, nàng không chút do dự, toàn lực phóng thích【 Hàn Sương Thổ Tức 】!

Cùng lúc đó, dưới sự khống chế của Ngô Trì các loại pháp thuật khống chế, 【 Địa đằng thuật 】【 Hàn sương chú thuật 】 cũng xuất ra ngoài, mục tiêu chính là một phiến khu vực Tích Dịch Nhân!

Lập tức, một đống Tích Dịch Nhân bị khống chế một giây.

“Hỏa vũ thuật, phóng!”

Tâm niệm Ngô Trì khẽ động, lập tức tồn kho của 【 Hỏa vũ tháp 】 biến thành số không, trên khoảng không lãnh địa, ánh sáng như mưa hội tụ lại!

Hơi thở thiêu đốt từ trên trời giáng xuống, chỉ trong phút chốc, vô số hỏa vũ bắn xuống, mỗi một hỏa vũ chính là một quả Hỏa Cầu Thuật, lít nha lít nhít, rơi vào trong bầy quái vật!

Ba! Ba! Ba! Phanh! Phanh! Oanh!......

Mặt đất chấn động, hỏa vũ tiêu diệt một mảng lớn, mấy trăm con Tích Dịch Nhân bị oanh sát, máu me phun trào, lại bị nhiệt độ cao của hỏa diễm làm cho bốc hơi tạo thành lớp lớp sương mù, lan tràn ra.

“Uy lực không tệ!”

Ngô Trì gật gật đầu, nghiêm túc đứng lên chiến đấu.

Quái vật rất nhiều, không thể giết chết toàn bộ chỉ trong một đợt, cho nên phải kéo dài công kích của tháp phòng ngự là chắc chắn.

Ngô Trì bảy nhảy ở trên tường gỗ, một bên bổ sung tồn kho cho mỗi cái tháp phòng ngự, một bên tu bổ tường gỗ, phòng ngừa tường gỗ bị đánh ra một lỗ hổng.

Hư không kết tinh của hắn còn rất nhiều, trong lúc nhất thời cũng không cần lo lắng.

Như thế, tháp phòng ngự thay nhau oanh tạc, công thêm hai vị kim sắc anh hùng là Lâm Đại Ngọc và Tần Khả Khanh trấn thủ, bên ngoài tường gỗ chồng chất chất đống thi thể.

Rắm thối, hỏa diễm, sức nóng gần như ngưng tụ thành chất, bên ngoài lãnh địa giờ đã thành một mảnh hỗn độn.

40 đầu Dã Trư Bội Kỳ không thể không xuất chiến, chúng không cần công kích mà chủ yếu là dây dưa.

Nhưng sức chiến đấu bọn chúng quá kém, đối mặt với quái vật ngày thứ 10, sơ ý một chút là bị đẩy vào trong núi thây biển máu, tử thương thảm trọng.

......

Đêm, từng giây từng phút trôi qua.

......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau