Bắt Đầu Từ Số Không Chế Tạo Bất Hủ Tiên Vực
Chương 41: Boss Xuất Hiện!
Dịch: Nắm Sáng.
Chiến trường ngay từ đầu đã vô cùng kịch liệt, Rắm thối dù sao chỉ là một loại thể khí, khi ở nơi mà số lượng quái vật quá nhiều, “Nồng độ”rắm thối cũng phai nhạt đi rõ ràng.
Bởi vậy hiệu quả khống chế không đạt yêu cầu, chỉ có thể phối hợp với các tháp phòng ngự khác cùng chỗ, mới tạo ra công kích hữu hiệu đối với quái vật.
Bốn phương tám hướng, một đợt lại một đợt!
Chẳng biết từ lúc nào, khi đêm đã khuya, bầy quái vật cuối cùng ít dần,
Khi đám quái vật cuối cùng bị oanh nát, Ngô Trì vội tiêu phí mấy chục cái hư không kết tinh để tu bổ lại tường gỗ, sau đó hắn ngồi thỏng xuống mặt đất, thở hồng hộc.
“Cuối cùng cũng kết thúc?”
Hắn dụi dụi con mắt, nhìn vào lời nhắc của giao diện.
“Chiến dịch kết toán” vẫn không chịu xuất hiện!
“Còn chưa kết thúc? Bây giờ chắc cũng qua 11 giờ rồi!”
Ngô Trì nhìn đồng hồ, trong lòng có chút nóng nảy.
Chỉ với một trận chiến, hắn đi tu bổ tường gỗ, tiếp tế dự trữ tháp phòng ngự mà đã tiêu ít nhất 4000 hư không kết tinh!
Quả nhiên, chiến tranh chính là đánh ở hậu cần, hậu cần không đủ mạnh thì tiền tuyến không thể chống đỡ.
“Công tử!”
“Công tử!”
Lâm Đại Ngọc và Tần Khả Khanh bay trở về.
Trạng thái các nàng cũng không tệ lắm, trên thân cũng không dơ bẩn gì.
“Ta đỡ ngài về phòng nhỏ nghỉ ngơi.”
Tần Khả Khanh cúi người, ôn nhu đỡ dậy Ngô Trì, nhưng hắn lắc đầu rồi đứng thẳng lên, nắm lấy tay nhỏ mềm mại của Tần Khả Khanh, thấp giọng nói: “Trận chiến vẫn chưa kết thúc.”
“Vẫn còn?”
Hai nàng cả kinh, Tần Khả Khanh cảm nhận được khí lực trong bàn tay của Ngô Trì, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, nàng do dự một chút vẫn là từ bỏ việc rút tay lại.
Ngô Trì gật gật đầu, vuốt vuốt tay nhỏ Tần Khả Khanh, bản mặt đứng đắn.
Lâm Đại Ngọc lườm hắn một cái, đang định nói chuyện......
Bỗng nhiên, đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, trầm mặt nhìn ra bên ngoài!
Đông ——! Nơi xa, mặt đất chấn động!
Ngô Trì và Tần Khả Khanh cũng vội vàng quay đầu lại mà nhìn, ở chỗ sâu trong sương mù hắc ám, một thân ảnh khổng lồ đang tiến gần bên này!
Đông ——!
Đông ——!
Đông ——!
Mặt đất dường như rung chuyển, thân ảnh kia từng bước từng bước đi đến, mỗi một bước đều đưa tới động tĩnh lớn!
“Chẳng lẽ là!?”
Khuôn mặt Ngô Trì nhăn túm, con mắt co giật!
3 giây sau đó, sương mù bị gió lớn thổi bay, thân ảnh khổng lồ lộ ra thân hình.
Ước chừng cao mười mấy mét, giống như là một tên đại béo phát triển theo chiều ngang, nó có 3 cái đầu, ba gương mặt với ba thần sắc khác nhau.
Một gương mặt nhìn biết tham lam, một gương mặt nhìn biết ghen ghét, một gương mặt nhìn biết bạo ngược.
“BOSS!”
Ngô Trì cắn răng, trong lòng chửi bậy thành tiếng.
Thông thường Tân Nhân Lãnh Chúa phải là 30 ngày, cũng chính là ngày Tân Nhân thí luyện cuối cùng mới có thể xuất hiện boss!
Hắn không phải chỉ bật hack thôi sao, có cần thiết phải chơi đến mức này!?
Tốt a...... lại chửi bậy thêm một câu, Ngô Trì hiểu, loại tình huống này cũng rất bình thường, hắn chỉ có thể bất lực thở dài, sử dụng “Giám Định Thuật”.
......
【 Tam Thủ Phật Tử 】
Chủng tộc: Già Lâu La Phật tộc / hư không.
Đẳng cấp: 10.
Phẩm chất:??
Thiên phú: 【 Tuệ căn 】
Huyết mạch: 【 Già Lâu La Phật tử 】
Thể chất:??
Tinh thần:??
Kỹ năng:???
Giới thiệu: Tham lam, ác niệm, ghen ghét, nó vì ba loại chấp niệm này mà chết, cũng vì ba loại chấp niệm này mà tái sinh.
......
“Boss cấp 10, vẫn có thể giải quyết.”
Ngô Trì giật mình, có chút thấp thỏm.
Dù sao, giữa các boss cũng có sự chênh lệch, ví như Cẩu Đầu Nhân Lãnh Chúa cũng là boss, nhưng thực lực thì mọi người đều hiểu, boss【 Tam Thủ Phật Tử 】này dù sài “Giám Định Thuật” vẫn không tra ra thuộc tính cụ thể, chắc chắn là do cấp bậc của mình và nó chênh lệch quá xa!
“Cẩn thận! Công tử!”
Đôi mi thanh tú Lâm Đại Ngọc nhíu một cái, gương mặt vốn mạng theo ý cười lập tức lạnh xuống.
Nàng lấy 【Thiên Ti Thủ Sáo 】 ra, mặt ngưng trọng nhìn về bên kia.
Tần Khả Khanh cũng bị dọa cho hết hồn, vội vàng gọi ra “Phong Nguyệt Bảo Giám”!
“Đừng nóng vội, chỉ có một con!”
Ngô Trì cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, điều khiển tháp phòng ngự, vận sức chờ phát động.
Rất nhanh, tên béo ba đầu khổng lồ đã tiếp cận lãnh địa, tiến vào phạm vi công kích của tháp phòng ngự!
Cứ theo cách thức cũ, trước tiên phóng thích kỹ năng khống chế!
Tâm niệm Ngô Trì khẽ động, tất cả rắm thối tháp đồng loạt giao động, tất cả hình người pho tượng chổng mông lên, hướng về tên béo ba đầu phun ra làn khí màu xanh lá.
“Phốc!!!”
“Phốc ——!”
Âm thanh vang dội đồng loạt vang lên, một làn rắm thối suy yếu bao phủ tên béo ba đầu.
Tên béo tức giận, 3 cái đầu cùng lúc gầm thét điên cuồng!
Nhưng mà...... sự việc hài hước xảy ra, cái miệng vừa há, cả 3 đầu đều hít vào khá nhiều làn khí xanh lá, sắc mặt 3 cái đầu lập tức xám xanh, kiểu như gặp đúng chuyện đau khổ nhất trong cuộc đời.
“Ngu này!”
Ngô Trì nở nụ cười, điều khiển các tháp phòng ngự khác động thủ!
Địa đằng, hàn sương, viêm bạo, sấm sét......
Trong nháy mắt, đủ loại tháp phòng ngự ra tay, đủ loại công kích khác nhau đánh tới, dường như muốn đánh sập một vùng khu vực kia!
Nhưng......Tiếng nổ cũng không hề vang lên.
Trong bóng tối, một khuôn mặt tràn đầy tham lam lộ ra.
Nó há to miệng, hút một loạt hỏa diễm, sấm sét, hàn sương, đạn, nỏ mũi tên......
Tất cả công kích đều bị nuốt vào trong bụng!
“Nấc ——!”
Tên béo ba đầu ợ một cái, ba gương mặt ba sắc thái, giống như cười mà không phải cười.
Sau một khắc, thân thể nó bạo động, lấy cái tốc độ hoàn toàn không hợp với thân hình, lao đến kinh hoàng!
Chiến trường ngay từ đầu đã vô cùng kịch liệt, Rắm thối dù sao chỉ là một loại thể khí, khi ở nơi mà số lượng quái vật quá nhiều, “Nồng độ”rắm thối cũng phai nhạt đi rõ ràng.
Bởi vậy hiệu quả khống chế không đạt yêu cầu, chỉ có thể phối hợp với các tháp phòng ngự khác cùng chỗ, mới tạo ra công kích hữu hiệu đối với quái vật.
Bốn phương tám hướng, một đợt lại một đợt!
Chẳng biết từ lúc nào, khi đêm đã khuya, bầy quái vật cuối cùng ít dần,
Khi đám quái vật cuối cùng bị oanh nát, Ngô Trì vội tiêu phí mấy chục cái hư không kết tinh để tu bổ lại tường gỗ, sau đó hắn ngồi thỏng xuống mặt đất, thở hồng hộc.
“Cuối cùng cũng kết thúc?”
Hắn dụi dụi con mắt, nhìn vào lời nhắc của giao diện.
“Chiến dịch kết toán” vẫn không chịu xuất hiện!
“Còn chưa kết thúc? Bây giờ chắc cũng qua 11 giờ rồi!”
Ngô Trì nhìn đồng hồ, trong lòng có chút nóng nảy.
Chỉ với một trận chiến, hắn đi tu bổ tường gỗ, tiếp tế dự trữ tháp phòng ngự mà đã tiêu ít nhất 4000 hư không kết tinh!
Quả nhiên, chiến tranh chính là đánh ở hậu cần, hậu cần không đủ mạnh thì tiền tuyến không thể chống đỡ.
“Công tử!”
“Công tử!”
Lâm Đại Ngọc và Tần Khả Khanh bay trở về.
Trạng thái các nàng cũng không tệ lắm, trên thân cũng không dơ bẩn gì.
“Ta đỡ ngài về phòng nhỏ nghỉ ngơi.”
Tần Khả Khanh cúi người, ôn nhu đỡ dậy Ngô Trì, nhưng hắn lắc đầu rồi đứng thẳng lên, nắm lấy tay nhỏ mềm mại của Tần Khả Khanh, thấp giọng nói: “Trận chiến vẫn chưa kết thúc.”
“Vẫn còn?”
Hai nàng cả kinh, Tần Khả Khanh cảm nhận được khí lực trong bàn tay của Ngô Trì, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, nàng do dự một chút vẫn là từ bỏ việc rút tay lại.
Ngô Trì gật gật đầu, vuốt vuốt tay nhỏ Tần Khả Khanh, bản mặt đứng đắn.
Lâm Đại Ngọc lườm hắn một cái, đang định nói chuyện......
Bỗng nhiên, đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, trầm mặt nhìn ra bên ngoài!
Đông ——! Nơi xa, mặt đất chấn động!
Ngô Trì và Tần Khả Khanh cũng vội vàng quay đầu lại mà nhìn, ở chỗ sâu trong sương mù hắc ám, một thân ảnh khổng lồ đang tiến gần bên này!
Đông ——!
Đông ——!
Đông ——!
Mặt đất dường như rung chuyển, thân ảnh kia từng bước từng bước đi đến, mỗi một bước đều đưa tới động tĩnh lớn!
“Chẳng lẽ là!?”
Khuôn mặt Ngô Trì nhăn túm, con mắt co giật!
3 giây sau đó, sương mù bị gió lớn thổi bay, thân ảnh khổng lồ lộ ra thân hình.
Ước chừng cao mười mấy mét, giống như là một tên đại béo phát triển theo chiều ngang, nó có 3 cái đầu, ba gương mặt với ba thần sắc khác nhau.
Một gương mặt nhìn biết tham lam, một gương mặt nhìn biết ghen ghét, một gương mặt nhìn biết bạo ngược.
“BOSS!”
Ngô Trì cắn răng, trong lòng chửi bậy thành tiếng.
Thông thường Tân Nhân Lãnh Chúa phải là 30 ngày, cũng chính là ngày Tân Nhân thí luyện cuối cùng mới có thể xuất hiện boss!
Hắn không phải chỉ bật hack thôi sao, có cần thiết phải chơi đến mức này!?
Tốt a...... lại chửi bậy thêm một câu, Ngô Trì hiểu, loại tình huống này cũng rất bình thường, hắn chỉ có thể bất lực thở dài, sử dụng “Giám Định Thuật”.
......
【 Tam Thủ Phật Tử 】
Chủng tộc: Già Lâu La Phật tộc / hư không.
Đẳng cấp: 10.
Phẩm chất:??
Thiên phú: 【 Tuệ căn 】
Huyết mạch: 【 Già Lâu La Phật tử 】
Thể chất:??
Tinh thần:??
Kỹ năng:???
Giới thiệu: Tham lam, ác niệm, ghen ghét, nó vì ba loại chấp niệm này mà chết, cũng vì ba loại chấp niệm này mà tái sinh.
......
“Boss cấp 10, vẫn có thể giải quyết.”
Ngô Trì giật mình, có chút thấp thỏm.
Dù sao, giữa các boss cũng có sự chênh lệch, ví như Cẩu Đầu Nhân Lãnh Chúa cũng là boss, nhưng thực lực thì mọi người đều hiểu, boss【 Tam Thủ Phật Tử 】này dù sài “Giám Định Thuật” vẫn không tra ra thuộc tính cụ thể, chắc chắn là do cấp bậc của mình và nó chênh lệch quá xa!
“Cẩn thận! Công tử!”
Đôi mi thanh tú Lâm Đại Ngọc nhíu một cái, gương mặt vốn mạng theo ý cười lập tức lạnh xuống.
Nàng lấy 【Thiên Ti Thủ Sáo 】 ra, mặt ngưng trọng nhìn về bên kia.
Tần Khả Khanh cũng bị dọa cho hết hồn, vội vàng gọi ra “Phong Nguyệt Bảo Giám”!
“Đừng nóng vội, chỉ có một con!”
Ngô Trì cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, điều khiển tháp phòng ngự, vận sức chờ phát động.
Rất nhanh, tên béo ba đầu khổng lồ đã tiếp cận lãnh địa, tiến vào phạm vi công kích của tháp phòng ngự!
Cứ theo cách thức cũ, trước tiên phóng thích kỹ năng khống chế!
Tâm niệm Ngô Trì khẽ động, tất cả rắm thối tháp đồng loạt giao động, tất cả hình người pho tượng chổng mông lên, hướng về tên béo ba đầu phun ra làn khí màu xanh lá.
“Phốc!!!”
“Phốc ——!”
Âm thanh vang dội đồng loạt vang lên, một làn rắm thối suy yếu bao phủ tên béo ba đầu.
Tên béo tức giận, 3 cái đầu cùng lúc gầm thét điên cuồng!
Nhưng mà...... sự việc hài hước xảy ra, cái miệng vừa há, cả 3 đầu đều hít vào khá nhiều làn khí xanh lá, sắc mặt 3 cái đầu lập tức xám xanh, kiểu như gặp đúng chuyện đau khổ nhất trong cuộc đời.
“Ngu này!”
Ngô Trì nở nụ cười, điều khiển các tháp phòng ngự khác động thủ!
Địa đằng, hàn sương, viêm bạo, sấm sét......
Trong nháy mắt, đủ loại tháp phòng ngự ra tay, đủ loại công kích khác nhau đánh tới, dường như muốn đánh sập một vùng khu vực kia!
Nhưng......Tiếng nổ cũng không hề vang lên.
Trong bóng tối, một khuôn mặt tràn đầy tham lam lộ ra.
Nó há to miệng, hút một loạt hỏa diễm, sấm sét, hàn sương, đạn, nỏ mũi tên......
Tất cả công kích đều bị nuốt vào trong bụng!
“Nấc ——!”
Tên béo ba đầu ợ một cái, ba gương mặt ba sắc thái, giống như cười mà không phải cười.
Sau một khắc, thân thể nó bạo động, lấy cái tốc độ hoàn toàn không hợp với thân hình, lao đến kinh hoàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất