Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 105
Ở đế quốc cậu ta là tù nhân chờ xử tử, nhưng ở Blackburn cậu ta là một trong những chỉ huy chiến lược chỉ tay năm ngón sai khiến kẻ khác phục vụ.
Không ai khác, đó chính là Uông Khanh.
Uông Khanh vừa chậm rãi thưởng thức bàn đồ ăn thịnh soạn trước vừa nghĩ.
Làm sao cậu ta thoát ra được, còn có thể lôi kéo băng đảng Kiến Đen chắc chắn Adios sẽ không thể ngờ tới.
Nhờ ký ức kiếp trước Uông Khanh biết được người đứng đầu băng đẳng Kiến Đen với biệt danh 'Kai' chính là Al-pha định mệnh của hoàng tử Kai Sa, gã từ lâu đã để ý tới vị hoàng tử mưu mô này nhưng không ăn được.
Kiếp trước sau khi Adios từ chối hết lần này tới lần khác lời ngỏ ý liên hôn của nữ hoàng thì hoàng tử Kai'Sa đã bị nữ hoàng gả cho Kai nhằm liên minh chống lại đế quốc, cũng chính trong cuộc chiến này Adios đã ra đi vì tinh thần lực bạo động quá mức. (1
Mọi vốn đã là nên như vậy, cậu ta chỉ là lợi dụng việc Kai yêu thích Kai'Sa để đưa mọi thứ về đúng quỹ đạo của nó mà thôi.
Nhờ việc giúp Kai cướp lại Kai'Sa nên Uông Khanh mới được tha chết mà trở thành cánh tay đắc lực của hắn.
Blackburn mất đi nữ hoàng như rắn mất đầu, vị trí ngôi vương vẫn còn để trống, nhờ có những thông tin mật mà
Uông Khanh báo cho vì kiếp trước cậu ta đã từng sống ở nơi này khá lâu trong danh nghĩa hoàng phi mà Kai đã thành công âm thầm thao túng được những quý tộc cao cấp ở nơi này.
Tuy mặt ngoài thì không công khai nhưng thực chất toàn bộ Blackburn đã bị anh ta nắm quyền hành tuyệt đối.
Đơn giản là Blackburn đã đổi chủ, trở thành sân chơi của băng đảng tinh tặc.
Kai có vẻ không có hứng thú với ngôi vương cho lắm nhưng lại âm thầm điều khiển mọi thứ không ai dám chống lại một lời nào vì sự tàn bạo cử gã đã nổi tiếng từ lâu.
Kai'Sa bị người áp giải đi vào hoàng cung thân thuộc từ nhỏ tới lớn nhưng giờ đây lại cảm thấy xa lạ vô cùng.
Cậu ta vốn đã buông bỏ, chờ đợi những lời phỉ báng, khinh bỉ, cay độc của những quý tộc hoàng gia muốn đẩy cậu ta vào chỗ chết nhưng không ngờ một đường đi vào gặp không ít người nhưng người nào người nấy chỉ cắm gằm mặt xuống không dám hé lời nửa câu.
Kai'Sa bị nhốt nhiều ngày trong ngục tối, trải qua chuyến đi lâu ngày từ đế quốc tới Blackburn sau đó lại trải qua một cuộc chiến, bị cướp từ trên tàu này sang tàu khác, hiện tại cậu ta đã quá mệt mỏi.
Quá mệt mỏi rồi.
Không thiết sống nữa.
Cậu ta từ nhỏ đã bị nữ vương thao túng lấy để làm việc, bây giờ... cậu ta không biết rốt cuộc hai mươi mấy năm qua bản thân sống vì cái gì nữa.
Đã làm những việc xấu gì... rồi nhận lấy kết quả như bây giờ
Hai mí mắt không cử động được nữa mà nhắm nghiền lại, cả người đổ xuống được binh lính đỡ lấy đưa vào hoàng cung.
Tới khi tỉnh lại thì phát hiện bản thân đã quay trở về căn phòng xa hoa quen thuộc đã sống suốt hai mươi mấy năm, trần nhà hoa văn cẩm thạch sống động, giường lớn êm ái, rèm phủ hoa văn tinh xảo và mùi hương xông phòng quen thuộc.
Cứ như thể mọi thứ chỉ là giấc mơ vậy.
Giường thật êm, thật thoải mái, lâu lắm rồi cậu ta mới có một giấc ngủ ngon như vậy.
Cho tới khi Kai'Sa muốn trở mình tìm một tư thế thoải máu hơn thì tiếng kim loại va chạm quen thuộc vang lên.
Hai mắt bừng tỉnh chống tay hơi ngồi lên.
Trong căn phòng ánh sáng mập mờ vì bị rèm cửa che hết lại, nhưng vẫn có thể nhìn ra bên ngoài trời đang mưa nên ánh sáng chiếu lọt vào khá u ám.
Điều quan trọng là cổ chân bên trái của cậu ta bị một cái xích vàng mát lạnh nổi bật quấn lấy không cách nào tháo ra được.
* Leng keng leng keng*
Trên vòng khóa còn có cả một cái chuông nhỏ, chỉ cần hơi động nhẹ là lại có tiếng động phát ra.
"Chuyện này rốt cuộc là sao?".
Kai 'Sa không hiểu gì cả, cậu ta chỉ nhớ mang máng bản thân đã ngất đi trên đường quay về hoàng cung, sau đó...
tại sao lại thành thế này?
Có lẽ do sắc trời hơi tối nên cậu ta không nhận ra còn có một người khác đang âm thầm lặng lữ quan sát mình ở trong phòng.
Kai đứng dậy từ ghế sô pha, chậm rãi tiến lại gần, bóng dáng anh ta hiện lên trước ánh sáng nhạt nhòa của cửa số lớn đối diện giường.
Kai'Sa bị tiếng giày lộp cộp trên sàn dọa cho lùi sát lại thành giường " Anh... Anh là ai?".
Cậu ta muốn chạy thoát nhưng cái xích dưới chân rung lên tiếng chuông nhắc nhở cậu ta không có đường lui.
"Các người lại muốn tra tấn ta kiểu gì nữa?".
Kai'Sa nhìn thấy cái đèn ngủ ở tủ đầu giường, mau chóng cầm lên đập vỡ rồi nhặt một mảnh thủy tinh sắc nhọn dí vào cổ mình " Tôi chịu đủ rồi, thà rằng chết đi cho xong".
Nỗi ám ảnh ghê tởm bị cưỡng đoạt tập thể ở ngục giam hôm đó khiến cậu ta ám ảnh sợ hãi vào tận xương tủy.
Người đàn ông cao lớn kia nhanh tay chặn lại cánh tay Kai'Sa rồi cướp lấy mảnh vỡ ném ra xa, giọng nói khàn đặc do hút thuốc lá lâu ngày tạo nên đầy nguy hiểm "Mạng của em bây giờ đã thuộc về tôi, tôi không cho em chết thì em chưa thể chết được".
Không ai khác, đó chính là Uông Khanh.
Uông Khanh vừa chậm rãi thưởng thức bàn đồ ăn thịnh soạn trước vừa nghĩ.
Làm sao cậu ta thoát ra được, còn có thể lôi kéo băng đảng Kiến Đen chắc chắn Adios sẽ không thể ngờ tới.
Nhờ ký ức kiếp trước Uông Khanh biết được người đứng đầu băng đẳng Kiến Đen với biệt danh 'Kai' chính là Al-pha định mệnh của hoàng tử Kai Sa, gã từ lâu đã để ý tới vị hoàng tử mưu mô này nhưng không ăn được.
Kiếp trước sau khi Adios từ chối hết lần này tới lần khác lời ngỏ ý liên hôn của nữ hoàng thì hoàng tử Kai'Sa đã bị nữ hoàng gả cho Kai nhằm liên minh chống lại đế quốc, cũng chính trong cuộc chiến này Adios đã ra đi vì tinh thần lực bạo động quá mức. (1
Mọi vốn đã là nên như vậy, cậu ta chỉ là lợi dụng việc Kai yêu thích Kai'Sa để đưa mọi thứ về đúng quỹ đạo của nó mà thôi.
Nhờ việc giúp Kai cướp lại Kai'Sa nên Uông Khanh mới được tha chết mà trở thành cánh tay đắc lực của hắn.
Blackburn mất đi nữ hoàng như rắn mất đầu, vị trí ngôi vương vẫn còn để trống, nhờ có những thông tin mật mà
Uông Khanh báo cho vì kiếp trước cậu ta đã từng sống ở nơi này khá lâu trong danh nghĩa hoàng phi mà Kai đã thành công âm thầm thao túng được những quý tộc cao cấp ở nơi này.
Tuy mặt ngoài thì không công khai nhưng thực chất toàn bộ Blackburn đã bị anh ta nắm quyền hành tuyệt đối.
Đơn giản là Blackburn đã đổi chủ, trở thành sân chơi của băng đảng tinh tặc.
Kai có vẻ không có hứng thú với ngôi vương cho lắm nhưng lại âm thầm điều khiển mọi thứ không ai dám chống lại một lời nào vì sự tàn bạo cử gã đã nổi tiếng từ lâu.
Kai'Sa bị người áp giải đi vào hoàng cung thân thuộc từ nhỏ tới lớn nhưng giờ đây lại cảm thấy xa lạ vô cùng.
Cậu ta vốn đã buông bỏ, chờ đợi những lời phỉ báng, khinh bỉ, cay độc của những quý tộc hoàng gia muốn đẩy cậu ta vào chỗ chết nhưng không ngờ một đường đi vào gặp không ít người nhưng người nào người nấy chỉ cắm gằm mặt xuống không dám hé lời nửa câu.
Kai'Sa bị nhốt nhiều ngày trong ngục tối, trải qua chuyến đi lâu ngày từ đế quốc tới Blackburn sau đó lại trải qua một cuộc chiến, bị cướp từ trên tàu này sang tàu khác, hiện tại cậu ta đã quá mệt mỏi.
Quá mệt mỏi rồi.
Không thiết sống nữa.
Cậu ta từ nhỏ đã bị nữ vương thao túng lấy để làm việc, bây giờ... cậu ta không biết rốt cuộc hai mươi mấy năm qua bản thân sống vì cái gì nữa.
Đã làm những việc xấu gì... rồi nhận lấy kết quả như bây giờ
Hai mí mắt không cử động được nữa mà nhắm nghiền lại, cả người đổ xuống được binh lính đỡ lấy đưa vào hoàng cung.
Tới khi tỉnh lại thì phát hiện bản thân đã quay trở về căn phòng xa hoa quen thuộc đã sống suốt hai mươi mấy năm, trần nhà hoa văn cẩm thạch sống động, giường lớn êm ái, rèm phủ hoa văn tinh xảo và mùi hương xông phòng quen thuộc.
Cứ như thể mọi thứ chỉ là giấc mơ vậy.
Giường thật êm, thật thoải mái, lâu lắm rồi cậu ta mới có một giấc ngủ ngon như vậy.
Cho tới khi Kai'Sa muốn trở mình tìm một tư thế thoải máu hơn thì tiếng kim loại va chạm quen thuộc vang lên.
Hai mắt bừng tỉnh chống tay hơi ngồi lên.
Trong căn phòng ánh sáng mập mờ vì bị rèm cửa che hết lại, nhưng vẫn có thể nhìn ra bên ngoài trời đang mưa nên ánh sáng chiếu lọt vào khá u ám.
Điều quan trọng là cổ chân bên trái của cậu ta bị một cái xích vàng mát lạnh nổi bật quấn lấy không cách nào tháo ra được.
* Leng keng leng keng*
Trên vòng khóa còn có cả một cái chuông nhỏ, chỉ cần hơi động nhẹ là lại có tiếng động phát ra.
"Chuyện này rốt cuộc là sao?".
Kai 'Sa không hiểu gì cả, cậu ta chỉ nhớ mang máng bản thân đã ngất đi trên đường quay về hoàng cung, sau đó...
tại sao lại thành thế này?
Có lẽ do sắc trời hơi tối nên cậu ta không nhận ra còn có một người khác đang âm thầm lặng lữ quan sát mình ở trong phòng.
Kai đứng dậy từ ghế sô pha, chậm rãi tiến lại gần, bóng dáng anh ta hiện lên trước ánh sáng nhạt nhòa của cửa số lớn đối diện giường.
Kai'Sa bị tiếng giày lộp cộp trên sàn dọa cho lùi sát lại thành giường " Anh... Anh là ai?".
Cậu ta muốn chạy thoát nhưng cái xích dưới chân rung lên tiếng chuông nhắc nhở cậu ta không có đường lui.
"Các người lại muốn tra tấn ta kiểu gì nữa?".
Kai'Sa nhìn thấy cái đèn ngủ ở tủ đầu giường, mau chóng cầm lên đập vỡ rồi nhặt một mảnh thủy tinh sắc nhọn dí vào cổ mình " Tôi chịu đủ rồi, thà rằng chết đi cho xong".
Nỗi ám ảnh ghê tởm bị cưỡng đoạt tập thể ở ngục giam hôm đó khiến cậu ta ám ảnh sợ hãi vào tận xương tủy.
Người đàn ông cao lớn kia nhanh tay chặn lại cánh tay Kai'Sa rồi cướp lấy mảnh vỡ ném ra xa, giọng nói khàn đặc do hút thuốc lá lâu ngày tạo nên đầy nguy hiểm "Mạng của em bây giờ đã thuộc về tôi, tôi không cho em chết thì em chưa thể chết được".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất