Chương 1: Ngôi nhà trên đỉnh Quỷ Sơn
Tác giả: Tông Niên
Editor: @_qvdn_
Thời điểm camera chuyển đến, Yến Thời Tuân đang phát ngốc nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
“Kế tiếp chính là vị khách mời thứ tư của chúng ta.” Hướng dẫn viên du lịch đối diện màn ảnh nhiệt tình giới thiệu: “Ai chà! Thế nhưng lại là người không ký hợp đồng với bất kỳ một công ty giải trí nào. Cậu có thể chia sẻ một chút với khán giả lý do gì đã hấp dẫn cậu tới tham gia đoàn du lịch của chúng tôi hay không?”
Yến Thời Tuân lười biếng thu hồi tầm mắt, tựa hồ không quá cao hứng với câu hỏi ngu xuẩn của đối phương: “Không phải đạo diễn các người bảo tôi tới hay sao?”
Tươi cười trên mặt cô ta tức khắc cứng lại.
Vài nghệ sĩ thần tượng ngồi xung quanh sôi nổi nhìn Yến Thời Tuân với ánh mắt ngạc nhiên.
Tuy rằng nghe nói show truyền hình du lịch nửa chết nửa sống này không quá mới mẻ nhưng vẫn nhờ có đạo diễn mới một đường phất lên. Kể ra tính tình chàng trai này cũng quá cứng rồi?
Cảm nhận được tầm mắt xung quanh, Yến Thời Tuân lại càng thêm phiền chán.
Đạo diễn ngồi ở phạm vi ngoài camera, vừa thấy biểu tình của Yến Thời Tuân đã điên cuồng chạy sang khoa tay múa chân: Yến ca! Đây là phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp hiểu không!
Yến Thời Tuân “Hừ” một tiếng, nhìn hành động của đạo diễn, cuối cùng nhớ lại chính mình cùng tên gia hỏa này đã ký một bản hợp đồng.
“Yến Thời Tuân.” Cậu lạnh mặt hướng màn ảnh giới thiệu tên của mình, vừa ngắn gọn lại dứt khoát, một cái tên tự cũng chẳng có, biểu tình như thể “Đây là nhẫn nại cực hạn của lão tử rồi”.
Hướng dẫn viên du lịch nhanh chóng mang theo camera chuyển hướng đến vị khách tiếp theo.
Ngồi ở bên cạnh Yến Thời Tuân là một ca sĩ rất nổi danh, thanh âm ngọt ngào hướng màn ảnh giới thiệu, thái độ dí dỏm phần nào giảm bớt bầu không khí tẻ ngắt vừa rồi.
Ngoài cửa sổ mưa rơi rả rít, dưới ánh đèn, bảy người khách quý vốn là diễn viên, ca sĩ và thần tượng đều mồm năm miệng mười tỏ ra vô cùng hứng thú, nỗ lực tranh thủ để được lên khung hình càng nhiều càng tốt.
Đúng vậy, đây là một show du lịch “Phát sóng trực tiếp” và “Chân thật”. Tám người bao gồm cả Yến Thời Tuân đều là khách quý mà tổ tiết mục mời đến. Bởi vì sau mỗi tập kết thúc đều có sự bình chọn của khán giả và quy tắc loại trừ khắc nghiệt, cho nên ngoại trừ Yến Thời Tuân, ai cũng muốn bản thân giành được nhiều sự chú ý.
Mục tiêu của Yến Thời Tuân trái ngược hoàn toàn với số đông còn lại.
Cậu chỉ muốn bản thân nhanh chóng bị loại trừ, tốt nhất là ngay sau tập đầu tiên luôn.
—— Bởi vì “Nghe đồn” chương trình đang thiếu người, nên đạo diễn mới đến tìm cậu.
Yến Thời Tuân không phải là người trong giới giải trí, cậu cũng không có hứng thú với giới giải trí.
Cậu là một thiên sư chuyên bắt quỷ, trừ yêu kiếm tiền. Chỉ vì có quen biết với đạo diễn, tên đó lại cảm thấy ngoại hình của cậu rất ưu tú, liền dùng số tiền lớn dụ dỗ.
Ngẫm lại số tiền, Yến Thời Tuân nhịn.
Nhưng đồng thời cậu cũng nói chuyện rõ ràng với đạo diễn, cậu chỉ đến bổ sung cho đủ nhân số, qua mấy ngày tên đó sẽ điều chỉnh phiếu bầu để cậu bị loại.
Yến Thời Tuân đối với lời này rất có tin tưởng.
Rốt cuộc nửa điểm danh khí cậu cũng không có, cũng sẽ không ở trên livestream mà cố ý kéo thêm sự chú ý, kẻ nào mắt mù bị hấp dẫn bởi ngoại hình này cũng sẽ vì tính cách táo bạo của bản thân Yến Thời Tuân dọa chạy.
—— Bản thân là dạng người gì, trong lòng cậu rất rõ ràng.
“Số lượng người bỏ phiếu cho Quy Sơn là nhiều nhất. Trạm đầu tiên chính là nơi này!”
“Tuấn nam mỹ nữ nhà chúng ta cần chút thời gian để chuẩn bị, chúng tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại. Thời gian phát sóng tiếp theo là 12h trưa. Mọi người đừng quên đúng giờ mở livestream ra xem nha!”
Bên kia hướng dẫn viên du lịch với thanh âm tràn đầy sức sống, đem Yến Thời Tuân đang thất thần kéo về thực tại.
Quy Sơn?
Với phương châm nhận được tiền sau đó bỏ chạy lấy người, Yến Thời Tuân cũng không có bất cứ hiểu biết gì về nội dung của cuộc hành trình này.
Lúc này vừa nghe đến điểm đến đầu tiên chính là Quy Sơn, cậu không khỏi nhíu mày, bàn tay đặt trên đùi vô thức cử động, tựa hồ đang bấm tay tính toán gì đó.
Camera tắt, phát sóng trực tiếp kết thúc.
Tức khắc, mọi người đều thả lỏng, vừa mới ở trước màn ảnh tỏ vẻ thân mật với nhau, song biểu tình cũng chuyển sang lạnh nhạt.
Bởi vì Yến Thời Tuân làm cô xấu hổ trước màn ảnh, hướng dẫn viên du lịch có chút tức giận, thời điểm đi qua Yến Thời Tuân cũng trợn trắng mắt, hừ lạnh một tiếng.
Cô ta lớn tiếng “Nói thầm”: “Ra vẻ cái gì? Người không biết còn tưởng là đỉnh lưu tuyến một nữa chứ, thái độ lớn như vậy cho ai xem? Ngay cả cái danh xưng cũng chẳng có.”
Cô ta tên Liễu Y Y, mười mấy năm trước dựa vào một vai phụ nổi lên. Tuy rằng hiện tại đã trải qua nhiều năm, nhưng dựa vào vai diễn năm đó cũng coi như có chút danh tiếng nên được đạo diễn bỏ tiền mời đến làm hướng dẫn viên du lịch cho chương trình.
Liễu Y Y tự giác chính mình là đại tiền bối, trong show thực tế luôn lộ ra vẻ mặt khinh thường cả bảy người nghệ sĩ trẻ tuổi, Yến Thời Tuân thì càng thêm chướng mắt.
Yến Thời Tuân lại hoàn toàn không đem cô ta để vào mắt, ánh mắt hờ hững giống như như đang nhìn vào không khí.
Cảm giác đang đánh lên bông, Liễu Y Y tức chết đi được.
“Một gã đàn ông không có tố chất, chờ gặp xui xẻo đi, hừ!”
Lúc này, Yến Thời Tuân cũng kết thúc việc bấm đốt ngón tay.
Cậu lười biếng giơ tay chống má: “Nhưng tôi lại cảm thấy cô sẽ gặp xui xẻo trước đấy. Yên tâm, nếu tôi gặp xui xẻo, cô cũng không nhìn thấy được đâu.”
Liễu Y Y không nghĩ tới Yến Thời Tuân sẽ làm lơ trước uy nghiêm của tiền bối, biểu tình dại ra, chớp mắt mới phản ứng lại.
“Cậu nói cái gì? Yến Thời Tuân cậu lặp lại lần nữa, tôi sẽ làm cho cậu đẹp mặt!”
Cô ta cất cao giọng, thập phần sắc nhọn, mọi người xung quanh đứng dậy chuẩn bị rời đi nhất thời cũng hướng bên này nhìn qua.
“Nhìn hỏa khí của cô thịnh như vậy tôi liền an tâm rồi.”
Thời gian các khách mời chuẩn bị hành lý xuất phát đến địa điểm đầu tiên rất ít. Yến Thời Tuân chậm rì rì đứng dậy, cười như không cười quét Liễu Y Y vài lần: “Hỏa khí thịnh rất tốt, có thể sống lâu hơn một chút. Đừng buông lời hung ác, chính mình sẽ mất mạng trước khi vùi dập người khác đó, cái này... xấu hổ hơn nhiều.”
Liễu Y Y cười nhạo không thành, tức giận đến cơ mặt vặn vẹo.
Nhưng mà bảy người khách mời còn lại, một người đứng lên hòa giải cũng chẳng có, toàn bộ đều đứng ở một bên lạnh nhạt hoặc trào phúng vây xem.
Bọn họ nhìn Liễu Y Y cũng không thuận mắt.
Tuy rằng bọn họ không phải đỉnh lưu hoặc là tuyến một, nhưng cũng coi như có chút danh tiếng, trong đó một người debut làm idol cũng có độ nổi tiếng nhất định. Chỉ vì đạo diễn chịu cấp ra số tiền lớn nên mọi người mới cùng nhau đến đây.
Nhưng Liễu Y Y này lại đem chính mình coi như đại tiền bối, thái độ ngạo mạn, ai cũng cảm thấy khó chịu.
Yến Thời Tuân nói như vậy, vốn dĩ không để tâm nhưng đều nhận được ánh mắt tán đồng của mọi người.
Liễu Y Y không chịu buông tha, còn muốn đuổi theo Yến Thời Tuân - người đã đi khá xa để nói gì đó nhưng lại bị đạo diễn đánh gãy.
“Thời gian không còn sớm, cô nhanh thu thập đồ đạc đi, mọi cũng thế.”
Đã cầm tiền của người ta, Liễu Y Y cũng chỉ biết kiềm nén lại. Chỉ khi đến lúc xuất phát mới nhìn về phía Yến Thời Tuân hung hăng trừng mắt.
Từng người lên lầu thu dọn hành lý, tổ đạo diễn nhanh chóng đóng gói thiết bị, chuẩn bị dời đi.
“Yến ca, cậu đừng nóng giận, dù sao qua mấy ngày nữa cậu và cô ta sẽ không còn gặp mặt nhau. Tính tình Liễu Y Y rất kém nhưng có không ít người xem cô ta là nữ thần thời thơ ấu, có thể thu hút một số bộ phận người xem.”
Đạo diễn cầm máy tính bảng, mặt ủ mày chau nhìn Yến Thời Tuân: “Rõ ràng đã mời không ít người nổi tiếng nhưng từ khi phát sóng đến nay đều không có gì đột phá. Tôi phải làm sao bây giờ?”
Trương Vô Bạch - tên đạo diễn này, càng giống như một thiếu gia nhà giàu vô ưu vô lo hơn.
Sự thật đúng là như thế.
Đối với show truyền hình và giới giải trí, tên phú tam đại này vốn dốt đặc cán mai, gia đình làm ngơ, hơn nữa còn tỏ vẻ bạn bè không cần lo lắng, hoàn toàn dựa vào đập tiền mà thành ra thế này, miễn cưỡng xem như một gameshow.
Cứ như vậy, mời được sáu vị khách mời.
Còn một người, lại bởi vì được nhận vào vai chính trong một web drama, liền dứt khoát bội ước.
Trương Vô Bạch không có biện pháp, đành phải tìm đến người bạn nhiều năm - Yến Thời Tuân.
—— Tuy rằng Yến Thời Tuân không phải người trong giới, nhưng cậu lớn lên đẹp trai!
Trương Vô Bạch gặp qua nhiều người đẹp nhưng chưa bao giờ thấy ai lớn lên đẹp như Yến ca cả.
Với tính cách của Yến Thời Tuân, ở đây dài nhất một tuần cũng là thành công rồi.
Bất quá như vậy cũng khá tốt, cậu có thể nhanh chóng được về nhà.
Yến Thời Tuân quét mắt nhìn theo phương hướng Liễu Y Y rời đi, trực tiếp bói một quẻ. Một lát sau, cậu cười: “Tôi và Liễu Y Y xác thật không quá mấy ngày sẽ không còn gặp mặt nhau nữa. ”
Nhưng trong lòng cậu lại có điểm nghi hoặc.
Từ quẻ tượng cho thấy, vì sao cậu ở lại, Liễu Y Y rời đi?
“Tôi chỉ biết dựa vào tiền để tìm người, đoàn đội đều là người mới, gấp rút phát sóng trực tiếp khi chưa có kế hoạch rõ ràng. Có thể có người xem...... tôi hoài nghi có phải bọn họ rất nhàn không có chuyện gì làm mới tốn thời gian vào một show truyền hình xui xẻo này hay không?"
Yến Thời Tuân cười nhạo nói: “Cậu quản nhiều như vậy làm gì? Dù sao bản thân đã thích, quyết định xong liền làm, không để chính mình phải thất vọng là được.”
Vốn đang héo, đạo diễn lập tức phấn chấn: “Yến ca nói rất đúng! Nói không chừng tôi sẽ gặp đại vận, tạo ra một gameshow truyền hình nổi đình, nổi đám? Đến lúc đó về nhà, nhất định phải vả bạch bạch vào mặt bố tôi, ổng sẽ hối hận vì không xem trọng tôi!”
Yến Thời Tuân: “…… Ban ngày ban mặt, cũng đừng nằm mơ, tỉnh ngủ đi.”
……
Trương Vô Bạch có tiền, nên ăn,mặc, ở, đi lại của cả đoàn rất thoải mái.
Chờ các khách mời thong thả từ trên tầng của khách sạn 5 sao xuống, vài chiếc xe giá trị xa xỉ đang chờ bọn họ.
Liễu Y Y lúc này mới vừa lòng, cao ngạo ưỡn ngực đi ngang qua Yến Thời Tuân, còn không quên trợn mắt.
Yến Thời Tuân không thể hiểu được: Đôi mắt trợn ngược lớn như vậy còn tham gia gameshow? Đi bệnh viện không tốt hơn sao?
“Cái kia……” Giọng nói ngọt ngào vang lên.
Vừa vặn là cô ca sĩ ngồi bên cạnh Yến Thời Tuân khi nãy.
Cô gái tốt bụng đưa chai nước sang: “Anh là Yến Thời Tuân đúng không? Em là Bạch Sương, nãy giờ hình như anh vẫn luôn thất thần, đoán chừng anh không nghe được tên của em, nên mới tự mình giới thiệu một chút.”
“Còn có, Yến ca, lời anh nói với Liễu Y Y khi nãy, thật sự quá soái.”
Nhìn dung mạo Yến Thời Tuân với khoảng cách gần thế này mới cảm giác được sự áp bách và sắc bén, khiến cho người có nhan sắc được xem là xinh đẹp trong giới như Bạch Sương cũng phải thất thần, thậm chí không tự chủ được ngừng hô hấp, lo sợ sẽ quấy rầy mỹ cảnh nhân gian.
Cô không khỏi tò mò hỏi: “Với diện mạo của Yến ca, thế nhưng lại ít ai biết đến? Thế này không khoa học chút nào.”
Bạch Sương là một thiếu nữ dịu dàng, khi cười rộ lên sẽ không khiến người ta chán ghét.
Yến Thời Tuân nhìn cô, ánh mắt hơi ngưng đọng. Vốn dĩ không nghĩ sẽ tiếp thu ý tốt của người khác để nhận lại nhân quả không cần thiết, nên không muốn nhận chai nước. Nhưng sau đó, cậu dừng lại một chút duỗi tay cầm lấy.
“Được rồi, cái này xem như là thù lao của cô cho tôi. Cô có lòng, tôi xác thật đã nhận được.” Yến Thời Tuân nở nụ cười tùy ý.
Yến Thời Tuân cầm chai nước vẫy hai lần, sau đó vỗ vai Bạch Sương, động tác như đang phất bụi.
Khi bàn tay của Yến Thời Tuân tiếp xúc với cơ thể Bạch Sương, cô đột nhiên cảm giác được vài mình truyền đến một trận nóng rực.
Sau đó, cảm giác nhẹ nhàng khoang khoái như trút được gánh nặng, ngay cả không khí cũng phảng phất mùi vị tươi mát không ít.
Cảm giác thân thể đau nhức trầm trọng hơn một năm trở lại đây của Bạch Sương đều biến mất không còn tăm hơi, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng như muốn bay lên.
Mà loại biến hóa này là nhờ Yến Thời Tuân mang đến.
“Yến ca?” Bạch Sương kinh ngạc hỏi: “Là ảo giác sao? Này, có chuyện gì xảy ra vậy?”
Yến Thời Tuân không chút để ý vặn chai nước, ngửa đầu uống xong, lại đem phần dư thừa tưới cho gốc cây bên cạnh.
“Không biết trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì nữa. Trên vai cô có sâu thôi.”
Khách mời lần lượt lên xe, bên kia camera đã mở, Yến Thời Tuân không muốn nói nhiều, Bạch Sương ở trước màn ảnh cũng không hỏi lại.
Yến Thời Tuân vừa lên xe liền đi thẳng đến vị trí cuối cùng, chuẩn bị ngủ bù.
Bên trong xe, bảy vị khách mời vui vẻ tranh đoạt màn ảnh, sôi nổi tạo nét, không khí vô cùng sôi động.
Chỉ có Bạch Sương, thường xuyên thất thần về phía người đang ngủ ngon lành - Yến Thời Tuân, trong ánh mắt mang theo sự ngạc nhiên trầm tư.
Đoàn xe rất nhanh rời khỏi trung tâm thành phố, điểm đến chính là Quy Sơn.
Phụ cận Quy Sơn đều là đường đất, không dễ đi, một trận xóc nảy, Yến Thời Tuân liền tỉnh giấc.
Cậu đang nằm ngửa, vừa mở mắt liền đối diện với không khí âm u bên ngoài cửa sổ, hẳn là đã 21 giờ rồi?
Yến Thời Tuân xoay người ngồi dậy, vừa nhìn điện thoại di động, mới chỉ 15 giờ, đôi mi sắc bén tức khắc nhăn lại.
Sắc trời này, không đúng? Dự báo thời tiết cũng chưa đề cập qua.
Lúc này, chiếc xe đột nhiên phanh gấp, tất cả mọi người cơ hồ đều muốn văng ra ngoài, tức khắc trong xe vang lên một trận thét chói tai, lo lắng.
Chỉ có Yến Thời Tuân, ngồi ở phía sau an tĩnh bất động.
“Trương đạo, đoạn đường phía trước bị cây chặn ngang, không thể di chuyển, xem ra chỉ có thể tự đi lên.” Nhân viên công tác chạy tới xe chở khách mời, nhỏ giọng nói với Trương Vô Bạch.
Mọi người mở cửa sổ nhìn ra, quả nhiên, phía trước có một cây hòe rất lớn ngã xuống chặn ngang con đường lên núi duy nhất, xe cộ có muốn cũng không đi qua được.
Yến Thời Tuân nhíu chặt mày.
Cây hòe?
15 giờ chiều giờ nhưng sắc trời lại tối đen tĩnh mịch, hơn nữa cây hòe đã chết nên ngã xuống giữa đường ……
Hòe, mộc, có quỷ.
Yến Thời Tuân có dự cảm chẳng lành.
Trương Vô Bạch cùng mọi người thử mọi cách, nhưng rất nhanh đã từ bỏ.
Quá khó, đây hẳn là một cây đại thụ có trăm năm tuổi thọ.
“Kế hoạch có biến, bất quá du lịch còn không phải chính là như vậy sao, cho nên mới tràn ngập những điều bất ngờ?”
Trương Vô Bạch không tắt camera, ngược lại cảm thấy sự việc phát sinh thế này cũng khá tốt, có thể phát sóng trực tiếp nội dung mang đến lạc thú và kích thích, hấp dẫn người xem.
Vì thế cậu ta dứt khoát ở trước màn ảnh cùng mọi người đem hành lý xuống xe, chuẩn bị đi bộ lên núi.
Trừ bỏ nhân viên công tác và vật tư thiết bị thiết yếu, những người khác và đồ đạc dư thừa đều lưu tại trong xe, bọn ở lại chân núi cầm bộ đàm đợi tin.
Nhìn mấy vị khách mời tâm cao khí ngạo không muốn leo núi, Trương Vô Bạch cổ vũ: “Tổ đạo diễn đã thuê một ngôi biệt thự khá tốt, nghe nói đã có lịch sử nhiều năm, còn từng là chỗ ở của danh nhân. Mọi người hãy nỗ lực hơn, rất nhanh sẽ đến nơi.”
Vừa nghe chỗ ở là một ngôi biệt thự cao cấp, vài đôi mắt tức khắc phát sáng.
Cũng có người lên kế hoạch tới nơi rồi phải hảo hảo chụp mấy tấm ảnh phát lên weibo kỷ niệm.
Tất cả mọi người nhiệt tình mười phần đi lên núi, ở trước màn ảnh cũng không quên biểu hiện bản thân.
Chỉ có Yến Thời Tuân đi cuối cùng, vừa bước lên bậc thang đá, liền dừng lại.
Cậu quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía màn sương mù trắng toát quấn quanh núi rừng tươi xanh.
***
Editor: @_qvdn_
Thời điểm camera chuyển đến, Yến Thời Tuân đang phát ngốc nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
“Kế tiếp chính là vị khách mời thứ tư của chúng ta.” Hướng dẫn viên du lịch đối diện màn ảnh nhiệt tình giới thiệu: “Ai chà! Thế nhưng lại là người không ký hợp đồng với bất kỳ một công ty giải trí nào. Cậu có thể chia sẻ một chút với khán giả lý do gì đã hấp dẫn cậu tới tham gia đoàn du lịch của chúng tôi hay không?”
Yến Thời Tuân lười biếng thu hồi tầm mắt, tựa hồ không quá cao hứng với câu hỏi ngu xuẩn của đối phương: “Không phải đạo diễn các người bảo tôi tới hay sao?”
Tươi cười trên mặt cô ta tức khắc cứng lại.
Vài nghệ sĩ thần tượng ngồi xung quanh sôi nổi nhìn Yến Thời Tuân với ánh mắt ngạc nhiên.
Tuy rằng nghe nói show truyền hình du lịch nửa chết nửa sống này không quá mới mẻ nhưng vẫn nhờ có đạo diễn mới một đường phất lên. Kể ra tính tình chàng trai này cũng quá cứng rồi?
Cảm nhận được tầm mắt xung quanh, Yến Thời Tuân lại càng thêm phiền chán.
Đạo diễn ngồi ở phạm vi ngoài camera, vừa thấy biểu tình của Yến Thời Tuân đã điên cuồng chạy sang khoa tay múa chân: Yến ca! Đây là phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp hiểu không!
Yến Thời Tuân “Hừ” một tiếng, nhìn hành động của đạo diễn, cuối cùng nhớ lại chính mình cùng tên gia hỏa này đã ký một bản hợp đồng.
“Yến Thời Tuân.” Cậu lạnh mặt hướng màn ảnh giới thiệu tên của mình, vừa ngắn gọn lại dứt khoát, một cái tên tự cũng chẳng có, biểu tình như thể “Đây là nhẫn nại cực hạn của lão tử rồi”.
Hướng dẫn viên du lịch nhanh chóng mang theo camera chuyển hướng đến vị khách tiếp theo.
Ngồi ở bên cạnh Yến Thời Tuân là một ca sĩ rất nổi danh, thanh âm ngọt ngào hướng màn ảnh giới thiệu, thái độ dí dỏm phần nào giảm bớt bầu không khí tẻ ngắt vừa rồi.
Ngoài cửa sổ mưa rơi rả rít, dưới ánh đèn, bảy người khách quý vốn là diễn viên, ca sĩ và thần tượng đều mồm năm miệng mười tỏ ra vô cùng hứng thú, nỗ lực tranh thủ để được lên khung hình càng nhiều càng tốt.
Đúng vậy, đây là một show du lịch “Phát sóng trực tiếp” và “Chân thật”. Tám người bao gồm cả Yến Thời Tuân đều là khách quý mà tổ tiết mục mời đến. Bởi vì sau mỗi tập kết thúc đều có sự bình chọn của khán giả và quy tắc loại trừ khắc nghiệt, cho nên ngoại trừ Yến Thời Tuân, ai cũng muốn bản thân giành được nhiều sự chú ý.
Mục tiêu của Yến Thời Tuân trái ngược hoàn toàn với số đông còn lại.
Cậu chỉ muốn bản thân nhanh chóng bị loại trừ, tốt nhất là ngay sau tập đầu tiên luôn.
—— Bởi vì “Nghe đồn” chương trình đang thiếu người, nên đạo diễn mới đến tìm cậu.
Yến Thời Tuân không phải là người trong giới giải trí, cậu cũng không có hứng thú với giới giải trí.
Cậu là một thiên sư chuyên bắt quỷ, trừ yêu kiếm tiền. Chỉ vì có quen biết với đạo diễn, tên đó lại cảm thấy ngoại hình của cậu rất ưu tú, liền dùng số tiền lớn dụ dỗ.
Ngẫm lại số tiền, Yến Thời Tuân nhịn.
Nhưng đồng thời cậu cũng nói chuyện rõ ràng với đạo diễn, cậu chỉ đến bổ sung cho đủ nhân số, qua mấy ngày tên đó sẽ điều chỉnh phiếu bầu để cậu bị loại.
Yến Thời Tuân đối với lời này rất có tin tưởng.
Rốt cuộc nửa điểm danh khí cậu cũng không có, cũng sẽ không ở trên livestream mà cố ý kéo thêm sự chú ý, kẻ nào mắt mù bị hấp dẫn bởi ngoại hình này cũng sẽ vì tính cách táo bạo của bản thân Yến Thời Tuân dọa chạy.
—— Bản thân là dạng người gì, trong lòng cậu rất rõ ràng.
“Số lượng người bỏ phiếu cho Quy Sơn là nhiều nhất. Trạm đầu tiên chính là nơi này!”
“Tuấn nam mỹ nữ nhà chúng ta cần chút thời gian để chuẩn bị, chúng tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại. Thời gian phát sóng tiếp theo là 12h trưa. Mọi người đừng quên đúng giờ mở livestream ra xem nha!”
Bên kia hướng dẫn viên du lịch với thanh âm tràn đầy sức sống, đem Yến Thời Tuân đang thất thần kéo về thực tại.
Quy Sơn?
Với phương châm nhận được tiền sau đó bỏ chạy lấy người, Yến Thời Tuân cũng không có bất cứ hiểu biết gì về nội dung của cuộc hành trình này.
Lúc này vừa nghe đến điểm đến đầu tiên chính là Quy Sơn, cậu không khỏi nhíu mày, bàn tay đặt trên đùi vô thức cử động, tựa hồ đang bấm tay tính toán gì đó.
Camera tắt, phát sóng trực tiếp kết thúc.
Tức khắc, mọi người đều thả lỏng, vừa mới ở trước màn ảnh tỏ vẻ thân mật với nhau, song biểu tình cũng chuyển sang lạnh nhạt.
Bởi vì Yến Thời Tuân làm cô xấu hổ trước màn ảnh, hướng dẫn viên du lịch có chút tức giận, thời điểm đi qua Yến Thời Tuân cũng trợn trắng mắt, hừ lạnh một tiếng.
Cô ta lớn tiếng “Nói thầm”: “Ra vẻ cái gì? Người không biết còn tưởng là đỉnh lưu tuyến một nữa chứ, thái độ lớn như vậy cho ai xem? Ngay cả cái danh xưng cũng chẳng có.”
Cô ta tên Liễu Y Y, mười mấy năm trước dựa vào một vai phụ nổi lên. Tuy rằng hiện tại đã trải qua nhiều năm, nhưng dựa vào vai diễn năm đó cũng coi như có chút danh tiếng nên được đạo diễn bỏ tiền mời đến làm hướng dẫn viên du lịch cho chương trình.
Liễu Y Y tự giác chính mình là đại tiền bối, trong show thực tế luôn lộ ra vẻ mặt khinh thường cả bảy người nghệ sĩ trẻ tuổi, Yến Thời Tuân thì càng thêm chướng mắt.
Yến Thời Tuân lại hoàn toàn không đem cô ta để vào mắt, ánh mắt hờ hững giống như như đang nhìn vào không khí.
Cảm giác đang đánh lên bông, Liễu Y Y tức chết đi được.
“Một gã đàn ông không có tố chất, chờ gặp xui xẻo đi, hừ!”
Lúc này, Yến Thời Tuân cũng kết thúc việc bấm đốt ngón tay.
Cậu lười biếng giơ tay chống má: “Nhưng tôi lại cảm thấy cô sẽ gặp xui xẻo trước đấy. Yên tâm, nếu tôi gặp xui xẻo, cô cũng không nhìn thấy được đâu.”
Liễu Y Y không nghĩ tới Yến Thời Tuân sẽ làm lơ trước uy nghiêm của tiền bối, biểu tình dại ra, chớp mắt mới phản ứng lại.
“Cậu nói cái gì? Yến Thời Tuân cậu lặp lại lần nữa, tôi sẽ làm cho cậu đẹp mặt!”
Cô ta cất cao giọng, thập phần sắc nhọn, mọi người xung quanh đứng dậy chuẩn bị rời đi nhất thời cũng hướng bên này nhìn qua.
“Nhìn hỏa khí của cô thịnh như vậy tôi liền an tâm rồi.”
Thời gian các khách mời chuẩn bị hành lý xuất phát đến địa điểm đầu tiên rất ít. Yến Thời Tuân chậm rì rì đứng dậy, cười như không cười quét Liễu Y Y vài lần: “Hỏa khí thịnh rất tốt, có thể sống lâu hơn một chút. Đừng buông lời hung ác, chính mình sẽ mất mạng trước khi vùi dập người khác đó, cái này... xấu hổ hơn nhiều.”
Liễu Y Y cười nhạo không thành, tức giận đến cơ mặt vặn vẹo.
Nhưng mà bảy người khách mời còn lại, một người đứng lên hòa giải cũng chẳng có, toàn bộ đều đứng ở một bên lạnh nhạt hoặc trào phúng vây xem.
Bọn họ nhìn Liễu Y Y cũng không thuận mắt.
Tuy rằng bọn họ không phải đỉnh lưu hoặc là tuyến một, nhưng cũng coi như có chút danh tiếng, trong đó một người debut làm idol cũng có độ nổi tiếng nhất định. Chỉ vì đạo diễn chịu cấp ra số tiền lớn nên mọi người mới cùng nhau đến đây.
Nhưng Liễu Y Y này lại đem chính mình coi như đại tiền bối, thái độ ngạo mạn, ai cũng cảm thấy khó chịu.
Yến Thời Tuân nói như vậy, vốn dĩ không để tâm nhưng đều nhận được ánh mắt tán đồng của mọi người.
Liễu Y Y không chịu buông tha, còn muốn đuổi theo Yến Thời Tuân - người đã đi khá xa để nói gì đó nhưng lại bị đạo diễn đánh gãy.
“Thời gian không còn sớm, cô nhanh thu thập đồ đạc đi, mọi cũng thế.”
Đã cầm tiền của người ta, Liễu Y Y cũng chỉ biết kiềm nén lại. Chỉ khi đến lúc xuất phát mới nhìn về phía Yến Thời Tuân hung hăng trừng mắt.
Từng người lên lầu thu dọn hành lý, tổ đạo diễn nhanh chóng đóng gói thiết bị, chuẩn bị dời đi.
“Yến ca, cậu đừng nóng giận, dù sao qua mấy ngày nữa cậu và cô ta sẽ không còn gặp mặt nhau. Tính tình Liễu Y Y rất kém nhưng có không ít người xem cô ta là nữ thần thời thơ ấu, có thể thu hút một số bộ phận người xem.”
Đạo diễn cầm máy tính bảng, mặt ủ mày chau nhìn Yến Thời Tuân: “Rõ ràng đã mời không ít người nổi tiếng nhưng từ khi phát sóng đến nay đều không có gì đột phá. Tôi phải làm sao bây giờ?”
Trương Vô Bạch - tên đạo diễn này, càng giống như một thiếu gia nhà giàu vô ưu vô lo hơn.
Sự thật đúng là như thế.
Đối với show truyền hình và giới giải trí, tên phú tam đại này vốn dốt đặc cán mai, gia đình làm ngơ, hơn nữa còn tỏ vẻ bạn bè không cần lo lắng, hoàn toàn dựa vào đập tiền mà thành ra thế này, miễn cưỡng xem như một gameshow.
Cứ như vậy, mời được sáu vị khách mời.
Còn một người, lại bởi vì được nhận vào vai chính trong một web drama, liền dứt khoát bội ước.
Trương Vô Bạch không có biện pháp, đành phải tìm đến người bạn nhiều năm - Yến Thời Tuân.
—— Tuy rằng Yến Thời Tuân không phải người trong giới, nhưng cậu lớn lên đẹp trai!
Trương Vô Bạch gặp qua nhiều người đẹp nhưng chưa bao giờ thấy ai lớn lên đẹp như Yến ca cả.
Với tính cách của Yến Thời Tuân, ở đây dài nhất một tuần cũng là thành công rồi.
Bất quá như vậy cũng khá tốt, cậu có thể nhanh chóng được về nhà.
Yến Thời Tuân quét mắt nhìn theo phương hướng Liễu Y Y rời đi, trực tiếp bói một quẻ. Một lát sau, cậu cười: “Tôi và Liễu Y Y xác thật không quá mấy ngày sẽ không còn gặp mặt nhau nữa. ”
Nhưng trong lòng cậu lại có điểm nghi hoặc.
Từ quẻ tượng cho thấy, vì sao cậu ở lại, Liễu Y Y rời đi?
“Tôi chỉ biết dựa vào tiền để tìm người, đoàn đội đều là người mới, gấp rút phát sóng trực tiếp khi chưa có kế hoạch rõ ràng. Có thể có người xem...... tôi hoài nghi có phải bọn họ rất nhàn không có chuyện gì làm mới tốn thời gian vào một show truyền hình xui xẻo này hay không?"
Yến Thời Tuân cười nhạo nói: “Cậu quản nhiều như vậy làm gì? Dù sao bản thân đã thích, quyết định xong liền làm, không để chính mình phải thất vọng là được.”
Vốn đang héo, đạo diễn lập tức phấn chấn: “Yến ca nói rất đúng! Nói không chừng tôi sẽ gặp đại vận, tạo ra một gameshow truyền hình nổi đình, nổi đám? Đến lúc đó về nhà, nhất định phải vả bạch bạch vào mặt bố tôi, ổng sẽ hối hận vì không xem trọng tôi!”
Yến Thời Tuân: “…… Ban ngày ban mặt, cũng đừng nằm mơ, tỉnh ngủ đi.”
……
Trương Vô Bạch có tiền, nên ăn,mặc, ở, đi lại của cả đoàn rất thoải mái.
Chờ các khách mời thong thả từ trên tầng của khách sạn 5 sao xuống, vài chiếc xe giá trị xa xỉ đang chờ bọn họ.
Liễu Y Y lúc này mới vừa lòng, cao ngạo ưỡn ngực đi ngang qua Yến Thời Tuân, còn không quên trợn mắt.
Yến Thời Tuân không thể hiểu được: Đôi mắt trợn ngược lớn như vậy còn tham gia gameshow? Đi bệnh viện không tốt hơn sao?
“Cái kia……” Giọng nói ngọt ngào vang lên.
Vừa vặn là cô ca sĩ ngồi bên cạnh Yến Thời Tuân khi nãy.
Cô gái tốt bụng đưa chai nước sang: “Anh là Yến Thời Tuân đúng không? Em là Bạch Sương, nãy giờ hình như anh vẫn luôn thất thần, đoán chừng anh không nghe được tên của em, nên mới tự mình giới thiệu một chút.”
“Còn có, Yến ca, lời anh nói với Liễu Y Y khi nãy, thật sự quá soái.”
Nhìn dung mạo Yến Thời Tuân với khoảng cách gần thế này mới cảm giác được sự áp bách và sắc bén, khiến cho người có nhan sắc được xem là xinh đẹp trong giới như Bạch Sương cũng phải thất thần, thậm chí không tự chủ được ngừng hô hấp, lo sợ sẽ quấy rầy mỹ cảnh nhân gian.
Cô không khỏi tò mò hỏi: “Với diện mạo của Yến ca, thế nhưng lại ít ai biết đến? Thế này không khoa học chút nào.”
Bạch Sương là một thiếu nữ dịu dàng, khi cười rộ lên sẽ không khiến người ta chán ghét.
Yến Thời Tuân nhìn cô, ánh mắt hơi ngưng đọng. Vốn dĩ không nghĩ sẽ tiếp thu ý tốt của người khác để nhận lại nhân quả không cần thiết, nên không muốn nhận chai nước. Nhưng sau đó, cậu dừng lại một chút duỗi tay cầm lấy.
“Được rồi, cái này xem như là thù lao của cô cho tôi. Cô có lòng, tôi xác thật đã nhận được.” Yến Thời Tuân nở nụ cười tùy ý.
Yến Thời Tuân cầm chai nước vẫy hai lần, sau đó vỗ vai Bạch Sương, động tác như đang phất bụi.
Khi bàn tay của Yến Thời Tuân tiếp xúc với cơ thể Bạch Sương, cô đột nhiên cảm giác được vài mình truyền đến một trận nóng rực.
Sau đó, cảm giác nhẹ nhàng khoang khoái như trút được gánh nặng, ngay cả không khí cũng phảng phất mùi vị tươi mát không ít.
Cảm giác thân thể đau nhức trầm trọng hơn một năm trở lại đây của Bạch Sương đều biến mất không còn tăm hơi, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng như muốn bay lên.
Mà loại biến hóa này là nhờ Yến Thời Tuân mang đến.
“Yến ca?” Bạch Sương kinh ngạc hỏi: “Là ảo giác sao? Này, có chuyện gì xảy ra vậy?”
Yến Thời Tuân không chút để ý vặn chai nước, ngửa đầu uống xong, lại đem phần dư thừa tưới cho gốc cây bên cạnh.
“Không biết trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì nữa. Trên vai cô có sâu thôi.”
Khách mời lần lượt lên xe, bên kia camera đã mở, Yến Thời Tuân không muốn nói nhiều, Bạch Sương ở trước màn ảnh cũng không hỏi lại.
Yến Thời Tuân vừa lên xe liền đi thẳng đến vị trí cuối cùng, chuẩn bị ngủ bù.
Bên trong xe, bảy vị khách mời vui vẻ tranh đoạt màn ảnh, sôi nổi tạo nét, không khí vô cùng sôi động.
Chỉ có Bạch Sương, thường xuyên thất thần về phía người đang ngủ ngon lành - Yến Thời Tuân, trong ánh mắt mang theo sự ngạc nhiên trầm tư.
Đoàn xe rất nhanh rời khỏi trung tâm thành phố, điểm đến chính là Quy Sơn.
Phụ cận Quy Sơn đều là đường đất, không dễ đi, một trận xóc nảy, Yến Thời Tuân liền tỉnh giấc.
Cậu đang nằm ngửa, vừa mở mắt liền đối diện với không khí âm u bên ngoài cửa sổ, hẳn là đã 21 giờ rồi?
Yến Thời Tuân xoay người ngồi dậy, vừa nhìn điện thoại di động, mới chỉ 15 giờ, đôi mi sắc bén tức khắc nhăn lại.
Sắc trời này, không đúng? Dự báo thời tiết cũng chưa đề cập qua.
Lúc này, chiếc xe đột nhiên phanh gấp, tất cả mọi người cơ hồ đều muốn văng ra ngoài, tức khắc trong xe vang lên một trận thét chói tai, lo lắng.
Chỉ có Yến Thời Tuân, ngồi ở phía sau an tĩnh bất động.
“Trương đạo, đoạn đường phía trước bị cây chặn ngang, không thể di chuyển, xem ra chỉ có thể tự đi lên.” Nhân viên công tác chạy tới xe chở khách mời, nhỏ giọng nói với Trương Vô Bạch.
Mọi người mở cửa sổ nhìn ra, quả nhiên, phía trước có một cây hòe rất lớn ngã xuống chặn ngang con đường lên núi duy nhất, xe cộ có muốn cũng không đi qua được.
Yến Thời Tuân nhíu chặt mày.
Cây hòe?
15 giờ chiều giờ nhưng sắc trời lại tối đen tĩnh mịch, hơn nữa cây hòe đã chết nên ngã xuống giữa đường ……
Hòe, mộc, có quỷ.
Yến Thời Tuân có dự cảm chẳng lành.
Trương Vô Bạch cùng mọi người thử mọi cách, nhưng rất nhanh đã từ bỏ.
Quá khó, đây hẳn là một cây đại thụ có trăm năm tuổi thọ.
“Kế hoạch có biến, bất quá du lịch còn không phải chính là như vậy sao, cho nên mới tràn ngập những điều bất ngờ?”
Trương Vô Bạch không tắt camera, ngược lại cảm thấy sự việc phát sinh thế này cũng khá tốt, có thể phát sóng trực tiếp nội dung mang đến lạc thú và kích thích, hấp dẫn người xem.
Vì thế cậu ta dứt khoát ở trước màn ảnh cùng mọi người đem hành lý xuống xe, chuẩn bị đi bộ lên núi.
Trừ bỏ nhân viên công tác và vật tư thiết bị thiết yếu, những người khác và đồ đạc dư thừa đều lưu tại trong xe, bọn ở lại chân núi cầm bộ đàm đợi tin.
Nhìn mấy vị khách mời tâm cao khí ngạo không muốn leo núi, Trương Vô Bạch cổ vũ: “Tổ đạo diễn đã thuê một ngôi biệt thự khá tốt, nghe nói đã có lịch sử nhiều năm, còn từng là chỗ ở của danh nhân. Mọi người hãy nỗ lực hơn, rất nhanh sẽ đến nơi.”
Vừa nghe chỗ ở là một ngôi biệt thự cao cấp, vài đôi mắt tức khắc phát sáng.
Cũng có người lên kế hoạch tới nơi rồi phải hảo hảo chụp mấy tấm ảnh phát lên weibo kỷ niệm.
Tất cả mọi người nhiệt tình mười phần đi lên núi, ở trước màn ảnh cũng không quên biểu hiện bản thân.
Chỉ có Yến Thời Tuân đi cuối cùng, vừa bước lên bậc thang đá, liền dừng lại.
Cậu quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía màn sương mù trắng toát quấn quanh núi rừng tươi xanh.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất