Bị Học Sinh Tỏ Tình Phải Làm Sao Đây?
Chương 13: Ra quyết định
Hà Học Chu bắt đầu đứt quãng gửi tin nhắn cho Lý Lộ, chia sẻ một ít việc nhỏ hằng ngày, gửi một ít video hoặc bài post hài hài, hoặc là chuyện lớn chuyện nhỏ mà bản thân vui vẻ đều kể hết cho Lý Lộ, giống như lúc bọn họ vẫn còn thân thiết. Tuy Lý Lộ vẫn không có trả lời nhiều, nhưng cũng không phải tất cả đều không đáp, anh vẫn luôn ở lúc Hà Học Chu có chút nản lòng trả lời một ít. Anh sợ bản thân đáp lại nhiều thì Hà Học Chu lại lún càng thêm sâu, nhưng cũng sợ rằng Hà Học Chu sẽ thật sự không liên lạc với mình nữa, cảm giác như dao găm vào tim.
"Đây là chị gái mà cậu đang theo đuổi đó hả?" Bạn tốt của Hà Học Chu – Mạnh Tranh hỏi. Nhóm bọn họ đã lâu rồi không cùng hẹn nhau chơi bóng, lúc nghỉ ngơi liền thấy Hà Học Chu héo úa nhìn điện thoại, vẻ mặt mất mát. Hỏi ra mới biết Hà Học Chu đang trong tình cảnh tình đầu đơn phương đau khổ. Mạnh Tranh đưa ra một ý kiến: "Mày hãy thử một thời gian không liên lạc với cổ, lâu lâu một chút, để xem cổ có liên lạc với cậu không."
Hà Học Chu lắc đầu, từ chối: "Không được đâu, anh ấy trước đó đều từ chối tao, nếu tao không liên lạc với ảnh, chắc chắn ảnh không có liên lạc với tao đâu."
"Cũng không chắc đâu." Nhất Tâm có nhiều kinh nghiệm yêu đương nói: "Mày cứ thử xem đi, có khi chờ lúc mày không liên lạc với cổ, cổ mới ý thực được sự tồn tại của mày, mày có biết mày bây giờ sẽ bị gọi là gì không?"
"Gọi là gì?"
"Liếm cẩu đó."
*Liếm cẩu(舔狗): Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh
Hà Học Chu trầm mặc. Sau khi về nhà hắn vẫn luôn tự hỏi, thật sự phải làm như vậy sao? Có khi nào việc cậu không chủ động liên hệ nữa đối với Lý Lộ là một loại giải thoát, có khi nào giữa hai người họ thật sự không hề có khả năng? Nhưng biết đâu được? Cứ thử một lần xem. Hà Học Chu đè ép bàn tay muốn gửi tin nhắn cho Lý Lộ, run chân đi xem TV.
Cả ngày cũng không thấy tin nhắn của Hà Học Chu, Lý Lộ không khỏi có chút lo lắng, nhưng khi Lý Lộ xem vòng bạn bè của Hà Học Chu, thấy cậu cùng bạn bè ở sân bóng chụp ảnh trông rất vui vẻ, gương mặt vẫn đẹp trai đầy tỏa sáng như cũ, trông không giống như có vấn đề gì. Vẫn còn trong thời gian làm việc, Lý Lộ vội đến mức cơm cũng không nhớ ăn, nhưng về nhà thì lại không được, anh tâm phiền ý loạn nghĩ vì sao hôm nay Hà Học Chu vẫn chưa gửi tin nhắn cho anh, không lẽ là vì bản thân trả lời quá ít? Hay sự nhiệt tình của tuổi trẻ thật sự đã hết, Lý Lộ chua xót lại một lần nữa xem vòng bạn bè của Hà Học Chu, có chút tức giận nhìn gương mặt tươi trẻ kia. Đến tận đêm khuya, Lý Lộ vẫn lăn lộn qua lại ở trên giường không ngủ được, rốt cuộc vẫn là nhịn không được gửi tin nhắn cho Hà Học Chu: "Hôm nay cậu có vui không?" Nhưng tin nhắn vừa gửi đi, Lý Lộ lại lập tức thu hồi, lại nhắn một câu: "Xin lỗi, tôi gửi nhầm." Hà Học Chu trả lời ngay trong ba giây, Lý Lộ nhìn câu trả lời của Hà Học Chu trên màn hình, rơi vào trầm mặc.
Chu Chu: Anh gửi nhầm sao? Vậy anh hỏi ai hôm nay vui vẻ đó?
Chu Chu: Đã trễ thế này còn cùng bạn bè khác trò chuyện sao? Là con gái à?
Lý Lộ: Không phải con gái, chỉ là một người bạn, vậy cậu hôm nay có vui không?
Chu Chu: Không vui tẹo nào. Anh chưa bao giờ chủ động gửi tin nhắn cho em, lần đầu nửa đêm nhắn cho em mà vẫn chỉ là gửi nhầm thôi, em rất đau khổ.
Lý Lộ: Thật xin lỗi cậu.
Chu Chu: Anh hẳn là sẽ không muốn biết vì sao hôm nay em lại không gửi tin nhắn cho anh ha.
Lý Lộ: Vì sao vậy?
Chu Chu: Bạn của em nói em chỉ biết liếm cẩu anh, em không nghĩ em như vậy, dù sao anh vĩnh viễn cũng sẽ không thích em, nhưng mà em thích anh, em chính là gay, em đã nghĩ kỹ lắm rồi.
Chu Chu: Anh cũng không phải là thầy giáo của em nữa.
Lý Lộ: Cậu nói bậy gì đó, cậu biết tình cảnh của gay trong xã hội này khó khăn lắm không, cậu không nghĩ tới mẹ của cậu sao? Cậu đừng tưởng chuyện này hay ho lắm, cậu thích tôi thật sao? Hôm nay cậu thích tôi, ngày mai cậu thích tôi, một thời gian sau thì sao? Cậu không cần vì một chút yêu thích ngắn ngủi như vậy mà đi sai đường, tôi không muốn cậu sẽ hối hận đâu.
Chu Chu: Vì sao anh phải nghĩ nhiều như vậy, anh chỉ cần nói cho em biết cảm giác của anh là được rồi, anh có thích em không?
Lý Lộ nhìn màn hình, nhất thời không biết trả lời như thế nào. Sao anh lại không muốn bày tỏ lòng mình được? Anh run rẩy đánh chữ nhưng vẫn không gửi đi, rồi lại liên tục xóa đi những lời lẽ làm đau lòng người, lặp đi lặp lại, cuối cùng một chữ cũng chưa gửi được.
Hà Học Chu cũng không nhắn gì nữa. Màn hình vẫn như cũ dừng ở tin nhắn tỏ tình của chàng trai trẻ, đơn giản mà rực rỡ trong căn phòng tối đen.
Đây là kết thúc thật sự rồi, bản thân tìm nhiều lý do như vậy để từ chối Hà Học Chu, nhưng kỳ thật cũng chỉ là vì bản thân là một người vừa ích kỷ vừa nhát gan. Lý Lộ nâng tay ấn vào tim, chỉ cảm thấy trái tim tràn đầy đau đớn.
Lại trải qua một đêm mất ngủ, anh suy nghĩ cả đêm. Khi Lý Lộ đến công ty cùng một gương mặt trắng bệnh và quầng thâm dưới mắt, đồng nghiệp cả người tỏa ra hương thơm ngọt ngào lại tiến đến gần, giọng điệu bỉ ổi: "Cậu hôm qua đi trộm đồ hay sao? Che mắt cũng thái quá đi!" Lý Lộ không có sức cùng hắn tranh cãi, bỏ cặp xuống mở máy tính lên, chỉ muốn nhanh chóng bắt đầu làm việc, hy vọng bộ não đang loạn cào cào của bản thân có thể vì bận rộn làm việc mà tỉnh táo lại. Đồng nghiệp cố tình lơ đi thái độ lạnh nhạt của Lý Lộ, hắn lại nói: "Đừng nói cậu thất tình nha? Xem mặt của cậu kì, thảm quá rồi."
"Anh cứ xem như tôi đang vậy đi." Lý Lộ đáp cho có lệ. Đồng nghiệp nghe thấy vậy lại càng thêm hăng hái: "Thật hả? Đối tượng là nam hay nữ? Gay lừa kết hôn sẽ bị sét đánh đó!"
"Nếu đối phương là nam, phải yêu đương như thế nào?
"Wow." Mắt của đồng nghiệp trừng lớn, bộ dáng trông cực kỳ cực kỳ ngạc nhiên làm cho Lý Lộ cảm thấy hối hận bản thân sao lại trong lúc nhất thời nóng nảy hỏi vấn đề đó, xoay mặt qua chỗ khác mặc kệ hắn. Đồng nghiệp lại tiến đến gần hơn, ái muội ghé đến vai Lý Lộ: "Đương nhiên là yêu đương như bình thường thôi, cậu chưa thử nói qua à? Có thể thử cùng tôi, tôi dạy cho cậu." Lý Lộ trực tiếp đem đồng nghiệp cùng với ghế dựa đẩy ra xa.
Lúc nghỉ trưa, anh lại nhìn tin nhắn tỏ tình của Hà Học Chu một lần nữa, trả lời nói: "Nếu có thể, chúng ta gặp một rồi nói sau. Cuối tuần tôi sẽ về thành phố S, có thể gặp chứ?
Suy nghĩ cả đêm, rốt cuộc Lý Lộ đưa ra quyết định này.
"Đây là chị gái mà cậu đang theo đuổi đó hả?" Bạn tốt của Hà Học Chu – Mạnh Tranh hỏi. Nhóm bọn họ đã lâu rồi không cùng hẹn nhau chơi bóng, lúc nghỉ ngơi liền thấy Hà Học Chu héo úa nhìn điện thoại, vẻ mặt mất mát. Hỏi ra mới biết Hà Học Chu đang trong tình cảnh tình đầu đơn phương đau khổ. Mạnh Tranh đưa ra một ý kiến: "Mày hãy thử một thời gian không liên lạc với cổ, lâu lâu một chút, để xem cổ có liên lạc với cậu không."
Hà Học Chu lắc đầu, từ chối: "Không được đâu, anh ấy trước đó đều từ chối tao, nếu tao không liên lạc với ảnh, chắc chắn ảnh không có liên lạc với tao đâu."
"Cũng không chắc đâu." Nhất Tâm có nhiều kinh nghiệm yêu đương nói: "Mày cứ thử xem đi, có khi chờ lúc mày không liên lạc với cổ, cổ mới ý thực được sự tồn tại của mày, mày có biết mày bây giờ sẽ bị gọi là gì không?"
"Gọi là gì?"
"Liếm cẩu đó."
*Liếm cẩu(舔狗): Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh
Hà Học Chu trầm mặc. Sau khi về nhà hắn vẫn luôn tự hỏi, thật sự phải làm như vậy sao? Có khi nào việc cậu không chủ động liên hệ nữa đối với Lý Lộ là một loại giải thoát, có khi nào giữa hai người họ thật sự không hề có khả năng? Nhưng biết đâu được? Cứ thử một lần xem. Hà Học Chu đè ép bàn tay muốn gửi tin nhắn cho Lý Lộ, run chân đi xem TV.
Cả ngày cũng không thấy tin nhắn của Hà Học Chu, Lý Lộ không khỏi có chút lo lắng, nhưng khi Lý Lộ xem vòng bạn bè của Hà Học Chu, thấy cậu cùng bạn bè ở sân bóng chụp ảnh trông rất vui vẻ, gương mặt vẫn đẹp trai đầy tỏa sáng như cũ, trông không giống như có vấn đề gì. Vẫn còn trong thời gian làm việc, Lý Lộ vội đến mức cơm cũng không nhớ ăn, nhưng về nhà thì lại không được, anh tâm phiền ý loạn nghĩ vì sao hôm nay Hà Học Chu vẫn chưa gửi tin nhắn cho anh, không lẽ là vì bản thân trả lời quá ít? Hay sự nhiệt tình của tuổi trẻ thật sự đã hết, Lý Lộ chua xót lại một lần nữa xem vòng bạn bè của Hà Học Chu, có chút tức giận nhìn gương mặt tươi trẻ kia. Đến tận đêm khuya, Lý Lộ vẫn lăn lộn qua lại ở trên giường không ngủ được, rốt cuộc vẫn là nhịn không được gửi tin nhắn cho Hà Học Chu: "Hôm nay cậu có vui không?" Nhưng tin nhắn vừa gửi đi, Lý Lộ lại lập tức thu hồi, lại nhắn một câu: "Xin lỗi, tôi gửi nhầm." Hà Học Chu trả lời ngay trong ba giây, Lý Lộ nhìn câu trả lời của Hà Học Chu trên màn hình, rơi vào trầm mặc.
Chu Chu: Anh gửi nhầm sao? Vậy anh hỏi ai hôm nay vui vẻ đó?
Chu Chu: Đã trễ thế này còn cùng bạn bè khác trò chuyện sao? Là con gái à?
Lý Lộ: Không phải con gái, chỉ là một người bạn, vậy cậu hôm nay có vui không?
Chu Chu: Không vui tẹo nào. Anh chưa bao giờ chủ động gửi tin nhắn cho em, lần đầu nửa đêm nhắn cho em mà vẫn chỉ là gửi nhầm thôi, em rất đau khổ.
Lý Lộ: Thật xin lỗi cậu.
Chu Chu: Anh hẳn là sẽ không muốn biết vì sao hôm nay em lại không gửi tin nhắn cho anh ha.
Lý Lộ: Vì sao vậy?
Chu Chu: Bạn của em nói em chỉ biết liếm cẩu anh, em không nghĩ em như vậy, dù sao anh vĩnh viễn cũng sẽ không thích em, nhưng mà em thích anh, em chính là gay, em đã nghĩ kỹ lắm rồi.
Chu Chu: Anh cũng không phải là thầy giáo của em nữa.
Lý Lộ: Cậu nói bậy gì đó, cậu biết tình cảnh của gay trong xã hội này khó khăn lắm không, cậu không nghĩ tới mẹ của cậu sao? Cậu đừng tưởng chuyện này hay ho lắm, cậu thích tôi thật sao? Hôm nay cậu thích tôi, ngày mai cậu thích tôi, một thời gian sau thì sao? Cậu không cần vì một chút yêu thích ngắn ngủi như vậy mà đi sai đường, tôi không muốn cậu sẽ hối hận đâu.
Chu Chu: Vì sao anh phải nghĩ nhiều như vậy, anh chỉ cần nói cho em biết cảm giác của anh là được rồi, anh có thích em không?
Lý Lộ nhìn màn hình, nhất thời không biết trả lời như thế nào. Sao anh lại không muốn bày tỏ lòng mình được? Anh run rẩy đánh chữ nhưng vẫn không gửi đi, rồi lại liên tục xóa đi những lời lẽ làm đau lòng người, lặp đi lặp lại, cuối cùng một chữ cũng chưa gửi được.
Hà Học Chu cũng không nhắn gì nữa. Màn hình vẫn như cũ dừng ở tin nhắn tỏ tình của chàng trai trẻ, đơn giản mà rực rỡ trong căn phòng tối đen.
Đây là kết thúc thật sự rồi, bản thân tìm nhiều lý do như vậy để từ chối Hà Học Chu, nhưng kỳ thật cũng chỉ là vì bản thân là một người vừa ích kỷ vừa nhát gan. Lý Lộ nâng tay ấn vào tim, chỉ cảm thấy trái tim tràn đầy đau đớn.
Lại trải qua một đêm mất ngủ, anh suy nghĩ cả đêm. Khi Lý Lộ đến công ty cùng một gương mặt trắng bệnh và quầng thâm dưới mắt, đồng nghiệp cả người tỏa ra hương thơm ngọt ngào lại tiến đến gần, giọng điệu bỉ ổi: "Cậu hôm qua đi trộm đồ hay sao? Che mắt cũng thái quá đi!" Lý Lộ không có sức cùng hắn tranh cãi, bỏ cặp xuống mở máy tính lên, chỉ muốn nhanh chóng bắt đầu làm việc, hy vọng bộ não đang loạn cào cào của bản thân có thể vì bận rộn làm việc mà tỉnh táo lại. Đồng nghiệp cố tình lơ đi thái độ lạnh nhạt của Lý Lộ, hắn lại nói: "Đừng nói cậu thất tình nha? Xem mặt của cậu kì, thảm quá rồi."
"Anh cứ xem như tôi đang vậy đi." Lý Lộ đáp cho có lệ. Đồng nghiệp nghe thấy vậy lại càng thêm hăng hái: "Thật hả? Đối tượng là nam hay nữ? Gay lừa kết hôn sẽ bị sét đánh đó!"
"Nếu đối phương là nam, phải yêu đương như thế nào?
"Wow." Mắt của đồng nghiệp trừng lớn, bộ dáng trông cực kỳ cực kỳ ngạc nhiên làm cho Lý Lộ cảm thấy hối hận bản thân sao lại trong lúc nhất thời nóng nảy hỏi vấn đề đó, xoay mặt qua chỗ khác mặc kệ hắn. Đồng nghiệp lại tiến đến gần hơn, ái muội ghé đến vai Lý Lộ: "Đương nhiên là yêu đương như bình thường thôi, cậu chưa thử nói qua à? Có thể thử cùng tôi, tôi dạy cho cậu." Lý Lộ trực tiếp đem đồng nghiệp cùng với ghế dựa đẩy ra xa.
Lúc nghỉ trưa, anh lại nhìn tin nhắn tỏ tình của Hà Học Chu một lần nữa, trả lời nói: "Nếu có thể, chúng ta gặp một rồi nói sau. Cuối tuần tôi sẽ về thành phố S, có thể gặp chứ?
Suy nghĩ cả đêm, rốt cuộc Lý Lộ đưa ra quyết định này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất