Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ
Chương 37:
—「Con mắm Khương Thất Ngư này, bộ miệng mồm được phù phép hay sao vậy?」
—「Khương Thất Ngư chửi người cũng thật đẳng cấp!」
—「Lại chửi người nữa rồi! Tử Nhiễm của chúng ta có đắc tội với cô ta không? Tử Nhiễm của chúng ta chỉ là có ý tốt nhắc nhở thôi mà!」
—「Mấy người lầu trên đừng có nôn phân nữa, mới ăn no trong toilet ra à?」
—「Tôi không thể tưởng tượng nổi cảnh người đàn ông quyến rũ nhất phương Đông, Mạnh Kỳ Yến đi gánh phân! Ha ha ha ha ha ha ha.」
—「Vậy ngôi sao ca sĩ cool ngầu Khương Ngũ Hồ gánh phân thì tưởng tượng được không? Chắc là hối hận khi tham gia chương trình này lắm!」
Khương Ngũ Hồ thì không hối hận chút nào.
Từ nhỏ cậu ấy đã lớn lên trong gia đình giàu có, luôn mơ ước cuộc sống điền viên ở nông thôn.
Mọi thứ ở đây rất mới mẻ với cậu ấy.
Cậu ấy còn hớn hở hỏi: "Gánh phân? Gánh phân là gánh để làm gì?"
Khương Thất Ngư nhìn cậu ấy, trả lời: "Để làm đồ tráng miệng."
Khương Ngũ Hồ: "…"
Khương Ngũ Hồ nhìn về phía Mạnh Kỳ Yến: "Ảnh đế Mạnh, thật vậy sao?"
—「Ha ha ha, cậu năm nhà họ Khương không biết mùi đời là gì hết á.」
Mạnh Kỳ Yến dừng lại một chút, giải thích: "Thông thường thì dùng để bón phân."
Khương Ngũ Hồ phấn khích: "Vậy chắc là rất thú vị! Ảnh đế Mạnh, chúng ta cùng đi gánh phân đi."
Mạnh Kỳ Yến xua tay: "Không đi."
Giờ đây chỉ có ba lựa chọn trước mắt, người bình thường thì sẽ không chọn gánh phân.
Mặc dù Khương Thất Ngư không bình thường, nhưng cô cũng sẽ không chọn gánh phân.
Kẻ họ Khương cô đây cũng phải giữ thể diện chứ!
Hạ Nam Thăng đứng lên đầu tiên: "Tôi chọn đào đất! Vừa lúc coi như rèn luyện cơ thể."
Dương Thư Phàm và Khương Tử Nhiễm nhìn nhau, cũng chọn đào đất.
Trông có vẻ đây là cách dễ dàng giữ hình tượng nhất.
Trong ruộng ngô vừa nóng vừa khô, quần áo và lớp trang điểm rất dễ bị ẩm ướt.
Đã không có hành lý, họ không thể dặm lại phấn son!
Lão Vương chỉ vào cái xẻng bên cạnh: "Vậy các cô cậu đi đi, đào ba mảnh đất trước mặt tôi đây."
Ba người ngước lên nhìn, lập tức chóng mặt!
Hóa ra một mảnh đất lại lớn như vậy! Rộng khoảng ba mét, dài mười lăm mét!
Nhưng ba người vẫn lấy công cụ, làm xong trước thì có tiền trước, sẽ ăn được cơm trước!
Trước khi xuống ruộng, Khương Tử Nhiễm gọi Khương Ngũ Hồ: "Anh năm, anh cũng đào đất đi! Chúng ta đào cùng nhau."
Nhìn thấy Mạnh Kỳ Yến và Khương Thất Ngư không mấy quan tâm đến mình, cuối cùng Khương Ngũ Hồ cũng chọn xuống ruộng.
Cậu ấy chưa từng đào đất bao giờ.
Nhưng chắc chắn sẽ thú vị lắm cho xem.
Thấy Khương Ngũ Hồ đi tới, Khương Tử Nhiễm rất vui, xem ra anh năm vẫn đứng về phía cô ta!
—「Lao động là vinh quang! Cửa thứ nhất chị Tử Nhiễm và chị Thư Phàm của chúng ta không hề phàn nàn gì hết.」
—「Sao Khương Thất Ngư vẫn chưa đi xuống? Ảnh đế Mạnh cũng chưa nhúc nhích, sao lại thế này?」
—「Ha ha! Chắc Khương Thất Ngư đang chờ chết đói rồi.」
Lão Vương nhìn Khương Thất Ngư đứng yên nhìn về phương xa, không biết đang nghĩ gì, bất giác có chút sợ hãi cô sẽ nói ra điều gì đó.
Nói không chừng Lý Tiểu Nương và Trương Đại Nha cũng đang xem chương trình này!
Ông ta muốn khuyên họ xuống làm việc, sa sầm mặt nói: "Nhóc con à, người trẻ phải biết chịu khổ!"
Khương Thất Ngư nhìn ông ta, lắc lư cọng cỏ đuôi chó trong tay: "Biết chịu khổ thì sẽ có khổ không hết mà chịu!"
Lão Vương: "…"
Phản nghịch! Cô thật sự phản nghịch!
—「Khương Thất Ngư chửi người cũng thật đẳng cấp!」
—「Lại chửi người nữa rồi! Tử Nhiễm của chúng ta có đắc tội với cô ta không? Tử Nhiễm của chúng ta chỉ là có ý tốt nhắc nhở thôi mà!」
—「Mấy người lầu trên đừng có nôn phân nữa, mới ăn no trong toilet ra à?」
—「Tôi không thể tưởng tượng nổi cảnh người đàn ông quyến rũ nhất phương Đông, Mạnh Kỳ Yến đi gánh phân! Ha ha ha ha ha ha ha.」
—「Vậy ngôi sao ca sĩ cool ngầu Khương Ngũ Hồ gánh phân thì tưởng tượng được không? Chắc là hối hận khi tham gia chương trình này lắm!」
Khương Ngũ Hồ thì không hối hận chút nào.
Từ nhỏ cậu ấy đã lớn lên trong gia đình giàu có, luôn mơ ước cuộc sống điền viên ở nông thôn.
Mọi thứ ở đây rất mới mẻ với cậu ấy.
Cậu ấy còn hớn hở hỏi: "Gánh phân? Gánh phân là gánh để làm gì?"
Khương Thất Ngư nhìn cậu ấy, trả lời: "Để làm đồ tráng miệng."
Khương Ngũ Hồ: "…"
Khương Ngũ Hồ nhìn về phía Mạnh Kỳ Yến: "Ảnh đế Mạnh, thật vậy sao?"
—「Ha ha ha, cậu năm nhà họ Khương không biết mùi đời là gì hết á.」
Mạnh Kỳ Yến dừng lại một chút, giải thích: "Thông thường thì dùng để bón phân."
Khương Ngũ Hồ phấn khích: "Vậy chắc là rất thú vị! Ảnh đế Mạnh, chúng ta cùng đi gánh phân đi."
Mạnh Kỳ Yến xua tay: "Không đi."
Giờ đây chỉ có ba lựa chọn trước mắt, người bình thường thì sẽ không chọn gánh phân.
Mặc dù Khương Thất Ngư không bình thường, nhưng cô cũng sẽ không chọn gánh phân.
Kẻ họ Khương cô đây cũng phải giữ thể diện chứ!
Hạ Nam Thăng đứng lên đầu tiên: "Tôi chọn đào đất! Vừa lúc coi như rèn luyện cơ thể."
Dương Thư Phàm và Khương Tử Nhiễm nhìn nhau, cũng chọn đào đất.
Trông có vẻ đây là cách dễ dàng giữ hình tượng nhất.
Trong ruộng ngô vừa nóng vừa khô, quần áo và lớp trang điểm rất dễ bị ẩm ướt.
Đã không có hành lý, họ không thể dặm lại phấn son!
Lão Vương chỉ vào cái xẻng bên cạnh: "Vậy các cô cậu đi đi, đào ba mảnh đất trước mặt tôi đây."
Ba người ngước lên nhìn, lập tức chóng mặt!
Hóa ra một mảnh đất lại lớn như vậy! Rộng khoảng ba mét, dài mười lăm mét!
Nhưng ba người vẫn lấy công cụ, làm xong trước thì có tiền trước, sẽ ăn được cơm trước!
Trước khi xuống ruộng, Khương Tử Nhiễm gọi Khương Ngũ Hồ: "Anh năm, anh cũng đào đất đi! Chúng ta đào cùng nhau."
Nhìn thấy Mạnh Kỳ Yến và Khương Thất Ngư không mấy quan tâm đến mình, cuối cùng Khương Ngũ Hồ cũng chọn xuống ruộng.
Cậu ấy chưa từng đào đất bao giờ.
Nhưng chắc chắn sẽ thú vị lắm cho xem.
Thấy Khương Ngũ Hồ đi tới, Khương Tử Nhiễm rất vui, xem ra anh năm vẫn đứng về phía cô ta!
—「Lao động là vinh quang! Cửa thứ nhất chị Tử Nhiễm và chị Thư Phàm của chúng ta không hề phàn nàn gì hết.」
—「Sao Khương Thất Ngư vẫn chưa đi xuống? Ảnh đế Mạnh cũng chưa nhúc nhích, sao lại thế này?」
—「Ha ha! Chắc Khương Thất Ngư đang chờ chết đói rồi.」
Lão Vương nhìn Khương Thất Ngư đứng yên nhìn về phương xa, không biết đang nghĩ gì, bất giác có chút sợ hãi cô sẽ nói ra điều gì đó.
Nói không chừng Lý Tiểu Nương và Trương Đại Nha cũng đang xem chương trình này!
Ông ta muốn khuyên họ xuống làm việc, sa sầm mặt nói: "Nhóc con à, người trẻ phải biết chịu khổ!"
Khương Thất Ngư nhìn ông ta, lắc lư cọng cỏ đuôi chó trong tay: "Biết chịu khổ thì sẽ có khổ không hết mà chịu!"
Lão Vương: "…"
Phản nghịch! Cô thật sự phản nghịch!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất