Biên Giới 18

Chương 47: cầu hôn

Trước Sau
"Mễ Uyên sắp sinh rồi, hôm đó em sẽ xin nghỉ phép tới thăm cô ấy."

"Um."

[Ngày 9 tháng 4 năm 2009, Mễ Uyên hạ sinh cậu con trai đầu lòng, bố mẹ cô cùng bố mẹ Lăng Triết lại vui vẻ nói cười, cậu nhóc kháu khỉnh nằm trên tay Lăng Triết ngủ ngoan.

[Lăng Triết đưa đứa trẻ lại chỗ Hạ Y nhưng cô không chạm vào, cô nhìn cậu nhóc với ánh mắt trìu mến, Phó Quân nhìn ra sự yêu mến đứa trẻ này của Hạ Y. Anh tiến lại gần nhìn, thật sự rất dễ thương.

"Thích trẻ con như vậy à?" - anh hỏi cô.

"Ừm, dễ thương như vậy mà." - cô cười nói.

"Vậy chúng ta cũng về sinh một đứa" - âm lượng vừa đủ cho hai người nghe, lời anh nói toàn là ý cười.

[Hạ Y nghe xong liền đánh nhẹ vào tay anh. Anh cười khoác vai cô rời đi.

[Trong hai năm nay, Mễ Uyên vẫn thường xuyên cùng Hạ Y và Phó Quân đưa cậu nhóc - Lăng Dương đi chơi. Cậu nhóc này thông minh bẩm sinh, hai tuổi nhưng ai nói gì cậu cũng đáp lại được.

[Lăng Dương mỗi lần gặp Phó Quân đều bám dính không buông, Lăng Triết cười khổ nhìn Phó Quân.



"Cậu chịu khó chút đi, chờ nó lớn nó ẵm con cậu lại" - Lăng Triết cười khổ nói

[Cả nhóm người bật cười, đúng là nhà có trẻ con thì vui vẻ hẳn, tiếng cười hằn nào cũng rộn vang cả căn nhà

[Hạ Y ngồi trên xe, ánh mắt hướng ra ngoài, trên mặt cô hiện rõ nhiều suy tư. Hiện tại cô và Phó Quân đã bên nhau được bốn năm, anh vẫn không có dấu hiệu sẽ cầu hôn cô. Hạ Y không biết anh có thật sự yêu cô không.

[Cô quay đầu muốn nói

đó nhưng lời đến cổ họng lại nuốt vào trong.]

"Sao vậy? Có gì muốn nói với anh à?"

[Phó Quân nhận ra sự bất thường của cô, anh lên tiếng trước. Hạ Y nhìn anh một lúc vẫn không nói gì, cô không vui tựa đầu vào ghế.

"Tiểu ngốc, anh hỏi em đó!"

"Anh có yêu em không?"[Hạ Y hỏi câu hỏi mà cô thắc mắc bấy lâu nay, trong xe chỉ có tiếng anh cười trầm thấp. Hạ Y khó hiểu nhìn anh.

"Anh hành động nhiều như vậy mà em không nhìn ra sao? Có người đàn ông nào không yêu em mà lại dẫn em về ra mắt bố mẹ mình không? Không yêu em mà ở trước mặt mọi người ôm em?" - Phó Quân ôn tồn xoa dịu sự nghi hoặc của cô.

"Vậy tại sao...sao anh.." - Hạ Y không biết phải mở miệng thế nào.



"Anh làm sao? Anh không hôn em nhiều hơn à?" - Phó Quân nghiên đầu cười.

[Hạ Y không biết nói thế nào nên im lặng nhắm mắt lại. Phó Quân biết cô đang nghĩ gì, anh biết bốn năm qua với cô không phải là khoảng thời gian ngắn. Cô vì anh mà kháng lại chỉ thị chuyển công tác của bộ y tế để ở lại đại đội S

[Anh thầm tính toán trong đầu, sau khi về lại đại đội anh nhanh chóng thực hiện kế hoạch. Anh bắt đầu công việc tổ chức một buổi cầu hôn lãng mạng nhất cho cô, anh không muốn cô chịu thiệt thòi nên mọi thứ anh đều làm tốt nhất.

[Phó Quân chọn nơi cầu hôn cô là tại bãi biển trong thành phố. Anh bố trí hoa hướng dương xung quanh lối đi, toàn bộ hoa đều do anh tự tay chọn. Màu chủ đạo là vàng đen, một tốp người nhanh chóng thực hiện dưới sự chỉ đạo của anh.

[Lần này người giúp anh dẫn Hạ Y tới là Trương Kiều, Hạ Y xúc động đến đỏ khoé mắt. Tại buổi cầu hôn gió biển thổi bay từng sợi tóc của cô, Hạ Y có chút nặng bước chân

[Không để cô phải bước đi một mình, Phó Quân bước nhanh tới nắm lấy tay cô, hai người hạnh phúc tiến về phía trung tâm.]"Từ nay về sau, anh cũng sẽ đồng hành với em như thế này" - Phó Quân vừa dìu cô đi vừa cúi đầu nói nhỏ vào tai cô.

[Phó Quân quỳ một gối xuống lấy ra chiếc nhẫn mà mình đã kĩ càng chọn lựa đưa ra trước mặt Hạ Y, lại nói ra lời cầu hôn chân thành nhất, cô không nghĩ anh vậy mà lại giấu cô suy nghĩ của anh

[Hạ Y đưa tay chấp nhận lời cầu hôn của anh, mọi người bên dưới càng hô hoán to hơn, Mễ Uyên cũng có mặt, cô giao Lăng Dương cho Lăng Triết rồi chạy lên hàng đầu xem cho rõ.]

[Một tháng sau khi cầu hôn Hạ Y, biên giới lại lần nữa bị xâm lấn, Đường Lâm lại gọi Phó Quân chuẩn bị ra trận. Lần này có sự kết hợp của 3 đội là A, S và H.]

[Phó Quân ngồi nghe ông luyên thuyên cả buổi, tóm lại là lần này quân địch khá mạnh, tối nay bọn họ đến đội H họp chiến lược.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau