Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!

Chương 26

Trước Sau
Kể từ 2 tuần sau đó, ngày mẹ Kình Ngọc được xuất viện

Trong nhà đầy ắp thùng đồ dì Kình Tú gửi đến, mẹ Kình cúi xuống đọc bức thư trong thùng đồ rồi bất giác rơi nước mắt

Kình Ngọc ngồi bên cạnh bà im lặng không nói gì, mắt nhìn qua một thùng đồ có đề gửi cho mình

Mở ra bên trong đầy ắp bộ đồ của nam, kích cỡ phù hợp với hắn

Kinh Ngọc nhìn chúng một chút rồi lại đóng vào

Biết rõ ý dì muốn hắn sống đúng với giới tính thật, không cần phải giả làm nữ nữa nhưng hắn không đủ can đảm để đối diện với Lục Vũ Minh

_Ting

Vừa mới nghĩ đến đã thấy cậu chuyển tin nhắn tới

/Lục Vũ Minh: Cậu rảnh không? Đến chỗ này với tớ nha [ Đã gửi kèm địa chỉ ]

Kình Ngọc không cần xem địa chỉ trước đã nhắn lại

/Bạn gái xinh đẹp C: Được, tới liền.

Từ lúc yêu vào sự mê muội trong mắt hắn ngày càng rõ

Nhìn vào màn hình mới để ý chưa đặt biệt danh Lục Vũ Minh, đột nhiên nảy ra ý tưởng đặt biệt danh ghẹo cậu một phen'Bạn gái xinh đẹp O ' đã đặt biệt danh cho bạn là ' Chồng yêu Q '

Bên kia Lục Vũ Minh đang uống nước vì bị sốc suýt phun hết ra ngoài, tay cầm điện thoại run rẩy cảm thấy mắt mình bị mờ

" ...Gì vậy trời.

Sao cô ấy chưa quên vụ đó nữa!

**

Lục Vũ Minh cùng Kinh Ngọc tới điểm hẹn, đây là nơi đầu tiên hai người ngắm hoàng hôn với nhau

...Và có lẽ đây cũng là lần cuối.

Hai người mỗi người một que kem trên tay ngồi trên chiếc ghế đối diện ra biểnKinh Ngọc ngồi bên cạnh, nhận ra vẻ mặt thẫn thờ của cậu từ nãy đến giờ, hắn

đưa tay xoay nhẹ cằm cậu nhìn về phía mình

"

Có chuyện gì khiến cậu phân tâm vậy?"

Tâm trí Lục Vũ Minh lúc này mới trở về thực tại, để ý que kem đã chảy ra đến mu bàn tay

A! Kem của tớ

Thay vì trả lời Kinh Ngọc, cậu đánh lạc hướng bằng cách hoảng loạn vì kem chảy



Đột nhiên Kình Ngọc kéo tay cậu qua rồi liếm chỗ kem bị chảy ra một cách vô cùng dụ hoặc

Sau đó cô giật lấy que kem trên tay cậu rồi đưa cho cậu que kem của mình

" Đổi đi, tôi thấy cái của cậu ngon hơn. "

" ưm...ừm. "

Bởi vì bị xoay như chong chóng mà Lục Vũ Minh tựa người mất hồn gật đầu

Đến khi nhận ra thì hai cái que kem có gì khác nhau đâu mà ngon hơn!

Rõ ràng cùng một vị mà! Bịp rồi!

Định quay qua chất vấn mà đập vào mắt hình ảnh Kình Ngọc ăn que kem mà mình dùng qua, tâm trí cậu muốn nổ tung

Thôi bỏ đi... không so đo với một cô gái." Mà Ngọc Ngọc này, tại sao hồi đó cậu lại đồng ý hẹn hò với tớ? "

Động tác Kình Ngọc hơi khựng lại sau đó trả lời

H

'Không biết, tự nhiên đồng ý thôi. "

...Là hứng lên mới đồng ý sao? Không phải vì tớ cứu cậu à? "

'Ừm, do cậu cứu tôi nên mới hứng lên đó. "

"..." Cứ cảm thấy có chỗ nào kì kì.

11

'Vậy nếu tớ nói đám người đó là do tớ thuê để lấy le với cậu thì có thấy thất vọng không? "

Kinh Ngọc nghe vậy quay qua, vẻ không bất ngờ mấy

'Thật ra lần đó tôi cũng thấy cấn cấn rằng tại sao một đứa nhỏ con trên cậu có thể cân 3 người to con như vậy? Bởi thế tôi mới đồng ý hẹn hò xem có trò gì."

." Thì ra bắt bài trước rồi hả? Hệ thống ngươi ra đây nói gì đi.

Hệ thống: [...Tôi có biết gì đâu. Không ngờ nữ chính thâm sâu khó lường. ]

" Dù vậy tôi rất vui vì cậu dùng cả thủ đoạn để cua tôi, cậu sẽ chịu trách nhiệm với tôi suốt đời đúng chứ? "

" Cái này... " Cứ cảm thấy có cái gì không đúng lắm

Hệ thống: [ Đừng để bị nữ chính dụ dỗ! ]Chẳng lẽ cậu dùng thủ đoạn để khiến tôi yêu cậu rồi không chịu trách nhiệm?"

Kình Ngọc mỉm cười 'thân thiện nắm tay cậu ngày càng chặt giống như đang thách thức thử nói không xem?'

Lục Vũ Minh thầm đổ mồ hôi hột



Tự nhiên thấy Kình Ngọc có chút...đáng sợ.

'Không trả lời chính là đồng ý đấy nhé?"

Lục Vũ Minh dứt khoát rút tay mình ra, trong đầu cậu đã có quyết định rồi

Hãy để cô chán ghét mình trước, như vậy lúc chia tay mới bớt đau thương

" Về thôi, muộn rồi.

Thấy thái độ Lục Vũ Minh thay đổi đột ngột, còn có chút lạnh nhạt

Chỉ chút đó thôi cũng khiến Kình Ngọc tựa hồ có khí lạnh phủ đầy bao quanh mình

Là hắn làm lố quá khiến cậu ấy giận sao?

Hay lúc nãy hắn lỡ nói gì không đúng?

Hôm nay sắc mặt cậu ấy cũng rất lạ...Lục Vũ Minh bước mấy bước nhưng không thấy tiếng bước chân đi theo

Cậu quay đầu lại thì thấy giọt lệ đang chảy trên khuôn mặt của Kình Ngọc

Cô đứng quay lưng ánh hoàng hôn, nước mắt không ngừng chảy ra nhưng lại không hề phát ra một tiếng nức nở

Lục Vũ Minh nhìn mà hoảng đến phát ngốc, vội chạy lại lau đi nước mắt trên mặt cô

Sợ rằng người ngoài nhìn vào lại tưởng cậu ăn hiếp con gái nhà lành

" Sao...sao lại khóc? '

" Có phải tôi nói gì sai?..lúc nãy cậu còn rút tay ra...

"..." Mới chỉ phũ phàng tí thôi mà đã khóc tới mức này rồi? Vậy lúc chia tay tính sao?

[ Có lẽ con gái lúc yêu sâu đậm rất nhạy cảm, cơ mà phải tuyệt tình vậy cậu và nữ chính mới dứt được!]

Hệ thống nói đúng nhưng...

Khi nhìn thấy Kình Ngọc khóc cậu lại không lỡ

' Xin lỗi...nãy tớ hơi mệt mới vậy."

Có thật không? "

"Ừm."Lúc này Kình Ngọc mới bắt đầu ngưng khóc, không đòi hỏi gì thêm

Hắn mong rằng những điều cậu nói là thật....

Mong là vậy

Mong là vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau