Chương 12: Ham Muốn Kiểm Soát 1
Ngôn Dịch mặc chiếc áo ba lỗ màu đen mỏng dính đi xuống lầu.
Phía xa xa, thuỷ triều đang ập vào bờ theo từng đợt sóng.
Nhà Kỳ Lãng nằm trong khu phức hợp hướng ra biển trong tiểu khu Sâm Dữ, tách biệt hoàn toàn với khu dân cư cao tầng phía sau, có thể đi bộ bên trong khuôn viên nhưng sẽ có chốt an ninh ngăn nội khu lại.
Cư dân ở các khu cao tầng không thể vào trong khu biệt thự, chỉ có các hộ gia đình ở khu phức hợp mới được sử dụng các dịch vụ công cộng tiện ích bên trong mà thôi.
Ngôn Dịch và Kỳ Lãng chơi với nhau từ nhỏ, nhân viên bảo an trong khu phức hợp đã quen mặt rồi nên dĩ nhiên sẽ không ngăn Ngôn Dịch lại nhưng Ngôn Dịch không nghe lời Bạch Hòa đến nhà Kỳ Lãng để lấy "thứ cần thiết" vì Ngôn Dịch không muốn để Bạch Hòa dùng đồ mà Kỳ Lãng đã từng chạm vào.
Anh đi thẳng ra ngoài tiểu khu rồi bước vào một cửa hàng tiện lợi vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Nhìn kệ hàng một lúc, Ngôn Dịch chọn mấy loại băng vệ sinh mà Bạch Hòa thường dùng. Nhãn hiệu đó vừa sản xuất mẫu mới, Ngôn Dịch cẩn thận so sánh sự khác biệt giữa mẫu cũ và mẫu mới thì thấy trong mẫu mới có thêm các thành phần như bạc hà, ích mẫu.
Bạc hà? Ngôn Dịch cau mày, không chọn loại đó rồi chọn một nhãn hiệu khác mà bản thân anh đánh giá là khá tốt. Sau khi lấy cả loại hàng ngày và ban đêm, Ngôn Dịch đi ra quầy thanh toán.
"Cháu mua cho chị gái hả?", cô thu ngân cười hỏi.
Cô ấy mới đến đây làm việc chưa được bao lâu nhưng cũng đã quen mặt Ngôn Dịch và Bạch Hòa. Hai người thường xuyên cùng đến mua đồ ăn vặt và Coca nên đã trở thành khách quen của quán.
Ngôn Dịch quét mã QR rồi nhận lấy cái túi: "Cậu ấy không phải chị gái cháu."
"Ồ, không phải à?"
"Không ạ."
Hai chữ này dừng trên đầu lưỡi anh mang theo sức nặng nghìn cân.
Lúc Ngôn Dịch về đến nhà, Bạch Hòa vẫn đang trong nhà tắm chờ anh. Anh đưa túi đồ qua khe hở nhà tắm cho cô. Bạch Hòa nhìn qua rồi nói bằng giọng ngạc nhiên: "Đây không phải nhãn hiệu tớ hay dùng mà?"
"Mẫu này tốt hơn đó, cậu dùng thử xem.", Ngôn Dịch đứng ngoài cửa nói: "Tớ thấy ổn mà."
"Cậu chưa dùng bao giờ mà, sao cậu biết được?"
"Cậu cứ dùng thử xem, nếu không tốt thì đổi loại khác."
Bạch Hòa nhún vai, không có ý phản đối.
Ngôn Dịch là một người thực sự rất chu đáo, anh thường muốn cô dùng những sản phẩm mà bản thân anh thấy tốt, rồi dần dần thay đổi thói quen sử dụng ban đầu của cô.
Ví dụ Bạch Hòa thích ăn nhãn hiệu tinh bột củ sen nào đó thì về sau Ngôn Dịch sẽ giới thiệu cho cô một nhãn hiệu khác ăn ngon hơn, giá rẻ hơn, còn có thể trộn cùng các loại hạt và trái cây sấy khô, lúc đó Bạch Hòa ăn miếng đầu tiên thôi mà đã thích ngay rồi.
Không chỉ lần đó, trong mọi phương diện, Ngôn Dịch đều có thể tham khảo những món đồ tốt hơn cho cô, kể cả việc đi dạo mua quần áo, cô và bạn thân đi mua thì Ngôn Dịch cũng sẽ đi cùng cô.
Tất cả quần áo và váy của cô đều là nhờ Ngôn Dịch tỉ mỉ lựa chọn.
Mắt nhìn của Ngôn Dịch thực sự tốt hơn Bạch Hòa, gu thẩm mỹ cũng rất cao nên từ đó Bạch Hòa rất vui vẻ tiếp nhận sự chọn lựa của Ngôn Dịch, tuỳ tiện để Ngôn Dịch nhào nặn bản thân thành hình dáng mà anh thấy hài lòng.
Phía xa xa, thuỷ triều đang ập vào bờ theo từng đợt sóng.
Nhà Kỳ Lãng nằm trong khu phức hợp hướng ra biển trong tiểu khu Sâm Dữ, tách biệt hoàn toàn với khu dân cư cao tầng phía sau, có thể đi bộ bên trong khuôn viên nhưng sẽ có chốt an ninh ngăn nội khu lại.
Cư dân ở các khu cao tầng không thể vào trong khu biệt thự, chỉ có các hộ gia đình ở khu phức hợp mới được sử dụng các dịch vụ công cộng tiện ích bên trong mà thôi.
Ngôn Dịch và Kỳ Lãng chơi với nhau từ nhỏ, nhân viên bảo an trong khu phức hợp đã quen mặt rồi nên dĩ nhiên sẽ không ngăn Ngôn Dịch lại nhưng Ngôn Dịch không nghe lời Bạch Hòa đến nhà Kỳ Lãng để lấy "thứ cần thiết" vì Ngôn Dịch không muốn để Bạch Hòa dùng đồ mà Kỳ Lãng đã từng chạm vào.
Anh đi thẳng ra ngoài tiểu khu rồi bước vào một cửa hàng tiện lợi vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Nhìn kệ hàng một lúc, Ngôn Dịch chọn mấy loại băng vệ sinh mà Bạch Hòa thường dùng. Nhãn hiệu đó vừa sản xuất mẫu mới, Ngôn Dịch cẩn thận so sánh sự khác biệt giữa mẫu cũ và mẫu mới thì thấy trong mẫu mới có thêm các thành phần như bạc hà, ích mẫu.
Bạc hà? Ngôn Dịch cau mày, không chọn loại đó rồi chọn một nhãn hiệu khác mà bản thân anh đánh giá là khá tốt. Sau khi lấy cả loại hàng ngày và ban đêm, Ngôn Dịch đi ra quầy thanh toán.
"Cháu mua cho chị gái hả?", cô thu ngân cười hỏi.
Cô ấy mới đến đây làm việc chưa được bao lâu nhưng cũng đã quen mặt Ngôn Dịch và Bạch Hòa. Hai người thường xuyên cùng đến mua đồ ăn vặt và Coca nên đã trở thành khách quen của quán.
Ngôn Dịch quét mã QR rồi nhận lấy cái túi: "Cậu ấy không phải chị gái cháu."
"Ồ, không phải à?"
"Không ạ."
Hai chữ này dừng trên đầu lưỡi anh mang theo sức nặng nghìn cân.
Lúc Ngôn Dịch về đến nhà, Bạch Hòa vẫn đang trong nhà tắm chờ anh. Anh đưa túi đồ qua khe hở nhà tắm cho cô. Bạch Hòa nhìn qua rồi nói bằng giọng ngạc nhiên: "Đây không phải nhãn hiệu tớ hay dùng mà?"
"Mẫu này tốt hơn đó, cậu dùng thử xem.", Ngôn Dịch đứng ngoài cửa nói: "Tớ thấy ổn mà."
"Cậu chưa dùng bao giờ mà, sao cậu biết được?"
"Cậu cứ dùng thử xem, nếu không tốt thì đổi loại khác."
Bạch Hòa nhún vai, không có ý phản đối.
Ngôn Dịch là một người thực sự rất chu đáo, anh thường muốn cô dùng những sản phẩm mà bản thân anh thấy tốt, rồi dần dần thay đổi thói quen sử dụng ban đầu của cô.
Ví dụ Bạch Hòa thích ăn nhãn hiệu tinh bột củ sen nào đó thì về sau Ngôn Dịch sẽ giới thiệu cho cô một nhãn hiệu khác ăn ngon hơn, giá rẻ hơn, còn có thể trộn cùng các loại hạt và trái cây sấy khô, lúc đó Bạch Hòa ăn miếng đầu tiên thôi mà đã thích ngay rồi.
Không chỉ lần đó, trong mọi phương diện, Ngôn Dịch đều có thể tham khảo những món đồ tốt hơn cho cô, kể cả việc đi dạo mua quần áo, cô và bạn thân đi mua thì Ngôn Dịch cũng sẽ đi cùng cô.
Tất cả quần áo và váy của cô đều là nhờ Ngôn Dịch tỉ mỉ lựa chọn.
Mắt nhìn của Ngôn Dịch thực sự tốt hơn Bạch Hòa, gu thẩm mỹ cũng rất cao nên từ đó Bạch Hòa rất vui vẻ tiếp nhận sự chọn lựa của Ngôn Dịch, tuỳ tiện để Ngôn Dịch nhào nặn bản thân thành hình dáng mà anh thấy hài lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất