Bộ Ba Không Nghi Kỵ

Chương 15: Ham Muốn Kiểm Soát 4

Trước Sau
Lúc Ngôn Dịch tắm xong đi vào thì Bạch Hòa đã ngủ say rồi.

Anh đứng ở cạnh cửa, lặng lẽ nhìn ngắm khuôn mặt đang say ngủ của cô. Anh không cần sự xin phép mà cứ đi thẳng vào rồi ngồi xổm xuống bên cạnh chiếc giường đơn của Bạch Hòa.

Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào hàng mi dài, sống mũi cao thẳng và đôi môi hồng hào căng bóng của cô...

"Cậu muốn kết hôn với ai?", giọng anh trầm thấp mà dịu dàng.

Nghe thấy tiếng mở cửa bên ngoài, Ngôn Dịch bước ra khỏi phòng Bạch Hòa. Cuối cùng cũng xong việc để được về nhà, trên khuôn mặt bố mẹ Bạch Hòa thoáng qua vẻ mệt mỏi.

"Cô chú."

"Ngôn Dịch, cháu chưa ngủ à?", Bạch Hâm Thành ngạc nhiên hỏi, "Không phải chú bảo cháu đi ngủ sớm một chút sao?"

"Chị đau bụng nên cháu vừa đi mua thuốc về ạ."

"Sao lại thế?", mẹ Đường Hân đặt cuốn sổ xuống rồi lo lắng hỏi: "Ăn đồ không sạch nên đau bụng à?"

"Chị đến kỳ sinh lý thôi, không sao đâu ạ."

Bà ấy nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm.

"Giờ cô chú mới xong việc, hôm nay mấy đứa nhỏ cấp ba tốt nghiệp nên quán đông khách lắm.", Bạch Hâm Thành vui vẻ nhìn Ngôn Dịch, "Tiểu Ngôn, vất vả cho cháu rồi, cảm ơn cháu vì đã chăm sóc chị Bạch Hòa nhé."



"Chuyện cháu nên làm mà."

Ngôn Dịch bưng hai bát canh trứng chim từ trong phòng bếp ra: "Cô chú ăn một chút đi, vẫn còn nóng đấy ạ, lót dạ một chút rồi đi ngủ."

"Ôi đứa nhỏ này.", Đường Hân ngượng ngùng nói, "Cháu còn nhỏ như vậy mà còn phải chăm sóc cô chú, sau này không cần lo cho cô chú đâu nha, cô chú ăn tạm đồ ở quán rồi."

"Chuyện này thì có gì đâu ạ, giờ tốt nghiệp rồi, cháu cũng không biết sau này còn có thể làm cho cô chú thêm bao nhiêu lần nữa."

Bạch Hâm Thành nhìn đứa nhỏ hiểu chuyện này thì thấy còn thân thiết hơn cả con ruột của mình.

"Ngôn Dịch này, chú và dì cháu đã trao đổi với nhau, cháu ở nhà cô chú cũng nhiều năm như vậy rồi, sao cháu không chuyển hộ khẩu sang nhà cô chú để cô chú nhận nuôi cháu, sau này cô chú cũng như bố mẹ của cháu vậy."

"Đúng đúng.", Đường Hân vội vàng nói: "Cô và chú của cháu cũng bàn bạc chuyện này mấy năm rồi, lúc đó cháu còn nhỏ, sợ cháu không chấp nhận ba mẹ mới nên không nói. Giờ cháu cũng mười bảy tuổi, là người lớn rồi nên cô chú thực sự hy vọng chúng ta sẽ trở thành người một nhà, chị Bạch Hòa cũng sẽ vui lắm đấy."

Bàn tay giấu sau lưng của Ngôn Dịch siết thật chặt.

"Cháu cảm ơn cô chú, hai người đối xử với cháu thực sự rất tốt nhưng cháu đã có bố mẹ rồi ạ, cháu xin lỗi vì không đồng ý với đề nghị của cô chú được."

Bạch Hâm Hành và Đường Hân ngượng ngùng nhìn nhau rồi vội vàng nói: "Cô chú không có ý muốn thay thế bố mẹ cháu đâu, cô chú chỉ mong chúng ta có thể trở thành người một nhà thôi."

Ngôn Dịch im lặng một lát rồi mỉm cười hòa nhã với họ: "Cô chủ à, dĩ nhiên là chúng ta sẽ trở thành người một nhà, đây là chuyện không thể nghi ngờ được nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau