Chương 31: Trò Chơi Tình Yêu 4
Bạch Hòa theo dõi trận đấu một lúc thì ngáp ngắn ngáp dài, chán muốn chết nên lôi điện thoại ra.
Hai chàng trai chơi bóng đến khi mệt nhoài, lúc nhìn về phía Bạch Hòa thì thấy cô gái nhỏ đã tựa vào cột bóng rổ chơi game trên điện thoại từ lúc nào rồi.
Kỳ Lãng tự thấy mình hơi ngu ngốc, tự nhiên đi đối đầu với một đứa trẻ còn đang vị thành niên, trông chả trưởng thành gì cả.
Anh ném quả bóng đi rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Hòa: "Chơi gì đó?"
Kỳ Lãng vừa đến gần, Bạch Hòa đã cảm nhận được một hơi nóng bao phủ lấy mình.
Người tên này nóng thật đấy, nhất là sau khi vận động, ngồi bên cạnh cậu ấy như thể ngồi cạnh cái lò sưởi, thật sự nóng không chịu được.
Cô không khỏi nghĩ đến viễn cảnh sau này nếu vợ Kỳ Lãng nằm ngủ cạnh cậu ấy thì mùa đông chắc cũng khá ổn, còn mùa hè thì sao mà chịu được, chắc chắn là bị anh thiêu cháy.
"Nghĩ gì thế hả?", Kỳ Lãng dùng cánh tay cường tráng khua vào người Bạch Hòa.
"Không có gì.", Bạch Hòa thoáng giật mình, hai má đỏ bừng lên.
Tự nhiên nghĩ đến viễn cảnh Kỳ Lãng và vợ cậu ấy ngủ chung làm gì vậy hả, có phải chuyện của mình đâu!
Kỳ Lãng đưa chai điện giải đã uống hết phân nửa cho Bạch Hòa. Cô tiện tay nhận lấy nhưng bị Ngôn Dịch ngăn lại. Anh mở nắp chai nước khoáng mà mình chưa kịp uống rồi đặt vào tay cô: "Đang đến tháng đừng uống lung tung."
"Ồ."
Bạch Hòa đã quen với việc được Ngôn Dịch chăm sóc nên cũng không nghĩ nhiều mà nhận lấy chai nước khoáng của Ngôn Dịch rồi tu ừng ực.
Ba người ngồi trên sân bóng rổ ngắm hoàng hôn mùa hạ ở phía xa xa, ráng chiều nhuộm vàng màu sơ mi trắng của Kỳ Lãng. Ngôn Dịch mặc bộ quần áo bóng rổ đỏ rực như màu của hoàng hôn, thân hình tuyệt đẹp, làn da trắng trẻo.
Sau khi chơi thể thao, người Kỳ Lãng ướt đẫm như vừa chạy ra từ cơn mưa, mồ hôi tí tách từng giọt. So với anh thì Ngôn Dịch ít mồ hôi hơn, cả người nhẹ nhàng sạch sẽ, Bạch Hòa dựa vào cánh tay Ngôn Dịch chơi game.
Kỳ Lãng tò mò vươn người qua: "Không đánh quái vật, không đồ trang bị, chỉ rút mấy tấm thẻ như thế này thì có gì thú vị."
Bạch Hòa đang chơi một trò chơi yêu đương Otome trên một nền tảng nhỏ, dạo này chơi đến chết mê chết mệt.
"Cậu không hiểu đâu, tớ đang làm nhiệm vụ với nhân vật nam chính mà tớ thích, nếu ăn may thì tớ có thể rút được một tấm thẻ cốt truyện cấp S, tràn ngập cảm giác yêu đương luôn đấy."
"Nếu muốn yêu đương thì sao cậu không tìm bạn trai ngoài đời thực đi, chơi với nhân vật trong game đúng là lãng phí thời gian."
"Cậu không hiểu được đâu Kỳ Lãng, đừng làm phiền tớ.", Bạch Hòa tựa đầu vào vai Ngôn Dịch, hoàn toàn không muốn để ý đến anh.
Ngôn Dịch tiện miệng nói: "Cậu ấy rút được thẻ bài, trúng cốt truyện bản giới hạn trong game, nửa đêm phấn khích đến mức suýt lăn khỏi giường."
"..."
Bạch Hòa đẩy nhẹ Ngôn Dịch, anh dè dặt nhếch khóe miệng rồi lại ấn đầu cô xuống vai mình.
Kỳ Lãng: "Hoá ra đây là game khiêu dâm hả."
Bạch Hòa vội vàng giải thích: "Không phải! Cốt truyện tình yêu với bạn trai chỉ có thẻ bài cấp S mới có thôi, phải nạp tiền mới mua được, còn nếu gặp may thì trong hàng nghìn thẻ mới có một thẻ như vậy."
"Thì vẫn là game khiêu dâm."
"Ẹc, tớ không phủ nhận nhưng chơi lâu như vậy rồi mà tớ cũng chỉ rút được..."
Kỳ Lãng và Ngôn Dịch cùng nhìn về phía cô.
Hai chàng trai chơi bóng đến khi mệt nhoài, lúc nhìn về phía Bạch Hòa thì thấy cô gái nhỏ đã tựa vào cột bóng rổ chơi game trên điện thoại từ lúc nào rồi.
Kỳ Lãng tự thấy mình hơi ngu ngốc, tự nhiên đi đối đầu với một đứa trẻ còn đang vị thành niên, trông chả trưởng thành gì cả.
Anh ném quả bóng đi rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Hòa: "Chơi gì đó?"
Kỳ Lãng vừa đến gần, Bạch Hòa đã cảm nhận được một hơi nóng bao phủ lấy mình.
Người tên này nóng thật đấy, nhất là sau khi vận động, ngồi bên cạnh cậu ấy như thể ngồi cạnh cái lò sưởi, thật sự nóng không chịu được.
Cô không khỏi nghĩ đến viễn cảnh sau này nếu vợ Kỳ Lãng nằm ngủ cạnh cậu ấy thì mùa đông chắc cũng khá ổn, còn mùa hè thì sao mà chịu được, chắc chắn là bị anh thiêu cháy.
"Nghĩ gì thế hả?", Kỳ Lãng dùng cánh tay cường tráng khua vào người Bạch Hòa.
"Không có gì.", Bạch Hòa thoáng giật mình, hai má đỏ bừng lên.
Tự nhiên nghĩ đến viễn cảnh Kỳ Lãng và vợ cậu ấy ngủ chung làm gì vậy hả, có phải chuyện của mình đâu!
Kỳ Lãng đưa chai điện giải đã uống hết phân nửa cho Bạch Hòa. Cô tiện tay nhận lấy nhưng bị Ngôn Dịch ngăn lại. Anh mở nắp chai nước khoáng mà mình chưa kịp uống rồi đặt vào tay cô: "Đang đến tháng đừng uống lung tung."
"Ồ."
Bạch Hòa đã quen với việc được Ngôn Dịch chăm sóc nên cũng không nghĩ nhiều mà nhận lấy chai nước khoáng của Ngôn Dịch rồi tu ừng ực.
Ba người ngồi trên sân bóng rổ ngắm hoàng hôn mùa hạ ở phía xa xa, ráng chiều nhuộm vàng màu sơ mi trắng của Kỳ Lãng. Ngôn Dịch mặc bộ quần áo bóng rổ đỏ rực như màu của hoàng hôn, thân hình tuyệt đẹp, làn da trắng trẻo.
Sau khi chơi thể thao, người Kỳ Lãng ướt đẫm như vừa chạy ra từ cơn mưa, mồ hôi tí tách từng giọt. So với anh thì Ngôn Dịch ít mồ hôi hơn, cả người nhẹ nhàng sạch sẽ, Bạch Hòa dựa vào cánh tay Ngôn Dịch chơi game.
Kỳ Lãng tò mò vươn người qua: "Không đánh quái vật, không đồ trang bị, chỉ rút mấy tấm thẻ như thế này thì có gì thú vị."
Bạch Hòa đang chơi một trò chơi yêu đương Otome trên một nền tảng nhỏ, dạo này chơi đến chết mê chết mệt.
"Cậu không hiểu đâu, tớ đang làm nhiệm vụ với nhân vật nam chính mà tớ thích, nếu ăn may thì tớ có thể rút được một tấm thẻ cốt truyện cấp S, tràn ngập cảm giác yêu đương luôn đấy."
"Nếu muốn yêu đương thì sao cậu không tìm bạn trai ngoài đời thực đi, chơi với nhân vật trong game đúng là lãng phí thời gian."
"Cậu không hiểu được đâu Kỳ Lãng, đừng làm phiền tớ.", Bạch Hòa tựa đầu vào vai Ngôn Dịch, hoàn toàn không muốn để ý đến anh.
Ngôn Dịch tiện miệng nói: "Cậu ấy rút được thẻ bài, trúng cốt truyện bản giới hạn trong game, nửa đêm phấn khích đến mức suýt lăn khỏi giường."
"..."
Bạch Hòa đẩy nhẹ Ngôn Dịch, anh dè dặt nhếch khóe miệng rồi lại ấn đầu cô xuống vai mình.
Kỳ Lãng: "Hoá ra đây là game khiêu dâm hả."
Bạch Hòa vội vàng giải thích: "Không phải! Cốt truyện tình yêu với bạn trai chỉ có thẻ bài cấp S mới có thôi, phải nạp tiền mới mua được, còn nếu gặp may thì trong hàng nghìn thẻ mới có một thẻ như vậy."
"Thì vẫn là game khiêu dâm."
"Ẹc, tớ không phủ nhận nhưng chơi lâu như vậy rồi mà tớ cũng chỉ rút được..."
Kỳ Lãng và Ngôn Dịch cùng nhìn về phía cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất