Chương 36: Kiềm Chế 3
Trước đây cô luôn cảm thấy anh là kẻ ít nói, vẻ mặt lạnh như băng, trái tim không một hơi ấm, luôn đối diện với nữ chính bằng ánh mắt lãnh đạm hờ hững. Có mấy lần Bạch Hòa muốn trêu ghẹo anh nên chọc chọc bừa vào các bộ phận trên cơ thể anh, ai ngờ anh không hề ngại ngùng hoặc chọc ghẹo lại cô như các nhân vật nam chính khác, mà lại tức giận.
Sau đó Tần Thâm sẽ không để ý đến nữ chính một lúc rất lâu khiến Bạch Hòa thấy thực sự vô nghĩa.
Không phải cô là nữ chính sao, còn không phải là một nữ chính bình thường mà là bà lớn cung cấp tiền đó, nhẽ ra các nam chính đều phải yêu thương cô, chiều chuộng cô mới đúng, nhưng đây lại có người mặt nhăn mày nhó nổi cơn thịnh nộ không nói một lời thế này.
Bạch Hòa ghét Tần Thâm.
Nhưng khi mở thẻ bài cốt truyện ra, Bạch Hòa đã biết về quá khứ của Tần Thâm, biết anh thực ra đã thầm yêu nữ chính rất lâu rồi, nữ chính vừa là ánh trăng sáng vừa là nốt chu sa trong lòng anh ấy. Suốt những năm tháng nữ chính trưởng thành đều có ánh mắt sáng rực rỡ của anh âm thầm dõi theo.
Anh chứng kiến quá trình cay đắng của nữ chính, từ một ngôi sao nhỏ bé vô danh đến một đại minh tinh thu hút sự chú ý của đông đảo quần chúng, âm thầm làm những điều ấm áp mà không để cô hay biết: ví dụ sẽ đặt lên bàn túi chườm ấm mỗi khi cô đến kỳ kinh nguyệt mà không để lại tên, ví dụ khi sự nghiệp của nữ chính chạm đáy thì sẽ có một nguồn đầu tư từ trên trời rơi xuống, thậm chí nếu có kẻ xấu bám đuôi nữ chính trong con ngõ nhỏ thì anh cũng sẽ cử người đến bảo vệ cô rồi ôm vết thương vội vàng rời đi...
Thế nhưng anh vẫn luôn âm thầm chịu đựng, nhẫn nhịn không chịu nói rõ lòng mình cho nữ chính biết.
Sau khi mở thẻ cốt truyện cấp S, cuối cùng thì Bạch Hòa cũng hiểu lí do vì sao Tần Thâm không chịu tỏ tình với nữ chính.
Bởi vì, anh không có khả năng làm chuyện đó!
"Chết tiệt!", trò chơi biến thái đến mức này khiến Bạch Hòa suýt chút nữa quăng điện thoại đi.
Bên cạnh truyền đến tiếng gõ vào vách ngăn của Ngôn Dịch: "Ngủ đi, đừng thức khuya quá."
"À, ngủ liền ngủ liền.", Bạch Hòa tưởng mình vừa làm phiền Ngôn Dịch nên rất xấu hổ, vội vàng bịt miệng lại khống chế cảm xúc.
Quái quỷ thật...
Mặc dù mắng chửi nội dung cốt truyện là đồ cứt chó nhưng cô vẫn không nhịn được mà mở tấm thẻ cấp S khác ra.
Ở cốt truyện này, nữ chính chủ động tiếp cận Tần Thâm nhưng vì hạnh phúc của nữ chính, Tần Thâm đã đẩy cô ra, dùng những lời lẽ cay nghiệt để nữ chính cút xa mình, anh nói: "Tôi chưa từng yêu cô."
Hai người trò chuyện rất lâu, Bạch Hòa mở từng tấm thẻ một, cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến... Cô chỉ muốn xem kết quả cuối cùng mà thôi.
Sau đó, Bạch Hòa cuối cùng cũng hiểu lí do vì sao Tần Thâm không có khả năng đó. Bố mẹ anh li hôn từ khi anh còn rất nhỏ, bố đi theo người phụ nữ khác, mẹ một mình tần tảo nuôi anh khôn lớn. Vì công việc bận mải nên bà không thể chăm sóc anh. Một ngày nọ, một ông chú chuyển đến sống cạnh nhà Tần Thâm, cơn ác mộng của anh cũng vì thế mà bắt đầu.
Ông chú hàng xóm đã thèm muốn cậu bé non nớt từ lâu, ông ta lừa Tiểu Thâm ngây thơ về nhà rồi giở trò đồi bại với anh. Vì phải chịu tổn thương tâm lý từ nhỏ nên Tần Thâm mất đi khả năng làm chuyện đó.
Dù sau đó ông chú hàng xóm đã chết trong một trận hỏa hoạn không rõ là do thiên tai hay do con người gây ra nhưng tổn thương tâm lý của Tần Thâm vẫn không thể chữa lành. Ngày hôm đó, Tần Thâm đứng phía xa xa trước tòa nhà đang cháy, nghe tiếng la hét đau đớn vang ra từ trong đám cháy mà trong mắt hừng hực ngọn lửa báo thù đầy sảng khoái.
Bạch Hòa kinh hoàng mở to mắt.
Sau đó Tần Thâm sẽ không để ý đến nữ chính một lúc rất lâu khiến Bạch Hòa thấy thực sự vô nghĩa.
Không phải cô là nữ chính sao, còn không phải là một nữ chính bình thường mà là bà lớn cung cấp tiền đó, nhẽ ra các nam chính đều phải yêu thương cô, chiều chuộng cô mới đúng, nhưng đây lại có người mặt nhăn mày nhó nổi cơn thịnh nộ không nói một lời thế này.
Bạch Hòa ghét Tần Thâm.
Nhưng khi mở thẻ bài cốt truyện ra, Bạch Hòa đã biết về quá khứ của Tần Thâm, biết anh thực ra đã thầm yêu nữ chính rất lâu rồi, nữ chính vừa là ánh trăng sáng vừa là nốt chu sa trong lòng anh ấy. Suốt những năm tháng nữ chính trưởng thành đều có ánh mắt sáng rực rỡ của anh âm thầm dõi theo.
Anh chứng kiến quá trình cay đắng của nữ chính, từ một ngôi sao nhỏ bé vô danh đến một đại minh tinh thu hút sự chú ý của đông đảo quần chúng, âm thầm làm những điều ấm áp mà không để cô hay biết: ví dụ sẽ đặt lên bàn túi chườm ấm mỗi khi cô đến kỳ kinh nguyệt mà không để lại tên, ví dụ khi sự nghiệp của nữ chính chạm đáy thì sẽ có một nguồn đầu tư từ trên trời rơi xuống, thậm chí nếu có kẻ xấu bám đuôi nữ chính trong con ngõ nhỏ thì anh cũng sẽ cử người đến bảo vệ cô rồi ôm vết thương vội vàng rời đi...
Thế nhưng anh vẫn luôn âm thầm chịu đựng, nhẫn nhịn không chịu nói rõ lòng mình cho nữ chính biết.
Sau khi mở thẻ cốt truyện cấp S, cuối cùng thì Bạch Hòa cũng hiểu lí do vì sao Tần Thâm không chịu tỏ tình với nữ chính.
Bởi vì, anh không có khả năng làm chuyện đó!
"Chết tiệt!", trò chơi biến thái đến mức này khiến Bạch Hòa suýt chút nữa quăng điện thoại đi.
Bên cạnh truyền đến tiếng gõ vào vách ngăn của Ngôn Dịch: "Ngủ đi, đừng thức khuya quá."
"À, ngủ liền ngủ liền.", Bạch Hòa tưởng mình vừa làm phiền Ngôn Dịch nên rất xấu hổ, vội vàng bịt miệng lại khống chế cảm xúc.
Quái quỷ thật...
Mặc dù mắng chửi nội dung cốt truyện là đồ cứt chó nhưng cô vẫn không nhịn được mà mở tấm thẻ cấp S khác ra.
Ở cốt truyện này, nữ chính chủ động tiếp cận Tần Thâm nhưng vì hạnh phúc của nữ chính, Tần Thâm đã đẩy cô ra, dùng những lời lẽ cay nghiệt để nữ chính cút xa mình, anh nói: "Tôi chưa từng yêu cô."
Hai người trò chuyện rất lâu, Bạch Hòa mở từng tấm thẻ một, cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến... Cô chỉ muốn xem kết quả cuối cùng mà thôi.
Sau đó, Bạch Hòa cuối cùng cũng hiểu lí do vì sao Tần Thâm không có khả năng đó. Bố mẹ anh li hôn từ khi anh còn rất nhỏ, bố đi theo người phụ nữ khác, mẹ một mình tần tảo nuôi anh khôn lớn. Vì công việc bận mải nên bà không thể chăm sóc anh. Một ngày nọ, một ông chú chuyển đến sống cạnh nhà Tần Thâm, cơn ác mộng của anh cũng vì thế mà bắt đầu.
Ông chú hàng xóm đã thèm muốn cậu bé non nớt từ lâu, ông ta lừa Tiểu Thâm ngây thơ về nhà rồi giở trò đồi bại với anh. Vì phải chịu tổn thương tâm lý từ nhỏ nên Tần Thâm mất đi khả năng làm chuyện đó.
Dù sau đó ông chú hàng xóm đã chết trong một trận hỏa hoạn không rõ là do thiên tai hay do con người gây ra nhưng tổn thương tâm lý của Tần Thâm vẫn không thể chữa lành. Ngày hôm đó, Tần Thâm đứng phía xa xa trước tòa nhà đang cháy, nghe tiếng la hét đau đớn vang ra từ trong đám cháy mà trong mắt hừng hực ngọn lửa báo thù đầy sảng khoái.
Bạch Hòa kinh hoàng mở to mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất