Chương 43: Triển Lãm Truyện Tranh Kỳ Lãng Cosplay Lương Tiêu 6
"Cậu có qua đây không vậy?", Kỳ Lãng đi thẳng vào vấn đề.
"Ừ tớ đến rồi, đang ở phòng thay đồ."
"Cậu ra đây đi, tớ đang ở lối vào triển lãm chờ cậu, bọn mình chụp mấy bức ảnh đi."
Bạch Hòa thoáng do dự rồi nói khẽ: "Không phải có nhiều bạn nữ đang xếp hàng chờ chụp ảnh với cậu lắm à?"
"Cho cậu chen hàng đó, được chưa?"
Từ giọng điệu thoải mái và tuỳ tiện của Kỳ Lãng, Bạch Hòa có thể nghe ra anh đang cười.
Cô suy nghĩ một lát rồi nói nhỏ: "Cậu chụp ảnh cùng mấy bạn ấy trước đi, chụp xong rồi tớ sẽ qua chụp mấy tấm cùng cậu, tớ vẫn chưa hóa trang nữa."
"Nhanh lên đó."
Bạch Hòa lại ra ngoài chọn trang phục thì thấy Ngôn Dịch cũng chưa chọn được bộ nào.
"Cậu chưa thay đồ à?", Ngôn Dịch thấy Bạch Hòa vẫn mặc bộ quần áo của cô.
"Đột nhiên tớ không muốn hoá trang nữa, phiền phức quá."
Vừa nói Bạch Hòa vừa lấy một bộ trang phục gấu trúc màu đen trắng trên giá trưng bày xuống: "Tớ đóng giả con gấu trúc là được rồi."
"Trời nóng lắm."
"Không sao, chắc chắn bên trong hội trường sẽ có điều hoà mà."
Bạch Hòa đã quyết định rồi, cô cầm bộ đồ gấu trúc rồi lại đi vào phòng thay đồ, nhanh chóng thay quần áo rồi hoá trang thành một chú gấu trúc có bộ lông xù. May là bộ trang phục này không che mặt nên cô vẫn có thể thoải mái hít thở, chỉ là so với những cô gái xinh đẹp gợi cảm xung quanh thì trông cô thực sự quá ngu ngốc.
Đi một vòng trong cửa hàng nhưng không thấy Ngôn Dịch đâu nên Bạch Hòa đoán chắc anh đang đi thay trang phục.
Bạch Hòa ra khỏi cửa hàng thì thấy Kỳ Lãng đang đứng ở cửa.
Anh mặc một bộ vest màu xám được cắt may khéo léo, vừa vặn với người như được đặt may, dáng người cao ráo và rắn rỏi được bộ vest tôn lên, nhất là bờ vai rộng và thẳng, eo áo thì vừa vặn với vòng eo nhỏ của anh.
Anh cúi đầu gõ nhẹ lên màn hình điện thoại, ngũ quan vô cùng sắc sảo.
"Kỳ Lãng."
Nghe thấy giọng nói của Bạch Hòa, Kỳ Lãng ngẩng đầu lên thì trong mắt ngập tràn ý cười: "Quốc bảo nhỏ từ đâu đến mà đáng yêu thế này?"
Trong lòng Bạch Hòa thấy rất vui, cô đi đến bên cạnh anh: "Cậu đẹp trai thật đấy."
Kỳ Lãng đút một tay vào túi: "Anh Kỳ Lãng của em có hôm nào mà không đẹp?"
Bạch Hòa nghĩ đến từ "anh Kỳ Lãng" vừa rồi thì trái tim đập loạn lên.
"Mà đúng rồi, sao cậu không đi trang điểm đi.", Kỳ Lãng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, "Tớ đặc biệt mời thợ trang điểm đến đây mà."
"Có nhiều người xếp hàng quá, tớ không muốn đợi."
"Tớ đã bảo là cậu được phép chen hàng mà, quên mất mối quan hệ của chúng mình rồi hả? Cậu cứ nói với họ một tiếng là được."
"Thôi bỏ đi anh Kỳ Lãng."
Cô ngập ngừng gọi lại lần nữa như muốn thăm dò rồi trộm nhìn biểu cảm của anh.
Hai tai cũng đã đỏ bừng lên rồi.
Nhưng hình như Kỳ Lãng không có phản ứng gì lớn, anh xoa đầu cô: "Bảo cậu gọi từ lâu rồi mà giờ mới chịu gọi."
Bạch Hòa chỉ cười còn trong lòng thì tràn ngập cảm giác ngọt ngào.
"Ngôn Dịch đâu?"
"Vẫn đang thay quần áo."
Đang nói chuyện thì Bạch Hòa và Kỳ Lãng nhìn thấy một người mặc đồ bảo hộ màu trắng, che kín mít bước ra ngoài, đến gần mới nhìn thấy bên trong lớp vỏ nhựa trong suốt là khuôn mặt đẹp trai, sáng sủa của Ngôn Dịch.
"Đi thôi.", Kỳ Lãng cười toe toét, "Ngôn Dịch, cậu cosplay thành người thử nghiệm axit đấy à?"
"Không, tôi cosplay thành nhà bảo tồn gấu trúc.", nói xong Ngôn Dịch khiêng Bạch Hòa đặt lên vai mình như khiêng một con gấu trúc nhỏ.
"Đi, vào triển lãm truyện tranh thôi nào."
Kỳ Lãng: ...
Bạch Hòa: ...
"Ừ tớ đến rồi, đang ở phòng thay đồ."
"Cậu ra đây đi, tớ đang ở lối vào triển lãm chờ cậu, bọn mình chụp mấy bức ảnh đi."
Bạch Hòa thoáng do dự rồi nói khẽ: "Không phải có nhiều bạn nữ đang xếp hàng chờ chụp ảnh với cậu lắm à?"
"Cho cậu chen hàng đó, được chưa?"
Từ giọng điệu thoải mái và tuỳ tiện của Kỳ Lãng, Bạch Hòa có thể nghe ra anh đang cười.
Cô suy nghĩ một lát rồi nói nhỏ: "Cậu chụp ảnh cùng mấy bạn ấy trước đi, chụp xong rồi tớ sẽ qua chụp mấy tấm cùng cậu, tớ vẫn chưa hóa trang nữa."
"Nhanh lên đó."
Bạch Hòa lại ra ngoài chọn trang phục thì thấy Ngôn Dịch cũng chưa chọn được bộ nào.
"Cậu chưa thay đồ à?", Ngôn Dịch thấy Bạch Hòa vẫn mặc bộ quần áo của cô.
"Đột nhiên tớ không muốn hoá trang nữa, phiền phức quá."
Vừa nói Bạch Hòa vừa lấy một bộ trang phục gấu trúc màu đen trắng trên giá trưng bày xuống: "Tớ đóng giả con gấu trúc là được rồi."
"Trời nóng lắm."
"Không sao, chắc chắn bên trong hội trường sẽ có điều hoà mà."
Bạch Hòa đã quyết định rồi, cô cầm bộ đồ gấu trúc rồi lại đi vào phòng thay đồ, nhanh chóng thay quần áo rồi hoá trang thành một chú gấu trúc có bộ lông xù. May là bộ trang phục này không che mặt nên cô vẫn có thể thoải mái hít thở, chỉ là so với những cô gái xinh đẹp gợi cảm xung quanh thì trông cô thực sự quá ngu ngốc.
Đi một vòng trong cửa hàng nhưng không thấy Ngôn Dịch đâu nên Bạch Hòa đoán chắc anh đang đi thay trang phục.
Bạch Hòa ra khỏi cửa hàng thì thấy Kỳ Lãng đang đứng ở cửa.
Anh mặc một bộ vest màu xám được cắt may khéo léo, vừa vặn với người như được đặt may, dáng người cao ráo và rắn rỏi được bộ vest tôn lên, nhất là bờ vai rộng và thẳng, eo áo thì vừa vặn với vòng eo nhỏ của anh.
Anh cúi đầu gõ nhẹ lên màn hình điện thoại, ngũ quan vô cùng sắc sảo.
"Kỳ Lãng."
Nghe thấy giọng nói của Bạch Hòa, Kỳ Lãng ngẩng đầu lên thì trong mắt ngập tràn ý cười: "Quốc bảo nhỏ từ đâu đến mà đáng yêu thế này?"
Trong lòng Bạch Hòa thấy rất vui, cô đi đến bên cạnh anh: "Cậu đẹp trai thật đấy."
Kỳ Lãng đút một tay vào túi: "Anh Kỳ Lãng của em có hôm nào mà không đẹp?"
Bạch Hòa nghĩ đến từ "anh Kỳ Lãng" vừa rồi thì trái tim đập loạn lên.
"Mà đúng rồi, sao cậu không đi trang điểm đi.", Kỳ Lãng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, "Tớ đặc biệt mời thợ trang điểm đến đây mà."
"Có nhiều người xếp hàng quá, tớ không muốn đợi."
"Tớ đã bảo là cậu được phép chen hàng mà, quên mất mối quan hệ của chúng mình rồi hả? Cậu cứ nói với họ một tiếng là được."
"Thôi bỏ đi anh Kỳ Lãng."
Cô ngập ngừng gọi lại lần nữa như muốn thăm dò rồi trộm nhìn biểu cảm của anh.
Hai tai cũng đã đỏ bừng lên rồi.
Nhưng hình như Kỳ Lãng không có phản ứng gì lớn, anh xoa đầu cô: "Bảo cậu gọi từ lâu rồi mà giờ mới chịu gọi."
Bạch Hòa chỉ cười còn trong lòng thì tràn ngập cảm giác ngọt ngào.
"Ngôn Dịch đâu?"
"Vẫn đang thay quần áo."
Đang nói chuyện thì Bạch Hòa và Kỳ Lãng nhìn thấy một người mặc đồ bảo hộ màu trắng, che kín mít bước ra ngoài, đến gần mới nhìn thấy bên trong lớp vỏ nhựa trong suốt là khuôn mặt đẹp trai, sáng sủa của Ngôn Dịch.
"Đi thôi.", Kỳ Lãng cười toe toét, "Ngôn Dịch, cậu cosplay thành người thử nghiệm axit đấy à?"
"Không, tôi cosplay thành nhà bảo tồn gấu trúc.", nói xong Ngôn Dịch khiêng Bạch Hòa đặt lên vai mình như khiêng một con gấu trúc nhỏ.
"Đi, vào triển lãm truyện tranh thôi nào."
Kỳ Lãng: ...
Bạch Hòa: ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất