Bố Đây Đéo Cần Anh Chịu Trách Nhiệm
Chương 27: Nằm không cũng trúng đạn!
Tô Tử Kỳ đứng đối diện Lăng Triển Dực, nhu nhược mà nói một cách đáng thương: "Dực, em biết sai rồi, em thật sự biết sai rồi, anh đừng tuyệt tình như vậy được không? Lúc trước là em không đúng, em không nên lừa gạt anh, cái thai kia em cũng đã phá bỏ. Chúng ta sẽ có một đứa con thuộc về riêng hai ta được không?"
Lăng Triển Dực thẳng thắn đáp trả: "Thật xin lỗi, tôi không thích trẻ con, càng không thích phụ nữ, cho nên... Tô đại tiểu thư không cần phải hao tổn tâm trí! Tôi còn có việc, thứ lỗi cho không tiếp cô! Tạm biệt!"
"Dực ――" Tô Tử Kỳ ngăn cản không được, đành phải trơ mắt nhìn Lăng Triển Dực rời đi.
Tô Tử Dương thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may mình đã trốn ra được. Hoá ra Lăng khốn nạn thật sự thành tâm muốn chịu trách nhiệm, anh ta vừa mới nói, anh không thích trẻ con, vậy nên những hành động trước đây đều đang diễn trò sao? Quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó dời...
Chuyển nhà! Chuyển nhà! Ông đây muốn bán nhà! Sau này ngàn vạn lần không nên đụng vào anh ta nữa!
Lúc Tô Tử Dương muốn rời đi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười lạnh của Tô Tử Kỳ: "Lăng Triển Dực, đây chính là anh tự làm tự chịu!"
Tự làm tự chịu? Tô Tử Dương tò mò vểnh tai lên nghe, quả nhiên nghe được Tô Tử Kỳ lẩm bẩm: "Đừng cho là tôi không biết anh đang theo đuổi tên đàn ông nào, anh không muốn đứa con mà tôi mang thai, vây thì đứa con trong bụng anh ta cũng đừng mong an toàn chào đời! Tôi muốn cho anh hối hận cả đời!"
Câu này vừa nói ra, Tô Tử Dương kinh ngạc suýt chút nữa bại lộ tung tích. Cậu che miệng lại, trợn to mắt nhìn cái cô thiên kim đại tiểu thư vốn nên tao nhã cao quý kia. Cô ta không phải là quấn quýt không buông với tên Lăng Triển Dực khốn nạn kia sao? Tại sao lại đem thù hận chuyển lên người mình? Cậu thật sự là nằm không cũng trúng đạn mà!
Theo như những lời Tô Tử Kỳ nói vừa nói, Tô Tử Dương càng không dám có bất cứ quan hệ gì với Lăng Triển Dực. Cái này mà bất cẩn một cái là một xác hai mạng, cậu chơi không lại, cậu còn có thể trốn không được à? Nhất quyết phải chuyển nhà!
Tô Tử Dương vừa thấy Tô Tử Kỳ đi vào phòng xét nghiệm máu cậu mới kiểm tra, vội vã nhân cơ hội rời đi. Nhưng lúc đi ngang cửa phòng lại không nhịn được tò mò muốn nghe cuộc trò chuyện bên trong.
Nhưng nghe xong có vẻ kinh khủng!
Tô Tử Kỳ vậy mà dùng một số tiền kếch xù mua chuộc vị bác sĩ kia, để bác sĩ kia lừa cậu hoặc là lừa Lăng Triển Dực rằng vị trí bào thai không đúng, không thể sinh ra, mục đích chính là để cho cậu phải phá thai.
Trong đầu loé lên một tia manh mối, Tô Tử Dương vắt óc suy nghĩ, nếu như kiếp trước, bác sĩ có nói qua cái gì mà đàn ông không thích mang thai, vị trí thai nhi không đúng linh tinh, sau đó Lăng Triển Dực mới dẫn mình đi phá thai... Hay là... Nguyên nhân đều là từ đây mà ra?
Chỉ có điều thời gian trễ mất một tháng, hơn nữa mình vì những chuyện xảy ra ở kiếp trước mà kiếp này vẫn luôn trốn tránh Lăng Triển Dực, thậm chí trước khi mang thai đã chuẩn bị sẵn cho cuộc sống sâu gạo*, cho thuê nhà, quen biết Lạc Dương, từ đó y chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của mình gần bốn tháng, nói cách khác... Nếu mọi chuyện phát triển như bình thường, vẫn phải đi đến bước này?!
Nghe lén xong Tô Tử Dương không dám chậm trễ nữa, vội vàng rời xa nơi thị phi này!
Phụ nữ lòng dạ độc ác, thật là một chút cũng không sai! Cậu với cái cô Tô Tử Kỳ kia rõ ràng không thù không oán, thế nhưng cô ta có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy! Khó trách không có được yêu thích của Lăng Triển Dực, đáng đời!
Tô Tử Dương tức giận chửi thầm nữ nhân xấu xa kia nên không để ý, xe của Lăng Triển Dực đậu chỗ cách bệnh mấy mét, mà Lăng Triển Dực đang khoanh tay dựa vào thân xe nhìn chằm chằm cửa bệnh viên ―― ôm cây đợi thỏ.
..........
Lăng Triển Dực thẳng thắn đáp trả: "Thật xin lỗi, tôi không thích trẻ con, càng không thích phụ nữ, cho nên... Tô đại tiểu thư không cần phải hao tổn tâm trí! Tôi còn có việc, thứ lỗi cho không tiếp cô! Tạm biệt!"
"Dực ――" Tô Tử Kỳ ngăn cản không được, đành phải trơ mắt nhìn Lăng Triển Dực rời đi.
Tô Tử Dương thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may mình đã trốn ra được. Hoá ra Lăng khốn nạn thật sự thành tâm muốn chịu trách nhiệm, anh ta vừa mới nói, anh không thích trẻ con, vậy nên những hành động trước đây đều đang diễn trò sao? Quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó dời...
Chuyển nhà! Chuyển nhà! Ông đây muốn bán nhà! Sau này ngàn vạn lần không nên đụng vào anh ta nữa!
Lúc Tô Tử Dương muốn rời đi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười lạnh của Tô Tử Kỳ: "Lăng Triển Dực, đây chính là anh tự làm tự chịu!"
Tự làm tự chịu? Tô Tử Dương tò mò vểnh tai lên nghe, quả nhiên nghe được Tô Tử Kỳ lẩm bẩm: "Đừng cho là tôi không biết anh đang theo đuổi tên đàn ông nào, anh không muốn đứa con mà tôi mang thai, vây thì đứa con trong bụng anh ta cũng đừng mong an toàn chào đời! Tôi muốn cho anh hối hận cả đời!"
Câu này vừa nói ra, Tô Tử Dương kinh ngạc suýt chút nữa bại lộ tung tích. Cậu che miệng lại, trợn to mắt nhìn cái cô thiên kim đại tiểu thư vốn nên tao nhã cao quý kia. Cô ta không phải là quấn quýt không buông với tên Lăng Triển Dực khốn nạn kia sao? Tại sao lại đem thù hận chuyển lên người mình? Cậu thật sự là nằm không cũng trúng đạn mà!
Theo như những lời Tô Tử Kỳ nói vừa nói, Tô Tử Dương càng không dám có bất cứ quan hệ gì với Lăng Triển Dực. Cái này mà bất cẩn một cái là một xác hai mạng, cậu chơi không lại, cậu còn có thể trốn không được à? Nhất quyết phải chuyển nhà!
Tô Tử Dương vừa thấy Tô Tử Kỳ đi vào phòng xét nghiệm máu cậu mới kiểm tra, vội vã nhân cơ hội rời đi. Nhưng lúc đi ngang cửa phòng lại không nhịn được tò mò muốn nghe cuộc trò chuyện bên trong.
Nhưng nghe xong có vẻ kinh khủng!
Tô Tử Kỳ vậy mà dùng một số tiền kếch xù mua chuộc vị bác sĩ kia, để bác sĩ kia lừa cậu hoặc là lừa Lăng Triển Dực rằng vị trí bào thai không đúng, không thể sinh ra, mục đích chính là để cho cậu phải phá thai.
Trong đầu loé lên một tia manh mối, Tô Tử Dương vắt óc suy nghĩ, nếu như kiếp trước, bác sĩ có nói qua cái gì mà đàn ông không thích mang thai, vị trí thai nhi không đúng linh tinh, sau đó Lăng Triển Dực mới dẫn mình đi phá thai... Hay là... Nguyên nhân đều là từ đây mà ra?
Chỉ có điều thời gian trễ mất một tháng, hơn nữa mình vì những chuyện xảy ra ở kiếp trước mà kiếp này vẫn luôn trốn tránh Lăng Triển Dực, thậm chí trước khi mang thai đã chuẩn bị sẵn cho cuộc sống sâu gạo*, cho thuê nhà, quen biết Lạc Dương, từ đó y chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của mình gần bốn tháng, nói cách khác... Nếu mọi chuyện phát triển như bình thường, vẫn phải đi đến bước này?!
Nghe lén xong Tô Tử Dương không dám chậm trễ nữa, vội vàng rời xa nơi thị phi này!
Phụ nữ lòng dạ độc ác, thật là một chút cũng không sai! Cậu với cái cô Tô Tử Kỳ kia rõ ràng không thù không oán, thế nhưng cô ta có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy! Khó trách không có được yêu thích của Lăng Triển Dực, đáng đời!
Tô Tử Dương tức giận chửi thầm nữ nhân xấu xa kia nên không để ý, xe của Lăng Triển Dực đậu chỗ cách bệnh mấy mét, mà Lăng Triển Dực đang khoanh tay dựa vào thân xe nhìn chằm chằm cửa bệnh viên ―― ôm cây đợi thỏ.
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất