Bóng Đèn Hậu Trường: Nữ Diễn Viên Phụ Ở Mạt Thế Không Muốn Nổi Tiếng
Chương 15: Tôi Chỉ Muốn Làm Ông Chủ
Lý Ngôn Kỳ nghe xong câu này cảm thấy buồn cười vô cùng.
Là một gia đình? Khi bán cô cho gia đình khác sao không nói như thế ? Lúc này cô vô cùng vui mừng vì biết được tham gia một bộ phim truyền hình, vì cô biết gia đình cô chỉ có Lý Nhạc và người mẹ đã khuất của cô.
Nhưng vở kịch vẫn phải được trình diễn.
"Đúng vậy, em gái, chúng ta đều là một gia đình. Mẹ và anh vừa mới từ chức. Sao em không cho anh làm ông chủ hoặc chủ tịch công ty của em hay gì đó nhỉ?" Lý Tinh Hải liếm mặt hỏi.
"Ừm, anh Lý, quy mô của công ty Đào Lí vẫn rất lớn, muốn làm ông chủ, anh vẫn cần có những bằng cấp nhất định." Kỷ Thành cuối cùng cũng nghe thấy có gì đó không ổn, anh vẫn có chút ấn tượng về việc Lý Tinh Hải là người như thế nào.
Khi Lý Ngôn Kỷ Khi còn nhỏ, chính vì nghiện cờ bạc nên anh ta đã...
“Anh cần bằng cấp gì? Theo quan điểm của tôi, gia đình chúng ta là đáng tin cậy nhất. Lỡ như có người khác lợi dụng Ngôn Kỳ thì sao?” Ôm tiền và bỏ chạy?
Tào Lệ tiếp tục vặn lại. Nói: "Ngôn Kỷ, đừng lừa mẹ và anh trai con. Dù sao chúng ta đã nuôi con cho đến khi con mười tuổi. Con phải báo đáp lòng tốt này."
" Mẹ nói đúng, làm con không thể quên cội nguồn làm người của mình," Lý Tinh Hải đồng ý.
Lý Ngôn Kỳ cắn môi, tựa hồ có chút do dự không muốn nói, nhưng vẫn lấy hết can đảm mở miệng:
“Mẹ, con chưa bao giờ quên anh trai. Con ở trong nhà một mình khi còn nhỏ nhiều năm như vậy. Con vẫn nhớ, con luôn nhớ gia đình. Tấm thẻ này là số tiền con dành dụm cho anh ấy trong những năm qua. Vốn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp vào tháng sau em sẽ đến gặp anh...." Nhìn Lý Tinh Hải, cô nói.
Cô nhìn giống như sắp khóc, Kỷ Thành không khỏi có chút đau lòng, nguyên lai Lý Ngôn Kỳ còn có mặt như vậy.
"Cái này... Ngôn Kỳ, em sẽ không đuổi chúng ta đi chỉ vì muốn cho chúng ta một ít tiền phải không?"
Lý Tinh Hải đang định lấy thẻ, nhưng khi Tào Lệ nói lời này, bàn tay của anh ta đã rút lại.
"Mẹ, tại sao mẹ lại nghĩ như vậy?"
Lý Ngôn Kỳ có chút sốt ruột, ngay cả Kỷ Thành cũng bắt đầu thuyết phục cô: "Dì, dì và Yến Kỳ cuối cùng cũng ở bên nhau, tại sao em ấy lại muốn đuổi dì đi?"
[ Kỷ Thành này có cái gì đó không ổn, anh ấy đứng về phía ai? ]
[Kết thúc rồi, anh ấy lại là loại nam chính tốt bụng, sợ sau này anh ấy sẽ trở thành một thằng đàn ông khốn nạn]
[Anh chàng đẹp trai, xin hãy tức giận hơn, đừng để tôi mất fan ~]
[ Họ là loại mẹ con gì vậy? Thích con trai hơn con gái? Chính xác thì Lý Ngôn Kỳ đã trải qua những gì khi còn nhỏ? ]
[Gia đình ma cà rồng, tsk tsk]
Thấy Tào Lệ không chịu nhận thẻ ngân hàng, Lý Ngôn Kỳ thất vọng nhét lại vào túi, nói:
“Vì mẹ và anh trai đều nghĩ như vậy nên ngày mai tôi sẽ đưa anh trai đến đó. Chúng ta cùng đi nhé! Làm việc ở công ty!"
"Thật sao?! Tôi có thể làm ông chủ?!"
Lý Tinh Hải lập tức hưng phấn hỏi.
"Ừm... Tôi sẽ cố gắng hết sức để có được vị trí tổng giám đốc ở chi nhánh mới, nhưng anh ơi, anh không thể đánh bạc như trước được,"
Lý Ngôn Kỳ nói.
Tào Lệ và Lý Tinh Hải đang rất vui mừng, họ làm sao có thể nghe những lời của Lý Ngôn Kỳ nói vào tai đây. Kỷ Thành đã giúp họ kiểm tra công ty của Lý Ngôn Kỳ, nếu họ có thể là ông chủ của một công ty lớn như vậy, chứ đừng nói đến Lý Ngôn Kỳ. Mà đến cái thẻ ngân hàng vừa nãy họ cũng có thể lấy được nó hay bất kỳ số tiền nào.
[Pfft~ Hai kẻ ngu dốt, hãy đợi đến ngày tận thế, xem hắn làm ông chủ có ích lợi gì]
[Nếu tôi là họ, tôi sẽ lấy thẻ ngân hàng đó và mua một đống vật tư trước để tích trữ]
[Chỉ cần chờ đợi hai người này hối hận, tham lam đủ rồi sẽ bị cắn nuốt]
Khán giả xem rất thích thú, đúng là xem phim truyền hình dưới góc nhìn của Chúa thì khác, đặc biệt là thể loại phim truyền hình thảm họa tận thế này.
Buổi tối, Lý Ngôn Kỳ vẻ mặt mệt mỏi trở về ký túc xá, sạc điện thoại di động, rất nhanh, Kỷ Thành đã gọi điện.
" Ngôn Kỳ, hôm nay anh đã gây rắc rối cho em rồi."
" Là eb gây rắc rối cho anh, anh đừng cảm thấy có lỗi "
Lý Ngôn Kỳ mỉm cười nói.
Là một gia đình? Khi bán cô cho gia đình khác sao không nói như thế ? Lúc này cô vô cùng vui mừng vì biết được tham gia một bộ phim truyền hình, vì cô biết gia đình cô chỉ có Lý Nhạc và người mẹ đã khuất của cô.
Nhưng vở kịch vẫn phải được trình diễn.
"Đúng vậy, em gái, chúng ta đều là một gia đình. Mẹ và anh vừa mới từ chức. Sao em không cho anh làm ông chủ hoặc chủ tịch công ty của em hay gì đó nhỉ?" Lý Tinh Hải liếm mặt hỏi.
"Ừm, anh Lý, quy mô của công ty Đào Lí vẫn rất lớn, muốn làm ông chủ, anh vẫn cần có những bằng cấp nhất định." Kỷ Thành cuối cùng cũng nghe thấy có gì đó không ổn, anh vẫn có chút ấn tượng về việc Lý Tinh Hải là người như thế nào.
Khi Lý Ngôn Kỷ Khi còn nhỏ, chính vì nghiện cờ bạc nên anh ta đã...
“Anh cần bằng cấp gì? Theo quan điểm của tôi, gia đình chúng ta là đáng tin cậy nhất. Lỡ như có người khác lợi dụng Ngôn Kỳ thì sao?” Ôm tiền và bỏ chạy?
Tào Lệ tiếp tục vặn lại. Nói: "Ngôn Kỷ, đừng lừa mẹ và anh trai con. Dù sao chúng ta đã nuôi con cho đến khi con mười tuổi. Con phải báo đáp lòng tốt này."
" Mẹ nói đúng, làm con không thể quên cội nguồn làm người của mình," Lý Tinh Hải đồng ý.
Lý Ngôn Kỳ cắn môi, tựa hồ có chút do dự không muốn nói, nhưng vẫn lấy hết can đảm mở miệng:
“Mẹ, con chưa bao giờ quên anh trai. Con ở trong nhà một mình khi còn nhỏ nhiều năm như vậy. Con vẫn nhớ, con luôn nhớ gia đình. Tấm thẻ này là số tiền con dành dụm cho anh ấy trong những năm qua. Vốn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp vào tháng sau em sẽ đến gặp anh...." Nhìn Lý Tinh Hải, cô nói.
Cô nhìn giống như sắp khóc, Kỷ Thành không khỏi có chút đau lòng, nguyên lai Lý Ngôn Kỳ còn có mặt như vậy.
"Cái này... Ngôn Kỳ, em sẽ không đuổi chúng ta đi chỉ vì muốn cho chúng ta một ít tiền phải không?"
Lý Tinh Hải đang định lấy thẻ, nhưng khi Tào Lệ nói lời này, bàn tay của anh ta đã rút lại.
"Mẹ, tại sao mẹ lại nghĩ như vậy?"
Lý Ngôn Kỳ có chút sốt ruột, ngay cả Kỷ Thành cũng bắt đầu thuyết phục cô: "Dì, dì và Yến Kỳ cuối cùng cũng ở bên nhau, tại sao em ấy lại muốn đuổi dì đi?"
[ Kỷ Thành này có cái gì đó không ổn, anh ấy đứng về phía ai? ]
[Kết thúc rồi, anh ấy lại là loại nam chính tốt bụng, sợ sau này anh ấy sẽ trở thành một thằng đàn ông khốn nạn]
[Anh chàng đẹp trai, xin hãy tức giận hơn, đừng để tôi mất fan ~]
[ Họ là loại mẹ con gì vậy? Thích con trai hơn con gái? Chính xác thì Lý Ngôn Kỳ đã trải qua những gì khi còn nhỏ? ]
[Gia đình ma cà rồng, tsk tsk]
Thấy Tào Lệ không chịu nhận thẻ ngân hàng, Lý Ngôn Kỳ thất vọng nhét lại vào túi, nói:
“Vì mẹ và anh trai đều nghĩ như vậy nên ngày mai tôi sẽ đưa anh trai đến đó. Chúng ta cùng đi nhé! Làm việc ở công ty!"
"Thật sao?! Tôi có thể làm ông chủ?!"
Lý Tinh Hải lập tức hưng phấn hỏi.
"Ừm... Tôi sẽ cố gắng hết sức để có được vị trí tổng giám đốc ở chi nhánh mới, nhưng anh ơi, anh không thể đánh bạc như trước được,"
Lý Ngôn Kỳ nói.
Tào Lệ và Lý Tinh Hải đang rất vui mừng, họ làm sao có thể nghe những lời của Lý Ngôn Kỳ nói vào tai đây. Kỷ Thành đã giúp họ kiểm tra công ty của Lý Ngôn Kỳ, nếu họ có thể là ông chủ của một công ty lớn như vậy, chứ đừng nói đến Lý Ngôn Kỳ. Mà đến cái thẻ ngân hàng vừa nãy họ cũng có thể lấy được nó hay bất kỳ số tiền nào.
[Pfft~ Hai kẻ ngu dốt, hãy đợi đến ngày tận thế, xem hắn làm ông chủ có ích lợi gì]
[Nếu tôi là họ, tôi sẽ lấy thẻ ngân hàng đó và mua một đống vật tư trước để tích trữ]
[Chỉ cần chờ đợi hai người này hối hận, tham lam đủ rồi sẽ bị cắn nuốt]
Khán giả xem rất thích thú, đúng là xem phim truyền hình dưới góc nhìn của Chúa thì khác, đặc biệt là thể loại phim truyền hình thảm họa tận thế này.
Buổi tối, Lý Ngôn Kỳ vẻ mặt mệt mỏi trở về ký túc xá, sạc điện thoại di động, rất nhanh, Kỷ Thành đã gọi điện.
" Ngôn Kỳ, hôm nay anh đã gây rắc rối cho em rồi."
" Là eb gây rắc rối cho anh, anh đừng cảm thấy có lỗi "
Lý Ngôn Kỳ mỉm cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất