Chương 31:
Cả bọn đang ngồi ăn thì một luồn gió quét qua nhắm thẳng vào Lãnh Phi Liên lao tới, Lãnh Phi Liên nhanh chóng né qua, luồn gió kia lại cực kì nhanh nhẹn đổi hướng lao vào lãnh Phi Liên.
Thập Sát nhanh chóng lấy ra vũ khí, những người trên bàn cũng căng thẳng chuẩn bị chiến đấu đặt biệt là Hàn Kì Phong.
"Aaaa tiểu bảo bối của mẫu thân, ta nhớ con chết mất."
"Mẫu thân? Sao người lại ở đây?". Lãnh Phi Liên hoàn hồn hỏi.
Đám người xung quanh thở phào một hơi, Thập Sát nhanh chóng hành lễ. Kim Thuyên Song lập tức xua xua tay
"A ôi, đám tiểu hài tử này đừng khách khí như thế với ta chứ, nào ăn ăn..."
Hàn Nhất Chiến nhìn người mới tới dường như rất có quyền lực nha nói ngồi một phát cả Huyết Ảnh Cung không ai dám đứng luôn..ể
"Cữu huynh?.." Sao huynh cũng nghe lời răm rắp thế. Ể
Hàn Nhất Chiến một lần nữa há hốc mồm thấy Thủy Mộ Ngọc cũng ngoan ngoan ngoãn ngoãn ngồi yên một chổ.
Cả bàn chỉ còn y và Thủy Nguyệt Lam còn đứng. Hai người liếc nhìn nhau đều thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt đối phương, Hàn Nhất Chiến cười hì hì ngồi xuống luôn.
"Aaaa phu nhân...hộc hộc....sao người chạy nhanh quá...hộc hộc..."
"Ài Tiểu Trúc à, hằng ngày bảo ngươi luyện tập một chút ngươi không nghe, hiện tại mới chạy một chút đã thở như heo rồi? Tới đây ngồi ăn cùng chúng ta!". Kim Thuyên Song cười ha hả nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với Thập Sát cùng Lãnh Phi Liên.
Ngồi một hồi mới thấy hai gương mặt quen mắt đang ngồi ngoan ngoãn một tên ngồi cạnh Liên nhi một tên ngồi cạnh Hào nhi.
"Hai ngươi..." Kim Thuyên Song chỉ vào hai người khiến Hàn Kì Phong cùng Thủy Mộ Ngọc bất giác thẳng lưng lên
"Dạ!!". Hai người đồng thanh.
Lãnh Phi Liên :"..."
Hạ Hào:"..."
Đám người Huyết Ảnh Cung :"..."
Cẩm y vệ ngồi bàn bên:"..."
Thủy Nguyệt Lam :"..."
Hàn Nhất Chiến:"..." cứ có cảm giác hai người này giống nàng dâu mới về nhà chồng quá.
"Trông các người thật quen mắt nha? Ta có gặp qua các ngươi chưa?". Kim Thuyên Song cắn đũa hỏi.
Hàn Kì Phong :"..."
Thủy Mộ Ngọc :"..."
Nên trả lời làm sao đây? Con là con nuôi của chồng cũ người hay là con là con rể của người?
Lãnh Phi Liên cười cười nói với Kim Thuyên Song :" Hắn là Hàn Kì Phong, còn người kia là Thủy Mộ Ngọc."
"Á... Là Vương Túc cùng Vương Hạo Thiên sao? Lớn thật nha, khiến ta không nhận ra luôn rồi!"
"Phu nhân quá lời!". Hàn Kì Phong đáp.
Tròng mắt Thủy Mộ Ngọc hơi chuyển, hai mắt sáng lên, lấy trong túi ra một cây trâm ngọc thạch
"Kim phu nhân lúc trước có người tiến cống một cái sừng ngọc, ta lấy nó ra làm một cây trâm nhưng tìm mãi vẫn chưa có ai hợp với nó, nay thấy phu nhân càng ngày càng đẹp ra liền biết cây trâm này vốn là làm ra cho người nên mong phu nhân không chê món quà gặp mặt này!".
"Hảo hài tử, gặp coi như là duyên còn bày đặt lễ vật, thôi ta cũng không từ chối!". Kim Thuyên Song nhận lấy nhìn ngắm đến thích thú " Sau này còn thường xuyên đến Huyết Ảnh Cung chơi nha!".
Thủy Mộ Ngọc ném qua Hàn Kì Phong một ánh mắt đắc ý.
Thủy Nguyệt Lam :" .." Đây là đệ đệ ta sao? Từ khi nào mà miệng lại dẻo như vậy ?
Hàn Kì Phong liền ra hiệu đám cẩm y vệ, bọn họ hiểu ý lập tức chạy ra ngoài, lát sau lại chạy vào trên tay ôm theo một khay đồ vật.
"Kim phu nhân, khi nãy vừa có người tặng một nhánh tuyết liên ngàn năm lại nhìn người nhan sắc động lòng người, nhân sâm lại tốt cho da vẻ nên ta nghĩ người dùng sẽ hợp hơn ta nhiều, mong người không chê món quà nhỏ này.." Hàn Kì Phong mất hình tượng cực kì, dùng hai tay dâng lên khay nhân sâm
"Hảo hài tử a, thật biết cách làm người khác yêu thích nha" Liên nhi sao này nhớ mời Phong nhi thường xuyên đến chơi đó.
Khóe môi Lãnh Phi Liên vợ giật giật, bất đắc dĩ cười cười:" Vâng.."
Hàn Kì Phong vô cùng đắc ý liếc Thủy Mộ Ngọc, Thủy Mộ Ngọc khinh thường hừ một tiếng
Hàn Nhất Chiến:"..." Đây còn là cửu hoàng huynh sao?
Lãnh Phi Liên thấy hắn xuân phong đắc ý ở dưới bàn đạp chân hắn một cái.
Hàn Kì Phong bị đau đến xanh mặt: Tiểu gia hỏa lực chân cũng thật lớn.
Hàn Kì Phong gan lớn ở dưới bàn mò xuống đùi y vuốt ve.
Đm
Lãnh Phi Liên thầm chửi một tiếng, trừng mắt qua Hàn Kì Phong, nói nhỏ:" Bỏ ra.."
"Không.." lại nhéo một cái.
Mặt Lãnh Phi Liên liền đỏ lên
"Liên Nhi con sao vậy? Mặt đỏ quá..". Kim Thuyên Song mắt tinh nhìn thấy chiếc cằm lộ ra dưới lớp áo choàng của cậu đỏ lên
"K...không sao, chắc là màu đỏ của áo hắt lên a"
"Vậy sao?" Kim Thuyên Song không để ý nữa, chuyên tâm ăn uống. Chỉ có tiểu Trúc là để ý, hai mắt chậm rãi sáng ngời ngời.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hôm nay không mini game nha, mini game chỉ chơi ở những chương có số chẵn nhá
╰\(\*´︶`\*\)╯
Thập Sát nhanh chóng lấy ra vũ khí, những người trên bàn cũng căng thẳng chuẩn bị chiến đấu đặt biệt là Hàn Kì Phong.
"Aaaa tiểu bảo bối của mẫu thân, ta nhớ con chết mất."
"Mẫu thân? Sao người lại ở đây?". Lãnh Phi Liên hoàn hồn hỏi.
Đám người xung quanh thở phào một hơi, Thập Sát nhanh chóng hành lễ. Kim Thuyên Song lập tức xua xua tay
"A ôi, đám tiểu hài tử này đừng khách khí như thế với ta chứ, nào ăn ăn..."
Hàn Nhất Chiến nhìn người mới tới dường như rất có quyền lực nha nói ngồi một phát cả Huyết Ảnh Cung không ai dám đứng luôn..ể
"Cữu huynh?.." Sao huynh cũng nghe lời răm rắp thế. Ể
Hàn Nhất Chiến một lần nữa há hốc mồm thấy Thủy Mộ Ngọc cũng ngoan ngoan ngoãn ngoãn ngồi yên một chổ.
Cả bàn chỉ còn y và Thủy Nguyệt Lam còn đứng. Hai người liếc nhìn nhau đều thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt đối phương, Hàn Nhất Chiến cười hì hì ngồi xuống luôn.
"Aaaa phu nhân...hộc hộc....sao người chạy nhanh quá...hộc hộc..."
"Ài Tiểu Trúc à, hằng ngày bảo ngươi luyện tập một chút ngươi không nghe, hiện tại mới chạy một chút đã thở như heo rồi? Tới đây ngồi ăn cùng chúng ta!". Kim Thuyên Song cười ha hả nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với Thập Sát cùng Lãnh Phi Liên.
Ngồi một hồi mới thấy hai gương mặt quen mắt đang ngồi ngoan ngoãn một tên ngồi cạnh Liên nhi một tên ngồi cạnh Hào nhi.
"Hai ngươi..." Kim Thuyên Song chỉ vào hai người khiến Hàn Kì Phong cùng Thủy Mộ Ngọc bất giác thẳng lưng lên
"Dạ!!". Hai người đồng thanh.
Lãnh Phi Liên :"..."
Hạ Hào:"..."
Đám người Huyết Ảnh Cung :"..."
Cẩm y vệ ngồi bàn bên:"..."
Thủy Nguyệt Lam :"..."
Hàn Nhất Chiến:"..." cứ có cảm giác hai người này giống nàng dâu mới về nhà chồng quá.
"Trông các người thật quen mắt nha? Ta có gặp qua các ngươi chưa?". Kim Thuyên Song cắn đũa hỏi.
Hàn Kì Phong :"..."
Thủy Mộ Ngọc :"..."
Nên trả lời làm sao đây? Con là con nuôi của chồng cũ người hay là con là con rể của người?
Lãnh Phi Liên cười cười nói với Kim Thuyên Song :" Hắn là Hàn Kì Phong, còn người kia là Thủy Mộ Ngọc."
"Á... Là Vương Túc cùng Vương Hạo Thiên sao? Lớn thật nha, khiến ta không nhận ra luôn rồi!"
"Phu nhân quá lời!". Hàn Kì Phong đáp.
Tròng mắt Thủy Mộ Ngọc hơi chuyển, hai mắt sáng lên, lấy trong túi ra một cây trâm ngọc thạch
"Kim phu nhân lúc trước có người tiến cống một cái sừng ngọc, ta lấy nó ra làm một cây trâm nhưng tìm mãi vẫn chưa có ai hợp với nó, nay thấy phu nhân càng ngày càng đẹp ra liền biết cây trâm này vốn là làm ra cho người nên mong phu nhân không chê món quà gặp mặt này!".
"Hảo hài tử, gặp coi như là duyên còn bày đặt lễ vật, thôi ta cũng không từ chối!". Kim Thuyên Song nhận lấy nhìn ngắm đến thích thú " Sau này còn thường xuyên đến Huyết Ảnh Cung chơi nha!".
Thủy Mộ Ngọc ném qua Hàn Kì Phong một ánh mắt đắc ý.
Thủy Nguyệt Lam :" .." Đây là đệ đệ ta sao? Từ khi nào mà miệng lại dẻo như vậy ?
Hàn Kì Phong liền ra hiệu đám cẩm y vệ, bọn họ hiểu ý lập tức chạy ra ngoài, lát sau lại chạy vào trên tay ôm theo một khay đồ vật.
"Kim phu nhân, khi nãy vừa có người tặng một nhánh tuyết liên ngàn năm lại nhìn người nhan sắc động lòng người, nhân sâm lại tốt cho da vẻ nên ta nghĩ người dùng sẽ hợp hơn ta nhiều, mong người không chê món quà nhỏ này.." Hàn Kì Phong mất hình tượng cực kì, dùng hai tay dâng lên khay nhân sâm
"Hảo hài tử a, thật biết cách làm người khác yêu thích nha" Liên nhi sao này nhớ mời Phong nhi thường xuyên đến chơi đó.
Khóe môi Lãnh Phi Liên vợ giật giật, bất đắc dĩ cười cười:" Vâng.."
Hàn Kì Phong vô cùng đắc ý liếc Thủy Mộ Ngọc, Thủy Mộ Ngọc khinh thường hừ một tiếng
Hàn Nhất Chiến:"..." Đây còn là cửu hoàng huynh sao?
Lãnh Phi Liên thấy hắn xuân phong đắc ý ở dưới bàn đạp chân hắn một cái.
Hàn Kì Phong bị đau đến xanh mặt: Tiểu gia hỏa lực chân cũng thật lớn.
Hàn Kì Phong gan lớn ở dưới bàn mò xuống đùi y vuốt ve.
Đm
Lãnh Phi Liên thầm chửi một tiếng, trừng mắt qua Hàn Kì Phong, nói nhỏ:" Bỏ ra.."
"Không.." lại nhéo một cái.
Mặt Lãnh Phi Liên liền đỏ lên
"Liên Nhi con sao vậy? Mặt đỏ quá..". Kim Thuyên Song mắt tinh nhìn thấy chiếc cằm lộ ra dưới lớp áo choàng của cậu đỏ lên
"K...không sao, chắc là màu đỏ của áo hắt lên a"
"Vậy sao?" Kim Thuyên Song không để ý nữa, chuyên tâm ăn uống. Chỉ có tiểu Trúc là để ý, hai mắt chậm rãi sáng ngời ngời.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hôm nay không mini game nha, mini game chỉ chơi ở những chương có số chẵn nhá
╰\(\*´︶`\*\)╯
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất