Chương 25
Không giống như ( Cuộc phiêu lưu truy tìm kho báu), (Du Thuyền Ảo Tưởng) là một tống nghệ nghiêm túc.
Mặc dù mùa đầu tiên đang được ghi hình nhưng trước đó nhà sản xuất này đã tạo ra một hiện tượng khiêu chiến cấp tống nghệ, (Du Thuyền Ảo Tưởng) có thể nói là phần tiếp theo của U Linh, ngay cả thành viên nòng cốt chủ yếu tổ tiết mục cũng không đổi.
Văn Tinh Trạch có thể lấy được thông cáo này, một mặt là do gần đây nhân khí Văn Tinh Trạch tăng lên, Giang Diệp tài nguyên tốt, nguyên nhân chính vẫn là do may mắn-- do một vị thành viên bận việc không thể tới mới sót lại một cái bánh ngọt.
... Tuy là bánh ngọt nhưng mùa này, (Du Thuyền Ảo Tưởng) lại có phần sống dở chết dở.
Tuy rằng y tưởng đội hình đều được cho là hàng đầu, nhưng lại đụng phải 4 show thực tế hàng đầu ra kỳ mới, còn có mùa 3 của show tuyển tú, độ thảo luận của (Du Thuyền Ảo Tưởng) ở giai đoạn trước rất đáng lo, về cơ bản chỉ có fans của khách mời được công bố là mong chờ nó.
Xét cho cùng, show mới làm gì có cửa đánh bại show cũ, bởi vì nó đã có một lượng fan cố định.
Ratings phỏng chừng sẽ không quá lạc quan.
Ban đầu Giang Diệp đã khuyên Văn Tinh Trạch nên đổi một show khác, nếu như sau khi phát sóng (Du Thuyền Ảo Tưởng) không thể nghịch tập được, một show không nóng không lạnh rất lãng phí thời gian, đối với nghệ nhân mới nổi mà nói, đấy có thể là một đả kích lớn.
Nhưng Văn Tinh Trạch rất thích nội dung của (Du Thuyền Ảo Tưởng), nên vẫn nhận.
Tên thành viên thường trú cuối cùng Văn Tinh Trạch đã được công bố, cũng đưa tới không ít sự để ý của fans mới và người qua đường.
【!!!! Show bảo tàng và idol bảo tàng, rất mong đợi (Du Thuyền Ảo Tưởng) nha, nhưng đáng tiếc nó trùng với lịch show tuyển tú QAQ 】
【 fan sự nghiệp khóc, sau vô số buổi stream tạp kỹ thứ 18, cuối cùng bé nhà cũng nhận được một thông cáo tống nghệ nghiêm túc... 】
【 fan souna điểm danh, em muốn nghe blue bird nữa, drop thật rồi ~】
【 fan xiếc điểm danh, lại muốn ngắm trai đẹp phun lửa, cũng drop thật rồi ~ 】
【 bảo trì đội hình, fan nhan sắc điểm danh, A Trạch đứng tại chỗ thôi cũng đẹp xỉu!!! Mong đợi thân phận của A Trạch lắm đó. 】
- ----------------.
(Du Thuyền Ảo Tưởng) hiển nhiên là sự chuyển hình của show phổ thông sang show livestream, nghe đâu hai tập đầu tiên đã được cắt nối biên tập, thế nhưng bản gốc chưa cắt nối biên tập sẽ được đăng trên mạng-- chưa có chương trình thực tế nào dám làm điều này cả.
Công bố bản gốc đồng nghĩa với việc dám cho khán giả xem tất cả tất cả cảnh tượng lật xe, đồng thời đảm bảo rằng không có kịch bản nào, nếu không sẽ bị lộ ngay lập tức.
Nếu suôn sẻ, hai tập sau sẽ được chuyển sang chế độ nửa trực tiếp và nửa ghi.
Đủ cho thấy nhà sản xuất rất táo bạo và tham vọng.
Tất nhiên, nghệ nhân dám tiếp thông cáo lá gan cũng không nhỏ.
Buổi quay hình bắt đầu từ khách sạn, lúc này nhóm thành viên còn chưa tập họp lại với nhau, mỗi một thành viên đều có một cảnh quay riêng biệt. Văn Tinh Trạch là khách mời duy nhất đã ở quần đảo Canaria, là thành viên có mặt sớm nhất tại du thuyền.
Văn Tinh Trạch đã gặp trước đạo diễn và nhà sản xuất vào ngày hôm qua, đạo diễn đã bày tỏ sự khen ngợi và kỳ vọng rất lớn đối với (mặt) cậu.
"Căng thẳng sao?" Đại ca camera chào hỏi cậu "Tôi cũng rất hồi hộp, ngày hôm qua đạo diễn nói với tôi, lúc quay cậu không được sót cảnh nào, thiếu dù chỉ 1s thôi cũng phung phí của trời."
Đây là sự thật, nhìn nhiệt độ đáng thương trước mắt của (Du Thuyền Ảo Tưởng) mà xem, sau khi phát sóng thật sự cần phải nhờ sắc đẹp của Văn Tinh Trạch chống đỡ.
Văn Tinh Trạch: "..." Đừng như vậy.
Khách sạn vốn ở ven biển, hôm qua phụ huynh Huyết tộc đã giúp Văn Tinh Trạch thu dọn vali, có thể kéo đi. Tại bến cảng, các nhân viên tổ tiết mục đã sớm chờ đợi vô cùng nhiệt tình chào đón.
Bên trong du thuyền đã được cải tạo thành một khách sạn, khá là sang trọng, thế nhưng Văn Tinh Trạch đã ở trên đảo tư nhân và Atlantis bảy ngày qua, cho nên cảm giác cũng không có gì đặc biệt lớn.
Tầng một đại sảnh được dùng làm tiệc rượu huy hoàng, tầng hai và tầng ba đều là khoang dành cho khách, tầng hai là khoang bình thường, tầng ba là khoang hạng sang có đài ngắm cảnh trên boong..
"Chúng ta sẽ ghi hình trong năm ngày, tại sau sẽ cắt nối biên tập thành 3 tập, cũng chính là cả 1 kỳ" nhân viên công tác tổ tiết mục giới thiệu với Văn Tinh Trạch, sau đó thần thần bí bí nói "Bất quá, không phải khách mời nào cũng có thể ghi hình trong năm ngày. "."
(Du Thuyền Ảo Tưởng) nói không với kịch bản thật sự là không có kịch bản gì cả, ít nhất là Văn Tinh Trạch không có, cậu thuận miệng nói:
"Hay là giống kiểu chơi ma sói, mọi người ban ngày đều là người bình thường, đêm xuống sẽ xuất hiện nhiều loại thân phận. Có lẽ là không phải kiểu ma sói truyền thống, để phù hợp với bối cảnh du thuyền chắc sẽ có thể phân thành hàng hải, hải tặc, hải yêu gì đó, mỗi đêm đào thải người, ha ha ha."
Camera man: "..."
Nhân viên công tác: "..."
Một trận trầm mặc quỷ dị.
Qua 2p tĩnh lặng, nhân viên công tác mới lúng túng nở nụ cười: "Ha ha ha."
Văn Tinh Trạch: "... Xin lỗi, tôi không phải cố ý."
Tổ tiết mục cố ý không công bố quy tắc cụ thể, đoán chừng là đợi khách mời đến đông đủ để tạo bất ngờ, không nghĩ tới Văn Tinh Trạch thuận miệng liền nói trúng.
Phòng còn chưa được phân phối, Văn Tinh Trạch an vị trên mặt nhung ghế salon chờ các vị khách mời khác, tầm nửa giờ sau, 10 vị khách mời đã đến đông đủ -- 5 vị trong số đó là thành viên thường trú, 5 vị còn lại là khách mời.
Khiến Văn Tinh Trạch rất vui mừng chính là Chúc Bác thế mà cũng là khách mời kỳ này!
Điện thoại đã bị tịch thu từ tối hôm qua, không biết trước được khách mời có ai, Văn Tinh Trạch với Chúc Bác đều kinh hỉ nhìn nhau.
"Đã đến đông đủ rồi, các thành viên hẳn đang rất mong chờ luật chơi cụ thể, tổ tiết mục cũng không thừa nước đục thả câu nữa" đạo diễn cầm loa nói "Đáp án chính là, đại đào sát! Tất cả các khách mời ban ngày là các thuyền viên hoặc hành khách, sau khi trời tối, danh tính thực sự sẽ lộ diện... "
"Có 2 trận doanh, Hàng Hải trận doanh và Hải Yêu trận doanh, mời nhân viên công tác phân phát thẻ thân phận, chú ý không nên để cho người bên cạnh nhìn thấy nha."
Hàng Hải là trận doanh chính diện, tương tự thôn dân trong người sói, Hải Yêu ban đêm có thể giết người, tương tự người sói.
Cái khách mời: "Oa!!!"
Văn Tinh Trạch: "Oa..."
Nhân viên công tác phát cho cậu một tấm thẻ từ màu đen, dòng chữ màu bạc, trên đó viết:
【 Nhân Ngư 】
Trận doanh: Hải yêu trận doanh, có thể bị Hàng Hải xúi giục.
Skills: Nhân ngư chi ca, có cơ hội sử dụng kỹ năng mỗi đêm, ngẫu nhiên làm nhiễu loạn việc sử dụng kỹ năng của thành viên khác vào ban đêm, mang theo hiệu ứng đặc biệt ngẫu nhiên.
Điều kiện thắng lợi: Trận doanh thắng lợi (thắng lợi phổ thông, vẫn phải chấp nhận một nửa hình phạt), đào thải tất cả các thành viên đơn độc thắng lợi (chiến thắng tốt nhất).
Trừng phạt thất bại: Nhảy trong đồng phục hầu gái.
...
Sau khi xem hết thẻ thông tin, tất cả các thành viên nam đồng loạt hít vào một hơi.
"Anh là đồng phục y tá." Chúc Bác bên cạnh Văn Tinh Trạch nhỏ giọng hỏi "Chú thì sao?"
Văn Tinh Trạch: "Đồng phục hầu gái."
Hai người biểu tình đau xót ngồi trên ghế salon, không nói gì.
Một lát sau.
"A Trạch, hai chúng ta giao tình lâu như vậy, anh không dối gạt chú, anh ở Hàng Hải trận doanh." Chúc Bác càng thêm nhỏ giọng.
Văn Tinh Trạch nở nụ cười: "Thật đúng dịp nha, em cũng vậy."
Chúc Bác: "Vậy anh đếm 1 2 3, chúng ta xòe tay trao đổi thẻ?"
Văn Tinh Trạch: "Được."
Chúc Bác: "1, 2, 3..."
Không có người nào xòa tay ra.
Hai người đồng thời đem thẻ từ che thật chặt ở sau lưng.
Văn Tinh Trạch với Chúc Bác đối mắt, đều nhìn thấy dục vọng chiến thắng cháy bỏng trong mắt nhau.
"Đô -- "
Tiếng còi dài vang lên, du thuyền chính thức ra khơi.
Chỉ mất chưa đầy ba phút để khởi hành, trước sự đe dọa của đồng phục hầu gái và đồng phục y tá, thuyền nhỏ hữu nghị plastic của Văn Tinh Trạch với Chúc Bác, tan vỡ.
- -------------------
Cùng lúc với việc nhân viên phát thẻ, hệ thống cũng ban bố nhiệm vụ mới:
【 nhiệm vụ chính tuyến 】
Miêu tả nhiệm vụ: Cách dễ nhất để trở nên nổi tiếng trong các chương trình thực tế, tất nhiên là giành chiến thắng rồi! Để giúp bé con rời xa đồng phục hầu gái, hãy trợ giúp bé con đơn độc chiến thắng trong (Du Thuyền Ảo Tưởng) đi!
Chuẩn bị nhiệm vụ: Đơn độc thắng lợi ( 0 / 1)
Phần thưởng nhiệm vụ: điểm kỹ năng * 1, vé số * 1
- ----------------------
Hành tinh Lanser, Atlantis.
Dù thật khó tin nhưng nhân ngư tộc quả thật là thủ phủ tinh tế. Không có đầu óc trời sinh thông minh như Tinh Linh Tộc, cũng không thông thạo kinh doanh như Thú nhân tộc, càng không có khoa học kỹ thuật dẫn trước thời đại hơn trăm năm như Chu Nho tộc.
Toàn dân đế chế Muse đều cực kỳ giàu có, tài phú khổng lồ mà liên minh vũ trụ thèm nhỏ dãi cực kỳ có khoảng 40% là do cống hiến của nhân ngư tộc.
Chỉ mất mười lăm năm nhân ngư tộc từ làm nô lệ trở thành thủ phủ vũ trụ, một mặt là bởi vì đã từng là bá chủ hải dương tài phú tích lũy rất đầy đủ, mặt khác cũng là bởi vì bọn họ có ý thức khổ cực gian nan vượt xa những chủng tộc khác.
Tộc nhân ngư là quốc dân đầu tiên của Muse.
Khi đó điều kiện còn lâu mới tốt như bây giờ, một mùa đông nào đó nhóm nhân ngư phát hiện bệ hạ bấy lâu nay chỉ dựa vào dinh dưỡng tề sống qua ngày, không chỉ vì lười biếng mà còn muốn tiết kiệm tiền trợ giúp Atlantis trùng kiến.
Từ mùa đông đó, nhân ngư tộc liền bắt đầu điên cuồng kiếm tiền, mùa đông tiếp theo họ đã mua hết hàng trăm tiểu hành tinh giàu có nhất về lương thực.
Thần không muốn nhìn bệ hạ uống dịch dinh dưỡng giá rẻ nữa, đây là ước nguyện kiếm tiền ban đầu của nhân ngư tộc.
Hôm nay, khoảng cách bệ hạ giáng lâm Atlantis lần trước đã qua 7 ngày.
Suốt mấy ngày không được gặp vương, tâm trạng nhân ngư tộc tiếp tục chán nản.
Biển sâu.
Thần quan Vô Chúc
Mang theo một ngọn đèn, lang thang không mục đích dưới đáy biển trống trải tĩnh mịch. Đây chính là nhược điểm của nhân viên chính phủ, tuy rằng có thể nhìn thấy bệ hạ trước quả thật là chuyện tốt, nhưng hắn chỉ muốn nằm ườn ở nhà nạp tiền nuôi con, chứ không phải lại đến Atlantis công tác.
Chẳng bao lâu, Vô Chúc nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở đáy biển trên cao.
Giao châu vấn tóc, đuôi màu xanh lục nhạt, đồng tử vàng.
Là Thương trưởng lão.
Trong số ba trưởng lão có tính khí lập dị, Thương là người quái gở nhất. Vật cưỡi của y là một con hải xà đen thui, từ trước cho đến nay Thương trưởng lão vẫn là lực chiến đấu mạnh mẽ nhất của nhân ngư tộc.
Lúc này Thương giẫm lên hải xà, ánh sáng quang não chiếu lên mặt y.
Y lơ lửng trên cao đáy biển, mái tóc dài xõa nhẹ theo dòng nước, thần sắc có chút cô đơn.
Vô Chúc đã từng là bộ hạ của Thương, hắn tiến lên hỏi thăm Thương một chút. Đến gần mới phát hiện, hải thần châu trên cổ tay Thương trưởng lão cũng không thấy, Vô Chúc lộ ra thần sắc muốn nói rồi lại thôi.
Thương nhìn biểu hiện của Vô Chúc, bỗng nhiên trừng mắt dựng thẳng: "Ta không nghĩ tới cái gọi là vương đó."
Vô Chúc: "Thế nhưng, ta chưa hỏi gì cả."
Thương: "Đừng hỏi."
Vô Chúc: "..."
Vô Chúc suy nghĩ một chút, vẫn là nói: "Vì để ngừa vạn nhất, con nói nhỏ với ngài nè. Con mới vừa gặp Ưu trưởng lão và Ly trưởng lão, hải thần châu của bọn họ đều không thấy... Chắc không phải đều tặng cho bệ hạ hết đó chứ."
Hải thần châu mặc dù là thánh vật nhân ngư tộc, nhưng nếu là bệ hạ thì đưa cũng không có gì.
Chỉ có điều, hải thần châu từ xưa đã từ 1 phân thành 3, để làm suy yếu và cân bằng.
Nếu như 3 vòng dây hải thần châu đều trong tay vương, một khi mà người mở lăng kính nhân ngư cộng với sự bổ trợ hải thần châu, e rằng nó sẽ kích hoạt một số hiệu ứng kịch tính.
Ít nhất thì nó chưa bao giờ xảy ra trước đây.
Thương biến sắc: "Hai cái kẻ phản bội kia, thế mà cũng đưa?"
'Cũng' ấy à.
Vô Chúc: "Đừng lo, hải thần châu là thánh vật nhân ngư tộc, nó được ký sinh với linh hồn nhân ngư tộc. Nhân ngư tộc yêu bệ hạ, hải thần châu cũng sẽ -- "
Thương cười lạnh một tiếng, vội vã phủ nhận: "Ai yêu thích người đó? Ta? Buồn cười."
"..." Vô Chúc không đành lòng vạch trần lòng tự trọng đáng thương các trưởng lão, nói "Là con, tộc trưởng Bất Tri Hạ và các tộc nhân còn lại."
Thương trưởng lão bỗng nhiên nghẹn lại.
Một hồi lâu sau hắn hừ một tiếng, phất tay áo rời đi.
Thương cưỡi hải xà đi ra rất xa, đợi đến khi hình bóng Vô Chúc biến mất hoàn toàn, y mới triệu hậu cận của mình đến.
Trong lòng bàn tay Thương xuất hiện một chiếc thẻ từ trong mờ, đây là một chiếc thẻ độc quyền do ngân hàng tinh tế làm riêng cho nhân ngư tộc, không hạn chế kim ngạch tiêu hao. Số tiền gửi trong đó vượt quá số tiền mà hầu hết cư dân vũ trụ có thể tưởng tượng.
Y tiện tay ném thẻ từ cho người hầu, nói: "Nói với Quang Tháp, ta muốn gặp người đó."
Đương nhiên là ám chỉ vương, nhưng ba vị trưởng lão vẫn đang cố gắng duy trì tính cách thiết lập chán ghét bệ hạ, họ chỉ có thể dùng 'người đó' cùng 'Cái gọi là vương' để thay thế.
Người hầu cung kính đáp lại, nội tâm thì không ngừng kêu khổ.
... Đây là tấm thẻ thứ 3 ngày hôm nay hắn nhận được.
Đáng ghét, quả nhiên vẫn là kế hoạch kiếm tiền từ trò chơi của Quang Tháp lòng dạ hiểm độc.
- ------------------------------------
Thuyền từ từ ra khỏi bến cảng.
Nói xong quy tắc, phân phối thẻ thân phận, liền phát nhiệm vụ nhỏ đầu tiên, phân phối phòng ở.
"Tổng cộng có 6 phòng phổ thông, 3 phòng hạng sang, còn có 1 phòng bí ẩn hướng biển" đạo diễn nói " Bây giờ tiến hàn biểu diễn tài năng, các khách mời còn lại bỏ phiếu. Vị trí đầu tiên sẽ được trao giải phòng bí ẩn hướng biển, vị trí thứ hai sẽ được trao phòng hạng sang và cứ thế tiếp tục.
Văn Tinh Trạch biết là sẽ có phân đoạn tài năng, chỉ là không nghĩ tới nó tới nhanh như vậy.
Văn Tinh Trạch không có yêu cầu gì đối với phòng ở, phòng phổ nằm trên tầng hai, làm nhiệm vụ buổi tối sẽ rất thuận tiện, cậu cũng không có nhiều mong muốn thể hiện bản thân ở phân cảnh này.
Chúc Bác hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, hai con cá muối nằm ườn xem màn biểu diễn, hết lần này đến lần khác vỗ tay tán thưởng.
Rất nhanh 6 vị khách đầu tiên đã hoàn thành màn biểu diễn, ca hát và nhảy múa cái gì cũng đều có. Vị khách thứ 7 là một người nước ngoài tên Jean, một tên hoa hoa công tử tóc vàng đẹp trai, có vẻ là một nhà thiết kế.
Jean đã thực hiện một màn tán tỉnh trực tuyến và sau đó bị đấm một quyền, nửa phần sau đều là khăn giấy bịt mũi vượt qua...
Chúc Bác ngay lập tức nổi lòng tôn kính anh ta.
Khách mời số 8 là siêu mẫu tên Phương Như Tuyết, còn Playboy số 7 là hai thái cực, trông cô giống như một ngự tỷ lãnh khốc.
Văn Tinh Trạch nhớ Phương Như Tuyết, tuy chỉ mới nổi trong giới siêu mẫu nhưng cô ấy sẽ sớm tỏa sáng trong những show tới và trở nên nổi tiếng khắp thế giới, là một người chị gái siêu mẫu rất tận tâm và chuyên nghiệp.
Cô ấy thế mà xuất hiện trong show này, nhà sản xuất không phải dạng vừa à nha.
Chúc Bác qua loa biểu diễn huýt sáo xong, liền đến phiên Văn Tinh Trạch. Lúc này, 2 người siêu mẫu và một thành viên nhóm nhạc nam đã giành được số phiếu cao, 7 và 8 phiếu.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Văn Tinh Trạch sẽ được phân đến phòng khách phổ thông.
Nhưng kể từ khi dòng chữ 'không có tai nạn' xuất hiện ở phía trước, Văn Tinh Trạch luôn cảm thấy sắp có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, bởi vì đây là thủ pháp thông mà tiểu thuyết hay dùng.
Ngay khi cậu bước đến phía trước, mấy vị khách mời phía dưới, bao gồm cả nhân viên đều tỏ ra mong đợi:
"Thổi kèn xô na sao?" "Phun lửa?" "Bán manh?"
Văn Tinh Trạch: "... Mấy người hình như hiểu lầm sâu sắc về nghề nghiệp của tui đó!"
Văn Tinh Trạch đương nhiên sẽ không biểu diễn thổi kèn xô na hoặc phun lửa, cậu đi tới bên tủ đồ, muốn tìm ít dụng cụ -- có khách mời lúc nãy tìm ra được cặp côn nhị khúc, Văn Tinh Trạch muốn tìm trống bỏi lắc lắc hai lần coi như là biểu diễn.
Cũng vào lúc này.
Văn Tinh Trạch đột nhiên nhớ đến 'Giới tử không gian' được đề cập trong tin nhắn ngày hôm qua của hậu cần Quang Tháp, nói rằng biển mà phụ huynh nhân ngư tộc gửi tới đã được đặt trong không gian.
Trước khi điện thoại bị tịch thu vào đêm qua, Văn Tinh Trạch đã trò chuyện lần cuối với Long tộc, bọn họ cũng nhắc tới giới tử không gian.
"Giới tử không gian?" Văn Tinh Trạch không khỏi suy nghĩ lung tung "Chẳng lẽ trong này là một tùy thân không gian thần kỳ sao?"
Tùy thân không gian quả là tiêu chuẩn của văn chủng điền, Văn Tinh Trạch cũng rất muốn làm ruộng, như trồng khoai lang, nho, dâu tằm hoặc thứ gì đó...
Tuy nhiên, Long tộc không nói cho cậu biết cách mở không gian, họ nói rằng nó rất đơn giản, Văn Tinh Trạch nghĩ muốn mở lúc nào cũng có thể mở.
"..."
Ký ức khép lại.
9 vị khách còn lại nhìn cậu đầy mong đợi.
Đạo diễn phất tay, bảo camera man quay cận cảnh Văn Tinh Trạch. Vô luận Văn Tinh Trạch muốn biểu diễn tài nghệ gì, chơi souna hay ca hát, nó tuyệt đối sẽ trở thành một trong những tài liệu xuất sắc và thậm chí là cảnh hot trong kỳ này.
Trong ống kính đặc tả, đồng tử màu hổ phách nhạt của thiếu niên đầy nước, lệ chí ở đuôi mắt mờ dần, tướng mạo đi tới chỗ nào cũng đều làm cho người khác chú ý.
Văn Tinh Trạch nắm then chốt cửa, tủ khóa cao hai mét, trong lúc phân tâm cậu kéo cửa sang hai bên, sau đó:
Ầm --
Hơi mặn nước biển trong suốt kèm theo vỏ sò đồng thời tuôn ra. Một chú cá heo con thò đầu vào tủ ngó dáo dác, có vẻ đang lưỡng lự có nên đi hay không, nó thân mật giơ mỏ chào hỏi với Văn Tinh Trạch.
Từ bên ngoài tủ nhìn vào, bên trong là biển sâu mênh mông vô bờ, san hô mềm quen thuộc, rong biển, cá nhà táng, cá sư tử xấu tính chạy tán loạn như cờ.
Cá lồng đèn phồng lên lấp loé hai lần như nguồn điện bóng đèn tròn không ổn định, đó là cách chào độc đáo của nó.
Tất cả các sinh vật biển nghiêm túc hành lễ chào Văn Tinh Trạch, cá heo nhỏ vẫy vây.
Dưới sự theo dõi của tất cả các khách mời, nhân viên của đoàn làm phim và 8 cái máy quay liên hợp.
Giới tử không gian của cậu tới sổ rồi.
Văn Tinh Trạch: "..." Chờ chút, đã nói là không gửi vật thể sống mà?
Nhóm khách mời với tổ tiết mục: "......"
Lạch cạch.
Clapperboard trong tay đạo diễn rơi xuống đất.
Văn Tinh Trạch lập tức đem tủ khép lại, đại não hỗn loạn: "Cái này không phải như mọi người nghĩ đâu, tôi có thể giải thích."
Tuy nhiên, não của những người xung quanh hiển nhiên còn hỗn loạn hơn cậu, camera man gần nhất bất lực nhìn cậu rồi gục xuống: "Được, cậu giải thích đi."
Suýt nữa là có một đám khói xanh bay ra khỏi đầu Văn Tinh Trạch, cả người sắp chết, cái khó ló cái khôn: "Đây là một loại biểu diễn, ma -- "
Chúc Bác ngơ ngơ ngác ngác: "Ma pháp?"
Văn Tinh Trạch: "Không không không, ma -- "
Siêu mẫu hai mắt dại ra: "Mô phỏng ba năm thi đại học năm năm?"
Quên mất từ vựng rồi, cái gì nhỉ nhớ mãi không ra được! Văn Tinh Trạch cũng cảm thấy bất lực: "Không phải, chính là cái kia, ma -- "
"Ảo thuật?" Một đạo âm thanh kiêu căng nói.
"Đúng, chính là cái kia."
Văn Tinh Trạch thật vất vả thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn thấy mọi người nhìn tủ bằng ánh mắt càng thêm sợ hãi.
Văn Tinh Trạch đột nhiên có linh cảm không tốt, cậu chậm rãi nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy cửa tủ đã bị mở ra từ bên trong từ lúc nào.
Mái tóc dài màu đen, đồng tử xanh nhạt, giao sa che mặt.
Ưu trưởng lão đẩy tủ ra nhìn quanh một vòng, nhìn Văn Tinh Trạch liền lộ ra vẻ khinh thường. Nhưng vây đuôi lại đi ngược ý muốn của chủ nhân, vui sướng kích động lay động.
"Xin lỗi, hình như ta đến không đúng lúc nhỉ."
Y cao giọng nói, vươn tay đóng tủ lại, nước biển tràn vào trong lòng đất cũng biến mất theo động tác đóng tủ.
Văn Tinh Trạch: "Ha ha..."
Bên trong du thuyền, triệt để, an tĩnh.
Mặc dù mùa đầu tiên đang được ghi hình nhưng trước đó nhà sản xuất này đã tạo ra một hiện tượng khiêu chiến cấp tống nghệ, (Du Thuyền Ảo Tưởng) có thể nói là phần tiếp theo của U Linh, ngay cả thành viên nòng cốt chủ yếu tổ tiết mục cũng không đổi.
Văn Tinh Trạch có thể lấy được thông cáo này, một mặt là do gần đây nhân khí Văn Tinh Trạch tăng lên, Giang Diệp tài nguyên tốt, nguyên nhân chính vẫn là do may mắn-- do một vị thành viên bận việc không thể tới mới sót lại một cái bánh ngọt.
... Tuy là bánh ngọt nhưng mùa này, (Du Thuyền Ảo Tưởng) lại có phần sống dở chết dở.
Tuy rằng y tưởng đội hình đều được cho là hàng đầu, nhưng lại đụng phải 4 show thực tế hàng đầu ra kỳ mới, còn có mùa 3 của show tuyển tú, độ thảo luận của (Du Thuyền Ảo Tưởng) ở giai đoạn trước rất đáng lo, về cơ bản chỉ có fans của khách mời được công bố là mong chờ nó.
Xét cho cùng, show mới làm gì có cửa đánh bại show cũ, bởi vì nó đã có một lượng fan cố định.
Ratings phỏng chừng sẽ không quá lạc quan.
Ban đầu Giang Diệp đã khuyên Văn Tinh Trạch nên đổi một show khác, nếu như sau khi phát sóng (Du Thuyền Ảo Tưởng) không thể nghịch tập được, một show không nóng không lạnh rất lãng phí thời gian, đối với nghệ nhân mới nổi mà nói, đấy có thể là một đả kích lớn.
Nhưng Văn Tinh Trạch rất thích nội dung của (Du Thuyền Ảo Tưởng), nên vẫn nhận.
Tên thành viên thường trú cuối cùng Văn Tinh Trạch đã được công bố, cũng đưa tới không ít sự để ý của fans mới và người qua đường.
【!!!! Show bảo tàng và idol bảo tàng, rất mong đợi (Du Thuyền Ảo Tưởng) nha, nhưng đáng tiếc nó trùng với lịch show tuyển tú QAQ 】
【 fan sự nghiệp khóc, sau vô số buổi stream tạp kỹ thứ 18, cuối cùng bé nhà cũng nhận được một thông cáo tống nghệ nghiêm túc... 】
【 fan souna điểm danh, em muốn nghe blue bird nữa, drop thật rồi ~】
【 fan xiếc điểm danh, lại muốn ngắm trai đẹp phun lửa, cũng drop thật rồi ~ 】
【 bảo trì đội hình, fan nhan sắc điểm danh, A Trạch đứng tại chỗ thôi cũng đẹp xỉu!!! Mong đợi thân phận của A Trạch lắm đó. 】
- ----------------.
(Du Thuyền Ảo Tưởng) hiển nhiên là sự chuyển hình của show phổ thông sang show livestream, nghe đâu hai tập đầu tiên đã được cắt nối biên tập, thế nhưng bản gốc chưa cắt nối biên tập sẽ được đăng trên mạng-- chưa có chương trình thực tế nào dám làm điều này cả.
Công bố bản gốc đồng nghĩa với việc dám cho khán giả xem tất cả tất cả cảnh tượng lật xe, đồng thời đảm bảo rằng không có kịch bản nào, nếu không sẽ bị lộ ngay lập tức.
Nếu suôn sẻ, hai tập sau sẽ được chuyển sang chế độ nửa trực tiếp và nửa ghi.
Đủ cho thấy nhà sản xuất rất táo bạo và tham vọng.
Tất nhiên, nghệ nhân dám tiếp thông cáo lá gan cũng không nhỏ.
Buổi quay hình bắt đầu từ khách sạn, lúc này nhóm thành viên còn chưa tập họp lại với nhau, mỗi một thành viên đều có một cảnh quay riêng biệt. Văn Tinh Trạch là khách mời duy nhất đã ở quần đảo Canaria, là thành viên có mặt sớm nhất tại du thuyền.
Văn Tinh Trạch đã gặp trước đạo diễn và nhà sản xuất vào ngày hôm qua, đạo diễn đã bày tỏ sự khen ngợi và kỳ vọng rất lớn đối với (mặt) cậu.
"Căng thẳng sao?" Đại ca camera chào hỏi cậu "Tôi cũng rất hồi hộp, ngày hôm qua đạo diễn nói với tôi, lúc quay cậu không được sót cảnh nào, thiếu dù chỉ 1s thôi cũng phung phí của trời."
Đây là sự thật, nhìn nhiệt độ đáng thương trước mắt của (Du Thuyền Ảo Tưởng) mà xem, sau khi phát sóng thật sự cần phải nhờ sắc đẹp của Văn Tinh Trạch chống đỡ.
Văn Tinh Trạch: "..." Đừng như vậy.
Khách sạn vốn ở ven biển, hôm qua phụ huynh Huyết tộc đã giúp Văn Tinh Trạch thu dọn vali, có thể kéo đi. Tại bến cảng, các nhân viên tổ tiết mục đã sớm chờ đợi vô cùng nhiệt tình chào đón.
Bên trong du thuyền đã được cải tạo thành một khách sạn, khá là sang trọng, thế nhưng Văn Tinh Trạch đã ở trên đảo tư nhân và Atlantis bảy ngày qua, cho nên cảm giác cũng không có gì đặc biệt lớn.
Tầng một đại sảnh được dùng làm tiệc rượu huy hoàng, tầng hai và tầng ba đều là khoang dành cho khách, tầng hai là khoang bình thường, tầng ba là khoang hạng sang có đài ngắm cảnh trên boong..
"Chúng ta sẽ ghi hình trong năm ngày, tại sau sẽ cắt nối biên tập thành 3 tập, cũng chính là cả 1 kỳ" nhân viên công tác tổ tiết mục giới thiệu với Văn Tinh Trạch, sau đó thần thần bí bí nói "Bất quá, không phải khách mời nào cũng có thể ghi hình trong năm ngày. "."
(Du Thuyền Ảo Tưởng) nói không với kịch bản thật sự là không có kịch bản gì cả, ít nhất là Văn Tinh Trạch không có, cậu thuận miệng nói:
"Hay là giống kiểu chơi ma sói, mọi người ban ngày đều là người bình thường, đêm xuống sẽ xuất hiện nhiều loại thân phận. Có lẽ là không phải kiểu ma sói truyền thống, để phù hợp với bối cảnh du thuyền chắc sẽ có thể phân thành hàng hải, hải tặc, hải yêu gì đó, mỗi đêm đào thải người, ha ha ha."
Camera man: "..."
Nhân viên công tác: "..."
Một trận trầm mặc quỷ dị.
Qua 2p tĩnh lặng, nhân viên công tác mới lúng túng nở nụ cười: "Ha ha ha."
Văn Tinh Trạch: "... Xin lỗi, tôi không phải cố ý."
Tổ tiết mục cố ý không công bố quy tắc cụ thể, đoán chừng là đợi khách mời đến đông đủ để tạo bất ngờ, không nghĩ tới Văn Tinh Trạch thuận miệng liền nói trúng.
Phòng còn chưa được phân phối, Văn Tinh Trạch an vị trên mặt nhung ghế salon chờ các vị khách mời khác, tầm nửa giờ sau, 10 vị khách mời đã đến đông đủ -- 5 vị trong số đó là thành viên thường trú, 5 vị còn lại là khách mời.
Khiến Văn Tinh Trạch rất vui mừng chính là Chúc Bác thế mà cũng là khách mời kỳ này!
Điện thoại đã bị tịch thu từ tối hôm qua, không biết trước được khách mời có ai, Văn Tinh Trạch với Chúc Bác đều kinh hỉ nhìn nhau.
"Đã đến đông đủ rồi, các thành viên hẳn đang rất mong chờ luật chơi cụ thể, tổ tiết mục cũng không thừa nước đục thả câu nữa" đạo diễn cầm loa nói "Đáp án chính là, đại đào sát! Tất cả các khách mời ban ngày là các thuyền viên hoặc hành khách, sau khi trời tối, danh tính thực sự sẽ lộ diện... "
"Có 2 trận doanh, Hàng Hải trận doanh và Hải Yêu trận doanh, mời nhân viên công tác phân phát thẻ thân phận, chú ý không nên để cho người bên cạnh nhìn thấy nha."
Hàng Hải là trận doanh chính diện, tương tự thôn dân trong người sói, Hải Yêu ban đêm có thể giết người, tương tự người sói.
Cái khách mời: "Oa!!!"
Văn Tinh Trạch: "Oa..."
Nhân viên công tác phát cho cậu một tấm thẻ từ màu đen, dòng chữ màu bạc, trên đó viết:
【 Nhân Ngư 】
Trận doanh: Hải yêu trận doanh, có thể bị Hàng Hải xúi giục.
Skills: Nhân ngư chi ca, có cơ hội sử dụng kỹ năng mỗi đêm, ngẫu nhiên làm nhiễu loạn việc sử dụng kỹ năng của thành viên khác vào ban đêm, mang theo hiệu ứng đặc biệt ngẫu nhiên.
Điều kiện thắng lợi: Trận doanh thắng lợi (thắng lợi phổ thông, vẫn phải chấp nhận một nửa hình phạt), đào thải tất cả các thành viên đơn độc thắng lợi (chiến thắng tốt nhất).
Trừng phạt thất bại: Nhảy trong đồng phục hầu gái.
...
Sau khi xem hết thẻ thông tin, tất cả các thành viên nam đồng loạt hít vào một hơi.
"Anh là đồng phục y tá." Chúc Bác bên cạnh Văn Tinh Trạch nhỏ giọng hỏi "Chú thì sao?"
Văn Tinh Trạch: "Đồng phục hầu gái."
Hai người biểu tình đau xót ngồi trên ghế salon, không nói gì.
Một lát sau.
"A Trạch, hai chúng ta giao tình lâu như vậy, anh không dối gạt chú, anh ở Hàng Hải trận doanh." Chúc Bác càng thêm nhỏ giọng.
Văn Tinh Trạch nở nụ cười: "Thật đúng dịp nha, em cũng vậy."
Chúc Bác: "Vậy anh đếm 1 2 3, chúng ta xòe tay trao đổi thẻ?"
Văn Tinh Trạch: "Được."
Chúc Bác: "1, 2, 3..."
Không có người nào xòa tay ra.
Hai người đồng thời đem thẻ từ che thật chặt ở sau lưng.
Văn Tinh Trạch với Chúc Bác đối mắt, đều nhìn thấy dục vọng chiến thắng cháy bỏng trong mắt nhau.
"Đô -- "
Tiếng còi dài vang lên, du thuyền chính thức ra khơi.
Chỉ mất chưa đầy ba phút để khởi hành, trước sự đe dọa của đồng phục hầu gái và đồng phục y tá, thuyền nhỏ hữu nghị plastic của Văn Tinh Trạch với Chúc Bác, tan vỡ.
- -------------------
Cùng lúc với việc nhân viên phát thẻ, hệ thống cũng ban bố nhiệm vụ mới:
【 nhiệm vụ chính tuyến 】
Miêu tả nhiệm vụ: Cách dễ nhất để trở nên nổi tiếng trong các chương trình thực tế, tất nhiên là giành chiến thắng rồi! Để giúp bé con rời xa đồng phục hầu gái, hãy trợ giúp bé con đơn độc chiến thắng trong (Du Thuyền Ảo Tưởng) đi!
Chuẩn bị nhiệm vụ: Đơn độc thắng lợi ( 0 / 1)
Phần thưởng nhiệm vụ: điểm kỹ năng * 1, vé số * 1
- ----------------------
Hành tinh Lanser, Atlantis.
Dù thật khó tin nhưng nhân ngư tộc quả thật là thủ phủ tinh tế. Không có đầu óc trời sinh thông minh như Tinh Linh Tộc, cũng không thông thạo kinh doanh như Thú nhân tộc, càng không có khoa học kỹ thuật dẫn trước thời đại hơn trăm năm như Chu Nho tộc.
Toàn dân đế chế Muse đều cực kỳ giàu có, tài phú khổng lồ mà liên minh vũ trụ thèm nhỏ dãi cực kỳ có khoảng 40% là do cống hiến của nhân ngư tộc.
Chỉ mất mười lăm năm nhân ngư tộc từ làm nô lệ trở thành thủ phủ vũ trụ, một mặt là bởi vì đã từng là bá chủ hải dương tài phú tích lũy rất đầy đủ, mặt khác cũng là bởi vì bọn họ có ý thức khổ cực gian nan vượt xa những chủng tộc khác.
Tộc nhân ngư là quốc dân đầu tiên của Muse.
Khi đó điều kiện còn lâu mới tốt như bây giờ, một mùa đông nào đó nhóm nhân ngư phát hiện bệ hạ bấy lâu nay chỉ dựa vào dinh dưỡng tề sống qua ngày, không chỉ vì lười biếng mà còn muốn tiết kiệm tiền trợ giúp Atlantis trùng kiến.
Từ mùa đông đó, nhân ngư tộc liền bắt đầu điên cuồng kiếm tiền, mùa đông tiếp theo họ đã mua hết hàng trăm tiểu hành tinh giàu có nhất về lương thực.
Thần không muốn nhìn bệ hạ uống dịch dinh dưỡng giá rẻ nữa, đây là ước nguyện kiếm tiền ban đầu của nhân ngư tộc.
Hôm nay, khoảng cách bệ hạ giáng lâm Atlantis lần trước đã qua 7 ngày.
Suốt mấy ngày không được gặp vương, tâm trạng nhân ngư tộc tiếp tục chán nản.
Biển sâu.
Thần quan Vô Chúc
Mang theo một ngọn đèn, lang thang không mục đích dưới đáy biển trống trải tĩnh mịch. Đây chính là nhược điểm của nhân viên chính phủ, tuy rằng có thể nhìn thấy bệ hạ trước quả thật là chuyện tốt, nhưng hắn chỉ muốn nằm ườn ở nhà nạp tiền nuôi con, chứ không phải lại đến Atlantis công tác.
Chẳng bao lâu, Vô Chúc nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở đáy biển trên cao.
Giao châu vấn tóc, đuôi màu xanh lục nhạt, đồng tử vàng.
Là Thương trưởng lão.
Trong số ba trưởng lão có tính khí lập dị, Thương là người quái gở nhất. Vật cưỡi của y là một con hải xà đen thui, từ trước cho đến nay Thương trưởng lão vẫn là lực chiến đấu mạnh mẽ nhất của nhân ngư tộc.
Lúc này Thương giẫm lên hải xà, ánh sáng quang não chiếu lên mặt y.
Y lơ lửng trên cao đáy biển, mái tóc dài xõa nhẹ theo dòng nước, thần sắc có chút cô đơn.
Vô Chúc đã từng là bộ hạ của Thương, hắn tiến lên hỏi thăm Thương một chút. Đến gần mới phát hiện, hải thần châu trên cổ tay Thương trưởng lão cũng không thấy, Vô Chúc lộ ra thần sắc muốn nói rồi lại thôi.
Thương nhìn biểu hiện của Vô Chúc, bỗng nhiên trừng mắt dựng thẳng: "Ta không nghĩ tới cái gọi là vương đó."
Vô Chúc: "Thế nhưng, ta chưa hỏi gì cả."
Thương: "Đừng hỏi."
Vô Chúc: "..."
Vô Chúc suy nghĩ một chút, vẫn là nói: "Vì để ngừa vạn nhất, con nói nhỏ với ngài nè. Con mới vừa gặp Ưu trưởng lão và Ly trưởng lão, hải thần châu của bọn họ đều không thấy... Chắc không phải đều tặng cho bệ hạ hết đó chứ."
Hải thần châu mặc dù là thánh vật nhân ngư tộc, nhưng nếu là bệ hạ thì đưa cũng không có gì.
Chỉ có điều, hải thần châu từ xưa đã từ 1 phân thành 3, để làm suy yếu và cân bằng.
Nếu như 3 vòng dây hải thần châu đều trong tay vương, một khi mà người mở lăng kính nhân ngư cộng với sự bổ trợ hải thần châu, e rằng nó sẽ kích hoạt một số hiệu ứng kịch tính.
Ít nhất thì nó chưa bao giờ xảy ra trước đây.
Thương biến sắc: "Hai cái kẻ phản bội kia, thế mà cũng đưa?"
'Cũng' ấy à.
Vô Chúc: "Đừng lo, hải thần châu là thánh vật nhân ngư tộc, nó được ký sinh với linh hồn nhân ngư tộc. Nhân ngư tộc yêu bệ hạ, hải thần châu cũng sẽ -- "
Thương cười lạnh một tiếng, vội vã phủ nhận: "Ai yêu thích người đó? Ta? Buồn cười."
"..." Vô Chúc không đành lòng vạch trần lòng tự trọng đáng thương các trưởng lão, nói "Là con, tộc trưởng Bất Tri Hạ và các tộc nhân còn lại."
Thương trưởng lão bỗng nhiên nghẹn lại.
Một hồi lâu sau hắn hừ một tiếng, phất tay áo rời đi.
Thương cưỡi hải xà đi ra rất xa, đợi đến khi hình bóng Vô Chúc biến mất hoàn toàn, y mới triệu hậu cận của mình đến.
Trong lòng bàn tay Thương xuất hiện một chiếc thẻ từ trong mờ, đây là một chiếc thẻ độc quyền do ngân hàng tinh tế làm riêng cho nhân ngư tộc, không hạn chế kim ngạch tiêu hao. Số tiền gửi trong đó vượt quá số tiền mà hầu hết cư dân vũ trụ có thể tưởng tượng.
Y tiện tay ném thẻ từ cho người hầu, nói: "Nói với Quang Tháp, ta muốn gặp người đó."
Đương nhiên là ám chỉ vương, nhưng ba vị trưởng lão vẫn đang cố gắng duy trì tính cách thiết lập chán ghét bệ hạ, họ chỉ có thể dùng 'người đó' cùng 'Cái gọi là vương' để thay thế.
Người hầu cung kính đáp lại, nội tâm thì không ngừng kêu khổ.
... Đây là tấm thẻ thứ 3 ngày hôm nay hắn nhận được.
Đáng ghét, quả nhiên vẫn là kế hoạch kiếm tiền từ trò chơi của Quang Tháp lòng dạ hiểm độc.
- ------------------------------------
Thuyền từ từ ra khỏi bến cảng.
Nói xong quy tắc, phân phối thẻ thân phận, liền phát nhiệm vụ nhỏ đầu tiên, phân phối phòng ở.
"Tổng cộng có 6 phòng phổ thông, 3 phòng hạng sang, còn có 1 phòng bí ẩn hướng biển" đạo diễn nói " Bây giờ tiến hàn biểu diễn tài năng, các khách mời còn lại bỏ phiếu. Vị trí đầu tiên sẽ được trao giải phòng bí ẩn hướng biển, vị trí thứ hai sẽ được trao phòng hạng sang và cứ thế tiếp tục.
Văn Tinh Trạch biết là sẽ có phân đoạn tài năng, chỉ là không nghĩ tới nó tới nhanh như vậy.
Văn Tinh Trạch không có yêu cầu gì đối với phòng ở, phòng phổ nằm trên tầng hai, làm nhiệm vụ buổi tối sẽ rất thuận tiện, cậu cũng không có nhiều mong muốn thể hiện bản thân ở phân cảnh này.
Chúc Bác hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, hai con cá muối nằm ườn xem màn biểu diễn, hết lần này đến lần khác vỗ tay tán thưởng.
Rất nhanh 6 vị khách đầu tiên đã hoàn thành màn biểu diễn, ca hát và nhảy múa cái gì cũng đều có. Vị khách thứ 7 là một người nước ngoài tên Jean, một tên hoa hoa công tử tóc vàng đẹp trai, có vẻ là một nhà thiết kế.
Jean đã thực hiện một màn tán tỉnh trực tuyến và sau đó bị đấm một quyền, nửa phần sau đều là khăn giấy bịt mũi vượt qua...
Chúc Bác ngay lập tức nổi lòng tôn kính anh ta.
Khách mời số 8 là siêu mẫu tên Phương Như Tuyết, còn Playboy số 7 là hai thái cực, trông cô giống như một ngự tỷ lãnh khốc.
Văn Tinh Trạch nhớ Phương Như Tuyết, tuy chỉ mới nổi trong giới siêu mẫu nhưng cô ấy sẽ sớm tỏa sáng trong những show tới và trở nên nổi tiếng khắp thế giới, là một người chị gái siêu mẫu rất tận tâm và chuyên nghiệp.
Cô ấy thế mà xuất hiện trong show này, nhà sản xuất không phải dạng vừa à nha.
Chúc Bác qua loa biểu diễn huýt sáo xong, liền đến phiên Văn Tinh Trạch. Lúc này, 2 người siêu mẫu và một thành viên nhóm nhạc nam đã giành được số phiếu cao, 7 và 8 phiếu.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Văn Tinh Trạch sẽ được phân đến phòng khách phổ thông.
Nhưng kể từ khi dòng chữ 'không có tai nạn' xuất hiện ở phía trước, Văn Tinh Trạch luôn cảm thấy sắp có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, bởi vì đây là thủ pháp thông mà tiểu thuyết hay dùng.
Ngay khi cậu bước đến phía trước, mấy vị khách mời phía dưới, bao gồm cả nhân viên đều tỏ ra mong đợi:
"Thổi kèn xô na sao?" "Phun lửa?" "Bán manh?"
Văn Tinh Trạch: "... Mấy người hình như hiểu lầm sâu sắc về nghề nghiệp của tui đó!"
Văn Tinh Trạch đương nhiên sẽ không biểu diễn thổi kèn xô na hoặc phun lửa, cậu đi tới bên tủ đồ, muốn tìm ít dụng cụ -- có khách mời lúc nãy tìm ra được cặp côn nhị khúc, Văn Tinh Trạch muốn tìm trống bỏi lắc lắc hai lần coi như là biểu diễn.
Cũng vào lúc này.
Văn Tinh Trạch đột nhiên nhớ đến 'Giới tử không gian' được đề cập trong tin nhắn ngày hôm qua của hậu cần Quang Tháp, nói rằng biển mà phụ huynh nhân ngư tộc gửi tới đã được đặt trong không gian.
Trước khi điện thoại bị tịch thu vào đêm qua, Văn Tinh Trạch đã trò chuyện lần cuối với Long tộc, bọn họ cũng nhắc tới giới tử không gian.
"Giới tử không gian?" Văn Tinh Trạch không khỏi suy nghĩ lung tung "Chẳng lẽ trong này là một tùy thân không gian thần kỳ sao?"
Tùy thân không gian quả là tiêu chuẩn của văn chủng điền, Văn Tinh Trạch cũng rất muốn làm ruộng, như trồng khoai lang, nho, dâu tằm hoặc thứ gì đó...
Tuy nhiên, Long tộc không nói cho cậu biết cách mở không gian, họ nói rằng nó rất đơn giản, Văn Tinh Trạch nghĩ muốn mở lúc nào cũng có thể mở.
"..."
Ký ức khép lại.
9 vị khách còn lại nhìn cậu đầy mong đợi.
Đạo diễn phất tay, bảo camera man quay cận cảnh Văn Tinh Trạch. Vô luận Văn Tinh Trạch muốn biểu diễn tài nghệ gì, chơi souna hay ca hát, nó tuyệt đối sẽ trở thành một trong những tài liệu xuất sắc và thậm chí là cảnh hot trong kỳ này.
Trong ống kính đặc tả, đồng tử màu hổ phách nhạt của thiếu niên đầy nước, lệ chí ở đuôi mắt mờ dần, tướng mạo đi tới chỗ nào cũng đều làm cho người khác chú ý.
Văn Tinh Trạch nắm then chốt cửa, tủ khóa cao hai mét, trong lúc phân tâm cậu kéo cửa sang hai bên, sau đó:
Ầm --
Hơi mặn nước biển trong suốt kèm theo vỏ sò đồng thời tuôn ra. Một chú cá heo con thò đầu vào tủ ngó dáo dác, có vẻ đang lưỡng lự có nên đi hay không, nó thân mật giơ mỏ chào hỏi với Văn Tinh Trạch.
Từ bên ngoài tủ nhìn vào, bên trong là biển sâu mênh mông vô bờ, san hô mềm quen thuộc, rong biển, cá nhà táng, cá sư tử xấu tính chạy tán loạn như cờ.
Cá lồng đèn phồng lên lấp loé hai lần như nguồn điện bóng đèn tròn không ổn định, đó là cách chào độc đáo của nó.
Tất cả các sinh vật biển nghiêm túc hành lễ chào Văn Tinh Trạch, cá heo nhỏ vẫy vây.
Dưới sự theo dõi của tất cả các khách mời, nhân viên của đoàn làm phim và 8 cái máy quay liên hợp.
Giới tử không gian của cậu tới sổ rồi.
Văn Tinh Trạch: "..." Chờ chút, đã nói là không gửi vật thể sống mà?
Nhóm khách mời với tổ tiết mục: "......"
Lạch cạch.
Clapperboard trong tay đạo diễn rơi xuống đất.
Văn Tinh Trạch lập tức đem tủ khép lại, đại não hỗn loạn: "Cái này không phải như mọi người nghĩ đâu, tôi có thể giải thích."
Tuy nhiên, não của những người xung quanh hiển nhiên còn hỗn loạn hơn cậu, camera man gần nhất bất lực nhìn cậu rồi gục xuống: "Được, cậu giải thích đi."
Suýt nữa là có một đám khói xanh bay ra khỏi đầu Văn Tinh Trạch, cả người sắp chết, cái khó ló cái khôn: "Đây là một loại biểu diễn, ma -- "
Chúc Bác ngơ ngơ ngác ngác: "Ma pháp?"
Văn Tinh Trạch: "Không không không, ma -- "
Siêu mẫu hai mắt dại ra: "Mô phỏng ba năm thi đại học năm năm?"
Quên mất từ vựng rồi, cái gì nhỉ nhớ mãi không ra được! Văn Tinh Trạch cũng cảm thấy bất lực: "Không phải, chính là cái kia, ma -- "
"Ảo thuật?" Một đạo âm thanh kiêu căng nói.
"Đúng, chính là cái kia."
Văn Tinh Trạch thật vất vả thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn thấy mọi người nhìn tủ bằng ánh mắt càng thêm sợ hãi.
Văn Tinh Trạch đột nhiên có linh cảm không tốt, cậu chậm rãi nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy cửa tủ đã bị mở ra từ bên trong từ lúc nào.
Mái tóc dài màu đen, đồng tử xanh nhạt, giao sa che mặt.
Ưu trưởng lão đẩy tủ ra nhìn quanh một vòng, nhìn Văn Tinh Trạch liền lộ ra vẻ khinh thường. Nhưng vây đuôi lại đi ngược ý muốn của chủ nhân, vui sướng kích động lay động.
"Xin lỗi, hình như ta đến không đúng lúc nhỉ."
Y cao giọng nói, vươn tay đóng tủ lại, nước biển tràn vào trong lòng đất cũng biến mất theo động tác đóng tủ.
Văn Tinh Trạch: "Ha ha..."
Bên trong du thuyền, triệt để, an tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất