Cả Đế Quốc Nạp Tiền Nuôi Tôi

Chương 42: Nhất định phương thức mở cửa không đúng

Trước Sau
Cảm giác không trọng lượng lại đến.

Văn Tinh Trạch lấy điện thoại ra, bật camera trước, on báo đốm phủ hoa văn màu cam vàng cọ cọ Văn Tinh Trạch. Cậu, báo đốm với Mễ Minh Ưu cùng nhau làm một tấm tự sướng.

Ngay sau đó, Great Rift Valley Đông Phi.

* Thung lũng tách giãn lớn (tiếng Anh là Great Rift Valley) là tên được nhà thám hiểm Anh John Walter Gregory đặt vào cuối thế kỷ 19 cho một địa hình dạng máng kéo dài liên tục khoảng 6.000 km từ Thung lũng Beqaa ở Liban, tây nam châu Á cho đến trung tâm Mozambique, đông nam châu Phi. Mặc dù cái tên này tiếp tục được sử dụng theo một số cách nhưng nó hiếm khi được sử dụng trong địa chất học vì nó được coi là sự hợp nhất không chính xác của các hệ thống tách giãn và đứt gãy liên quan.

Ngày nay, thuật ngữ này thường được sử dụng để chỉ thung lũng của Đới tách giãn Đông Phi, phân tách kiến tạo mảng kéo dài từ Ngã ba Afar xuống phía nam khắp Đông Phi, và đang trong quá trình tách mảng châu Phi thành hai mảng riêng biệt mới. Các nhà địa chất học thường gọi các mảng Nubian và Somali.

Tảo ưa nước mặn đã tạo ra màu đỏ đặc trưng dưới hồ Natron tại thung lũng Great Rift nằm giữa biên giới Tanzania và Kenya.

Cạnh hồ Tanganyika, cách đó không xa một con hà mã đang ngâm mình trong nước phơi nắng, lắc lư cơ thể để rũ nước. Một con hồng tước đậu trên vai Văn Tinh Trạch, cậu lại lấy điện thoại làm ngay một tấm tự sướng, Mễ Minh Ưu xuất hiện trong camera với vẻ mặt hồn phi phách tán.

Sau đó là quảng trường Luân Đôn.

* Quảng trường Trafalgar (/trəˈfælɡər/) là một quảng trường công cộng ở trung tâm Luân Đôn, Anh. Với vị trí ở trung tâm, đây là một điểm du lịch, và một trong những quảng trường nổi tiếng nhất ở Vương quốc Anh và thế giới.

Ở trung tâm của quảng trường là Cột Nelson được bảo vệ bởi bốn bức tượng sư tử tại chân đế trụ cột.

Bầu trời đầy chim bồ câu trắng, đằng sau là tòa nhà biểu tượng Big Ben, những người nước ngoài cho chim bồ câu ăn ở quảng trường vui vẻ chụp ảnh tự sướng. Điều kinh ngạc nhất là có một người nước ngoài nhận ra Văn Tinh Trạch: "Ô wow, kia là anh chàng đẹp trai thổi còi xe kìa..."

Bán đảo Kii.

* Bán đảo Kii (紀伊半島 (Kỷ Y bán đảo) Kii-hantō) là bán đảo lớn nhất của đảo Honshū, Nhật Bản. Địa danh Kii xuất phát từ tỉnh Kii thời cổ đại.

Bán đảo Kii, nhất là khu vực Nanki (南紀, âm Hán Việt: "Nam Kỷ"), chịu ảnh hường của dòng hải lưu Kuroshio đưa nước ấm từ nhiệt đới lên nên nhiều mưa, có thể lên tới 5 mét (200 in) hằng năm. Trung bình ở Owase thì đo được 3,85 mét (150 in). Nước biển ấm cũng tạo môi trường cho san hô ở ven biển Kii. Ngược lại, vì có nguồn nước âm, bán đảo Kii khi có bão thì thường bị thiệt hại nhiều nhất.

Địa hình bán đảo Kii núi non, rừng ôn đới phủ kín. Vì vũ lượng cao nên đây cũng có nhiều thác nước. Sông ngòi thì chảy xiết nên không hợp cho việc trồng cấy. Kinh tế chủ yếu trông vào lâm nghiệp và ngư nghiệp.

Thác nước Nachi trên bán đảo Kii

Nai con Nara đang ngậm một shika - senbei, tò mò tiến đến trước màn ảnh ngửi ngửi, rồi nghiêng đầu liếm mặt Văn Tinh Trạch. Mễ Minh Ưu như sắp rời khỏi thế gian tươi đẹp, chỉ thiếu sủi bọt mép nữa.

Bởi vì mô hình khá nhỏ, khó có thể xác định được vị trí cụ thể của tỉnh hay các quốc gia bằng ngón tay, cho nên mỗi lần dịch chuyển đều đầy rẫy những bất trắc - ví dụ, họ dịch chuyển tới trong bầy chim cánh cụt ở Nam Cực, may mắn chưa bị đông chết đã nhanh chóng dịch chuyển tới nơi khác.

Vô cùng mạo hiểm kích thích.

...

Tiếc nuối chính là, chuyến đi vui vẻ đã hoàn toàn bị dừng lại vào lúc 6:30 vì Văn Tinh Trạch nhận được một cuộc gọi.

"Dạ alo, Thầy Trì ạ, đến giờ cơm rồi ạ?" Văn Tinh Trạch nhìn xung quanh, cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút "Tôi đang ở... Kabukicho Tokyo, tôi đang nghĩ cách trở về."

* Kabukicho là một trong những khu phố kinh doanh tình dục tưng bừng nhất ở Nhật, tọa lạc ở phía đông bắc ga Shinjuku, giữa khu trung tâm mua sắm và giải trí nhộn nhịp của Tokyo. Mặc dù diện tích chỉ khoảng 600 m2, nơi đây vô cùng sôi động với hơn 300 cửa hàng kinh doanh đồ chơi tình dục, 200 câu lạc bộ, 80 khách sạn và cả trăm nhà hàng quán bar. Theo ước tính, mỗi ngày có tới hơn 150 nghìn người ghé thăm Kabukicho.

Mễ Minh Ưu cuối cùng cũng gặp được một người bình thường, nước mắt nước mũi kêu cứu với người đang gọi Văn Tinh Trạch: "Cứu với!!! Tôi không muốn đi du lịch nữa đâu, cả đời này tôi cũng không muốn đi du lịch nữa!!!"

Người qua đường dồn dập liếc mắt.

Bên kia điện thoại, Trì Yến khẽ cau mày cởi tạp dề: "Chờ."

Nửa phút sau, rèm cửa bằng dây thừng màu đỏ của izakaya bên cạnh Văn Tinh Trạch được vén lên.

* Izakaya là một kiểu quán bar bình dân của Nhật Bản phục vụ đồ uống có cồn và đồ ăn nhẹ. Izakaya là những địa điểm bình thường để uống rượu sau giờ làm việc

Trì Yến mặc quần áo ở nhà đi ra, tay trái cầm chai xì dầu, bình thản dắt tay Văn Tinh Trạch đi vào trong. Cả hai rất quen thuộc mà đối thoại:

"Sao lại chạy tới đây."

"Nhận được chuyển phát nhanh, thuận tiện mang bạn mới đi du lịch một chút."



"Du lịch đến khu đèn đỏ?"

"..."

Sau đó rèm cửa được thả xuống, hai người kia liền biến mất.

Mễ Minh Ưu: "..."

Mễ Minh Ưu: "???"

Chờ đã, vừa rồi đó có phải là Trì Yến không? Trì Yến mặc đồ thường cầm xì dầu? Tại sao Trì Yến lại đột nhiên xuất hiện tại ở izakaya Kabukicho? Là ánh mắt hắn có vấn đề hay là thế giới này có vấn đề??

Mễ Minh Ưu sợ ngây người, hình thức ở chung của Trì Yến và Văn Tinh Trạch nhất định có bát quái, nhưng hắn không rãnh để đi tìm hiểu sâu về nó, giờ hắn chỉ muốn trở về thủ đô quê hương yêu quý mà thôi.

Trước cửa izakaya treo những chiếc đèn lồng đỏ, cả hai đã biến mất sau tấm rèm, Mễ Minh Ưu co chân lại, cố gắng vén rèm lên lần nữa.

"Chào mừng ——" chủ quán dùng tiếng Nhật chào hắn, bếp vuông trong cửa hàng đang cháy rực, cá thu nướng kêu xèo xèo. "Ngài muốn dùng gì?"

Mễ Minh Ưu: "?"

Izakaya rất hẹp, hơn nữa Trì Yến cùng Văn Tinh đều rất nổi bật ở bất cứ đâu họ đến, nhưng Mễ Minh Ưu trái phải đều không tìm thấy họ.

Nhưng bọn họ rõ ràng là đi vào cánh cửa này!

"Nhất định là phương thức mở cửa của mình không đúng."

Mễ Minh Ưu tuyệt vọng, hắn lui ra, lại bước vào, cứ như vậy lặp lại ba lần, mỗi lần cũng đều hai mặt nhìn nhau với chủ quán đang nướng cá thu.

Mễ Minh Ưu lui ra, nhìn toàn bộ Kabukicho ăn chơi trác táng, chợt nếm trải mùi vị của cuộc sống. Shinjuku phồn hoa náo nhiệt, lại không chỗ dung thân cho hắn, nhân sinh trong thiên địa chợt như một lữ khách...

Hắn quyết định thử lần cuối, đi vào lại trong.

Chủ quán nướng cá đã sẵn sàng báo cảnh sát, vô cùng sốt sắng nhìn chằm chằm Mễ Minh Ưu.

Mễ Minh Ưu cười khổ lùi ra: "..."

Ngay khi Mễ Minh Ưu triệt để từ bỏ, Văn Tinh Trạch lại đột ngột từ bên trong đi ra.

"Thiếu chút nữa là quên mất bạn mới" Văn Tinh Trạch nói xin lỗi với Mễ Minh Ưu, thành khẩn nói "Giờ tôi đưa anh về ngay, đừng sợ. Đúng rồi, ảnh tự sướng hôm nay tôi có thể đăng lên được không?"

Mễ Minh Ưu bước chân phù phiếm như giẫm phải bông, căn bản không biết mình đang nói cái gì: "Có thể, có thể."

Lần này Văn Tinh Trạch đưa hắn vào rèm cửa, cuối cùng thứ hắn đối mặt không còn là đèn lồng đỏ, chủ quán và con cá thu, mà là bùng binh quen thuộc của thủ đô, kẹt xe quen thuộc, và nhóm tài xế cãi nhau bằng giọng Bắc Kinh quen thuộc.

Mọi thứ thật thân thiết, khiến người ta lệ nóng doanh tròng.

"Ngài Văn, cám ơn cậu " Mễ Minh Ưu nước mắt lưng tròng, chân tâm thực lòng nắm tay Văn Tinh Trạch "Khiến tôi hiểu được tầm quan trọng của sinh mệnh, khiến tôi cảm nhận được vẻ đẹp thường ngày trong cuộc sống, sau này tôi nhất định sẽ làm người tốt..."

Văn Tinh Trạch đầu óc mơ hồ: "? Ồ, vậy thì tốt, đi đường cẩn thận."

Mễ Minh Ưu trước đây đi quay tư liệu sống bát quái, phần lớn là minh tinh hoặc trợ lý khóc lóc thảm thiết hoặc nổi trận lôi đình ra lệnh hắn xóa bỏ, nào có giống như bây giờ phải làm ngược lại.

Thật bất ngờ.

Hình ảnh này được người qua đường tiện tay chụp xuống lại, đăng lên mạng.

Sau này, Văn Tinh Trạch và Mễ Minh Ưu vì sự cố này một lần nữa trở thành tâm điểm các loại sa điêu.

Hơn nữa, Văn Tinh Trạch còn trở thành người đứng đầu danh sách những người bạn đồng trang lứa mà các minh tinh giải trí trong nước muốn kết thân nhất, độ nổi tiếng của cậu cũng tăng vọt - bởi vì, làm bạn với cậu sẽ không bao giờ bị Báo Dứa đăng tin nóng.

Bất quá, đây là chuyện sau này...

Thịnh Thiên Entertainment.



Giang Diệp đưa Văn Tinh Trạch về xong liền đi ăn cơm, trở lại văn phòng mới vừa lướt mạng được 2 phút liền lướt tới hình trong moments Văn Tinh Trạch. Văn Tinh Trạch thế mà cùng phóng viên Báo Dứa chụp hình tự sướng với báo đốm Nam Mỹ, hà mã và hồng thước ở Thung lũng Great Rift, một người nước ngoài và một con chim bồ câu trắng ở London. Gom đủ cửu cung cách luôn đó trời.

Giang Diệp: "???"

"Tại sao lại cùng tự sướng với Mễ Minh Ưu?"

Giang Diệp lập tức trở nên căng thẳng, lập tức gọi điện thoại xác nhận với Báo Dứa, kết quả là những người ở đó vô cùng hoảng sợ, liên tục bảo đảm sẽ không lại trêu chọc Văn Tinh Trạch nữa.

Mễ Minh Ưu bên kia điện thoại còn trực tiếp khóc lên: " Tôi đã thay đổi quyết định, tôi nhất định sẽ bỏ thói quen xấu ngồi xổm dưới lầu người nổi tiếng, tôi sẽ không bao giờ chạm vào bất cứ thứ gì không nên động vào..."

Đi 'tour' với Văn Tinh Trạch, có tác dụng với Mễ Minh Ưu như một loạt các cú đấm chỉnh sửa nhân cách, đương nhiên là loại nửa vui nửa buồn kia.

Giang Diệp như nằm mơ cúp điện thoại.

Cô lại nhìn hình lần nữa.

Kỹ năng tự sướng của Văn Tinh Trạch rất đáng lo ngại, đó là một góc độ thẳng nam điển hình, nhưng ai bảo cậu ta đẹp chi - trong mỗi bức Văn Tinh Trạch đều cười rất tươi và hạnh phúc, trong khi Mễ Minh Ưu thì lại có bộ dáng hồn phi phách tán trong suốt quá trình, vì bối cảnh thay đổi thất thường, nên chín bức hình tụ lại trông khá thú vị.

Như tấm chụp với báo đốm, bối cảnh là cây cao che trời, Mễ Minh Ưu mặt đầy sợ hãi, báo đốm nghiêng người trước máy ảnh đánh giá, mà Văn Tinh Trạch thích ý tò mò trợn tròn mắt, một vầng hào quang giữa những chiếc lá trên má.

"Cậu ấy đi du lịch khi nào nhỉ? Hay là photoshop? Nhưng P thì không chân thực như này được nhỉ?" Giang Diệp thích thú quan sát một lúc "Quả thực như là vừa được chụp xong, còn lệch múi giờ nữa nè"

"

Giang Diệp gọi cho Văn Tinh Trạch nói: "9 tấm này có thể đăng weibo... Được, chú tự đăng đi, cap đừng viết thái quá là được."

Hình tự sướng trên weibo của Văn Tinh Trạch quá ít, các fan nhan sắc hú hét mỗi ngày cũng không đủ để liếm ảnh. Weibo của Văn Tinh Trạch vừa mới được đăng lên, Giang Diệp còn chưa có can thiệp thì lượng like và comment đã bắt đầu tăng vọt.

Đương nhiên, Văn Tinh Trạch rất săn sóc cho Mễ Minh Ưu mỗi tấm hình đều P đầu mèo cho hắn, điều này khiến những bức ảnh tương phản ban đầu trở nên kém thú vị hơn, nhưng cũng không cản trở phát huy của các fan.

"A a a a A Trạch thịnh thế mỹ nhan rốt cục cũng lên, yêu nhiều yêu nhiều, kiến nghị ra album chân dung" "Hành Chi!!! Thẳng nam tự sướng cũng thật đẹp!!!" "Cùng ai đi du lịch ó? Chua chua chua" "Bối cảnh không hề có vết tích ps, nb"...

Tám giờ tối hôm đó, Giang Diệp nhận được hai cuộc điện thoại.

Cuộc gọi đầu tiên là đội tuyên truyền " Ngộ Long Dạ ", ngày mai là ngày Ngộ Long Dạ chính thức phát sóng, hy vọng Văn Tinh Trạch có thể phát sóng trực tiếp phối hợp tuyên truyền.

Cái này sớm nằm trong dự liệu của Giang Diệp, mà một khác cú điện thoại thì lại hoàn toàn là niềm vui bất ngờ.

Đó là một cuộc điện thoại ở nước ngoài từ Tây Ban Nha, thế mà lại là nhà sản xuất phim phóng sự nổi tiếng Locker Phis.

" Tôi vẫn luôn có hứng thú với văn hóa Trung Quốc," Locker Phis nói "Tôi muốn quay một số cuộn phim liên quan, nhưng tôi không thể chọn được chủ đề tôi thích".

Vì đã có rất nhiều bộ phim phóng sự đặc sắc và xuất sắc về mọi khía cạnh địa lý, nhân văn và ẩm thực của Trung Quốc, Locker Phis không thích lặp lại những gì người khác đã quay.

Giang Diệp: "Ý của ngài là?"

Giang Diệp kỳ thực không hiểu, tuy rằng lúc trước Locker Phis có đăng Twitter nói hi vọng hợp tác, nhưng ông ấy là nhà sản xuất phim phóng sự, phim phóng sự và diễn viên quăng tám cái sào cũng tới quan hệ.

Locker Phis: " Cho đến gần đây, tôi mới phát hiện ra rằng ở nước cô có một nghề nghiệp cổ xưa gọi là Phong Thủy Sư... Này, Văn Tinh Trạch của cô còn là người đứng đầu ngành Phong Thủy Sư! Trang web chính thức của hiệp hội nói như vậy!"

Giang Diệp: "?"

Giang Diệp nghĩ thầm không phải chứ, cô thật vất vả tiếp nhận tin Văn Tinh Trạch không chỉ là đệ nhất thiên sư trong nước mà còn đang sống chung với Trì Yến, hiện tại Văn Tinh Trạch lại muốn đi quay phóng sự về thầy phong thủy??!

Thế giới đã trở nên kỳ diệu.

Nhà sản xuất tóc đỏ sờ mũi, nói: " Hiện tại tôi chỉ có ý tưởng này, cho nên tôi muốn trao đổi một chút, và tôi vừa xem những bức ảnh Văn Tinh Trạch đi du lịch khắp nhau, biểu cảm và cảm xúc trước ống kính của cậu ấy rất tốt... bộ phim tài liệu này có thể được gọi là... "

Giang Diệp: " Trạch Trạch - Sự tích vòng quanh thế giới?"

Locker Phis: "...?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau