Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế
Chương 1: Xuyên Qua
Trong siêu thị ồn ào náo nhiệt, một nhóm khách hàng không hẹn mà cùng dừng việc mua sắm, ngạc nhiên nhìn một cô gái đẩy xe đồ chất cao như núi.
Cô gái tầm khoảng 20 tuổi, lớn lên rất xinh đẹp, trên người mặc một bộ đồ thể dục màu xanh, tóc dài được buộc đuôi ngựa gọn gàng ở phía sau.
Hai cánh tay gầy yếu khẳng khiu, nhìn qua chỉ cần một chút lực là có thể bẻ gãy. Xe đẩy ở phía trước còn cao hơn cô cả một cái đầu.
Bánh quy, mì gói, đồ uống các loại...siêu thị bán đồ ăn gì, cơ bản cô đều sẽ mua hết, tóm lại không thiếu thứ nào.
Cô gái chú ý thấy ánh mắt của mọi người, ngượng ngùng cười đáp: ”Thật ngại quá, trong nhà tôi có nhiều người, sức ăn cũng lớn, ha ha, phiền mọi người nhường đường một chút.”
Cả đám vội vàng chừa ra một con đường ở giữa, cô đem xe đẩy đến quầy thu ngân gần đó, chỉ thấy ở quầy cũng đang chất từng đống thức ăn mà trước đó cô đã mua.
Điều này khiến mọi người càng thêm giật mình.
Trong nhà cô ấy nhiều người đến mức nào? Mà có thể một lần mua nhiều đồ như vậy?
Nhưng cô gái vẫn chưa dừng lại, đem đồ đạc trong xe chất lên quầy xong, lập tức đẩy chiếc xe trống, vẻ mặt thản nhiên đi đến quầy hàng khác.
50 thùng mì gói, 80 bịch bánh quy, 30 bình nước trái cây, 60 hộp cà phê...
Giang Diệu Diệu vừa nhìn kệ đồ, vừa đối chiếu số lượng theo danh sách mà mình tính sẵn, đếm tới đếm lui vẫn cảm thấy quá ít.
Chỉ là cô cũng không còn cách nào khác, trong thẻ và tiền mặt chỉ có một chút tiền, mua cái này thì sẽ phải bỏ lại cái kia, thôi coi như tạm chấp nhận vậy, miễng cưỡng cũng đủ dùng rồi.
Dù sao bằng thực lực của cô, dưới sự bùng phát của zombie , chắc chỉ sống được cỡ 3 tháng là cùng.
Đây không phải là thế giới thực, mà là một quyển truyện mạt thế. Cô vừa đọc hết truyện thì bỗng xuyên vào đây, trở thành một người cùng tên, cũng là nhân vật làm nền bên trong, tên Giang Diệu Diệu.
Giang Diệu Diệu này là một đứa trẻ mồ côi, còn đang học đại học, ngày thường dựa vào việc làm công cho người ta để kiếm thêm phí sinh hoạt, hiện tại cũng đã tiết kiệm được 2-3 vạn đồng tiền.
Theo nguyên văn kịch bản, sau khi zombie bùng nổ, cô cùng với nam nữ chính chạy ra thành thị, trên đường bị zombie cắn chết, còn làm cho nam nữ chính xảy ra mâu thuẫn gây gổ.
Lúc Giang Diệu Diệu đọc đến đây, cô liền cảm thấy luyến tiếc cho nhân vật này.
Một cô gái đầy nghị lực và kiên cường, chỉ vì không có số làm vai chính, cho nên không thể sống quá ba chương liền ngủm.
Thà từ đầu cô ấy tìm một chỗ để trốn, tích trữ thật nhiều vật tư, có khi còn sống được tận mấy tháng.
Vì thế khi đương sự phát hiện mình xuyên vào quyển truyện, Giang Diệu Diệu liền quyết định làm theo kế hoạch mà mình đã nghĩ trước đó.
Chạy làm gì cho mệt, chạy cũng chết không chạy cũng chết, vậy dại gì không chọn phương án đỡ phí sức hơn?
Không bằng đem hết tiền tiết kiệm ra xài, mua nhiều đồ ăn thức uống ngon, vui vẻ tận hưởng một quãng thời gian trước khi chết.
Ngày mai sẽ là lúc zombie bùng nổ lần đầu tiên, cô phải đẩy nhanh tốc độ mới được.
Giang Diệu Diệu tăng nhanh cước độ ở dưới chân.
Hai giờ sau, cô đứng tính tiền dưới ánh mắt khiếp sợ của những người xung quanh.
Cô gái tầm khoảng 20 tuổi, lớn lên rất xinh đẹp, trên người mặc một bộ đồ thể dục màu xanh, tóc dài được buộc đuôi ngựa gọn gàng ở phía sau.
Hai cánh tay gầy yếu khẳng khiu, nhìn qua chỉ cần một chút lực là có thể bẻ gãy. Xe đẩy ở phía trước còn cao hơn cô cả một cái đầu.
Bánh quy, mì gói, đồ uống các loại...siêu thị bán đồ ăn gì, cơ bản cô đều sẽ mua hết, tóm lại không thiếu thứ nào.
Cô gái chú ý thấy ánh mắt của mọi người, ngượng ngùng cười đáp: ”Thật ngại quá, trong nhà tôi có nhiều người, sức ăn cũng lớn, ha ha, phiền mọi người nhường đường một chút.”
Cả đám vội vàng chừa ra một con đường ở giữa, cô đem xe đẩy đến quầy thu ngân gần đó, chỉ thấy ở quầy cũng đang chất từng đống thức ăn mà trước đó cô đã mua.
Điều này khiến mọi người càng thêm giật mình.
Trong nhà cô ấy nhiều người đến mức nào? Mà có thể một lần mua nhiều đồ như vậy?
Nhưng cô gái vẫn chưa dừng lại, đem đồ đạc trong xe chất lên quầy xong, lập tức đẩy chiếc xe trống, vẻ mặt thản nhiên đi đến quầy hàng khác.
50 thùng mì gói, 80 bịch bánh quy, 30 bình nước trái cây, 60 hộp cà phê...
Giang Diệu Diệu vừa nhìn kệ đồ, vừa đối chiếu số lượng theo danh sách mà mình tính sẵn, đếm tới đếm lui vẫn cảm thấy quá ít.
Chỉ là cô cũng không còn cách nào khác, trong thẻ và tiền mặt chỉ có một chút tiền, mua cái này thì sẽ phải bỏ lại cái kia, thôi coi như tạm chấp nhận vậy, miễng cưỡng cũng đủ dùng rồi.
Dù sao bằng thực lực của cô, dưới sự bùng phát của zombie , chắc chỉ sống được cỡ 3 tháng là cùng.
Đây không phải là thế giới thực, mà là một quyển truyện mạt thế. Cô vừa đọc hết truyện thì bỗng xuyên vào đây, trở thành một người cùng tên, cũng là nhân vật làm nền bên trong, tên Giang Diệu Diệu.
Giang Diệu Diệu này là một đứa trẻ mồ côi, còn đang học đại học, ngày thường dựa vào việc làm công cho người ta để kiếm thêm phí sinh hoạt, hiện tại cũng đã tiết kiệm được 2-3 vạn đồng tiền.
Theo nguyên văn kịch bản, sau khi zombie bùng nổ, cô cùng với nam nữ chính chạy ra thành thị, trên đường bị zombie cắn chết, còn làm cho nam nữ chính xảy ra mâu thuẫn gây gổ.
Lúc Giang Diệu Diệu đọc đến đây, cô liền cảm thấy luyến tiếc cho nhân vật này.
Một cô gái đầy nghị lực và kiên cường, chỉ vì không có số làm vai chính, cho nên không thể sống quá ba chương liền ngủm.
Thà từ đầu cô ấy tìm một chỗ để trốn, tích trữ thật nhiều vật tư, có khi còn sống được tận mấy tháng.
Vì thế khi đương sự phát hiện mình xuyên vào quyển truyện, Giang Diệu Diệu liền quyết định làm theo kế hoạch mà mình đã nghĩ trước đó.
Chạy làm gì cho mệt, chạy cũng chết không chạy cũng chết, vậy dại gì không chọn phương án đỡ phí sức hơn?
Không bằng đem hết tiền tiết kiệm ra xài, mua nhiều đồ ăn thức uống ngon, vui vẻ tận hưởng một quãng thời gian trước khi chết.
Ngày mai sẽ là lúc zombie bùng nổ lần đầu tiên, cô phải đẩy nhanh tốc độ mới được.
Giang Diệu Diệu tăng nhanh cước độ ở dưới chân.
Hai giờ sau, cô đứng tính tiền dưới ánh mắt khiếp sợ của những người xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất