Chương 124: Phiên ngoại 1: Đêm mưa
Kỳ thật Quạ Đen chưa từng thật sự nổi giận với A Ngôn lần nào, nhiều nhất là anh sẽ đá A Ngôn hai cái lại mắng hai câu, nhưng kia đều là mặt ngoài, lòng anh thật đúng là chưa từng ghi hận A Ngôn.
Anh nguyện ý theo A Ngôn, hoặc là nói anh không tìm ra bất cứ nơi nào A Ngôn cần phải đối nghịch với anh.
A Ngôn cũng rất nghe lời, bình thường mình hơi đổi sắc mặt, cậu liền ngoan, không cãi vã không ồn ào, ngoan ngoãn cuộn ở trong chăn bọc thành một cái kén.
Nhưng hôm nay thì khác, hôm nay Quạ Đen tức giận, hơn nữa thật tức giận. Kỳ thật lửa này ngày hôm qua đã muốn phát ra rồi, chính là khiến anh nghẹn đến hôm nay.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại dường như kíp nổ này đã chôn từ sớm, từ lúc A Ngôn hoàn toàn làm việc ở Khổ Sơn, kết bạn với đứa con trai út của Tam Bà kia.
Lúc trước đã từng nói, con trai út của Tam Bà làm hình xăm. Lúc Từ Ca xăm cá cóc kia cậu ta cũng ở đó, nhưng khi đó cậu ta cũng không lớn hơn A Ngôn là bao, mắt Tam Bà vẫn còn tốt, cũng chỉ để cho cậu ta nhìn, không cho cậu làm.
Con trai cả của Tam Bà là một thợ săn giỏi, đi sớm về trễ, chỉ cần không phải trời đông giá rét không có con mồi, trên cơ bản đều sẽ chạy lên cánh rừng trên đỉnh núi. Cho nên bình thường ở nhà đều chỉ có con út cùng Tam Bà, về sau có thêm hai đứa nhỏ của Dì Vịt thì lại là chuyện khác.
Con trai út của Tam Bà gọi là Can Trà, cũng hợp với đống hoa văn lung tung rối loạn trên người cậu ta. Nghe Tam Bà nói khi cậu ta còn nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, héo héo giống như lá trà phơi khô, cho nên đặt cho cậu ta cái tên này.
Nào có thể đoán được đặt cái tên, Can Trà lại càng ngày càng cường tráng, đến hiện tại hai anh em ra đến trại khác, người khác còn tưởng rằng Can Trà mới là thợ săn.
A Ngôn quen biết cậu ta là do trùng hợp, khi đó thịt trong nhà Quạ Đen không đủ, anh lại vừa lúc bị A Đại kêu đi, liền để cho A Ngôn đến nhà Tam Bà, hỏi mượn con trai lớn của Tam Bà một chút, tiền cho nợ, khi nào anh về liền thuận đường trả luôn.
Ban đầu A Ngôn còn không vui lắm, cậu nói Tam Bà nhìn có hơi dọa người nha, lỡ như đi bị chưng chưng xào xào thì làm sao bây giờ.
Quạ Đen nói mẹ nó em còn chưa đủ nhét kẽ răng, bọn họ chính là nhìn dọa người, hù dọa loại tiểu nương pháo như em, kỳ thật người rất dễ nói chuyện.
A Ngôn lại muốn Từ Ca đi theo, ít nhất phải đợi đến khi Từ Ca dạy xong, mới dám lôi kéo Từ Ca đi lấy thịt cùng.
Nhưng ai biết khi Quạ Đen về đi ngang qua nhà A Đại, thấy Từ Ca đã ở nhà rồi. Anh cho rằng A Ngôn cũng đã về, liền ồn ào gọi A Ngôn ra.
Ai ngờ Từ Ca nói A Ngôn chưa về, A Ngôn vẫn còn bên nhà Tam Bà.
Quạ Đen nghe xong khó hiểu, anh hỏi em ấy ở đó làm gì, em ấy cũng muốn xăm cá cóc lên cánh tay?
Từ Ca nói không phải, cậu ấy tán dóc với Can Trà, tôi liền về trước.
Lúc ấy Quạ Đen không cảm thấy có gì không đúng, đến nhà Tam Bà cũng quả thật nhìn thấy A Ngôn cùng Can Trà nói chuyện đến khí thế ngất trời.
Can Trà lấy hình xăm do mình thiết kế ra cho A Ngôn xem, A Ngôn cũng hứng thú bừng bừng, miếng thịt kia liền đặt ở trước cửa, dùng sợi thừng buộc, còn dẫn đến không ít ruồi.
Quạ Đen nói tiểu nương pháo cũng muốn làm hình xăm sao, Can Trà cậu chọn chọn cho em, đừng lớn quá, tôi sợ một cánh tay em ấy đều không xăm đủ.
Can Trà cười cười, nói không xăm cá cóc, A Ngôn chỉ là tò mò xem mà thôi, xăm cái này nhưng rất đau, Từ Ca có thể chịu được, cậu ấy chưa chắc chịu được.
Lúc ấy Quạ Đen cũng không nghĩ nhiều, đưa tiền lấy thịt, lại hộ tống A Ngôn trở về.
Từ ngày đó, Quạ Đen cũng cho rằng cuối cùng A Ngôn không còn sợ Tam Bà rồi, cho nên thỉnh thoảng để cho A Ngôn đi lấy thịt.
A Ngôn cũng không còn kháng cự, lại không ngừng nài ép lôi kéo bắt cóc Từ Ca từ trên lớp học, đi lấy thịt cùng với cậu.
Nhưng cố tình chính là như thế, lại xuất hiện chuyện khác, khiến Quạ Đen hối hận.
Quạ Đen cảm thấy anh không nên để cho A Ngôn đi, ít nhất không nên để cho A Ngôn tiếp xúc với Can Trà kia.
Can Trà là ai chứ, là thanh niên trẻ tuổi đẹp trai. Không tính hoa văn trên người, lấy cậu ta ra so với mấy đứa cùng lứa tuổi, quả thật dễ nhìn hơn đám Lại Tra, Thí Tinh nhiều. Cũng không biết ăn gì mà được mấy khối cơ bắp trên người kia, không thấy cậu ta đi săn, thịt lại không thiếu khối nào.
Này đó đều là những thứ có thể bắt cóc tiểu nương pháo.
Anh nguyện ý theo A Ngôn, hoặc là nói anh không tìm ra bất cứ nơi nào A Ngôn cần phải đối nghịch với anh.
A Ngôn cũng rất nghe lời, bình thường mình hơi đổi sắc mặt, cậu liền ngoan, không cãi vã không ồn ào, ngoan ngoãn cuộn ở trong chăn bọc thành một cái kén.
Nhưng hôm nay thì khác, hôm nay Quạ Đen tức giận, hơn nữa thật tức giận. Kỳ thật lửa này ngày hôm qua đã muốn phát ra rồi, chính là khiến anh nghẹn đến hôm nay.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại dường như kíp nổ này đã chôn từ sớm, từ lúc A Ngôn hoàn toàn làm việc ở Khổ Sơn, kết bạn với đứa con trai út của Tam Bà kia.
Lúc trước đã từng nói, con trai út của Tam Bà làm hình xăm. Lúc Từ Ca xăm cá cóc kia cậu ta cũng ở đó, nhưng khi đó cậu ta cũng không lớn hơn A Ngôn là bao, mắt Tam Bà vẫn còn tốt, cũng chỉ để cho cậu ta nhìn, không cho cậu làm.
Con trai cả của Tam Bà là một thợ săn giỏi, đi sớm về trễ, chỉ cần không phải trời đông giá rét không có con mồi, trên cơ bản đều sẽ chạy lên cánh rừng trên đỉnh núi. Cho nên bình thường ở nhà đều chỉ có con út cùng Tam Bà, về sau có thêm hai đứa nhỏ của Dì Vịt thì lại là chuyện khác.
Con trai út của Tam Bà gọi là Can Trà, cũng hợp với đống hoa văn lung tung rối loạn trên người cậu ta. Nghe Tam Bà nói khi cậu ta còn nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, héo héo giống như lá trà phơi khô, cho nên đặt cho cậu ta cái tên này.
Nào có thể đoán được đặt cái tên, Can Trà lại càng ngày càng cường tráng, đến hiện tại hai anh em ra đến trại khác, người khác còn tưởng rằng Can Trà mới là thợ săn.
A Ngôn quen biết cậu ta là do trùng hợp, khi đó thịt trong nhà Quạ Đen không đủ, anh lại vừa lúc bị A Đại kêu đi, liền để cho A Ngôn đến nhà Tam Bà, hỏi mượn con trai lớn của Tam Bà một chút, tiền cho nợ, khi nào anh về liền thuận đường trả luôn.
Ban đầu A Ngôn còn không vui lắm, cậu nói Tam Bà nhìn có hơi dọa người nha, lỡ như đi bị chưng chưng xào xào thì làm sao bây giờ.
Quạ Đen nói mẹ nó em còn chưa đủ nhét kẽ răng, bọn họ chính là nhìn dọa người, hù dọa loại tiểu nương pháo như em, kỳ thật người rất dễ nói chuyện.
A Ngôn lại muốn Từ Ca đi theo, ít nhất phải đợi đến khi Từ Ca dạy xong, mới dám lôi kéo Từ Ca đi lấy thịt cùng.
Nhưng ai biết khi Quạ Đen về đi ngang qua nhà A Đại, thấy Từ Ca đã ở nhà rồi. Anh cho rằng A Ngôn cũng đã về, liền ồn ào gọi A Ngôn ra.
Ai ngờ Từ Ca nói A Ngôn chưa về, A Ngôn vẫn còn bên nhà Tam Bà.
Quạ Đen nghe xong khó hiểu, anh hỏi em ấy ở đó làm gì, em ấy cũng muốn xăm cá cóc lên cánh tay?
Từ Ca nói không phải, cậu ấy tán dóc với Can Trà, tôi liền về trước.
Lúc ấy Quạ Đen không cảm thấy có gì không đúng, đến nhà Tam Bà cũng quả thật nhìn thấy A Ngôn cùng Can Trà nói chuyện đến khí thế ngất trời.
Can Trà lấy hình xăm do mình thiết kế ra cho A Ngôn xem, A Ngôn cũng hứng thú bừng bừng, miếng thịt kia liền đặt ở trước cửa, dùng sợi thừng buộc, còn dẫn đến không ít ruồi.
Quạ Đen nói tiểu nương pháo cũng muốn làm hình xăm sao, Can Trà cậu chọn chọn cho em, đừng lớn quá, tôi sợ một cánh tay em ấy đều không xăm đủ.
Can Trà cười cười, nói không xăm cá cóc, A Ngôn chỉ là tò mò xem mà thôi, xăm cái này nhưng rất đau, Từ Ca có thể chịu được, cậu ấy chưa chắc chịu được.
Lúc ấy Quạ Đen cũng không nghĩ nhiều, đưa tiền lấy thịt, lại hộ tống A Ngôn trở về.
Từ ngày đó, Quạ Đen cũng cho rằng cuối cùng A Ngôn không còn sợ Tam Bà rồi, cho nên thỉnh thoảng để cho A Ngôn đi lấy thịt.
A Ngôn cũng không còn kháng cự, lại không ngừng nài ép lôi kéo bắt cóc Từ Ca từ trên lớp học, đi lấy thịt cùng với cậu.
Nhưng cố tình chính là như thế, lại xuất hiện chuyện khác, khiến Quạ Đen hối hận.
Quạ Đen cảm thấy anh không nên để cho A Ngôn đi, ít nhất không nên để cho A Ngôn tiếp xúc với Can Trà kia.
Can Trà là ai chứ, là thanh niên trẻ tuổi đẹp trai. Không tính hoa văn trên người, lấy cậu ta ra so với mấy đứa cùng lứa tuổi, quả thật dễ nhìn hơn đám Lại Tra, Thí Tinh nhiều. Cũng không biết ăn gì mà được mấy khối cơ bắp trên người kia, không thấy cậu ta đi săn, thịt lại không thiếu khối nào.
Này đó đều là những thứ có thể bắt cóc tiểu nương pháo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất