Chương 36
Kỳ thật mỗi buổi sáng trôi qua còn rất dễ dàng, dù sao A Đại phải ra ngoài săn thú hoặc là bàn chuyện, không có thời gian phản ứng Từ Ca, nhưng đến tối thì khác.
Đầu tiên là tắm rửa, sau đó là ngủ. Hai người nằm sát bên nhau, lại tồn tại danh phận của những quan hệ đang xảy ra kia —— này đối với Từ Ca cùng A Đại mà nói đều là một loại khiêu chiến.
Tối hôm nay cũng giống như vậy. Cho nên Từ Ca cảm thấy bọn họ nên nói gì đó, đôi khi nói ra khỏi miệng, người trở nên không có cảm giác thần bí nữa, liền không nhất định có dục vọng làm cái kia.
Này liền giống như kết hôn với một người lâu rồi, giao tâm* giao đến nhiều, trở nên càng ngày càng trong suốt, sau khi thân thể từ trong ra ngoài đều được khám phá, liền không dễ dàng kéo cờ**.
(*交心: nói ra suy nghĩ trong lòng k hề giữ lại.)
(**Cái ấy ấy của nam nó lên í.)
Cho nên Từ Ca quyết định đêm nay nói chuyện về A Ngôn, hoặc là về Quạ Đen.
Hai người kia một là người mình quen, một là người A Đại quen, dù thế nào cũng có thể dẫn dắt đến hơn nửa đêm, sau đó mắt vừa nhắm, eo mềm nhũn, một giấc ngủ đến hừng đông.
Trước khi tắm, Từ Ca đã nghĩ kỹ rồi. Cậu hỏi chuyện Quạ Đen cũng là hợp tình hợp lý, cậu cùng A Ngôn là anh em tốt, hiện tại A Ngôn lại thành khế đệ của Quạ Đen, mình làm anh lớn muốn biết tình huống của Quạ Đen là rất bình thường, cậu cũng đoán rằng A Đại nguyện ý nói.
Sự thật chứng minh cũng quả thật như thế, chờ sau khi mình và A Đại đều tắm rửa sạch sẽ, A Đại vừa lên giường, Từ Ca liền nói, cậu nói Quạ Đen là anh trai của cậu sao, hay là anh bên dì anh bên bác các loại, tôi thấy quan hệ của hai người rất thân mật.
Nói xong còn để ý thương trên người A Đại một chút, sau đó trong lòng chợt lạnh —— Không biết A Đại dùng cây thuốc thần kỳ gì, tốc độ lành của vết thương nhanh không thể tưởng tượng nổi, không chỉ đã không cần quấn băng vải, nhìn như đã đóng vảy.
A Đại một bên giũ chăn, một bên nằm xuống giường.
Hắn nghĩ nghĩ, nói không phải, anh ấy không có quan hệ huyết thống với tôi, nhưng anh ấy là anh trai tôi.
“Nhặt?” Từ Ca hỏi, lại dịch qua bên cạnh, duy trì khoảng cách an toàn với A Đại, nghiêng người nhìn A Đại.
Cậu thật hài lòng đối với tư thế này của mình, vừa có thể biểu hiện ra tính chuyên chú khi nói chuyện, vừa có thể kịp thời phát hiện trước khi A Đại có hành động vượt rào, cũng làm ra đáp trả phản kháng hoặc né tránh.
“Ừ.” A Đại lại đáp bằng giọng điệu Từ Ca quen thuộc nhất, sau đó gối hai tay sau gáy, mở to mắt giống như đang hồi ức gì đó.
Rất tốt, A Đại có ý định đi sâu vào cuộc trò chuyện, Từ Ca thật vừa lòng.
Giờ phút này một bên cánh tay xăm hình cá cóc của A Đại kề sát Từ Ca, cá cóc kia dữ tợn đến cực điểm, gần như muốn bò lên trên mặt Từ Ca, bức cho Từ Ca đảo đảo con ngươi, dời mắt đi, dời đến gò má của A Đại.
Nói thật, A Đại ngoại trừ có hơi đen, xương gò má có hơi gồ ghề, râu ria có hơi xồm xoàm, phương diện khác cũng còn rất tốt.
Cánh tay hắn rất cường tráng, đoán chừng cũng là kết quả của hàng năm săn thú. Cho nên cũng sẽ có một ít sẹo nhỏ phía trên, xen kẽ với mấy đường vân của mạch máu, đường ruộng ngang dọc*, nhìn qua giống như dòng sông uốn lượn trên mảnh đất màu nâu.
(*阡陌错杂, chắc để chỉ chồng chéo đan xen nhau.)
Người Khổ Sơn đánh được một dã thú hung mãnh, sẽ bôi máu của dã thú lên mặt mình theo tập tục. Này tượng trưng cho dũng mãnh của dã thú bám vào thân thể mình, sau này bọn họ cũng có sức mạnh của dã thú.
Cho nên Từ Ca vẫn luôn cho rằng người Khổ Sơn là khó ngửi, ít nhất trên người sẽ có mùi máu tanh nồng nặc cùng vị chua sau mùi máu hôi.
Nói đến cùng đây là nơi đều có thể rải nước đối với một gốc cây, trên người các thôn dân kia có chút mùi lạ cũng không kỳ quái.
Nhưng làm Từ Ca kinh ngạc chính là, ngoại trừ cái đêm A Đại bị thương, trên người hắn cũng không có mùi vị dư thừa. Mà hiện tại ngửi cẩn thận, cũng chỉ có thể ngửi được chút xíu mùi mồ hôi, cùng da lông động vật còn vương lại, mùi tanh nồng như có như không.
A Đại cân nhắc một lúc lâu —— hoặc có lẽ là chuyển đổi ngôn ngữ một hồi lâu, cuối cùng kỹ năng làm mát*, mới lại mở miệng lần nữa.
(*技能冷却: chính là sau khi phóng thích kỹ năng một lần, thời gian chờ đợi phóng thích kỹ năng tiếp theo.)
Cũng chính là tối hôm nay, Từ Ca có một sự hiểu biết sâu sắc hơn đối với A Đại.
Cậu chậm rãi hiểu ra vì sao anh họ vẫn luôn cường điệu A Đại là người tốt, tuy rằng ý tứ “người tốt” này khá phức tạp, có nhận thức chủ quan của anh họ.
Đầu tiên là tắm rửa, sau đó là ngủ. Hai người nằm sát bên nhau, lại tồn tại danh phận của những quan hệ đang xảy ra kia —— này đối với Từ Ca cùng A Đại mà nói đều là một loại khiêu chiến.
Tối hôm nay cũng giống như vậy. Cho nên Từ Ca cảm thấy bọn họ nên nói gì đó, đôi khi nói ra khỏi miệng, người trở nên không có cảm giác thần bí nữa, liền không nhất định có dục vọng làm cái kia.
Này liền giống như kết hôn với một người lâu rồi, giao tâm* giao đến nhiều, trở nên càng ngày càng trong suốt, sau khi thân thể từ trong ra ngoài đều được khám phá, liền không dễ dàng kéo cờ**.
(*交心: nói ra suy nghĩ trong lòng k hề giữ lại.)
(**Cái ấy ấy của nam nó lên í.)
Cho nên Từ Ca quyết định đêm nay nói chuyện về A Ngôn, hoặc là về Quạ Đen.
Hai người kia một là người mình quen, một là người A Đại quen, dù thế nào cũng có thể dẫn dắt đến hơn nửa đêm, sau đó mắt vừa nhắm, eo mềm nhũn, một giấc ngủ đến hừng đông.
Trước khi tắm, Từ Ca đã nghĩ kỹ rồi. Cậu hỏi chuyện Quạ Đen cũng là hợp tình hợp lý, cậu cùng A Ngôn là anh em tốt, hiện tại A Ngôn lại thành khế đệ của Quạ Đen, mình làm anh lớn muốn biết tình huống của Quạ Đen là rất bình thường, cậu cũng đoán rằng A Đại nguyện ý nói.
Sự thật chứng minh cũng quả thật như thế, chờ sau khi mình và A Đại đều tắm rửa sạch sẽ, A Đại vừa lên giường, Từ Ca liền nói, cậu nói Quạ Đen là anh trai của cậu sao, hay là anh bên dì anh bên bác các loại, tôi thấy quan hệ của hai người rất thân mật.
Nói xong còn để ý thương trên người A Đại một chút, sau đó trong lòng chợt lạnh —— Không biết A Đại dùng cây thuốc thần kỳ gì, tốc độ lành của vết thương nhanh không thể tưởng tượng nổi, không chỉ đã không cần quấn băng vải, nhìn như đã đóng vảy.
A Đại một bên giũ chăn, một bên nằm xuống giường.
Hắn nghĩ nghĩ, nói không phải, anh ấy không có quan hệ huyết thống với tôi, nhưng anh ấy là anh trai tôi.
“Nhặt?” Từ Ca hỏi, lại dịch qua bên cạnh, duy trì khoảng cách an toàn với A Đại, nghiêng người nhìn A Đại.
Cậu thật hài lòng đối với tư thế này của mình, vừa có thể biểu hiện ra tính chuyên chú khi nói chuyện, vừa có thể kịp thời phát hiện trước khi A Đại có hành động vượt rào, cũng làm ra đáp trả phản kháng hoặc né tránh.
“Ừ.” A Đại lại đáp bằng giọng điệu Từ Ca quen thuộc nhất, sau đó gối hai tay sau gáy, mở to mắt giống như đang hồi ức gì đó.
Rất tốt, A Đại có ý định đi sâu vào cuộc trò chuyện, Từ Ca thật vừa lòng.
Giờ phút này một bên cánh tay xăm hình cá cóc của A Đại kề sát Từ Ca, cá cóc kia dữ tợn đến cực điểm, gần như muốn bò lên trên mặt Từ Ca, bức cho Từ Ca đảo đảo con ngươi, dời mắt đi, dời đến gò má của A Đại.
Nói thật, A Đại ngoại trừ có hơi đen, xương gò má có hơi gồ ghề, râu ria có hơi xồm xoàm, phương diện khác cũng còn rất tốt.
Cánh tay hắn rất cường tráng, đoán chừng cũng là kết quả của hàng năm săn thú. Cho nên cũng sẽ có một ít sẹo nhỏ phía trên, xen kẽ với mấy đường vân của mạch máu, đường ruộng ngang dọc*, nhìn qua giống như dòng sông uốn lượn trên mảnh đất màu nâu.
(*阡陌错杂, chắc để chỉ chồng chéo đan xen nhau.)
Người Khổ Sơn đánh được một dã thú hung mãnh, sẽ bôi máu của dã thú lên mặt mình theo tập tục. Này tượng trưng cho dũng mãnh của dã thú bám vào thân thể mình, sau này bọn họ cũng có sức mạnh của dã thú.
Cho nên Từ Ca vẫn luôn cho rằng người Khổ Sơn là khó ngửi, ít nhất trên người sẽ có mùi máu tanh nồng nặc cùng vị chua sau mùi máu hôi.
Nói đến cùng đây là nơi đều có thể rải nước đối với một gốc cây, trên người các thôn dân kia có chút mùi lạ cũng không kỳ quái.
Nhưng làm Từ Ca kinh ngạc chính là, ngoại trừ cái đêm A Đại bị thương, trên người hắn cũng không có mùi vị dư thừa. Mà hiện tại ngửi cẩn thận, cũng chỉ có thể ngửi được chút xíu mùi mồ hôi, cùng da lông động vật còn vương lại, mùi tanh nồng như có như không.
A Đại cân nhắc một lúc lâu —— hoặc có lẽ là chuyển đổi ngôn ngữ một hồi lâu, cuối cùng kỹ năng làm mát*, mới lại mở miệng lần nữa.
(*技能冷却: chính là sau khi phóng thích kỹ năng một lần, thời gian chờ đợi phóng thích kỹ năng tiếp theo.)
Cũng chính là tối hôm nay, Từ Ca có một sự hiểu biết sâu sắc hơn đối với A Đại.
Cậu chậm rãi hiểu ra vì sao anh họ vẫn luôn cường điệu A Đại là người tốt, tuy rằng ý tứ “người tốt” này khá phức tạp, có nhận thức chủ quan của anh họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất