Chương 100
Khi Ngu Uyên chấp nhận kế hoạch của tiến sĩ Lý, thực ra lúc ấy hắn đang trong một khoảng thời gian vô cùng đặc biệt. Hắn chưa bước vào kỳ trưởng thành của tộc Hồn thú, Ngu lão phu nhân cũng đã bắt đầu lộ rõ dã tâm không muốn cho hắn có một Noelle có năng lực. Ngu Uyên không có khả năng ngồi chờ chết, nhưng khi ấy hắn cũng không muốn phá vỡ thế cân bằng với Ngu lão phu nhân, mà tiến sĩ Lý, trùng hợp lại là phương pháp tốt nhất lúc ấy.
Ban đầu hắn không biết rằng kế hoạch này còn chưa hoàn thiện, hay do tiến sĩ Lý còn chưa đủ tự tin. Tóm lại, lần đầu tiên gặp mặt, hắn chỉ cảm thấy tiến sĩ Lý là một người vô cùng tự cao tự đại, không thể ngờ đến việc hắn ta lại muốn dồn một chủng tộc vào chỗ chết. Mà thời điểm đưa phương án kia ra, hắn ta cũng chưa biểu lộ một cách cực đoan đến như vậy.
Vào thời điểm đó, dự án đề xuất lấy danh nghĩa tiến sĩ Lý được đặt trên bàn làm việc của Ngu Uyên, nội dung rõ ràng có nói rằng máy cơ Hồn thạch này có tác dụng là hỗ trợ tộc Noelle có được lựa chọn chính xác nhất, do đó có thể cải thiện đáng kể năng lực của tộc Noelle. Hiệu quả là giảm bớt rất nhiều khâu quy trình nặng nề, phức tạp.
Một dự án đôi bên cùng có lợi như vậy, dựa trên công nghệ hiện có của Ater, kết hợp với đề án của tiến sĩ Lý, khả năng thành công và tính thực dụng cực kỳ cao, vì vậy Ngu Uyên mới chấp bút ký xuống bản hợp đồng.
Sau đó hắn liên tục phát hiện những điểm đáng ngờ, do đó đã tạm dừng hợp tác.. Cho đến khi rời khỏi, phương án của tiến sĩ Lý thực sự không có chút tiến triển nào.
Ngu Uyên vừa nói, tay vừa gõ gõ vào cổ tay của Chử Thư Mặc, nơi đó có thiết bị quang não mini mà hắn chuẩn bị cho anh. Chử Thư Mặc nhìn động tác của hắn, nghi hoặc nhìn quang não nhỏ xíu….Thứ này anh đã chơi thử một lần, lúc ấy Ngu Uyên còn tặng cho anh một cái túi nhỏ màu hồng phấn cơ đấy. Còn nhớ khi ấy, anh ăn quá nhiều kẹo Bass, kết quả bị đầy bụng, những chuyện này cứ như vừa mới xảy ra ngày hôm qua vậy.
Mà loại quang não thu nhỏ này có thể tiếp nhận một phần thần thức của Hồn thú, chủng tộc cường đại này thực sự có thể làm được việc này. Nhưng tộc Noelle hay tộc Carl đều không thể làm được, dùng dây chuyền, vòng tay, đồng hồ hoặc một thứ gì đó làm vật dẫn thì mới có thể đưa thần thức vào trong quang não.
“Xong rồi?” Chử Thư Mặc tiếp nhận rất nhanh thứ đồ chơi nho nhỏ này, còn rất thuần thục mở ra quang não của mình.
Quang não Ngu Uyên đưa cho anh có rất nhiều thứ hay ho, nhưng anh lại chẳng có thời gian để nghiên cứu tỉ mỉ. Nhưng sau khi mở ra, trên trang chủ đã có đầy đủ thông tin cơ bản của mình, hẳn là Ngu Uyên đã đưa nó lên giúp anh.
Nhìn avatar là bộ dáng nhỏ xíu của mình ôm bình sữa ừng ực uống, Chử Thư Mặc cảm thấy có chút…một lời khó nói hết.
Còn không đợi anh buồn bực hết, bên kia Ngu Uyên đã chủ động kết nối quang não với anh. Người có thân phận như Ngu Uyên, bình thường trên quang não đều có hai tài khoản, một công, một tư. Tài khoản công là gì Chử Thư Mặc không hiểu rõ cho lắm, nhưng tài khoản tư thì….
“Tại sao anh lấy ảnh này dùng chứ?” Cho dù tình huống hiện tại cực kỳ căng thẳng, Chử Thư Mặc nhìn thấy bức avatar kia vẫn không nhịn được nghiêm túc hỏi.
Bức ảnh trên tài khoản cá nhân của Ngu Uyên không phải thứ gì xa lạ, đó là khi Chử Thư Mặc lần đầu tiên mở mắt sau khi phá xác. Anh không chút kháng cự nào ôm lấy núm vú cao su hắn đưa tới, còn rất quang vinh tiểu ướt cả quần áo của hắn. Quan trọng là không biết ai là người chụp bức ảnh này, góc độ cực kỳ vi diệu, phối hợp với biểu tình chẳng chút áy náy của Chử Thư Mặc, lạ còn có chút cười trên nỗi đau của người khác. Kéo ra ngoài cho cư dân mạng nhìn, chắc hẳn là sẽ có thêm một gói biểu tượng cảm xúc sống động.
“Anh thích.” Mắt cũng không nháy trả lời một câu, sau đó Ngu Uyên không đợi Chử Thư Mặc nói chuyện, hắn trực tiếp kết nối quang não của hai người lại với nhau, sau đó truyền dữ liệu sang.
Chử Thư Mặc vì mình tiểu ướt quần áo người ta vẫn còn đang thẹn thùng, lại có cảm giác như một quyền đánh vào bông, nín thở nhìn chằm chằm bức ảnh kia hồi lâu, đột nhiên bị một tab bắn ra làm hấp dẫn ánh mắt.
Xuất hiện trước mặt anh là những tờ giấy như thể ai đó đang viết nhật ký. Quang não biểu thị bức ảnh 3D, mỗi tấm ánh cứ lơ lửng trước mắt Chử Thư Mặc.
“Những thứ này là báo cáo công tác của tiến sĩ Lý khi ấy.” Ngu Uyên bỏ qua ánh mắt của Chử Thư Mặc, nói: “Cách một khoảng thời gian, anh lại yêu cầu hắn ta viết một bản báo cáo. Đây chỉ là một nội dung mà anh đã trích ra. Giai đoạn đầu, tiến trình hay phương án về sau đều có, nếu em muốn thì có thể xem.”
Kỳ thật không cần Ngu Uyên nói, Chử Thư Mặc cũng đã bắt đầu đọc. Các bản báo cáo của tiến sĩ Lý đều không dài, nhưng nội dung mà Ngu Uyên trích ra này, Chử Thư Mặc có thể cảm giác được một người từ tự ti, không nắm chắc, đến cuồng vọng tự đại tràn ra cả mặt giấy.
Hồi lâu sau, anh nhíu mày.
“Báo cáo ban đầu viết…..máy cơ Hồn thạch có công dụng hỗ trợ. Bản báo cáo cuối cùng hắn ta đưa cho anh rõ ràng là đã lệch hướng. Hắn ta còn viết một câu ‘ngày nào đó có thể thay thế tộc Noelle’ ngay trên bản báo cáo.” Chử Thư Mặc nhìn nhìn, càng nhìn mày nhíu càng chặt.
“Đúng vậy, suy nghĩ của hắn ta dao động rất lớn trong khoảng thời gian này. Cũng chính tại lúc này, anh đã dừng hợp tác với hắn.” Ngu Uyên nói.
Như vậy, nếu tính từ lúc ấy, tâm tính tựa đại cùng sự chán ghét đối với tộc Noelle của tiến sĩ Lý đã dần bộc lộ ngay trong lời nói. Sau lại hợp tác với Brownie, hai người ăn nhịp với nhau muốn tiêu diệt toàn bộ tộc Noelle không phải là không có khả năng, nhưng vấn đề là….
“Công nghệ này đến từ đâu chứ?”
Ý định ban đầu của tiến sĩ Lý là làm máy phụ trợ, càng về sau lại có suy nghĩ muốn thay thế hoàn toàn tộc Noelle, công nghệ này từ đâu mà có? Không nói đến các nhà nghiên cứu của Ater đã bắt tay vào nghiên cứu hàng trăm năm nay mà vẫn không có kết quả, phóng mắt ra toàn bộ liên minh, thậm chí là những tinh hệ thuộc quyền sở hữu của tộc Hồn thú, loại máy móc như thế này vẫn chưa một ai có thể tìm ra bước khai phá, và có khi sự ra đời của nó phải tính đến hàng trăm năm sau.
Vậy tại sao tiến sĩ Lý lại có tự tin có thể lam ra loại công nghệ cao cấp như vậy? Lại còn có thể lấy được lòng tin từ Brownie?
Nên biết rằng nếu như không có tiến sĩ Lý, Brownie vẫn có đủ tư cách và phe phái phụ tá đủ lớn để nắm quyền hành tối cao của Ater. Mà dự án này tiến sĩ Lý, làm không tốt có thể đẩy gã ta vào vực sâu không đáy. Nếu tiến sĩ Lý không lấy ra bằng chứng thuyết phục, thì ngay cả khi Brownie ghét cay ghét đắng tộc Noelle, muốn cho chủng tộc này biến mất hoàn toàn khỏi Ater, cũng không có khả năng vô duyên vô cớ làm ra động tĩnh lớn đến thế.
Chử Thư Mặc vẫn còn đang do dự, Ngu Uyên lại đột nhiên nhận được một tin tức, sau đó hắn gật đầu với anh. Chử Thư Mặc thoáng rùng mình, biết hẳn là đã đến thời gian để gặp nhóm tộc Noelle kia rồi.
>>>>>
Trên một tuyến đường an toàn trong vũ trụ, một phi thuyền to lớn chậm rãi tiến về phía trước.
Tàu chiến này nhìn thoáng qua giống hệt phi thuyền du lịch, bên trong lại im lặng một cách khác thường.
Mắt Kính ngồi xổm trong một nhóm tộc Noelle, trên mũi là một bộ mắt kính mới. Giống với tộc Noelle trong phi thuyền, cậu cẩn thận lui về trong một góc, thường thường bất an ngẩng đầu lên nhìn ngó khắp nơi.
Chiếc kính mới này là trước khi cậu rời khỏi căn cứ Andrew, một Hồn thú diện mạo tuấn tú giao lại cho cậu. Người kia cậu đã từng gặp qua, anh ấy thường đi theo Ngu tổng đưa tiểu Mặc tới trường.
Vì vậy vừa nhìn thấy anh, Mắt Kính đã biết chuyện gì xảy ra. Lúc ấy cậu còn rất ngượng ngùng. Phải biết rằng không có nơi nào trên Ater chuyên sản xuất kính mắt cho tộc Noelle, chiếc kính này hẳn là đã tiêu tốn rất nhiều tiền.
Nhưng sau đó cậu thấy vị bác sĩ đã chữa bệnh cho Mắt To chạy tới, hàn huyên trong chốc lát. Không biết vì sao, Mắt Kính cảm thấy cực kỳ khó xử.
Cậu còn nhớ rõ trước khi lên xe để rời đi, vị bác sĩ tuấn tú kia còn xoa đầu cậu, nói cậu phải thật kiên cường, sau đó cố gắng cho thật tốt.
Khi đó Mắt Kính vẫn còn mơ hồ không rõ, cuộc thi tại căn cứ Andrew đã không cần cậu. Nguyên nhân tại Mập Mạp mà cậu mất đi tư cách tiếp tục dự thi. Với cậu mà nói, một cơ hội để cố gắng cậu cũng không còn. Cuộc đời cậu sau đó cũng chỉ là cầm chứng chỉ tốt nghiệp, lấy một thành tích nửa vời, và làm một công việc không được tốt cho lắm.
Trên đường đi cậu vẫn luôn tự hỏi về vấn đề này, không thể ngờ rằng sau một hồi lắc lư, phi thuyền lại dừng chân tại một hành tinh hẻo lánh.
“Mắt Kính, Mắt Kính, phi thuyền, phi thuyền dừng lại?” Ngồi cùng với cậu là một Noelle nhìn rất nhỏ, hẳn là thí sinh bị loại ở trận đấu đầu tiên, cô gái nhỏ này tên Điềm Điềm, vẻ mặt lo sợ lui lại bên cạnh cậu.
Bọn họ đã bị bắt một khoảng thời gian dài rồi, đèn trong phi thuyền đều tắt, lại nghiêm cấm không cho họ lên tiếng.
Mắt Kính lắc đầu, vỗ vỗ vai cô gái nhỏ: “Không sao đâu, chúng ta nhiều người như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì……”
Lời này cậu nói rất dũng cảm, nhưng chính cậu cảm thấy rằng chân mình cũng đã nhũn ra. Cậu nói chưa hết lời, cánh cửa lớn nặng nề đột ngột mở ra, ánh sáng chói mắt chiếu trực tiếp vào trong toa.
Ánh sáng mạnh cực độ, tựa như muốn chiếu mù mắt toàn bộ tộc Noelle trong toa.
Trong hoàn cảnh nguy hiểm này, mỗi một Noelle theo bản năng đều thét lên. Cũng tại lúc này, một âm thanh âm trầm đột ngột vang lên bên tai bọn họ.
Ban đầu hắn không biết rằng kế hoạch này còn chưa hoàn thiện, hay do tiến sĩ Lý còn chưa đủ tự tin. Tóm lại, lần đầu tiên gặp mặt, hắn chỉ cảm thấy tiến sĩ Lý là một người vô cùng tự cao tự đại, không thể ngờ đến việc hắn ta lại muốn dồn một chủng tộc vào chỗ chết. Mà thời điểm đưa phương án kia ra, hắn ta cũng chưa biểu lộ một cách cực đoan đến như vậy.
Vào thời điểm đó, dự án đề xuất lấy danh nghĩa tiến sĩ Lý được đặt trên bàn làm việc của Ngu Uyên, nội dung rõ ràng có nói rằng máy cơ Hồn thạch này có tác dụng là hỗ trợ tộc Noelle có được lựa chọn chính xác nhất, do đó có thể cải thiện đáng kể năng lực của tộc Noelle. Hiệu quả là giảm bớt rất nhiều khâu quy trình nặng nề, phức tạp.
Một dự án đôi bên cùng có lợi như vậy, dựa trên công nghệ hiện có của Ater, kết hợp với đề án của tiến sĩ Lý, khả năng thành công và tính thực dụng cực kỳ cao, vì vậy Ngu Uyên mới chấp bút ký xuống bản hợp đồng.
Sau đó hắn liên tục phát hiện những điểm đáng ngờ, do đó đã tạm dừng hợp tác.. Cho đến khi rời khỏi, phương án của tiến sĩ Lý thực sự không có chút tiến triển nào.
Ngu Uyên vừa nói, tay vừa gõ gõ vào cổ tay của Chử Thư Mặc, nơi đó có thiết bị quang não mini mà hắn chuẩn bị cho anh. Chử Thư Mặc nhìn động tác của hắn, nghi hoặc nhìn quang não nhỏ xíu….Thứ này anh đã chơi thử một lần, lúc ấy Ngu Uyên còn tặng cho anh một cái túi nhỏ màu hồng phấn cơ đấy. Còn nhớ khi ấy, anh ăn quá nhiều kẹo Bass, kết quả bị đầy bụng, những chuyện này cứ như vừa mới xảy ra ngày hôm qua vậy.
Mà loại quang não thu nhỏ này có thể tiếp nhận một phần thần thức của Hồn thú, chủng tộc cường đại này thực sự có thể làm được việc này. Nhưng tộc Noelle hay tộc Carl đều không thể làm được, dùng dây chuyền, vòng tay, đồng hồ hoặc một thứ gì đó làm vật dẫn thì mới có thể đưa thần thức vào trong quang não.
“Xong rồi?” Chử Thư Mặc tiếp nhận rất nhanh thứ đồ chơi nho nhỏ này, còn rất thuần thục mở ra quang não của mình.
Quang não Ngu Uyên đưa cho anh có rất nhiều thứ hay ho, nhưng anh lại chẳng có thời gian để nghiên cứu tỉ mỉ. Nhưng sau khi mở ra, trên trang chủ đã có đầy đủ thông tin cơ bản của mình, hẳn là Ngu Uyên đã đưa nó lên giúp anh.
Nhìn avatar là bộ dáng nhỏ xíu của mình ôm bình sữa ừng ực uống, Chử Thư Mặc cảm thấy có chút…một lời khó nói hết.
Còn không đợi anh buồn bực hết, bên kia Ngu Uyên đã chủ động kết nối quang não với anh. Người có thân phận như Ngu Uyên, bình thường trên quang não đều có hai tài khoản, một công, một tư. Tài khoản công là gì Chử Thư Mặc không hiểu rõ cho lắm, nhưng tài khoản tư thì….
“Tại sao anh lấy ảnh này dùng chứ?” Cho dù tình huống hiện tại cực kỳ căng thẳng, Chử Thư Mặc nhìn thấy bức avatar kia vẫn không nhịn được nghiêm túc hỏi.
Bức ảnh trên tài khoản cá nhân của Ngu Uyên không phải thứ gì xa lạ, đó là khi Chử Thư Mặc lần đầu tiên mở mắt sau khi phá xác. Anh không chút kháng cự nào ôm lấy núm vú cao su hắn đưa tới, còn rất quang vinh tiểu ướt cả quần áo của hắn. Quan trọng là không biết ai là người chụp bức ảnh này, góc độ cực kỳ vi diệu, phối hợp với biểu tình chẳng chút áy náy của Chử Thư Mặc, lạ còn có chút cười trên nỗi đau của người khác. Kéo ra ngoài cho cư dân mạng nhìn, chắc hẳn là sẽ có thêm một gói biểu tượng cảm xúc sống động.
“Anh thích.” Mắt cũng không nháy trả lời một câu, sau đó Ngu Uyên không đợi Chử Thư Mặc nói chuyện, hắn trực tiếp kết nối quang não của hai người lại với nhau, sau đó truyền dữ liệu sang.
Chử Thư Mặc vì mình tiểu ướt quần áo người ta vẫn còn đang thẹn thùng, lại có cảm giác như một quyền đánh vào bông, nín thở nhìn chằm chằm bức ảnh kia hồi lâu, đột nhiên bị một tab bắn ra làm hấp dẫn ánh mắt.
Xuất hiện trước mặt anh là những tờ giấy như thể ai đó đang viết nhật ký. Quang não biểu thị bức ảnh 3D, mỗi tấm ánh cứ lơ lửng trước mắt Chử Thư Mặc.
“Những thứ này là báo cáo công tác của tiến sĩ Lý khi ấy.” Ngu Uyên bỏ qua ánh mắt của Chử Thư Mặc, nói: “Cách một khoảng thời gian, anh lại yêu cầu hắn ta viết một bản báo cáo. Đây chỉ là một nội dung mà anh đã trích ra. Giai đoạn đầu, tiến trình hay phương án về sau đều có, nếu em muốn thì có thể xem.”
Kỳ thật không cần Ngu Uyên nói, Chử Thư Mặc cũng đã bắt đầu đọc. Các bản báo cáo của tiến sĩ Lý đều không dài, nhưng nội dung mà Ngu Uyên trích ra này, Chử Thư Mặc có thể cảm giác được một người từ tự ti, không nắm chắc, đến cuồng vọng tự đại tràn ra cả mặt giấy.
Hồi lâu sau, anh nhíu mày.
“Báo cáo ban đầu viết…..máy cơ Hồn thạch có công dụng hỗ trợ. Bản báo cáo cuối cùng hắn ta đưa cho anh rõ ràng là đã lệch hướng. Hắn ta còn viết một câu ‘ngày nào đó có thể thay thế tộc Noelle’ ngay trên bản báo cáo.” Chử Thư Mặc nhìn nhìn, càng nhìn mày nhíu càng chặt.
“Đúng vậy, suy nghĩ của hắn ta dao động rất lớn trong khoảng thời gian này. Cũng chính tại lúc này, anh đã dừng hợp tác với hắn.” Ngu Uyên nói.
Như vậy, nếu tính từ lúc ấy, tâm tính tựa đại cùng sự chán ghét đối với tộc Noelle của tiến sĩ Lý đã dần bộc lộ ngay trong lời nói. Sau lại hợp tác với Brownie, hai người ăn nhịp với nhau muốn tiêu diệt toàn bộ tộc Noelle không phải là không có khả năng, nhưng vấn đề là….
“Công nghệ này đến từ đâu chứ?”
Ý định ban đầu của tiến sĩ Lý là làm máy phụ trợ, càng về sau lại có suy nghĩ muốn thay thế hoàn toàn tộc Noelle, công nghệ này từ đâu mà có? Không nói đến các nhà nghiên cứu của Ater đã bắt tay vào nghiên cứu hàng trăm năm nay mà vẫn không có kết quả, phóng mắt ra toàn bộ liên minh, thậm chí là những tinh hệ thuộc quyền sở hữu của tộc Hồn thú, loại máy móc như thế này vẫn chưa một ai có thể tìm ra bước khai phá, và có khi sự ra đời của nó phải tính đến hàng trăm năm sau.
Vậy tại sao tiến sĩ Lý lại có tự tin có thể lam ra loại công nghệ cao cấp như vậy? Lại còn có thể lấy được lòng tin từ Brownie?
Nên biết rằng nếu như không có tiến sĩ Lý, Brownie vẫn có đủ tư cách và phe phái phụ tá đủ lớn để nắm quyền hành tối cao của Ater. Mà dự án này tiến sĩ Lý, làm không tốt có thể đẩy gã ta vào vực sâu không đáy. Nếu tiến sĩ Lý không lấy ra bằng chứng thuyết phục, thì ngay cả khi Brownie ghét cay ghét đắng tộc Noelle, muốn cho chủng tộc này biến mất hoàn toàn khỏi Ater, cũng không có khả năng vô duyên vô cớ làm ra động tĩnh lớn đến thế.
Chử Thư Mặc vẫn còn đang do dự, Ngu Uyên lại đột nhiên nhận được một tin tức, sau đó hắn gật đầu với anh. Chử Thư Mặc thoáng rùng mình, biết hẳn là đã đến thời gian để gặp nhóm tộc Noelle kia rồi.
>>>>>
Trên một tuyến đường an toàn trong vũ trụ, một phi thuyền to lớn chậm rãi tiến về phía trước.
Tàu chiến này nhìn thoáng qua giống hệt phi thuyền du lịch, bên trong lại im lặng một cách khác thường.
Mắt Kính ngồi xổm trong một nhóm tộc Noelle, trên mũi là một bộ mắt kính mới. Giống với tộc Noelle trong phi thuyền, cậu cẩn thận lui về trong một góc, thường thường bất an ngẩng đầu lên nhìn ngó khắp nơi.
Chiếc kính mới này là trước khi cậu rời khỏi căn cứ Andrew, một Hồn thú diện mạo tuấn tú giao lại cho cậu. Người kia cậu đã từng gặp qua, anh ấy thường đi theo Ngu tổng đưa tiểu Mặc tới trường.
Vì vậy vừa nhìn thấy anh, Mắt Kính đã biết chuyện gì xảy ra. Lúc ấy cậu còn rất ngượng ngùng. Phải biết rằng không có nơi nào trên Ater chuyên sản xuất kính mắt cho tộc Noelle, chiếc kính này hẳn là đã tiêu tốn rất nhiều tiền.
Nhưng sau đó cậu thấy vị bác sĩ đã chữa bệnh cho Mắt To chạy tới, hàn huyên trong chốc lát. Không biết vì sao, Mắt Kính cảm thấy cực kỳ khó xử.
Cậu còn nhớ rõ trước khi lên xe để rời đi, vị bác sĩ tuấn tú kia còn xoa đầu cậu, nói cậu phải thật kiên cường, sau đó cố gắng cho thật tốt.
Khi đó Mắt Kính vẫn còn mơ hồ không rõ, cuộc thi tại căn cứ Andrew đã không cần cậu. Nguyên nhân tại Mập Mạp mà cậu mất đi tư cách tiếp tục dự thi. Với cậu mà nói, một cơ hội để cố gắng cậu cũng không còn. Cuộc đời cậu sau đó cũng chỉ là cầm chứng chỉ tốt nghiệp, lấy một thành tích nửa vời, và làm một công việc không được tốt cho lắm.
Trên đường đi cậu vẫn luôn tự hỏi về vấn đề này, không thể ngờ rằng sau một hồi lắc lư, phi thuyền lại dừng chân tại một hành tinh hẻo lánh.
“Mắt Kính, Mắt Kính, phi thuyền, phi thuyền dừng lại?” Ngồi cùng với cậu là một Noelle nhìn rất nhỏ, hẳn là thí sinh bị loại ở trận đấu đầu tiên, cô gái nhỏ này tên Điềm Điềm, vẻ mặt lo sợ lui lại bên cạnh cậu.
Bọn họ đã bị bắt một khoảng thời gian dài rồi, đèn trong phi thuyền đều tắt, lại nghiêm cấm không cho họ lên tiếng.
Mắt Kính lắc đầu, vỗ vỗ vai cô gái nhỏ: “Không sao đâu, chúng ta nhiều người như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì……”
Lời này cậu nói rất dũng cảm, nhưng chính cậu cảm thấy rằng chân mình cũng đã nhũn ra. Cậu nói chưa hết lời, cánh cửa lớn nặng nề đột ngột mở ra, ánh sáng chói mắt chiếu trực tiếp vào trong toa.
Ánh sáng mạnh cực độ, tựa như muốn chiếu mù mắt toàn bộ tộc Noelle trong toa.
Trong hoàn cảnh nguy hiểm này, mỗi một Noelle theo bản năng đều thét lên. Cũng tại lúc này, một âm thanh âm trầm đột ngột vang lên bên tai bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất