Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta

Chương 40:

Trước Sau
"Bọn họ nhìn ta bằng ánh mắt này làm gì, ta dùng chút tâm cơ để cưới vợ thì sao chứ?"

Tam hoàng tử rất không hài lòng với ánh mắt của những người này nhìn hắn, hắn cảm thấy mình không sai chút nào.

Thái Tử và Nhị hoàng tử mấp máy môi muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ có thể vỗ vai hắn.

Ngươi vui là được.

Lâm Mặc tan triều về đến nhà, trực tiếp nằm lên giường.

"Không được không được ta phải ngủ một giấc, trước khi ăn cơm không cần gọi ta."

Hệ thống: [Còn ngủ cái gì nữa, chúng ta ra ngoài dạo một vòng đi, thật ra trong kinh thành cũng có rất nhiều dưa.]

Lâm Nhiên đến xem Lâm Mặc lập tức dừng bước.

Hệ thống tiếp tục nói: [Dưa trong kinh thành có thể còn hấp dẫn hơn dưa trên triều đình, mau ra ngoài dạo một vòng đi, cũng tiện cho ta thu thập năng lượng, ngươi lại không làm gì cả, mỗi ngày chỉ đứng ở đó có gì mà mệt.]

Lời này Lâm Mặc nghe không được vừa ý lắm, cái gì gọi là nàng không làm gì cả, ăn dưa cũng rất tốn tế bào não được không.



[Ngươi cứ để ta ngủ một lát đi, đợi ta ăn cơm trưa xong sẽ dẫn ngươi ra ngoài dạo một vòng, tiện thể dẫn theo cả tỷ tỷ của ta, tỷ tỷ của ta thường xuyên đi dự tiệc, lát nữa xem nhà nào có tiệc dẫn ngươi đi dạo một vòng.]

Hệ thống nghe vậy lập tức reo lên: [Tốt quá! Tiệc tùng thường là nơi xảy ra nhiều chuyện lắm! Lại có dưa để ăn rồi!]

Lâm Nhiên ở bên ngoài: “…”

Cái gì mà tiệc tùng thường là nơi xảy ra nhiều chuyện lắm, nàng ở bên ngoài nhiều năm như vậy tham gia không biết bao nhiêu tiệc tùng, cũng chẳng thấy xảy ra chuyện gì lớn.

Nhiều nhất cũng chỉ là tư thông, rơi xuống nước, hãm hại, hạ độc, không đúng, sao càng nghĩ càng thấy hình như có khá nhiều chuyện xảy ra nhỉ?

"Cái gì! Con nói chiều hôm nay nó muốn ra ngoài?"

Lâm thượng thư và Lâm phu nhân nghe được tin Lâm Mặc muốn ra ngoài trong lòng trăm mối ngổn ngang.

"Không được, tuyệt đối không thể để nó một mình ra ngoài, bây giờ trong kinh thành không biết có bao nhiêu người muốn giết nó, rất nhiều tham quan ô lại sợ bị nó tiết lộ chuyện của mình ra ngoài, cho nên chắc chắn sẽ tìm cơ hội ra tay."

"Mặc dù Hoàng Thượng nói đã phái người âm thầm bảo vệ nó nhưng khó tránh khỏi sơ suất."

Mặc dù đứa nữ nhi út này của mình khá là đáng ghét nhưng dù sao cũng là con mình, ông tuyệt đối sẽ không để con mình rơi vào nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau