Chương 6: Ngày thứ sáu
1.
Tôi sẽ không thích?
Trời đất chứng giám!
Trì Dữu căn bản không biết tôi thèm xem cậu ấy nhảy đến mức nhòm qua cả khe cửa luôn, đáng tiếc là chẳng "sơ múi" được gì mà sau còn bị bảo vệ tưởng thằng biến thái đáng ghê tởm, đuổi ra khỏi chỗ học.
Thế là thích đến mức nào?
Thiếu mỗi bế cậu ấy đi luôn thôi.
2.
"Sao cậu lại đưa ra kết luận như thế?"
Tôi cau mày giả vờ không hài lòng: "Dữu Dữu à, hình như bây giờ cậu không còn muốn nói nhiều với tớ nữa. Lần trước ngủ với nhau cũng thế, nếu tớ không nói thì cậu cũng quyết định thay cả hai luôn."
Trì Dữu lập tức bị vẻ mặt nghiêm túc của tôi làm cho choáng váng, ngây người lẩm bẩm như muỗi kêu: "Không mà."
"Tớ ngu lắm, cậu không nói tớ không biết được." Tôi cắn răng đánh chiêu cuối, cố tình thở dài một cái: "Giữa hai đứa mình có vấn đề rồi."
Bằng mắt thường có thể thấy Trì Dữu cuống cả lên, lúc nhìn tôi, con ngươi còn run run.
Cậu ấy mấp máy môi mà chẳng nói ra được lời, tuy rằng cậu ấy chưa nói nhưng tôi lại cảm giác được cậu ấy đang chột dạ.
"Vâ, vấn đề gì cơ?"
Tôi sắp xếp lại câu từ, đợi vài giây rồi nói tiếp: "Cậu đang giữ khoảng cách với tớ."
Kỳ quái, theo ý tôi thì rõ ràng là rất nghiêm trọng luôn, thế mà Trì Dữu trông, ngược lại, thở phào nhẹ nhõm?
Cùng lúc ấy, giọng nói phát ra từ cổ họng cậu ấy còn ấn giấu một chút gì đấy mất mát khó phát hiện ra, tôi cũng không biết, không hiểu được cậu ấy mất mát gì.
"Không đâu, tớ chỉ cảm thấy là tự dưng nhảy ở chỗ này...hơi kì." Trì Dữu liếc vội tôi một cái, nhàn nhạt nói: "Nếu cậu muốn nhìn thì lần sau có thể đến phòng tập tìm tớ, lúc đầu không cho cậu tới vì, ở trước mặt cậu, tớ hơi gượng."
"Cứ biết vậy đã, lần sau tới đi." Trì Dữu kiên định nhìn thẳng vào mắt tôi.
3.
Tôi thích bị cậu ấy nhìn chăm chú, ánh mắt của cậu đơn thuần mà trong sáng, nhìn chằm chằm lâu rồi có thể lên men ra tình cảm ấy.
Tôi cũng không băn khoăn gì hết, đáp Trì Dữu một tiếng, cậu ấy đã như vậy rồi tôi nỡ lòng nào làm cậu khó xử?
Trì Dữu lại dựa vào tôi trong chốc lát, dường như cậu đã quên mất chuyện đạp xe trước đó.
Đôi mắt xinh đẹp kia thẫn thờ nhìn mấy miếng táo cắt lát trên bàn cà phê, hai miếng dưới cùng tiếp xúc với không khí quá lâu, nay đã ngả sang màu nâu nhạt.
"Cậu nói đúng." Trì Dữu chậm rãi lẩm bẩm, "Tớ luôn một mình quyết định chuyện của hai người."
"Gì cơ?" Tôi không hiểu được, sao cậu ấy lại để tâm thế? Vừa rồi là mấy lời kịch tùy cơ ứng biến tôi tinh vi nghĩ ra thôi.
"Tạ Vũ, sau này tớ sẽ bàn bạc với cậu nhiều hơn!" Trì Dữu đột nhiên nhếch miệng, con ngươi sáng ngời nhìn về phía tôi.
4.
...
5.
Này ai đỡ nổi?
6.
"Dữu Dữu à, tớ vẫn muốn nhìn cậu múa." Tôi bị kích thích bởi lòng tham, cò kè mặc cả với cậu: "Video cũng được, hồi trước cậu nhảy có quay video đúng không?"
Đôi mắt vốn dĩ đang cong cong như trăng lưỡi liềm nay lại tròn vành vạnh vì không hiểu. Trì Dữu chắc hẳn cũng không định từ chối, ngược lại còn nghiêng đầu, nghi vấn nhìn tôi kiểu "Tên ngốc này chắc bị chập dây thần kinh nào rồi."
"Dữu Dữu thân yêu ơi, cậu cho tớ xem chút đi." Tôi nhèo nhẹo nói: "Cho fan thưởng thức tí thôi mà, không được à?"
Tôi thấy con ngươi Trì Dữu co nhỏ lại, vứt chiếc điện thoại vào lồng ngực tôi như ném một củ khoai nóng.
"Xem thoải mái, nhưng cậu đừng nói nữa." Biểu cảm của Trì Dữu đầy rối rắm, có vẻ như ăn phải đồ hỏng, trông rõ ràng không khỏe chút nào.
"Cậu ăn no lắm à?" Tôi nịnh nọt nhìn chằm chằm khuân mặt nhỏ đang suy sụp của cậu, tự cho là quan tâm nói: "Tớ đi tìm mấy viên axit lactic cho cậu uống nhé."
"Không cần." Trì Dữu nhìn thẳng: "Cậu đừng nói chuyện là được."
7.
Trước khi mở video, tôi chuẩn bị tâm lý kĩ càng rồi.
Rốt cuộc, Trì Dữu đứng bất động thôi tôi cũng có thể nhìn đến chảy nước miếng đôi chân dài hơn một mét* của cậu, nếu có thêm cử động nào khác thường thì tôi không đảm bảo được mình sẽ không có một số phản ứng theo bản năng nào đâu.
*nguyên văn là "ba thước"
Rồi mở video lên...
8.
Bức tường trúc đan, vách sắt cao chót vót ngàn mét tôi xây, nay chưa cần gió thổi, chỉ cần hai bước đã tan tành!
9.
Quá không bình thường!
Trì Dữu lúc nhảy, quá là không bình thường!
10.
Ấn tượng của tôi về Trì Dữu lúc nhảy chỉ dừng lại ở thời cấp 3, có lẽ nhảy hiện đại chú trọng nhiều hơn về mặt nghệ thuật, lúc đó tôi quan tâm đến bản thân nhiều hơn là vũ đạo, đối với Trì Dữu thì mơ hồ nhớ là động tác cậu ấy phóng khoáng, tư thế thì uyển chuyển nhẹ nhàng.
Nhưng cái vũ đạo Kpop này thì hoàn toàn khác, những biểu cảm đến chi tiết nhỏ xíu lại tối đa hóa sự quyến rũ cá nhân, mà qua mắt tôi như có thêm filter, cậu ấy chỉ uốn người một cái là lòng tôi chấn động nghiêng ngả rồi, ngón trỏ của tôi ngoắc ngoắc, trên cổ như mọc thêm cái chuông.
Trong video kia, cậu lưu loát vuốt tóc mái, vừa lắc đầu thì mấy giọt mồ hôi cũng văng ra, camera vừa lướt qua bắt được sóng mắt cậu khẽ động, lúm đồng tiền hiện lên như đóa hoa nở rộ.
Ngoài video, tôi cung kính ôm cái điện thoại, nuốt nước bọt nhìn chằm chằm, bài nhạc kết thúc, cổ họng tôi ngứa ngáy, nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
11.
Trì Dữu không lập tức nhận ra tôi có gì đó không ổn, có lẽ còn đang chìm đắm trong sự khó tiêu, lúc này cậu vừa xoa bụng vừa cầm miếng táo cho vào miệng nhai.
"Dữu Dữu..." tôi kìm nén sự kích động trong lòng, cố ý liếm môi nói: "Còn nữa không?"
"Cái gì?" Trì Dữu nghe thấy tiếng bèn quay người lại, đột nhiên cậu đặt ngón tay lạnh lẽo lên khuôn mặt to lớn đang thở hổn hển của tôi: "Cậu không sao đấy chứ? Sao mặt đỏ vậy?"
"Cậu còn video nhảy nào không?" Tôi nằm lấy bàn tay không xương của Trì Dữu rồi hỏi một câu chẳng ăn nhập.
"Cậu cứ ngồi xuống đã." Trì Dữu không có vẻ gì mà mở điện thoại, nắn nắn lòng bàn tay tôi.
12.
Mở cái video thứ hai lên, màn hình lúc này hiện lên Trì Dữu đang ngồi xổm đầy bối rối hướng về phía camera, hai chúng tôi không hẹn mà cùng sủng sốt.
"Hình như hôm đấy cô giáo không đến, tớ thay cô nhảy phần của nữ." Trì Dữu hơi mất tự nhiên dựa vào vai tôi, cậu vươn đầu ngón tay, định vuốt bên trái điện thoại.
Gì cơ? Phần của nữ á?
Trúa ơi!! Phần của nữ đó!. Chí????h chủ, гủ bạ???? đọc ch????????g -- Tг????mtг????????ệ ????.????N --
Tôi càng phần khích hơn, ngay lập tức kẹp chặt ngón tay Trì Dữu.
"Xem cái này đi, tớ thích xem phần của nữ."
Ý tôi là muốn để cho Trì Dữu bình tĩnh, không cần băn khoăn đến việc tôi có tiếp thu được không, vậy mà không ngờ lại khiến cậu ấy không vui, lông mi buông xuống, nhìn cực kỳ uể oải.
Ôi chao, em bé này, mặt em mỏng quá đó!
Một mặt, tôi kẹp cậu ấy vào khuỷu tay, vuốt ve qua lại giữa vai và cổ của cậu; mặt khác lại đắm chìm vào màn hình điện thoại vì sợ bỏ lỡ bất cứ khoảnh khắc nào của thiên nga từ lúc mở màn hình.
Tôi thấy cậu ấy xoay eo, lắc hông, vuốt đùi...
Ánh mắt tôi hạ ngay xuống ba tấc, dùng vận tốc ánh sáng, bỏ qua lớp áo ngủ mà nhìn "giò Thiên nga" được ẩn giấu trong đó.
Giây tiếp theo, nội tâm bị chiếm cứ bởi âm thanh gào thét lặp đi lặp lại:
Sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ sờ sờ sờ!
13.
Ngay khi tôi đang hoàn toàn say sưa với sự hưởng thụ kép của thế xác và tinh thần, một cảnh tượng không tưởng xảy ra.
Một thân ảnh màu đen thon gầy từ phía dưới lao ra, giây tiếp theo, nam đồng chí này đội mũ lưỡi trai, thản nhiên chiếm chỗ chính giữa màn hình.
Vừa mới bắt đầu tôi còn tưởng có người qua đường nào không hiểu chuyện mà chắn Dữu Dữu của mình, mãi cho đến khi âm thanh nền rộn ràng vang lên, lúc này tôi mới thấy cánh tay phải của người đàn ông mũ đen này đang để ở eo Trì Dữu...
Hắn ôm Trì Dữu.
14.
Hắn ta ôm Trì Dữu?
15.
Mẹ nó! Hắn mà cũng dám! Ôm! Trì! Dữu?!
16.
Lý tính hiện lên bảo tôi là phải bình tĩnh, cái này không phải chỉ là nhảy thôi à, bạn nhảy bình thường, bạn nhảy bình thường thôi.
Cảm tính hiện lên lại hận không thể giết hắn, cho hắn làm chân giò hầm. Mày ôm lại lần nữa xem! Ôm thử lần nữa xem!
Trong lồng ngực tôi bị đè nén bởi ngọn lửa chẳng thể nào cháy lên, mà trực tiếp lan khắp trên người tôi. Tôi không ý thức được mình dùng lực như nào, nhưng Trì Dữu đã bẻ ngón tay tôi ra, thì thầm rằng cậu đau.
Tôi thả lỏng, ôm Trì Dữu vào lồng ngực, chỉ vào màn hình mà lời ít ý nhiều: "Hắn ta ôm cậu."
Lúc này không cần quan tâm cẩn thận hay không cẩn thận gì, rộng lượng để mà vợ mình chạy theo thằng khác à, tôi ôm chặt người vào ngực, giọng rõ ràng mang theo giận dỗi hỏi cậu: "Sao hắn lại ôm cậu?"
"Đây là động tác mà." Trì Dữu giải thích qua, ngược lại nhìn tôi thật cẩn thận: "Thế sao cậu lại tức giận?"
"Bởi vì hắn táy máy tay chân đó." Tôi ăn ngay nói thật, che một nửa màn hình nói: "Hơn nữa nhảy cũng không hay, còn sàm sỡ cậu."
Trì Dữu thong thả chớp mắt: "Bởi vì, đấy là thầy bọn tớ."
"Thế nên trò không nhất thiết phải kém thầy, mà thầy cũng không cần phải giỏi hơn trò đâu." Tôi nghẹn ngào thốt ra câu triết lý nhất trong đời: "Tớ nghĩ ông thầy này nhảy chẳng giỏi bằng cậu."
Trì Dữu không trả lời mà nghiêng đầu không biết đang nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, cậu mím môi khiến hai má lúm đồng tiền ngọt ngào hiện ra.
"Tớ biết rồi, sau này tớ không nhảy với anh ấy nữa đâu."
17.
Hôm nay tôi đã tự hỏi mình một câu.
Hỏi: Hôm nay mình có bị lộ không?
18.
Tôi thừa nhận không nhìn nổi Trì Dữu đụng chạm với người khác, dù biết rằng kia hoàn toàn chỉ là động tác nhảy, mà phản ứng của mình cũng hơi quá khích. Trong hoàn cảnh này, để giải thích cho sự nghi ngờ, bối rối và thiếu kiên nhẫn của Trì Dữu, nhất là phản ứng cuối cùng của cậu ấy, có vẻ như...
Cậu ấy nhận ra rồi.
19.
Hôm nay tôi lại tự hỏi mình một câu khác.
Hỏi: Cậu ấy nhận ra gì rồi?
20.
Khúc mắc này kéo dài đến tận sáng hôm sau, nhưng may mắn thay, từ lúc bắt đầu một ngày mới, Trì Dữu đối xử với tôi không khác gì bình thường.
"Ồ, cậu dậy rồi à?"
Thân hình uyển chuyển nhảy xuống chiếc xe đạp còn đang quay, Trì Dữu đi ngang qua mặt tôi, bước vào bếp.
"Cậu dậy sớm ghê, tớ còn chưa kịp chiên đồ ăn nữa."
Trước mặt tôi là Trì Dữu đang mặc chiếc áo len mỏng mà cậu mặc khi mới đến nhà tôi với làn da trắng hồng mới tập thể dục xong, thấp thoáng dưới đường viền cổ áo.
"Sao... cậu không mặc quần áo của tớ?"
Tôi ôm mấy bộ đồ ngủ nhặt được từ đầu giường, có chút giả dối nói:
"Không phải mới giặt hôm qua à? Sao lại không mặc?"
"Vì lúc tớ tập thể dục sẽ đổ mồ hôi rất nhiều." Trì Dữu nhanh chóng làm nóng dầu, thấy sắp được thì ném miếng thịt gà phi lê đã được chuẩn bị vào.
"Hai phút nữa đừng quên lấy ra nhé." Trì Dữu vỗ vỗ cánh tay tôi rồi rút bộ đồ ngủ từ tay tôi.
"Tớ đi tắm trước."
Tôi sẽ không thích?
Trời đất chứng giám!
Trì Dữu căn bản không biết tôi thèm xem cậu ấy nhảy đến mức nhòm qua cả khe cửa luôn, đáng tiếc là chẳng "sơ múi" được gì mà sau còn bị bảo vệ tưởng thằng biến thái đáng ghê tởm, đuổi ra khỏi chỗ học.
Thế là thích đến mức nào?
Thiếu mỗi bế cậu ấy đi luôn thôi.
2.
"Sao cậu lại đưa ra kết luận như thế?"
Tôi cau mày giả vờ không hài lòng: "Dữu Dữu à, hình như bây giờ cậu không còn muốn nói nhiều với tớ nữa. Lần trước ngủ với nhau cũng thế, nếu tớ không nói thì cậu cũng quyết định thay cả hai luôn."
Trì Dữu lập tức bị vẻ mặt nghiêm túc của tôi làm cho choáng váng, ngây người lẩm bẩm như muỗi kêu: "Không mà."
"Tớ ngu lắm, cậu không nói tớ không biết được." Tôi cắn răng đánh chiêu cuối, cố tình thở dài một cái: "Giữa hai đứa mình có vấn đề rồi."
Bằng mắt thường có thể thấy Trì Dữu cuống cả lên, lúc nhìn tôi, con ngươi còn run run.
Cậu ấy mấp máy môi mà chẳng nói ra được lời, tuy rằng cậu ấy chưa nói nhưng tôi lại cảm giác được cậu ấy đang chột dạ.
"Vâ, vấn đề gì cơ?"
Tôi sắp xếp lại câu từ, đợi vài giây rồi nói tiếp: "Cậu đang giữ khoảng cách với tớ."
Kỳ quái, theo ý tôi thì rõ ràng là rất nghiêm trọng luôn, thế mà Trì Dữu trông, ngược lại, thở phào nhẹ nhõm?
Cùng lúc ấy, giọng nói phát ra từ cổ họng cậu ấy còn ấn giấu một chút gì đấy mất mát khó phát hiện ra, tôi cũng không biết, không hiểu được cậu ấy mất mát gì.
"Không đâu, tớ chỉ cảm thấy là tự dưng nhảy ở chỗ này...hơi kì." Trì Dữu liếc vội tôi một cái, nhàn nhạt nói: "Nếu cậu muốn nhìn thì lần sau có thể đến phòng tập tìm tớ, lúc đầu không cho cậu tới vì, ở trước mặt cậu, tớ hơi gượng."
"Cứ biết vậy đã, lần sau tới đi." Trì Dữu kiên định nhìn thẳng vào mắt tôi.
3.
Tôi thích bị cậu ấy nhìn chăm chú, ánh mắt của cậu đơn thuần mà trong sáng, nhìn chằm chằm lâu rồi có thể lên men ra tình cảm ấy.
Tôi cũng không băn khoăn gì hết, đáp Trì Dữu một tiếng, cậu ấy đã như vậy rồi tôi nỡ lòng nào làm cậu khó xử?
Trì Dữu lại dựa vào tôi trong chốc lát, dường như cậu đã quên mất chuyện đạp xe trước đó.
Đôi mắt xinh đẹp kia thẫn thờ nhìn mấy miếng táo cắt lát trên bàn cà phê, hai miếng dưới cùng tiếp xúc với không khí quá lâu, nay đã ngả sang màu nâu nhạt.
"Cậu nói đúng." Trì Dữu chậm rãi lẩm bẩm, "Tớ luôn một mình quyết định chuyện của hai người."
"Gì cơ?" Tôi không hiểu được, sao cậu ấy lại để tâm thế? Vừa rồi là mấy lời kịch tùy cơ ứng biến tôi tinh vi nghĩ ra thôi.
"Tạ Vũ, sau này tớ sẽ bàn bạc với cậu nhiều hơn!" Trì Dữu đột nhiên nhếch miệng, con ngươi sáng ngời nhìn về phía tôi.
4.
...
5.
Này ai đỡ nổi?
6.
"Dữu Dữu à, tớ vẫn muốn nhìn cậu múa." Tôi bị kích thích bởi lòng tham, cò kè mặc cả với cậu: "Video cũng được, hồi trước cậu nhảy có quay video đúng không?"
Đôi mắt vốn dĩ đang cong cong như trăng lưỡi liềm nay lại tròn vành vạnh vì không hiểu. Trì Dữu chắc hẳn cũng không định từ chối, ngược lại còn nghiêng đầu, nghi vấn nhìn tôi kiểu "Tên ngốc này chắc bị chập dây thần kinh nào rồi."
"Dữu Dữu thân yêu ơi, cậu cho tớ xem chút đi." Tôi nhèo nhẹo nói: "Cho fan thưởng thức tí thôi mà, không được à?"
Tôi thấy con ngươi Trì Dữu co nhỏ lại, vứt chiếc điện thoại vào lồng ngực tôi như ném một củ khoai nóng.
"Xem thoải mái, nhưng cậu đừng nói nữa." Biểu cảm của Trì Dữu đầy rối rắm, có vẻ như ăn phải đồ hỏng, trông rõ ràng không khỏe chút nào.
"Cậu ăn no lắm à?" Tôi nịnh nọt nhìn chằm chằm khuân mặt nhỏ đang suy sụp của cậu, tự cho là quan tâm nói: "Tớ đi tìm mấy viên axit lactic cho cậu uống nhé."
"Không cần." Trì Dữu nhìn thẳng: "Cậu đừng nói chuyện là được."
7.
Trước khi mở video, tôi chuẩn bị tâm lý kĩ càng rồi.
Rốt cuộc, Trì Dữu đứng bất động thôi tôi cũng có thể nhìn đến chảy nước miếng đôi chân dài hơn một mét* của cậu, nếu có thêm cử động nào khác thường thì tôi không đảm bảo được mình sẽ không có một số phản ứng theo bản năng nào đâu.
*nguyên văn là "ba thước"
Rồi mở video lên...
8.
Bức tường trúc đan, vách sắt cao chót vót ngàn mét tôi xây, nay chưa cần gió thổi, chỉ cần hai bước đã tan tành!
9.
Quá không bình thường!
Trì Dữu lúc nhảy, quá là không bình thường!
10.
Ấn tượng của tôi về Trì Dữu lúc nhảy chỉ dừng lại ở thời cấp 3, có lẽ nhảy hiện đại chú trọng nhiều hơn về mặt nghệ thuật, lúc đó tôi quan tâm đến bản thân nhiều hơn là vũ đạo, đối với Trì Dữu thì mơ hồ nhớ là động tác cậu ấy phóng khoáng, tư thế thì uyển chuyển nhẹ nhàng.
Nhưng cái vũ đạo Kpop này thì hoàn toàn khác, những biểu cảm đến chi tiết nhỏ xíu lại tối đa hóa sự quyến rũ cá nhân, mà qua mắt tôi như có thêm filter, cậu ấy chỉ uốn người một cái là lòng tôi chấn động nghiêng ngả rồi, ngón trỏ của tôi ngoắc ngoắc, trên cổ như mọc thêm cái chuông.
Trong video kia, cậu lưu loát vuốt tóc mái, vừa lắc đầu thì mấy giọt mồ hôi cũng văng ra, camera vừa lướt qua bắt được sóng mắt cậu khẽ động, lúm đồng tiền hiện lên như đóa hoa nở rộ.
Ngoài video, tôi cung kính ôm cái điện thoại, nuốt nước bọt nhìn chằm chằm, bài nhạc kết thúc, cổ họng tôi ngứa ngáy, nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
11.
Trì Dữu không lập tức nhận ra tôi có gì đó không ổn, có lẽ còn đang chìm đắm trong sự khó tiêu, lúc này cậu vừa xoa bụng vừa cầm miếng táo cho vào miệng nhai.
"Dữu Dữu..." tôi kìm nén sự kích động trong lòng, cố ý liếm môi nói: "Còn nữa không?"
"Cái gì?" Trì Dữu nghe thấy tiếng bèn quay người lại, đột nhiên cậu đặt ngón tay lạnh lẽo lên khuôn mặt to lớn đang thở hổn hển của tôi: "Cậu không sao đấy chứ? Sao mặt đỏ vậy?"
"Cậu còn video nhảy nào không?" Tôi nằm lấy bàn tay không xương của Trì Dữu rồi hỏi một câu chẳng ăn nhập.
"Cậu cứ ngồi xuống đã." Trì Dữu không có vẻ gì mà mở điện thoại, nắn nắn lòng bàn tay tôi.
12.
Mở cái video thứ hai lên, màn hình lúc này hiện lên Trì Dữu đang ngồi xổm đầy bối rối hướng về phía camera, hai chúng tôi không hẹn mà cùng sủng sốt.
"Hình như hôm đấy cô giáo không đến, tớ thay cô nhảy phần của nữ." Trì Dữu hơi mất tự nhiên dựa vào vai tôi, cậu vươn đầu ngón tay, định vuốt bên trái điện thoại.
Gì cơ? Phần của nữ á?
Trúa ơi!! Phần của nữ đó!. Chí????h chủ, гủ bạ???? đọc ch????????g -- Tг????mtг????????ệ ????.????N --
Tôi càng phần khích hơn, ngay lập tức kẹp chặt ngón tay Trì Dữu.
"Xem cái này đi, tớ thích xem phần của nữ."
Ý tôi là muốn để cho Trì Dữu bình tĩnh, không cần băn khoăn đến việc tôi có tiếp thu được không, vậy mà không ngờ lại khiến cậu ấy không vui, lông mi buông xuống, nhìn cực kỳ uể oải.
Ôi chao, em bé này, mặt em mỏng quá đó!
Một mặt, tôi kẹp cậu ấy vào khuỷu tay, vuốt ve qua lại giữa vai và cổ của cậu; mặt khác lại đắm chìm vào màn hình điện thoại vì sợ bỏ lỡ bất cứ khoảnh khắc nào của thiên nga từ lúc mở màn hình.
Tôi thấy cậu ấy xoay eo, lắc hông, vuốt đùi...
Ánh mắt tôi hạ ngay xuống ba tấc, dùng vận tốc ánh sáng, bỏ qua lớp áo ngủ mà nhìn "giò Thiên nga" được ẩn giấu trong đó.
Giây tiếp theo, nội tâm bị chiếm cứ bởi âm thanh gào thét lặp đi lặp lại:
Sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ đi sờ sờ sờ sờ!
13.
Ngay khi tôi đang hoàn toàn say sưa với sự hưởng thụ kép của thế xác và tinh thần, một cảnh tượng không tưởng xảy ra.
Một thân ảnh màu đen thon gầy từ phía dưới lao ra, giây tiếp theo, nam đồng chí này đội mũ lưỡi trai, thản nhiên chiếm chỗ chính giữa màn hình.
Vừa mới bắt đầu tôi còn tưởng có người qua đường nào không hiểu chuyện mà chắn Dữu Dữu của mình, mãi cho đến khi âm thanh nền rộn ràng vang lên, lúc này tôi mới thấy cánh tay phải của người đàn ông mũ đen này đang để ở eo Trì Dữu...
Hắn ôm Trì Dữu.
14.
Hắn ta ôm Trì Dữu?
15.
Mẹ nó! Hắn mà cũng dám! Ôm! Trì! Dữu?!
16.
Lý tính hiện lên bảo tôi là phải bình tĩnh, cái này không phải chỉ là nhảy thôi à, bạn nhảy bình thường, bạn nhảy bình thường thôi.
Cảm tính hiện lên lại hận không thể giết hắn, cho hắn làm chân giò hầm. Mày ôm lại lần nữa xem! Ôm thử lần nữa xem!
Trong lồng ngực tôi bị đè nén bởi ngọn lửa chẳng thể nào cháy lên, mà trực tiếp lan khắp trên người tôi. Tôi không ý thức được mình dùng lực như nào, nhưng Trì Dữu đã bẻ ngón tay tôi ra, thì thầm rằng cậu đau.
Tôi thả lỏng, ôm Trì Dữu vào lồng ngực, chỉ vào màn hình mà lời ít ý nhiều: "Hắn ta ôm cậu."
Lúc này không cần quan tâm cẩn thận hay không cẩn thận gì, rộng lượng để mà vợ mình chạy theo thằng khác à, tôi ôm chặt người vào ngực, giọng rõ ràng mang theo giận dỗi hỏi cậu: "Sao hắn lại ôm cậu?"
"Đây là động tác mà." Trì Dữu giải thích qua, ngược lại nhìn tôi thật cẩn thận: "Thế sao cậu lại tức giận?"
"Bởi vì hắn táy máy tay chân đó." Tôi ăn ngay nói thật, che một nửa màn hình nói: "Hơn nữa nhảy cũng không hay, còn sàm sỡ cậu."
Trì Dữu thong thả chớp mắt: "Bởi vì, đấy là thầy bọn tớ."
"Thế nên trò không nhất thiết phải kém thầy, mà thầy cũng không cần phải giỏi hơn trò đâu." Tôi nghẹn ngào thốt ra câu triết lý nhất trong đời: "Tớ nghĩ ông thầy này nhảy chẳng giỏi bằng cậu."
Trì Dữu không trả lời mà nghiêng đầu không biết đang nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, cậu mím môi khiến hai má lúm đồng tiền ngọt ngào hiện ra.
"Tớ biết rồi, sau này tớ không nhảy với anh ấy nữa đâu."
17.
Hôm nay tôi đã tự hỏi mình một câu.
Hỏi: Hôm nay mình có bị lộ không?
18.
Tôi thừa nhận không nhìn nổi Trì Dữu đụng chạm với người khác, dù biết rằng kia hoàn toàn chỉ là động tác nhảy, mà phản ứng của mình cũng hơi quá khích. Trong hoàn cảnh này, để giải thích cho sự nghi ngờ, bối rối và thiếu kiên nhẫn của Trì Dữu, nhất là phản ứng cuối cùng của cậu ấy, có vẻ như...
Cậu ấy nhận ra rồi.
19.
Hôm nay tôi lại tự hỏi mình một câu khác.
Hỏi: Cậu ấy nhận ra gì rồi?
20.
Khúc mắc này kéo dài đến tận sáng hôm sau, nhưng may mắn thay, từ lúc bắt đầu một ngày mới, Trì Dữu đối xử với tôi không khác gì bình thường.
"Ồ, cậu dậy rồi à?"
Thân hình uyển chuyển nhảy xuống chiếc xe đạp còn đang quay, Trì Dữu đi ngang qua mặt tôi, bước vào bếp.
"Cậu dậy sớm ghê, tớ còn chưa kịp chiên đồ ăn nữa."
Trước mặt tôi là Trì Dữu đang mặc chiếc áo len mỏng mà cậu mặc khi mới đến nhà tôi với làn da trắng hồng mới tập thể dục xong, thấp thoáng dưới đường viền cổ áo.
"Sao... cậu không mặc quần áo của tớ?"
Tôi ôm mấy bộ đồ ngủ nhặt được từ đầu giường, có chút giả dối nói:
"Không phải mới giặt hôm qua à? Sao lại không mặc?"
"Vì lúc tớ tập thể dục sẽ đổ mồ hôi rất nhiều." Trì Dữu nhanh chóng làm nóng dầu, thấy sắp được thì ném miếng thịt gà phi lê đã được chuẩn bị vào.
"Hai phút nữa đừng quên lấy ra nhé." Trì Dữu vỗ vỗ cánh tay tôi rồi rút bộ đồ ngủ từ tay tôi.
"Tớ đi tắm trước."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất