Cái Gì, Ta Là Bạch Nguyệt Quang Kiều Diễm Điên Cuồng Trong Mạt Thế?
Chương 11: A
Nửa tiếng sau, Thẩm Tế Sơ và Nguyễn Chu Vi cùng nhau đi ở chợ phiên.
Chợ phiên rất lớn, nhìn từ xa, còn lớn hơn mười sân vận động ở trường học bình thường, đâu đâu cũng là sạp hàng tạm thời mua bán, nếu không có phương tiện giao thông, ước chừng đi một ngày cũng không hết.
“C3 thật sự là Khu An Toàn mới được xây dựng sao?” Cảnh tượng náo nhiệt trước mắt với dòng người như mắc cửi khiến Thẩm Tế Sơ có chút kinh ngạc.
“Đương nhiên rồi.” Nguyễn Chu Vi mặc một bộ áo blouse trắng của phòng thực nghiệm đi bên cạnh cô: “C3 đúng là mới được xây dựng, rất nhiều hệ thống an ninh đang trong quá trình hoàn thiện xây dựng, khoảng thời gian này có thể hơi nguy hiểm, nhưng chợ phiên vẫn rất náo nhiệt. Một khu mới xây dựng đã như thế này rồi, em có thể tưởng tượng C1 và C2 bên kia sẽ như thế nào không?”
“Không thể.” Cô còn chưa thể tưởng tượng được trong thời mạt thế còn có thể khôi phục lại sự phồn hoa như trước.
“Sau này nếu có cơ hội sẽ dẫn em đi xem, đặc biệt là khu C1, đó mới là Khu An Toàn chân chính và tuyệt đối trong thời mạt thế, hơn nữa còn vượt xa so với tưởng tượng của em về Khu An Toàn.”
“... Ừ.”
“Đội trưởng Hạ, em còn ấn tượng chứ?”
“Có.”
Nguyễn Chu Vi nói: “Anh ấy chính là Tổng chỉ huy quan dị năng quân đoàn khu C1, cũng là lão đại trong số những dị năng giả, tất cả dị năng giả chúng tôi, chỉ cần được biên chế và ở trong Khu An Toàn thì đều do anh ấy quản lý, người trong tiểu đội chúng tôi cũng vậy.”
“Ừ.” Điều này Thẩm Tế Sơ biết, nam chính mà.
“Tiểu đội chúng tôi tính cả tôi tổng cộng có năm người, chủ yếu phụ trách giám sát dị năng quân đoàn, tìm kiếm địa điểm xây dựng Khu An Toàn tiếp theo, đồng thời nghiên cứu kháng thể mới và đối phó với một số đợt thủy triều zombie và zombie cấp cao tương đối khó giải quyết, tất cả tin tức tình báo ở tuyến đầu của zombie đều do tiểu đội chúng tôi cung cấp.”
Đang nói, đầu chợ phiên đột nhiên xông ra một hàng binh lính dị năng.
Người nào người nấy đều cao lớn, vạm vỡ như gấu.
Suýt chút nữa đụng phải Thẩm Tế Sơ, may mà Nguyễn Chu Vi kéo cô một cái, còn dặn dò cô thắt chiếc khăn quàng cổ trên đầu cho kỹ.
“Khu An Toàn chỉ có thể đảm bảo an toàn cho tính mạng, nhưng có một số an toàn là không thể đảm bảo.” Anh ta nói: “Những người đàn ông không có dị năng đều sẽ bị đánh đập ức hiếp ở đây, biến thành lao động giá rẻ, huống chi là phụ nữ không có dị năng, đặc biệt là...”
Anh ta nhìn Thẩm Tế Sơ một cái, ngập ngừng nói: “Phụ nữ có ngoại hình xinh đẹp, họ sẽ bị một số dị năng giả cấp cao để mắt tới, theo đuổi cuồng nhiệt, cuối cùng trở thành bạn đời, cả đời ở lại căn cứ sinh con đẻ cái cho dị năng giả.”
“Em cũng biết đấy, dựa theo tỷ lệ dị năng giả cường đại và nữ giới trên thế giới này, thường thường nữ giới càng xinh đẹp thì càng khiến người ta thèm muốn.”
Thẩm Tế Sơ che kín chiếc khăn quàng cổ trên đầu, chỉ lộ ra hai con mắt.
Chắc là không liên quan gì đến cô...
Ngày nào cô cũng trồng trọt, trong căn cứ căn bản là không có ai từng thấy cô trông như thế nào.
Nhưng nghe anh ta nói như vậy, không hiểu sao Thẩm Tế Sơ lại có một loại dự cảm chẳng lành.
Thẩm Tế Sơ dùng năm viên tinh hạch mà Nguyễn Chu Vi cho, còn có tiền tệ kiếm được trong khoảng thời gian này nhờ trồng trọt, đổi lấy một ít bánh mì và nước, hai bộ quần áo sạch sẽ để thay, thêm một chiếc khăn quàng cổ dày hơn và dài hơn ở chợ phiên.
Chợ phiên rất lớn, nhìn từ xa, còn lớn hơn mười sân vận động ở trường học bình thường, đâu đâu cũng là sạp hàng tạm thời mua bán, nếu không có phương tiện giao thông, ước chừng đi một ngày cũng không hết.
“C3 thật sự là Khu An Toàn mới được xây dựng sao?” Cảnh tượng náo nhiệt trước mắt với dòng người như mắc cửi khiến Thẩm Tế Sơ có chút kinh ngạc.
“Đương nhiên rồi.” Nguyễn Chu Vi mặc một bộ áo blouse trắng của phòng thực nghiệm đi bên cạnh cô: “C3 đúng là mới được xây dựng, rất nhiều hệ thống an ninh đang trong quá trình hoàn thiện xây dựng, khoảng thời gian này có thể hơi nguy hiểm, nhưng chợ phiên vẫn rất náo nhiệt. Một khu mới xây dựng đã như thế này rồi, em có thể tưởng tượng C1 và C2 bên kia sẽ như thế nào không?”
“Không thể.” Cô còn chưa thể tưởng tượng được trong thời mạt thế còn có thể khôi phục lại sự phồn hoa như trước.
“Sau này nếu có cơ hội sẽ dẫn em đi xem, đặc biệt là khu C1, đó mới là Khu An Toàn chân chính và tuyệt đối trong thời mạt thế, hơn nữa còn vượt xa so với tưởng tượng của em về Khu An Toàn.”
“... Ừ.”
“Đội trưởng Hạ, em còn ấn tượng chứ?”
“Có.”
Nguyễn Chu Vi nói: “Anh ấy chính là Tổng chỉ huy quan dị năng quân đoàn khu C1, cũng là lão đại trong số những dị năng giả, tất cả dị năng giả chúng tôi, chỉ cần được biên chế và ở trong Khu An Toàn thì đều do anh ấy quản lý, người trong tiểu đội chúng tôi cũng vậy.”
“Ừ.” Điều này Thẩm Tế Sơ biết, nam chính mà.
“Tiểu đội chúng tôi tính cả tôi tổng cộng có năm người, chủ yếu phụ trách giám sát dị năng quân đoàn, tìm kiếm địa điểm xây dựng Khu An Toàn tiếp theo, đồng thời nghiên cứu kháng thể mới và đối phó với một số đợt thủy triều zombie và zombie cấp cao tương đối khó giải quyết, tất cả tin tức tình báo ở tuyến đầu của zombie đều do tiểu đội chúng tôi cung cấp.”
Đang nói, đầu chợ phiên đột nhiên xông ra một hàng binh lính dị năng.
Người nào người nấy đều cao lớn, vạm vỡ như gấu.
Suýt chút nữa đụng phải Thẩm Tế Sơ, may mà Nguyễn Chu Vi kéo cô một cái, còn dặn dò cô thắt chiếc khăn quàng cổ trên đầu cho kỹ.
“Khu An Toàn chỉ có thể đảm bảo an toàn cho tính mạng, nhưng có một số an toàn là không thể đảm bảo.” Anh ta nói: “Những người đàn ông không có dị năng đều sẽ bị đánh đập ức hiếp ở đây, biến thành lao động giá rẻ, huống chi là phụ nữ không có dị năng, đặc biệt là...”
Anh ta nhìn Thẩm Tế Sơ một cái, ngập ngừng nói: “Phụ nữ có ngoại hình xinh đẹp, họ sẽ bị một số dị năng giả cấp cao để mắt tới, theo đuổi cuồng nhiệt, cuối cùng trở thành bạn đời, cả đời ở lại căn cứ sinh con đẻ cái cho dị năng giả.”
“Em cũng biết đấy, dựa theo tỷ lệ dị năng giả cường đại và nữ giới trên thế giới này, thường thường nữ giới càng xinh đẹp thì càng khiến người ta thèm muốn.”
Thẩm Tế Sơ che kín chiếc khăn quàng cổ trên đầu, chỉ lộ ra hai con mắt.
Chắc là không liên quan gì đến cô...
Ngày nào cô cũng trồng trọt, trong căn cứ căn bản là không có ai từng thấy cô trông như thế nào.
Nhưng nghe anh ta nói như vậy, không hiểu sao Thẩm Tế Sơ lại có một loại dự cảm chẳng lành.
Thẩm Tế Sơ dùng năm viên tinh hạch mà Nguyễn Chu Vi cho, còn có tiền tệ kiếm được trong khoảng thời gian này nhờ trồng trọt, đổi lấy một ít bánh mì và nước, hai bộ quần áo sạch sẽ để thay, thêm một chiếc khăn quàng cổ dày hơn và dài hơn ở chợ phiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất