Cái Gì, Ta Là Bạch Nguyệt Quang Kiều Diễm Điên Cuồng Trong Mạt Thế?

Chương 3: Chút Kịch Bản

Trước Sau
Nữ chính trong sách trọng sinh trở về giết điên rồi, cùng nam chính cường cường liên thủ, chinh phục toàn bộ mạt thế, cả zombie đi ngang qua đều đến làm công cho hai vợ chồng bọn họ.

Còn cô lại là kiểu nữ phụ trà xanh, giai đoạn đầu lúc nào cũng thích giở trò xấu xa, hết hãm hại nữ chính lại đi quyến rũ nam chính...

Thẩm Tế Sơ ngẩng đầu nhìn về phía sa mạc, đoán chừng chẳng mấy chốc nữa sẽ gặp được nhóm nhân vật chính trên đường chạy trốn.

Rồi cô sẽ đi theo mạch truyện, được nhóm nhân vật chính giải cứu, trong quá trình đánh quái thăng cấp sau này, dựa vào chút nhan sắc mà đi quyến rũ nam chính, còn kết cục ư... khỏi cần nghĩ cũng biết.

-Bị nữ chính trọng sinh còn mang theo bàn tay vàng và dị năng ngược đãi, ném cho lũ zombie ăn, đến xương cốt cũng không còn.

(Bàn tay vàng: một thuật ngữ dùng trong tiểu thuyết mạng, ý chỉ nhân vật chính có năng lực đặc biệt, bí mật hay vật phẩm đặc biệt giúp họ vượt qua mọi khó khăn.)

Thẩm Tế Sơ thở dài, lại đi thêm một lúc nữa, cả người gần như kiệt sức.

Không gặp được nhóm nhân vật chính, ngược lại lại gặp phải hơn mười con zombie đi lẻ, mấy người phụ nữ đang bỏ chạy sợ hãi chạy tán loạn nhưng lại không nhấc nổi chân lên, chỉ có thể ngã ngồi xuống đất gào khóc thảm thiết.



Trong môi trường khắc nghiệt của sa mạc như thế này, ngay cả zombie cũng bị hạn chế hành động, huống hồ là Thẩm Tế Sơ chẳng có chút dị năng nào.

Cô đứng im tại chỗ, mấy ngày trời chạy trốn, đói khát, thiếu nước, mệt mỏi... khiến mí mắt cô không tài nào nâng lên nổi.

Hay bị cắn một cái là có thể quay về rồi?

Tất nhiên cô không muốn giống những người khác ngồi im một chỗ mà khóc, chỉ là thể lực thực sự đã cạn kiệt, hai chân như bị đổ chì, không thể nhúc nhích nổi một phân, nhìn thấy răng nanh của thứ đó sắp chạm vào cánh tay mình, cô đã chuẩn bị sẵn sàng để chịu đựng đau đớn.

“Đoàng!”

Một tiếng súng vang lên bên tai, găm thẳng vào giữa trán con zombie trước mặt cô, nó ngã xuống đất không động đậy nữa.

Thẩm Tế Sơ quay đầu nhìn lại, trong giây phút thở phào nhẹ nhõm, trái tim lại nhanh chóng thót lên cổ họng.

Đối phương có khoảng ba chiếc xe việt dã được cải tiến, độ cứng chắc chắn không khác gì xe bọc thép, lao vun vút trên vùng đất hoang rộng lớn, đi đến đâu cát bụi bay mù mịt đến đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau