Cái Gì, Ta Là Bạch Nguyệt Quang Kiều Diễm Điên Cuồng Trong Mạt Thế?
Chương 50: A
Tên này là làm bằng sắt sao? Chịu được cắn thì thôi đi, da còn dày nữa, cắn đến nỗi răng cô suýt nữa thì gãy rồi.
Thực sự không phải người bình thường.
"Đây là danh sách những người có liên quan?" Hạ Xuyên Dã dẫn đội và các thành viên đội vừa được cứu trở về căn cứ, nhận được danh sách từ tay Vi Trúc.
Vi Trúc gật đầu, đi theo sau anh, vừa đi vừa nói: "Vừa mới sắp xếp xong, anh muốn danh sách này để làm gì? Đặc biệt là con côn trùng biến dị cấp 8 lần này, tất cả đều trốn trong khe nứt trên núi, thiết bị thông thường không thể dò ra, phải sử dụng thiết bị tiên tiến hơn mới có thể dò ra những con côn trùng cấp 6 trở lên này."
"Tại sao tiểu đội K1321 cấp 3 lại được chỉ định đến ngọn núi đó?"
Vi Trúc: "Không rõ lắm."
Thấy sắc mặt Hạ Xuyên Dã đầy sát khí, ẩn chứa lửa giận sắp bùng phát, cô ta vội vàng xua tay: "Chuyện này không thuộc quyền quản lý của tôi, không liên quan gì đến tôi, anh đừng có đổ lên đầu tôi, tôi cũng vừa từ khu rừng đó trở về, anh đừng có trút giận lên tôi."
"Đội trinh sát do cô dẫn đầu, không tìm cô thì tìm ai?"
"Nhưng tôi đâu phải là đội trưởng đội trinh sát, tôi dẫn đội nhưng không quản lý đội viên, người của đội trinh sát đều do Cao Ý Hàng quản lý, anh đi tìm anh ta hỏi đi."
Hạ Xuyên Dã mặt mũi âm trầm, cầm danh sách đi tìm người phụ trách khu C2, Cao Ý Hàng.
Cao Ý Hàng thấy anh đến, còn tưởng là có chuyện vui, vui vẻ rót trà, không ngờ Hạ Xuyên Dã lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái, ném danh sách lên bàn: "Những người này là do cậu quản lý?"
Cao Ý Hàng: "Đúng vậy, đều là người của tôi, tất cả đều là tinh anh, trinh sát là sở trường, chỉ cần là zombie và côn trùng trốn đi đều có thể tìm ra."
"Gọi bọn họ đến phòng giam nhận phạt hết, mỗi người năm mươi roi." Hạ Xuyên Dã cau mày quát lớn: "Tôi không muốn vấn đề kiểu này còn xuất hiện nữa, còn có lần sau, tôi sẽ tự mình thi hành quân lệnh."
Cao Ý Hàng khó hiểu: "Tại sao? Có chuyện gì vậy?"
"Không biết tự mình kiểm tra sao?"
Cao Ý Hàng: "Đội trưởng Hạ! Cậu ăn phải thuốc súng à?!"
"Ai ăn phải thuốc súng, tôi thấy là cậu cần phải dạy dỗ lại." Hạ Xuyên Dã đập mạnh tay lên danh sách trên bàn: "Một lũ vô dụng! Chuyện người của cậu làm, nói ra ngoài còn thấy mất mặt, cần tôi báo cáo lên quân khu không?"
Cao Ý Hàng không dám hé răng thêm lời nào nữa.
Lặng lẽ đi hoàn thành nhiệm vụ mà đội trưởng Hạ giao phó.
Ai ngờ buổi tối vừa mới từ văn phòng ra, đã bị người của Hạ Xuyên Dã kéo đến phòng huấn luyện.
Danh nghĩa là huấn luyện, tiện thể giáo huấn vài câu, trên thực tế hơn phân nửa trong số mười mấy tiểu đội dị năng giả cấp một đều bị Hạ Xuyên Dã đánh cho một trận.
Cao Ý Hàng cũng không thể chạy thoát, vừa bị điểm danh, đã bị Hạ Xuyên Dã ấn trên sân huấn luyện đánh cho một trận nhừ tử.
Cao Ý Hàng ôm lấy gò má sưng vù, uất ức ngồi bên cạnh Nguyễn Chu Vi: "Đội trưởng Hạ thật sự ăn phải bom hả? Tôi bất quá chỉ hỏi thêm một câu, cậu ấy lúc nãy một chút cũng không nương tay, cậu xem mặt mũi và người tôi bị đánh thành cái dạng gì kìa."
Trên người Nguyễn Chu Vi cũng là một mảng xanh một mảng tím, không khá hơn anh ta là bao.
Cao Ý Hàng hỏi: "Ai lại chọc giận cậu ấy nữa rồi? Có phải lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, lại có zombie nào trêu chọc cậu ấy không? Hay là cậu ấy lại bị zombie nào đó câu mất hồn rồi?"
Thực sự không phải người bình thường.
"Đây là danh sách những người có liên quan?" Hạ Xuyên Dã dẫn đội và các thành viên đội vừa được cứu trở về căn cứ, nhận được danh sách từ tay Vi Trúc.
Vi Trúc gật đầu, đi theo sau anh, vừa đi vừa nói: "Vừa mới sắp xếp xong, anh muốn danh sách này để làm gì? Đặc biệt là con côn trùng biến dị cấp 8 lần này, tất cả đều trốn trong khe nứt trên núi, thiết bị thông thường không thể dò ra, phải sử dụng thiết bị tiên tiến hơn mới có thể dò ra những con côn trùng cấp 6 trở lên này."
"Tại sao tiểu đội K1321 cấp 3 lại được chỉ định đến ngọn núi đó?"
Vi Trúc: "Không rõ lắm."
Thấy sắc mặt Hạ Xuyên Dã đầy sát khí, ẩn chứa lửa giận sắp bùng phát, cô ta vội vàng xua tay: "Chuyện này không thuộc quyền quản lý của tôi, không liên quan gì đến tôi, anh đừng có đổ lên đầu tôi, tôi cũng vừa từ khu rừng đó trở về, anh đừng có trút giận lên tôi."
"Đội trinh sát do cô dẫn đầu, không tìm cô thì tìm ai?"
"Nhưng tôi đâu phải là đội trưởng đội trinh sát, tôi dẫn đội nhưng không quản lý đội viên, người của đội trinh sát đều do Cao Ý Hàng quản lý, anh đi tìm anh ta hỏi đi."
Hạ Xuyên Dã mặt mũi âm trầm, cầm danh sách đi tìm người phụ trách khu C2, Cao Ý Hàng.
Cao Ý Hàng thấy anh đến, còn tưởng là có chuyện vui, vui vẻ rót trà, không ngờ Hạ Xuyên Dã lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái, ném danh sách lên bàn: "Những người này là do cậu quản lý?"
Cao Ý Hàng: "Đúng vậy, đều là người của tôi, tất cả đều là tinh anh, trinh sát là sở trường, chỉ cần là zombie và côn trùng trốn đi đều có thể tìm ra."
"Gọi bọn họ đến phòng giam nhận phạt hết, mỗi người năm mươi roi." Hạ Xuyên Dã cau mày quát lớn: "Tôi không muốn vấn đề kiểu này còn xuất hiện nữa, còn có lần sau, tôi sẽ tự mình thi hành quân lệnh."
Cao Ý Hàng khó hiểu: "Tại sao? Có chuyện gì vậy?"
"Không biết tự mình kiểm tra sao?"
Cao Ý Hàng: "Đội trưởng Hạ! Cậu ăn phải thuốc súng à?!"
"Ai ăn phải thuốc súng, tôi thấy là cậu cần phải dạy dỗ lại." Hạ Xuyên Dã đập mạnh tay lên danh sách trên bàn: "Một lũ vô dụng! Chuyện người của cậu làm, nói ra ngoài còn thấy mất mặt, cần tôi báo cáo lên quân khu không?"
Cao Ý Hàng không dám hé răng thêm lời nào nữa.
Lặng lẽ đi hoàn thành nhiệm vụ mà đội trưởng Hạ giao phó.
Ai ngờ buổi tối vừa mới từ văn phòng ra, đã bị người của Hạ Xuyên Dã kéo đến phòng huấn luyện.
Danh nghĩa là huấn luyện, tiện thể giáo huấn vài câu, trên thực tế hơn phân nửa trong số mười mấy tiểu đội dị năng giả cấp một đều bị Hạ Xuyên Dã đánh cho một trận.
Cao Ý Hàng cũng không thể chạy thoát, vừa bị điểm danh, đã bị Hạ Xuyên Dã ấn trên sân huấn luyện đánh cho một trận nhừ tử.
Cao Ý Hàng ôm lấy gò má sưng vù, uất ức ngồi bên cạnh Nguyễn Chu Vi: "Đội trưởng Hạ thật sự ăn phải bom hả? Tôi bất quá chỉ hỏi thêm một câu, cậu ấy lúc nãy một chút cũng không nương tay, cậu xem mặt mũi và người tôi bị đánh thành cái dạng gì kìa."
Trên người Nguyễn Chu Vi cũng là một mảng xanh một mảng tím, không khá hơn anh ta là bao.
Cao Ý Hàng hỏi: "Ai lại chọc giận cậu ấy nữa rồi? Có phải lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, lại có zombie nào trêu chọc cậu ấy không? Hay là cậu ấy lại bị zombie nào đó câu mất hồn rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất