Chương 55: Một đêm hoan ái
Cứ thế người đàn ông cẩn trọng bế cô gái nhỏ đến phòng. Rồi nhẹ nhàng đặt xuống một bên giường. Vừa buông xuống, Cố Y Thư đã vươn tay vòng qua gáy người đàn ông, nhướn người hôn lên môi hắn.
Thẩm Triết Quân chưa thể chuẩn bị kịp, hai tay chống ngược nơi thành giường nhìn cô từ phía trên. Kế đó liền đáp trả nụ hôn mềm mại này.
Người đàn ông không kiềm được, dây dưa đôi môi nhỏ rất lâu, tham luyến dừng nơi mềm mại, cẩn trọng đẩy lưỡi vào bên trong, cứ thế tìm kiếm lấy vật mềm mại rồi nhẹ nhàng mút mát. Bàn tay vẫn rất tinh tế nắm một bên tay bàn tay phải bị thương, đặt xuống một góc tránh việc lại vô tình đụng.
Bàn tay người đàn ông, vòng qua nâng đầu cô lên, bàn tay len lỏi vào từng sợi tóc mỏng manh, cảm nhận rõ hơi thở. Cô gái nhỏ giờ phút này đây vẫn cứ làm, làm thuận theo cái men say kia.
Thẩm Triết Quân hôn rất lâu, thanh âm mút mát cũng vang lên bên tai. Đến lúc buông ra, đôi môi nhỏ khi này đã bị dày vò đến sưng lên đáng thương, còn đọng chút ánh nước nơi miệng hắn truyền lại. Hắn cẩn trọng nhìn Cố Y Thư, ánh mắt ánh đầy vẻ mê man, lần nào khi ở trên giường cùng hắn, cô cũng đều mang bộ dáng này. Khiến chính bản thân người đàn ông cũng nghi hoặc.
Tại sao cứ khi ở trên giường, lại là một bộ mặt khác.
Nhưng nhìn bộ dáng lôi cuốn của cô gái nhỏ trước mắt, đáy mắt người đàn ông âm trầm sâu thẳm. Mái tóc dài buông xõa, do bị thả trên giường nên chiếc váy hiện tại có đôi phần xộc xệch. Đôi mắt long lanh tựa bầu trời đêm, nơi cổ trắng mịn nhỏ gọn.
Người đàn ông vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy cằm nhỏ xoay gương mặt cô đối diện với hắn. Rồi lại cúi xuống tiếp tục dày vò đôi môi mềm mại. Nhưng bàn tay kia, dần dần chẳng thể tự chủ được chính hành động của mình.
Nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng, nhưng dần dần mãnh liệt vô cùng. Muốn đem hơi thở của cô thuộc trọn riêng về hắn, nên hiện tại, dần dần có sự mạnh bạo chẳng thể nhận ra. Người đàn ông hôn như muốn hút cạn lấy hơi thở, hận không thể đem cô làm của riêng.
Lần nữa buông ra, cô gái nhỏ gương mặt hồng hào, có chút khó thở nhìn hắn. Khẽ nghiêng đầu, miệng khoan khoái khẽ rên rỉ.
“Ưm…”
Bộ dáng hiện giờ, có thể khiến bất kì người đàn ông nào cũng nguyện phủ phục dưới cơ thể của cô. Nhưng Cố Y Thư hiện tại là của hắn, của riêng hắn mà thôi.
Dần dần, chính Thẩm Triết Quân chẳng thể kiểm soát được hành động của chính bản thân nữa. Đưa tay cởi đi lớp váy trên người cô, rồi tự tay trút bỏ bộ đồ của hắn xuống. Chớp mắt, da thịt mịn màng phô rõ nơi đáy mắt người đàn ông. Ngọn lửa càng lúc càng bốc lên mãnh liệt, chẳng thể nào mà giảm được.
Thẩm Triết Quân lại nhớ đến việc ban nãy, những tên đàn ông kia chạm vào cơ thể cô gái nhỏ. Trong nháy mắt, một loạt cảm xúc biến hóa nơi gương mặt hắn. Vừa tức giận vì một lũ người kia có thể vô ý chạm vào cơ thể cô, nhưng lại thương xót vì cô để bọn chúng làm cho bị thương.
Thế là người đàn ông cúi xuống, hôn nhẹ đôi môi. Dần dần lưu luyến rơi trên da thịt, mà những lần như thế đều rất mạnh mẽ đặt một nụ hôn, cảm thụ nơi làn da mềm mại của người con gái trong lòng.
Cố Y Thư rất phối hợp, để mặc người đàn ông làm. Nhưng những dấu vết cứ thế đều vì nụ hôn này, dần hình thành.
Eo cô gái nhỏ vô cùng, như không xương vậy, khiến người đàn ông rất dễ dàng mà ôm trọn vào. Thân thể trắng mềm thơm ngát, làm hắn nhớ như in cái đêm đầu, khi cơ thể cô dưới hạ thân hắn.
Lần đầu của Cố Y Thư cũng là của hắn.
Cứ thế, sau nụ hôn dài. Bàn tay dần dần tiến vào nơi mềm mại của cô gái nhỏ. Từng hành động đêm nay của hắn vừa ôn nhu, lại vừa mãnh liệt. Như muốn đem cô khảm vào làm riêng của hắn.
Tiếng rên rỉ mềm mại vang lên không ngừng.
Hắn nhướng người, ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp. Môi nhỏ hé mở khẽ ngân nga những thanh âm đỏ mặt, đôi mắt ướt át lại long lanh.
Cố Y Thư hiện tại đã mê muội, chìm trong ảo cảnh. Chẳng hề biết sự việc đã diễn ra xung quanh.
Gương mặt người đàn ông cương nghị, loáng thoáng vài giọt mồ hôi rơi trên góc mặt. Chính hắn cũng vô cùng cật lực để “làm việc” cho một đêm dài.
Thân thể nhỏ của cô, cứ như có bùa chú vậy.
Chẳng biết đã qua bao lâu, đến khi cô gái nhỏ vì mệt mà ngất đi. Người đàn ông cuối cùng cũng biết đến hai chữ “buông tha”. Ánh mắt dán lên cơ thể nhỏ, đưa tay vuốt lọn tóc dài sang một bên mặt. Để lộ gò má hồng, đôi môi cũng đã nhợt nhạt đi. Người đàn ông chăm chú nhìn cô gái nhỏ rất lâu.
Hắn không nghĩ, chỉ vì nữ nhân này tình cờ bước lên giường hắn đêm đó. Lại khiến mối quan hệ cả hai kéo dài đến tận bây giờ.
Nhưng rồi nghĩ lại, nếu chuyện này xảy ra nữa. Thẩm Triết Quân vẫn sẽ thật sự tình nguyện để Cố Y Thư trên giường cùng với hắn.
Người đàn ông hôn nhẹ lên nơi vầng trán mịn.
Còn một ngày nữa sang năm mới.
Vậy thì để ngày mai, tôi lại ngủ cùng với em.
Thẩm Triết Quân chưa thể chuẩn bị kịp, hai tay chống ngược nơi thành giường nhìn cô từ phía trên. Kế đó liền đáp trả nụ hôn mềm mại này.
Người đàn ông không kiềm được, dây dưa đôi môi nhỏ rất lâu, tham luyến dừng nơi mềm mại, cẩn trọng đẩy lưỡi vào bên trong, cứ thế tìm kiếm lấy vật mềm mại rồi nhẹ nhàng mút mát. Bàn tay vẫn rất tinh tế nắm một bên tay bàn tay phải bị thương, đặt xuống một góc tránh việc lại vô tình đụng.
Bàn tay người đàn ông, vòng qua nâng đầu cô lên, bàn tay len lỏi vào từng sợi tóc mỏng manh, cảm nhận rõ hơi thở. Cô gái nhỏ giờ phút này đây vẫn cứ làm, làm thuận theo cái men say kia.
Thẩm Triết Quân hôn rất lâu, thanh âm mút mát cũng vang lên bên tai. Đến lúc buông ra, đôi môi nhỏ khi này đã bị dày vò đến sưng lên đáng thương, còn đọng chút ánh nước nơi miệng hắn truyền lại. Hắn cẩn trọng nhìn Cố Y Thư, ánh mắt ánh đầy vẻ mê man, lần nào khi ở trên giường cùng hắn, cô cũng đều mang bộ dáng này. Khiến chính bản thân người đàn ông cũng nghi hoặc.
Tại sao cứ khi ở trên giường, lại là một bộ mặt khác.
Nhưng nhìn bộ dáng lôi cuốn của cô gái nhỏ trước mắt, đáy mắt người đàn ông âm trầm sâu thẳm. Mái tóc dài buông xõa, do bị thả trên giường nên chiếc váy hiện tại có đôi phần xộc xệch. Đôi mắt long lanh tựa bầu trời đêm, nơi cổ trắng mịn nhỏ gọn.
Người đàn ông vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy cằm nhỏ xoay gương mặt cô đối diện với hắn. Rồi lại cúi xuống tiếp tục dày vò đôi môi mềm mại. Nhưng bàn tay kia, dần dần chẳng thể tự chủ được chính hành động của mình.
Nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng, nhưng dần dần mãnh liệt vô cùng. Muốn đem hơi thở của cô thuộc trọn riêng về hắn, nên hiện tại, dần dần có sự mạnh bạo chẳng thể nhận ra. Người đàn ông hôn như muốn hút cạn lấy hơi thở, hận không thể đem cô làm của riêng.
Lần nữa buông ra, cô gái nhỏ gương mặt hồng hào, có chút khó thở nhìn hắn. Khẽ nghiêng đầu, miệng khoan khoái khẽ rên rỉ.
“Ưm…”
Bộ dáng hiện giờ, có thể khiến bất kì người đàn ông nào cũng nguyện phủ phục dưới cơ thể của cô. Nhưng Cố Y Thư hiện tại là của hắn, của riêng hắn mà thôi.
Dần dần, chính Thẩm Triết Quân chẳng thể kiểm soát được hành động của chính bản thân nữa. Đưa tay cởi đi lớp váy trên người cô, rồi tự tay trút bỏ bộ đồ của hắn xuống. Chớp mắt, da thịt mịn màng phô rõ nơi đáy mắt người đàn ông. Ngọn lửa càng lúc càng bốc lên mãnh liệt, chẳng thể nào mà giảm được.
Thẩm Triết Quân lại nhớ đến việc ban nãy, những tên đàn ông kia chạm vào cơ thể cô gái nhỏ. Trong nháy mắt, một loạt cảm xúc biến hóa nơi gương mặt hắn. Vừa tức giận vì một lũ người kia có thể vô ý chạm vào cơ thể cô, nhưng lại thương xót vì cô để bọn chúng làm cho bị thương.
Thế là người đàn ông cúi xuống, hôn nhẹ đôi môi. Dần dần lưu luyến rơi trên da thịt, mà những lần như thế đều rất mạnh mẽ đặt một nụ hôn, cảm thụ nơi làn da mềm mại của người con gái trong lòng.
Cố Y Thư rất phối hợp, để mặc người đàn ông làm. Nhưng những dấu vết cứ thế đều vì nụ hôn này, dần hình thành.
Eo cô gái nhỏ vô cùng, như không xương vậy, khiến người đàn ông rất dễ dàng mà ôm trọn vào. Thân thể trắng mềm thơm ngát, làm hắn nhớ như in cái đêm đầu, khi cơ thể cô dưới hạ thân hắn.
Lần đầu của Cố Y Thư cũng là của hắn.
Cứ thế, sau nụ hôn dài. Bàn tay dần dần tiến vào nơi mềm mại của cô gái nhỏ. Từng hành động đêm nay của hắn vừa ôn nhu, lại vừa mãnh liệt. Như muốn đem cô khảm vào làm riêng của hắn.
Tiếng rên rỉ mềm mại vang lên không ngừng.
Hắn nhướng người, ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp. Môi nhỏ hé mở khẽ ngân nga những thanh âm đỏ mặt, đôi mắt ướt át lại long lanh.
Cố Y Thư hiện tại đã mê muội, chìm trong ảo cảnh. Chẳng hề biết sự việc đã diễn ra xung quanh.
Gương mặt người đàn ông cương nghị, loáng thoáng vài giọt mồ hôi rơi trên góc mặt. Chính hắn cũng vô cùng cật lực để “làm việc” cho một đêm dài.
Thân thể nhỏ của cô, cứ như có bùa chú vậy.
Chẳng biết đã qua bao lâu, đến khi cô gái nhỏ vì mệt mà ngất đi. Người đàn ông cuối cùng cũng biết đến hai chữ “buông tha”. Ánh mắt dán lên cơ thể nhỏ, đưa tay vuốt lọn tóc dài sang một bên mặt. Để lộ gò má hồng, đôi môi cũng đã nhợt nhạt đi. Người đàn ông chăm chú nhìn cô gái nhỏ rất lâu.
Hắn không nghĩ, chỉ vì nữ nhân này tình cờ bước lên giường hắn đêm đó. Lại khiến mối quan hệ cả hai kéo dài đến tận bây giờ.
Nhưng rồi nghĩ lại, nếu chuyện này xảy ra nữa. Thẩm Triết Quân vẫn sẽ thật sự tình nguyện để Cố Y Thư trên giường cùng với hắn.
Người đàn ông hôn nhẹ lên nơi vầng trán mịn.
Còn một ngày nữa sang năm mới.
Vậy thì để ngày mai, tôi lại ngủ cùng với em.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất